Hàng Long Phục Hổ

Chương 210: Thông Hiểu Đạo Lí



Phong Lôi Phủ giai đoạn một và hai đã chôn sâu ở trong óc Tiêu Hùng, hiện giờ chiến đấu, liền dung nhập một cách tự nhiên vào bên trong chiêu thức, làm cho khi Tiêu Hùng đối mặt với sự uy hiếp tử vong, Tiêu Hùng giết đỏ cả mắt rồi, đang điên cuồng liều mạng, rốt cuộc lại một lần nữa tìm được cảm giác của ngày đó.

Tiêu Hùng phát ra một tiếng rống giận thật to, cuồng phong cùng Lạc Lôi hai chiêu địa cấp vũ kỹ, thế nhưng ở trong nháy mắt bị Tiêu Hùng hoàn toàn hợp lại thành một.

Chiến khí ầm ậm bùng nổ, thân hình Tiêu Hùng đột nhiên bay ngược ra, trên người phần đông máu tươi bay múa, nhưng mà trên mặt Tiêu Hùng lại toát ra cảm giác vô cùng hưng phấn.

Thành công!

Tìm được loại cảm giác này rồi!

Thời điểm Tiêu Hùng lại tiến vào Hư Nghĩ Không Gian, cũng không có vào trong phòng kia, mà là về chỗ ba vị huấn luyện viên, nơi diễn võ trường, không nói một lời nào, bắt đầu sử dụng phủ.

Ba người Phủ Cuồng đều có chút kỳ quái nhìn Tiêu Hùng, nhưng khi Phủ Cuồng nhìn thấy Tiêu Hùng vù động phủ, cũng biển sắc, toát ra sự khiếp sợ không chút nào che dấu.

Tiễn Si cùng Châm Tả ở bên cạnh đều phát hiện sự khác thường trên mặt Phủ Cuồng, thấp giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?".

Trên mặt Phủ Cuồng toát ra vẻ mặt khó có thể tin được: "Hắn giống như đã có sự lĩnh ngộ, hiện tại đang tiến hành từng bước hiểu được càng sâu...".

Châm Tả cùng Tiễn Si đều lắp bắp kinh hãi: "Ngươi nói là hắn đã sắp đạt tới Phong Lôi hợp nhất?".

Phủ Cuồng cười khổ nói: "Đúng, tuy rằng còn không biết đến khi nào thì hắn mới có thể hoàn toàn hoàn thành Phong Lôi hợp nhất, nhưng mà ta nghĩ tuyệt đối sẽ không cần thời gian lâu lắm, người so với người thật sự là điên người...".

Châm Tả cùng Tiễn Si liếc nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương, thiên phú của Phủ Cuồng cao bao nhiêu, bọn họ đều biết đến, lúc trước Phủ Cuồng lĩnh ngộ Phong Lôi hợp nhất, dùng thời gian một năm, thế nhưng Tiêu Hùng mới dùng thời gian bao nhiêu?

Khả năng lĩnh ngộ cùng quá cao đi.

Trên mặt Tiễn Si bỗng nhiên nhưng lộ ra vẻ vui mừng: "Như vậy cùng tốt, bây giờ hắn đang tu hành Nguyệt Thần Tiễn tầng thứ ba là Sát tiễn, tầng thứ tư đoạn Lạc Thần cùng đồng dạng càng coi trọng lĩnh ngộ, hắn có ngộ tính như vậy, chờ đến khi hắn tu hành tầng thứ ba là Sát tiễn, chẳng phải là cùng có thể rất nhanh lĩnh ngộ Lạc Thần, nếu như vậy mà nói, thì hắn có thể đạt được chân tủy của Nguyệt Thần Tiễn, trở thành tông sư bắn cung mới...".

Phủ Cuồng hừ lạnh một tiếng phản bác: "Đâu chỉ là một tông sư bắn cung, còn là thế hệ truyền thừa của Phong Lôi Phủ, haiz, lại nói tiếp, còn không biết hiện tại Phong Lôi Phủ nhất mạch của đang như thế nào đâu này?"

Trên mặt Tiễn Si cũng không có gì khác thường, thật ra hắn cùngkhông có gì lưu luyến, mối hận duy nhất chính là lúc trước bị Lạc Nhật tiến sử dụng quỷ kế sau đó đánh bại, làm mất đi uy danh của Nguyệt Thần Tiễn, điều này làm cho Tiễn Si canh cánh ở trong lòng.

