Hàng Long Phục Hổ

Chương 170: Tỉnh Linh Thang



Thác bạt Xảo Vân vừa tức giận vừa buồn cười nói: “Ngươi ngươi... Quả thực là...”

Tiêu Hùng giơ hay tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Ta cũng là liều mạng, không có đáp đền cũng được, suy cho cùng ta cũng không phải người Tây Hoang các cô.”

Tiêu Hùng vốn dĩ muốn nói thêm dăm ba câu, nhưng nhìn vẻ mặt khó chịu của A Thất đứng bên, rốt cuộc cũng nhịn xuống, dù biết A Thất không ra ngoài nói linh tinh, nhưng ánh mắt nha đầu này nhìn mình, luôn tràn đầy sự bất mãn, tốt hơn không nên gây chuyện chọc tới nàng.

Dù sao chỉ cần mình lấy được thứ mình muốn, vậy là đủ rồi.

Thác Bạt Xảo Vân lấy ra một bình nhỏ từ trong người đưa cho hắn: “Biết việc đầu tiên nhất định là ngươi hỏi Tỉnh linh thang, ta đã chuẩn bị xong xuôi cho ngươi”.

Ánh mắt Tiêu Hùng sáng lên, không chút do dự cầm lấy, lắc nhẹ, nhìn bình sứ không lớn lắm trước mặt, có chút do dự nói: “Đây là Tỉnh linh thang, có thể giúp người thức tinh huyết mạch lần ba sao? chỉ có một chút như vậy?”

Thác Bạt Xảo Vân không khách khí nói: “Ngươi nghĩ như là ăn cơm ăn càng nhiều càng tốt sao, Tỉnh linh thang nhiều như vậy, đủ cho ngươi hoàn thành thức tinh huyết mạch, nếu ngươi không cần trả lại đây cho ta!”

Nhìn Thác Bạt Xảo Vân đưa đôi bàn tay trắng như tuyết ra, Tiêu Hùng cười nói: “Sao lại không cần chứ, chỉ là tôi chưa từng thấy qua, nên tò mò chút thôi, tò mò chút thôi”.

Nhìn Tiêu Hùng một bộ dáng mặt dày, Thác Bạt Xảo Vân cũng không biết nên làm sao, lắc đầu nói: “Thức tinh huyết mạch lần này không cần thời gian quá nhiều, ngươi đi nghi đi, dùng Tỉnh linh thang, thức tinh huyết mạch xong xuôi hãy đi gặp bọn họ.”

Tiêu Hùng hơi nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác: “Sao? Có gì nguy hiểm sao?”

Thác Bạt Xảo Vân lắc đầu, trên khuôn mặt có vài phần bất đắc dĩ: “Nguy hiểm lớn thì không có, nhưng cũng có một chút khó dễ”.

“Gây khó dễ, ai?”

Thác Bạt Xảo Vân không nói, nhưng A Thất đứng bên không nhịn được hừ giọng nói: “Chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, không biết có bao nhiêu người muốn trở thành Người thủ hộ Thánh nữ, nhìn bộ dạng không biết quý trọng của ngươi.”

Tiêu Hùng không chút tức giận, cười cười như có chút hiểu được nói: “Lẽ nào cô nói làm khó dễ, là chỉ... ừm, tình địch của tôi?”

Khuôn mặt Thác Bạt Xảo Vân bỗng chốc ừng đò, hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Hùng: “Gần như vậy, bọn họ nghe tin ta đã chọn hộ vệ, người người đều tức giận không thôi, nói sẽ gây khó dễ đối với ngươi, nhưng ngươi yên tâm, có ta ở đây, bọn họ không dám quá đáng đâu.”

Tiêu Hùng nhất thời cười khổ nói: “Đây là chuyện gì vậy? Hay là cô nói với bọn họ, chuyện này... tôi là người thủ hộ chỉ là tạm thời, vệ sau bọn họ hãy tới?”

Thác Bạt Xảo Vân tức giận không nói gì, A Thất đã lại lần nữa vọt lại, nước miếng đều thiểu chút nữa phun đến trên mặt Tiêu Hùng: “Ngươi cho là ra chợ mua mớ rau à, nói không cần là không cần sao, con người ngươi không phải là quá vô si một chút sao.”

Tiêu Hùng giơ hai tay, bất đắc dĩ nói: “Không phải các cô từng nói, Thánh nữ tuyển người thủ hộ, cũng chỉ có khả năng gả cho người thủ hộ mà thôi, cũng có khả năng không lấy làm chồng.”

Thác Bạt Xảo Vân nhìn chằm chằm Tiêu Hùng: “Ta không có mị lực như vậy, xem bộ dáng của ngươi, thật giống như rất sợ ta gả cho ngươi vậy...”

Tiêu Hùng thành thực gật đầu nói: “Lấy được mỹ nữ đương nhiên là chuyện tốt, vấn đề ở đây là mỹ nữ cô có quá nhiều phiền phức, huống hồ đợi cô hai ba mươi năm sau, đã không còn là mỹ nữ, ừm. cho dù là mỹ nữ cũng là lão mỹ nữ.”

