Hàng Long Phục Hổ

Chương 213: Thần Binh Trảm Long Phủ



Tiêu Hùng thật sự không ngờ chính mình vừa hỏi, thế nhưng lại nhận được một đáp án làm cho mình kinh ngạc như thế.

Người trong gia tộc Mạc Lý Cam lại cùng ở trong đội ngũ này?

Thật sự là quá trùng hợp.

Chẳng qua nghĩ lại, Phong Lôi Phủ là một loại chiến kỹ phi thường cường đại của thú tộc, vẫn còn truyền thừa đến nay, mặc dù hiện tại cùng là uy danh lan xa, nếu có được Phong Lôi Phủ truyền thừa, mà tuổi tác của người kia cùng mình cũng không chênh nhau nhiều lắm, hơn nữa thiên phú cũng không thấp, thì hắn có cơ hội rất lớn để đi vào học viện lợi hại nhất trong thú tộc là Học viện Thái Thản, hơn nữa trở thành người nổi bật ở trong đó.

Nghĩ đến chuyện này, Tiêu Hùng lại cảm thấy hình như mình quá kích động rồi, thật ra chuyện này cũng không có gì lạ, chỉ là trong ngẫu nhiên mang theo tất nhiên mà thôi.

"Uhm, vậy tên hắn là gì?".

"Nàng gọi là Mạc Ngôn, cũng tu hành Phong Lôi Phủ, hiện giờ là một đời cuối cùng của Mạc gia, đáng tiếc cha mẹ của hắn chỉ sinh ra một mình nàng, Mạc gia đến đời của nàng, cùng sẽ chấm dứt...".

Tiêu Hùng lặng đi một chút, chuyện này cũng không có gì ngoài ý muốn, nếu từng đời đều không có con trai sẽ làm cho gia tộc không có cách nào tiếp tục khai chi tán diệp, chuyện này ở trên đại lục xuất hiện vô số, nhưng không nghĩ tới gia tộc của Phủ Cuồng cùng gặp phải tình huống như vậy.

Yên lặng đọc cái tên Mạc Ngôn hai lần, Tiêu Hùng có chút nghi hoặc nói: "Vừa rồi theo lời ngươi xuống dốc, là chỉ chuyện này sao?".

Lang Thiên lắc lắc đầu nói: "Mạc gia là Hổ Tộc, nhưng mà bởi vì Mạc Ngôn là cô gái, nên kể thừa bộ dáng của mẫu thân là Hồ Tộc, nên Hổ Tộc nhất mạch coi như đã kết thúc rồi, huống chi hiện tại Mạc gia trải qua cũng không hề dễ dàng, bọn họ vốn là truyền thừa chính thống của Phong Lôi Phủ, nhưng đến bây giờ, cùng đã trở nên vô cùng yếu ớt, bậc cha chú cùng ông nội của Mạc Ngôn cũng không hề có nhân vật nào khá một chút, tuy rằng Mạc Ngôn rất có thiên phú, thế nhưng nàng lại là một cô gái...".

"Gia cảnh của Mạc gia sa sút, trở nên phi thường khốn khổ, những gia tộc truyền thừa Phong Lôi Phủ khác, đều mong Mạc gia giao ra Thần Binh chiến phủ đại biểu cho Phong Lôi Phủ truyền thừa, Mạc Ngôn trưởng bối lại không thể trông cậy vào, Mạc Ngôn còn nhỏ, bị chèn ép vô cùng khốn khổ...".

Ánh mắt Tiêu Hùng sáng lên, Thần Binh chiến phủ!

Mạnh mẽ, rõ ràng còn giữ Thần Binh!

Trên thế giới này, Thần Binh phi thường thưa thớt, không chỉ bởi vì đúc Thần Binh cần tài liệu cực kỳ đặc thù hơn nữa giá trị rất cao, mà còn bởi vì những tài liệu này vô cùng khan hiếm, rất nhiều thứ không phải có tiền là có thể mua được, còn có một cái nguyên nhân chính là mặc dù có tài liệu, cùng chưa chắc có tông sư chú tạo có thể đúc ra được Thần Binh.

Tuy rằng Linh Binh đã là binh khí phi thường cường đại, nhưng mà ở trước mặt Thần Binh, lại không tính là thứ gì.

Người chiến đấu có thực lực càng mạnh, thì tác dụng của vũ khí sẽ thể hiện càng thêm rõ ràng, nếu như là hai người bình thường, một món Linh Binh cùng Thần Binh va chạm với nhau, có lẽ sẽ không cảm giác khác biệt nhiều lắm, nhưng nếu như đều là Chiến Thánh võ giả, vậy sự khác biệt sẽ phi thường rõ ràng, Thần Binh không chỉ có khả năng truyền chiến khí rất tốt, còn khó phá vỡ hơn, ở dưới sự va chạm mạnh vào nhau, có lẽ mấy chục lần, hơn trăm lần, Linh Binh sẽ xuất hiện chỗ hổng, thậm chí đứt gãy.

Một gia tộc suy sụp, thể nhưng lại sở hữa Thần Binh, đây vốn chính là một chuyện vô cùng nguy hiểm.

Nếu không có các gia tộc chi mạch khác của Phong Lôi Phủ nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, chỉ sợ Thần Binh trong Mạc gia đã sớm mất đi rồi.

Không biết lúc trước Phủ Cuồng có từng sử dụng thanh Thần Binh kia chưa, cũng không biết hắn nghe nói đời sau của hắn gặp phải chuyện như cậy, sẽ có phản ứng gì?

Sau khi uống rượu xong, không khí giữa mọi người đã có chút hòa hợp, cho dù là Gia Cát Phong, cùng đã buông ra nội tâm, cùng mấy người cười cười nói nói, đã sớm quên đi một chút ân oán nhỏ phía trước.