Châm Tả nét mặt tươi cười như hoa chỉ chỉ Tiêu Hùng đang múa phủ: "Ngươi để cho hắn đi hỏi thăm giúp ngươi là được, hắn coi như là đệ tử của ngươi, học được Phong Lôi Phủ của ngươi, giúp ngươi làm một ít chuyện thì cùng đâu có gì sai.".

Phủ Cuồng gật gật đầu nói: "Trước kia thì cảm thấy rằng không có dạy được cho hắn chân tủy của Phong Lôi Phủ, cảm thấy hắn còn không tính là đệ tử của ta, hiện giờ hắn đã lĩnh ngộ Phong Lôi Phủ, tự nhiên xem như là đệ tử của ta, ta nhờ vả dĩ nhiên là không thấy ngại rồi.".

Châm Tả nhìn Phủ Cuồng cùng Tiễn Si, bỗng nhiên thở dài một tiếng nói: "Phong Lôi Phủ đã sắp học được, Nguỵệt Thần Tiễn cũng sắp học được, Vô Anh Châm của ta còn không biết hắn phải học tập bao lâu đâu...".

Phủ Cuồng nhìn vẻ mặt Châm Tả có buồn bã, có chút ngốc nghếch xoa xoa đôi bàn tay nói: "Haiz, cho dù hắn học xong Phong Lôi Phủ cùng Nguyệt Thần Tiễn, vậy sau này thời gian hắn học tập Vô Ảnh Châm không phải là càng nhiều sao, nhất định rất nhanh liền có thể học được...".

Châm Tả trừng mắt nhìn Phủ Cuồng một cái, bỗng nhiên khẽ cười rộ lên: "Ngươi đúng là biết an ủi người...".

Phủ Cuồng mừng rỡ: "Thật sao?".

"Giả...".

Tiêu Hùng cũng không biết bên cạnh ba vị huấn luyện viên nói thầm về triển vọng tương lai, hắn chính là say mê với phủ, đổ mồ hôi, đưa Đoản Bính Bạc Nhận Phủ trong tay biến thành một con Giao Long, không ngừng bay múa, mà hắn giống như là dùng sĩ khống chế con Giao Long này.

Cứ như vậy, Tiêu Hùng không biết mệt mỏi quơ, mãi cho đến khi Tiêu Hùng phát hiện ra mình đã hoàn toàn không còn sức múa búa, mới từ trong trạng thái say mê này tỉnh lại.

Tay cầm chặt phủ, cứ như vậy trực tiếp ngă ngửa trên mặt đất, Tiêu Hùng hả mồm to thở hổn hển, nhưng mà trên mặt cũng không chút nào che dấu vẻ vui mừng.

Căn cứ vào những gì hiểu được ở thời khắc sinh tử hôm nay, cùng quá trình không ngừng múa may Đoản Bính Bạc Nhận Phủ và không ngừng nếm thử dung hợp, cùng làm cho Tiêu Hùng cảm giác hôm nay mình thu hoạch được rất nhiều.

Hắn dường như đã mò tới cánh cửa, hiện tại liền đứng ở trước cánh cửa, còn kém bước cuối cùng mà thôi.

Chỉ cần bước thêm một bước này, liền đạt tới cảnh giới Phong Lôi hợp nhất chân chính.

Phủ Cuồng đã đi tới, nhìn xuống Tiêu Hùng nằm ngửa mặt trên mặt đất, trên mặt đã khôi phục bình tĩnh: "Luyện tập không tệ, ngày mai tiếp tục.".

Tiêu Hùng thở hổn hển gật đầu, lúc này, cho dù Phủ Cuồng nói tạm thời không cho mình luyện tập, thì Tiêu Hùng cũng tuyệt đối sẽ vụng trộm luyện tập, cái loại cảm giác nắm giữ Phong Lôi lực lượng này, thật sự làm cho người ta say mê rồi.

Đây là cảm giác lực lượng!

Giống như mênh mông nhiệt huyết, làm cho người ta hưng phấn, làm cho người ta mê say.

Thậm chí Tiêu Hùng không kịp đợi đến ngày mai, hắn sợ trải qua quá lâu, chính mình quên mất cảm giác vừa mới lĩnh ngộ này thì làm sao bây giờ?

Tiêu Hùng ngay tại trong hư nghĩ không gian ngủ một giấc, ăn một tí Dược Thiện để bổ sung tinh lực, đợi đến khi tinh thần khôi phục không sai biệt lắm, Tiêu Hùng lại lần nữa bò lên, lại say mê quơ Đoản Bính Bạc Nhận Phủ để tìm hiểu quá trình dung hợp.