Thác Bạt Xảo Vân nghe Tiêu Hùng nói, lông mày càng dựng lên, đến lúc cuối cùng không nhịn được, nắm lấy thứ đồ ở bên quẳng tới: “Cái thứ khốn kiếp nhà ngươi!”

Tiêu Hùng đưa tay đón vật, vừa nhìn đã nhận ra là một chiếc gối, Tiêu Hùng im lặng không nói, đưa cái gối cho A Thất cũng đang bộ dạng bực tức đứng bên cạnh, phảng phất chuyện gì cũng không có phát sinh bình thường hỏi: “Phòng tôi ở đâu, cô đã nói vậy tôi cũng phải mau hoàn thành thức tinh huyết mạch, bằng không mà nói, tôi bị người đánh thành đầu heo, cô là Thánh nữ trên mặt cũng thật mất mặt không phải sao?”

Thác Bạt Xảo Vân vẫn còn tức giận, nổi giận đùng đùng nói: “Ngay tại cách vách!”

Tiêu Hùng chạy bước đi: “ừm, tốt, đợi tôi hoàn thành thức tinh huyết mạch lại tới tìm cô”.

Nhìn bóng dáng Tiêu Hùng biến mất ngoài cửa, Thác Bạt Xảo Vân vẫn còn tức giận nhìn theo, lồng ngực vẫn đập thình thịch, hiển nhiên bị Tiêu Hùng chọc giận không nhẹ.

Thân là Thánh nữ Tây Hoang thần điện, khi nào lại bị người ta nói như thế?

Cái gì mà lão mỹ nữ...

Khó nghe muốn chết.

A Thất nhìn bộ dạng Thác Bạt Xảo Vân, cau mày nói: “Tiểu thư, người thật quyết định để hắn làm người thủ hộ sao? Trong Tây Hoang thần điện nhiều người mạnh hơn hắn, hơn nữa hắn không phải ngươi Tây Hoang yêu tộc, cũng không giống một kẻ toàn tâm toàn ý làm người thủ hộ cho tiểu thư, hắn chỉ giống như một con buôn mà thôi.”

Thác Bạt Xảo Vân thu hồi ánh mắt, nhìn bộ mặt khó ưa của Tiêu Hùng, trê mặt bỗng nhiên tươi tinh: “Nhưng ngươi không cảm thấy như vậy rất thú vị sao?”

Thú vị?

A Thất nhíu mày, hiển nhiên không hiểu ý tứ của Thác Bạt Xảo Vân.

Ánh mắt Thác Bạt Xảo Vân lộ ra vài phần khác thường: “Đúng, trong Tây Hoang thần điện quả có rất nhiều người muốn làm Người thủ hộ Thánh nữ, thực lực cũng mạnh hơn hắn, nhưng bọn họ giống như con sư tử trong lồng sắt, ta luôn cảm thấy thiếu gì đó, ừm. có lẽ là tức giận đi, làm Thánh nữ phải chịu đủ khuôn phép, nếu bên cạnh lại thêm một người khuôn phép nữa, vậy thì ngày tháng trôi đi thật nhàm chán phải không...”

“Huống hồ thực lực vị tất đã yếu như ngươi nghĩ, khi hắn mạo hiểm ở trong rừng, bị thủ hạ Tôn Nhị Lôi truy sát, hắn với thực lực Chiến hồn cửu trọng lại đánh bại được bốn người truy sát, trong đó bao gồm ba Chiến Linh, lợi hại nhất trong đó đã đạt tới Chiến Linh tam trọng, đợi hắn tấn thăng Chiến Linh, sức chiến đấu tất nhiên sẽ được nâng cao.”

A Thất trợn mắt kinh ngạc: “Giết chết bốn kẻ truy sát, chỉ bằng hắn?”

Thác Bạt Xảo Vân chân thật gật đầu: “Hắn là truyền nhân Nguyệt thần tiễn, ngươi không biết Nguyệt thần tiễn cho nên không biết sự đáng sợ của Nguyệt thần tiên, ngươi chỉ cần biết, tiễn thuật của Nguyệt thần tiễn còn cao minh hơn Lạc nhật tiễn là đủ rồi”.

A Thất tuy thân ở Tây Hoang yêu tộc, nhưng là một người của yêu tộc, đối với uy danh của Lạc nhật tiễn cũng vô cùng rõ ràng, đến nay nghe được, cái gã thanh niên vô si, nhìn lếch tha lếch thếch này lại là truyền nhân Nguyệt thần tiễn, không khỏi có chút ngây ngẩn cả người.

“Tiểu thư, thật sự cô coi trọng hắn, thực sự muốn lấy hắn?”

Thác Bạt Xảo Vân cười nói: “Không phải hắn cũng nói rồi sao? Chuyện này còn lâu lắm, vậy tạm thời cứ gác lại, trước mắt vẫn phải cân nhắc nên hợp tác với hắn thế nào, thực lực của hắn càng mạnh, trở thành một thành viên của Tây Hoang, khi chúng ta đưa ra điều kiện có lợi cho hắn, hắn cũng phải đưa ra sự giúp đỡ Tây Hoang yêu tộc chúng ta, hơn nữa, cùng với sự lớn mạnh của hắn, sự trợ giúp cũng sẽ càng lúc càng lớn”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.