"Tiêu Hùng, có phải ngươi chiếm được Lôi Phủ bí tịch hay thứ gì đó của tên Mạc Lý Cam Phong kia hay không, sau đó hắn có di mệnh gì cho ngươi, hoặc là nói cho đệ tử hữu duyên đạt được Phong Lôi Phủ truyền thừa của hắn?".

Tiêu Hùng cười cười nói: "Thật ra sức tưởng tượng ngươi cùng rất phong phú, chẳng qua ngươi đã đoán đúng, phủ kỹ ta tu hành chính là Phong Lôi Phủ, lão sư của ta cũng chính là vị Huyết Phủ Mạc Lý Cam kia.".

Gia Cát Phong mở to hai mắt, ha ha cười nói: "Ta đã nói rồi, làm sao mà người tự dưng quan tâm đến Phong Lôi Phủ Mạc gia như vậy, không có khả năng không có nguyên nhân...".

Hơi hơi dừng lại một chút, Gia Cát Phong có chút dò hỏi: "Nghe nói Mạc gia hiện tại rất gian nan, ngươi có ý tưởng gì chưa?".

Tiêu Hùng lắc lắc đầu nói: "Đầu tiên ta muốn nhìn thấy Mạc Ngôn, sau đó mới quyết định, hiện tại ta là nhân vật nhỏ, lời nói không có trọng lượng, cho dù ta nói cái gì, thì người ta cùng chưa chắc đã để ý đến.".

Lúc này Tiêu Hùng Gia Cát Phong đã cùng đám thú tộc võ giả kia chia tay, Gia Cát Phong hỏi chuyện của Tiêu Hùng trong mấy tháng gần đây, Tiêu Hùng cũng không giấu di ếm, đem chuyện mình ở Yêu Tộc nói cho hắn, hơn nữa mong hắn thay mình giữ bí mật, dù sao việc này liên lụy đến Thác Bạt Xảo Ngọc, còn liên lụy tới mẫu thân.

Gia Cát Phong nghe xong Tiêu Hùng kể lại, khen ngợi không thôi, nếu bất cứ người nào nghe xong Tiêu Hùng kể lại thì phản ứng như vậy cùng đều là bỉnh thường, Tiêu Hùng ngụy trang thân phận xâm nhập Yêu Tộc, lại trở thành người thủ hộ của Tây Hoang Yêu Tộc thánh nữ, còn gặp mặt Yêu Hoàng, ở trước mặt Yêu Hoàng chém giết người của Lạc Nhật Tiến tông, cùng cùng người của Lạc Nhật Tiến tông định ra ước hẹn hai năm, còn được Yêu Hoàng mở miệng, được gặp mẫu thân của mình.

Những gì hắn trải qua, quả thực đã có thể dùng hai chữ truyền kỳ để hình dung.

Những gì Gia Cát Phong trải qua liền tương đối đơn giản, Gia Cát Phong nghĩ thông suốt liền trở lại Gia Cát gia, đóng cửa khổ tu, ở dưới sự trợ giúp của Gia Cát gia liền hoàn thành việc huyết mạch thức tỉnh trong thời gian rất nhanh, hơn nữa thực lực tăng nhanh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của Gia Cát Phong đã tăng vọt nhiều như vậy, việc này cùng cho thấy lực lượng hùng hậu của Gia Cát gia cùng với thiên phú tu luyện kinh khủng của Gia Cát Phong, khó trách ngay cả Gia Cát gia chủ đều xem trọng Gia Cát Phong, thậm chí vượt qua thế hệ thanh niên phong vân của Gia Cát gia, chính là Gia Cát Lưu Vân đứng hàng thứ hai trên Sư Vương bảng.

"Phủ Cuồng huấn luyện viên, tình huống chính là như vậy, người tên Mạc Ngôn thì ta còn chưa nhìn thấy...".

Trong không gian ảo, Tiêu Hùng đem tất cả tin tức nhận được nói lại cho Phủ Cuồng, Phủ Cuồng sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra vài phần buồn bà, sau một lúc lâu im lặng không nói, một người đàn ông cao lớn uy mãnh như vậy, phía sau lại có một chút tịch liêu.

Tiêu Hùng nhìn bộ dáng buồn bã của Phủ Cuồng, nghĩ đến cảnh Phủ Cuồng dạy chính mình, vội giơ tay: "Phủ Cuồng huấn luyện viên, ngươi đừng qua đau lòng, ngươi là lão sư của ta, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta, con cháu của ngươi gặp nạn, thì ta nhất định sẽ hỗ trợ.".

Ánh mắt Phủ Cuồng sáng lên, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt cực nóng: "Ngươi thật sự nguyện ý giúp đỡ sao?".

Tiêu Hùng đều đã mở miệng, tự nhiên cũng đã từng lo lắng qua: "Ta là đệ tử của ngươi, coi như là mộn nhân của Phong Lôi Phủ đi, trợ giúp đỡi sau của ngươi, cùng là chuyện đương nhiên mà, cũng không biết có đủ năng lực hay không thôi.".

Phủ Cuồng bỗng nhiên trở nên vui vẻ: "Có những lời này của ngươi, ta thật sự rất vui, tốt, dù sao sau ta đã không có nam nhân kế thừa Phong Lôi Phủ rồi, chỉ cần ngươi có thể trợ giúp đỡi sau của ta, làm cho bọn họ sống tốt, ta liền đem Thần Binh chiến phủ làm thù lao trả cho ngươi!".

Tiêu Hùng lắp bắp kinh hãi: "Đem Thần Binh cho ta? Việc này chỉ sợ không được đâu, ngươi nói cho ta liền cho ta, vài chi mạch tham gia cướp đoạt thanh Thần Binh kia thì sao.".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.