Nhìn Tiêu Hùng giống như không biết mệt mỏi, trong ánh mắt Phủ Cuồng toát ra vài phần tán thưởng, quay đầu nhìn hai người khác khẽ khẽ cười nói: "Từng cái người thành công, đều cùng có chỗ thành công của hắn, Tiêu Hùng sở dĩ có thể xuất sắc như thế, mặc dù có Lai Ân Trù Thần cửu đao, có chúng ta dạy, nhưng mà cùng chính hắn chăm chỉ khắc khổ cũng không thể chối bỏ...".

Tiễn Si đồng ý gật gật đầu nói: "Hắn thật không sai, tất cả thời gian rảnh, cơ bản đều ở trong không gian ảo tu luyện, giống như hắn có mấy người nữ nhân thích hắn, lại chưa từng thấy hắn đi ở bên cạnh các nàng, giống như ngay cả một lần đi dạo phố đều không có...".

Châm Tả trợn mắt nhìn Tiễn Si một cái nói: "Lời này từ nữ nhân như ta nói còn không sai biệt lắm, từ trong miệng ngươi nói ra, như thế nào đều cảm thấy được không thích hợp...".

Tiễn Si lắc đầu, vô cùng thật sự nói: "Thật ra thiên hạ có rất nhiều thiên tài, có được phúc duyên gặp được cùng có rất nhiều, nhưng cuối cùng có thể thành công thì cùng rất ít, Tiêu Hùng tâm tính trước sau đều rất ổn định, hắn có một trái tim kiên cường, làm cho hắn không ngừng tiến về phía trước từng bước, ánh mắt hắn vĩnh viễn đều nhìn chằm chằm về phía trước, nhưng mà ta tin tưởng, hắn chỉ cần bảo trì tâm tính như vậy, một ngày nào đó hắn sẽ phát hiện phía trước đã không có một bóng người nào, quay đầu nhìn lại, phát hiện ra mình đã có thể ngạo thị thiên hạ...

Lần này Châm Tả lại không có phản bác, ngược lại cùng gật đầu đồng ý, nhìn Tiêu Hùng ở phía xa cười nói: "Nam nhân biết cầu tiến, mới là cực kỳ có sức hấp dẫn, khó trách có nhiều cô gái thích hắn như vậy, chính là đối thủ của hắn thật sự quá mạnh mẽ rồi...".

"Ta lại thấy chưa chắc là chuyện xấu." Phủ Cuồng ở bên cạnh lắc đầu, không đồng ý cách nói của Châm Tả: "Đối thủ của hắn là Yêu Hoàng, đúng là rất mạnh, nhưng mà có lẽ cùng là do loại áp lực thật lớn này, mới để cho hắn có thái độ tu luyện gần như si mê điên cuồng thế này, mới có được thành tích như hiện tại, đứa nhỏ không trải qua cực khổ, giống như là đóa hoa trong nhà kính, vĩnh viễn cũng không thể trở thành hùng ưng bay lượn trong bão táp...".

Châm Tả quay qua, hình như có chút kinh ngạc nhìn người vạm vỡ hào phóng như Phủ Cuồng thế nhưng có thể nói ra lời nói có triết lý như vậy, sau một lúc lâu mới nhẹ nhàng gật đầu nói: "Nói không sai, rất có đạo lý.".

Phủ Cuồng được Châm Tả khen ngợi, đầu tiên là mừng rỡ, chợt lại thấy hoài nghi, có chút nghi ngờ hỏi: "Ngươi khen ta là giả phải không?".

Châm Tả cười tủm tỉm liếc mắt nhìn Phủ Cuồng một cái: "Thật.".

Ngày qua ngày, đảo mắt Tiêu Hùng đã muốn đóng cửa tu luyện ba ngày, đổi thành thời gian trong Hư Nghĩ Không Gian, cùng chính là Tiêu Hùng ở trong Hư Nghĩ Không Gian ngây người mười hai ngày.

Tiêu Hùng vẫn giống như như trước, liên tục quơ Đoản Bính Bạc Nhận Phủ, chợt ngừng lại, dường như biển thành một pho tượng điêu khắc, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm không trung không có vật gì ở trước mặt, giống như dại ra.

Phủ Cuồng ở xa xa nhìn Tiêu Hùng, trong ánh mắt toát ra vài phần khẩn trương.

"Như thế nào, đến thời điểm mấu chốt rồi sao?".

Phủ Cuồng nhìn không chuyển mắt, cũng không quay đầu lại: “Chắc vậy, mấy ngày hôm nay nhìn hắn tiến bộ từng điểm từng điểm một, có lẽ đã muốn lĩnh ngộ không sai biệt lắm, cuối cùng cùng đến lúc thông hiểu đạo lí rồi, cùng chính là thời điểm mấu chốt nhất, nếu như hiện tại hắn không thể hiểu được rõ ràng, thì rất nhiều đều lúc trước hiểu được sẽ trở nên vô dụng, nhưng lại sẽ trở thành thứ gây trở ngại cho bản thân hắn.".

Tiễn Si cùng Châm Tả đều là cường giả, bọn họ tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Phủ Cuồng, lập tức đều có chút khẩn trương, ba người chăm chú nhìn Tiêu Hùng, giống như là diều hâu nhìn thẳng gà con, không muốn bò qua bất cứ tình huống gì có thể phát sinh.

Bên ngoài diễn võ trường, Lai Ân lặng yên không một tiếng động xuất hiện, giống như là u linh bình thường, vô thanh vô tức đứng ở cửa, hai tay khoanh lại, hơi khẽ cau mày, đồng dạng nhìn chằm chằm Tiêu Hùng đang đứng ngơ ngác.

Dường như toàn bộ thời gian trong Hư Nghĩ Không Gian cùng đã ngưng lại, năm người đều lẳng lặng đứng như vậy, không có bất kỳ người nào làm ra bất kì động tác gì, cũng không có ai phát ra bất cứ tiếng vang nào.

Thời gian không biết đi qua bao lâu, Tiêu Hùng vốn vẫn im lặng giống như tảng đá đột nhiên mở mắt, màu vàng Chiến Hồn phóng lên cao, Đoản Bính Bạc Nhận Phủ đột nhiên giơ lên, theo Đoản Bính Bạc Nhận Phủ đi chuyển, trong không khí thế nhưng lại vang lên tiếng vang kỳ dị.

Giống như là cuồng phong gào thét, thổi qua khe núi, phát ra tiếng vang ô ô, làm cho tâm thần người khác lay động.

Đoản Bính Bạc Nhận Phủ lại đánh xuống, không có bất cứ chiêu thức tinh xảo nào, cứ như vậy đột nhiên chém ở trên mặt đất.

"Ầm".

Một tiếng vang thật lớn, dường như toàn bộ mặt đất đều run rẩy một chút, không trung đều vang lên tiếng vang giống như tiếng sấm liên tục, mà mặt đất ở trước mặt Tiêu Hùng, lại đột nhiên vùi lấp đi xuống.

Bùn đất vẩy ra xung quanh, một rãnh sâu xuất hiện ở trước mặt Tiêu Hùng, Tiêu Hùng mở to hai mắt nhìn, nhìn về rãnh sâu bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, nhìn đá tảng bị một đòn kia đánh cho vỡ tan hoàn toàn thành đá vụn, trong lòng vô cùng hoảng sợ.

Uy lực thật lớn!

Nhưng cảm giác mừng như điên chợt xuất hiện ở trên mặt Tiêu Hùng, Tiêu Hùng nhảy dựng lên, cười ha ha: "Cuối cùng ta đã thành công!".

Cùng lúc đó, trên mặt Phủ Cuồng ở xa xa cùng đồng dạng lộ ra vẻ mừng như điên, lập tức nhảy dựng lên, hét lớn: "Thành công!".

Ở cửa, trên mặt Lai Ân toát ra nụ cười thản nhiên, thân hình nhoáng lên một cái, hắn đã biến mất khỏi chỗ cũ, dường như chưa từng xuất hiện qua.

Tiêu Hùng kéo theo Đoản Bính Bạc Nhận Phủ chạy như điên tới trước mặt Phủ Cuồng, lớn tiếng kêu lên: "Phủ Cuồng huấn luyện viên, ta lĩnh ngộ, rốt cuộc ta cũng lĩnh ngộ được Phong Lôi Phủ rồi!".

Phủ Cuồng cũng vô cùng hưng phấn, vỗ vỗ bả vai Tiêu Hùng thật mạnh, cười ha ha nói: "Như thế nào, nhìn thấy uy lực chưa, Phong Lôi Phủ của Phủ Cuồng ta tuyệt đối không phải là hư danh, có phải rất mạnh mẽ hay không!".

Tiêu Hùng đột nhiên gật đầu: "Đúng là rất lợi hại, rất uy mãnh, nếu như Phong Lôi Phủ là do Chiến Thánh thi triển ra, chỉ sợ uy lực càng làm cho người ta sợ hãi.".

Phủ Cuồng nghe được Tiêu Hùng thừa nhận, lập tức càng đắc ý: "Đúng thế, tu hành Phong Lôi Phủ cũng không quá phức tạp, chỉ cần ngộ tính của ngươi thật tốt, liền có thể học được nó rất nhanh, hơn nữa uy lực kinh người, thật là rất giỏi!".

Tiêu Hùng tự mình nhìn thấy uy lực của Phong Lôi Phủ, tự nhiên sẽ không phản bác, ngược lại cùng cảm động gật đầu, dù sao từ khi hắn tu hành Phong Lôi Phủ đến bây giờ, lúc này mới qua thời gian bao nhiêu lâu, dĩ nhiên cùng làm cho hắn hoàn toàn học xong, cho tới bây giờ Tiêu Hùng vẫn có cảm giác như đang nằm mơ.

Nếu như nói ra ngoài, người khác có thể kinh ngạc đến nỗi răng hàm đều rơi ra hay không...

Nhìn bộ dáng Tiêu Hùng vô cùng đồng ý, lời nói của Phủ Cuồng lại vừa chuyển, nghiêm túc nói: " Bây giờ ngươi đã học được Phong Lôi Phủ rồi, coi như là đệ tử của ta rồi, ta là lão sư của ngươi, muốn ngươi giúp ta làm một ít chuyện...".

Tiêu Hùng hơi sửng sờ, nhưng lại không chút do dự gật đầu nói: "Chuyện gì, ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được thì ta nhất định sẽ làm.".

Phủ Cuồng lắc lắc đầu nói: "Cũng không phải việc gì khó, chỉ là ta muốn ngươi giúp ta hỏi thăm một chút cuộc sống hiện tại của con cháu ta như thế nào, còn có Phong Lôi Phủ truyền thừa như thế nào, chỉ đơn giản như vậy thôi, mà phần thưởng cho ngươi, thì ta sẽ dạy cho ngươi Phong Lôi Ngũ Phủ.".

Phong Lôi Ngũ Phủ?

Nhìn bộ dáng Tiêu Hùng hơi chút kinh ngạc, Phủ Cuồng giải thích: " Bây giờ ngươi còn chưa có học được Trù Thần cửu đao, cũng không có đạt tới cảnh giới Thiên Hạ Vô Vũ, cho nên, vũ kỹ tốt, đối với ngươi mà nói vẫn còn có tác dụng lớn, Phong Lôi Ngũ Phủ cùng chỉ là năm chiêu, năm chiêu này, lại có rất nhiều biến hóa, nhưng tổng quát lại mà nói, năm chiêu này, chính là chiêu thức ta thường dùng, uhm, trước kia, ta cơ bản đều dựa vào Phong Lôi Ngũ Phủ để quét ngang thiên hạ...".

Ánh mắt Tiêu Hùng sáng lên: "Thiên cấp vũ kỹ?".

Phủ Cuồng ngạo nghễ gật đầu: "Đương nhiên là Thiên cấp vũ kỹ, như thế nào, phần thuởng này không tệ đi?".

Tiêu Hùng cười tủm tỉm nói: "Không tệ, không tệ, ngươi còn có sự tình khác muốn cho ta đi làm sao?".

Phủ Cuồng lặng đi một chút, ngạc nhiên trả lời: "Đã không có, làm sao...".

Tiêu Hùng cười hắc hắc, cũng không nói lời nào, Châm Tả ở bên cạnh lại cười: "Ngươi ngu ngốc vậy, hắn muốn hỏi ngươi còn có việc khác làm cho hắn đi làm, cùng chính là muốn ngươi thưởng thêm càng nhiều...".

Lúc này Phủ Cuồng mới hồi phục tinh thần lại, nhưng cũng không hề tức giận, ha ha cười nói: "Tiểu tử có ý tứ, chẳng qua ta cho ngươi biết, ngươi lĩnh ngộ Phong Lôi hợp nhất, rồi học được Phong Lôi Ngũ Phủ này, thì sức chiến đấu của ngươi chắc chắn sẽ tăng lên thật nhiều, tăng thêm bản thân ngươi là Song Thánh thú huyết mạch, hắc, ngươi tuyệt đối là một nhân vật yêu nghiệt.".

Tiêu Hùng nghe được Phủ Cuồng nói như vậy, lập tức cùng cảm thấy hưng phấn, đối việc tăng lên thực lực của bản thân, cho tới bây giờ hắn đều là cố gắng hết sức, bao nhiêu lần vào sinh ra tử, càng làm cho hắn biết rõ chỉ có dựa vào thực lực của chính mình càng mạnh mẽ, thì đó mới là tài phú thực sự của bản thân, đó cùng là thứ đáng tin cậy nhất cho bản thân.

"Nếu không, ngươi đem Phong Lôi Ngũ Phủ dạy cho ta trước đi?".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.