Hàng Long Phục Hổ

Chương 272: Đêm Tối Lai Khách



Tiêu Hùng tin tưởng gật đầu nói: "Phụ thân, con sẽ nhớ kỹ điểm ấy”.

Tiêu Hàn suy nghĩ một chút nói: "Ngươi lần này tại Cuồng sư lâm tu hành ba tháng, Mạc gia tiêu thụ dược thiện tại Áo Cách Thành rất tốt. Bởi vì ngươi giao nhiệm vụ nên dược thiện cung ứng cho bọn họ được đề cao rất nhiều, tại Áo Cách Thành hiện tại thậm chí là mấy thành thị cạnh đó Mạc gia đều rất nổi danh”.

"Đó là một tin tức tốt, ha hả, mấy gia tộc khác phản ứng ra sao?".

Tiêu Hàn rất là vui mừng nhìn thoáng qua Tiêu Hùng nói: "Tiểu tử ngươi nghĩ không tệ, dùng dược thiện dễ bán để bồi dưỡng Mạc gia, sai Mạc gia tìm Đoan Mộc gia hợp tác, như vậy Bách Thiện Đường cũng kiếm được không ít. Thấy Mạc gia như vậy, mấy nhà khác phỏng chừng hiện tại đều rất động tâm rồi, sau khi Mạc Không truyền đi tin tức thì có mấy nhà có người chủ động liên hệ với Mạc gia, dù sao nhìn tiền rơi vào túi người khác mà túi mình trống trơn thì trong lòng chung quy là khó chịu”

Nghe phụ thân ca ngợi, Tiêu Hùng cười hắc hắc nói: "Đợi một hai tháng nữa đi, để cho bọn họ đỏ mắt một ít, thứ gì có dễ thì luôn luôn không đáng quý trọng”.

...

Chuyện Tiêu Hùng bị ám át, Tiêu Hùng do dự nửa ngày rồi vẫn không nói cho Vân Thủy Yên, hắn thực sự vô pháp nói với nữ hài tử yêu mình về một việc như vậy. Nói mình bị ám sát, sau đó bị một nữ nhân cường bạo?

Tuy rằng đây là sự thực thế nhưng nếu như Tiêu Hùng nói ra, Tiêu Hùng nghĩ mình quá vô sỉ một chút. Đối với Hạ Ngộ Thiên, Tiêu Hùng lại nói ra, Hạ Ngộ Thiên không chỉ kinh ngạc vì Tiêu Hùng dĩ nhiên có thể một mình thoát thân được mà còn tựa hồ đạt thành hiệp nghị gì đó. Tiêu Hùng cũng không có nói cho hắn hết mọi việc, cái này nhưng lại làm cho Hạ Ngộ Thiên càng thấy Tiêu Hùng thần bí.

Tiêu Hùng trốn ở trong phòng tốn hao một ngày đem tâm pháp cùng với vũ kỹ của Ám Dạ Chi Hoàng chỉnh lý lại một lần, đối với Đỗ Na, hắn đang suy nghĩ phải làm như thế nào mới có thể đem đối phương lưu lại.

Làm một nam nhân bình thường, đối với nữ nhân đầu tiên của mình đều có một loại tâm tình dị dạng. Chỉ bất quá Đỗ Na hiển nhiên không phải là người bình thường. Nữ nhân như vậy, có thể bưu hãn đem mình cường bạo?

Nhìn nhãn thần nàng lúc đó cho rằng mình là "Giải dược", đối với mình căn bản là không có một chút tình nghĩa gì, muốn chinh phục nàng, chinh phục cái tâm nàng thì thực sự không phải là một chuyện đơn giản.

Lúc này Cuồng Sư Học Viện chính thức nghỉ hè, bất quá rất nhanh sẽ bắt đầu năm học thứ hai rồi, hắn nghĩ lại năm học thứ nhất mình cơ bản đều ở bên ngoài, Tiêu Hùng trong lòng cảm thấy hoang đường.

Trong thiên hạ, chỉ sợ cũng chỉ có Tiêu Hùng là không thiếu khuyết vũ kỹ và tâm pháp.

Do lo lắng hắn có thể bị ám sát lần thứ hai, Hạ Ngộ Thiên mỗi ngày đều đi theo Tiêu Hùng, phảng phất như cận vệ của Tiêu Hùng vậy. Tiêu Hùng và Tiêu Hàn đối với Hạ Ngộ Thiên cực kỳ khách khí và tôn trọng, không vì đối phương hứa hẹn bán mạng cho mình mà khinh mạn, đều xưng hô Hạ tiên sinh, bên cạnh đó còn giúp Hạ Ngộ Thiên một ít dược thiện tu luyện mà không lấy tiền. Thấy được sự nhiệt thành của Tiêu gia phụ tử, Hạ Ngộ Thiên chân chính chờ mọng thành tựu của Tiêu Hùng thời gian tới.

Là võ giả duy nhất trong lịch sử có Song Thánh thú huyết mạch, hắn có thể đi tới trình độ nào đây? Mình có lẽ sẽ có cơ hội chứng kiến. Đây có thể là một chuyện không tệ.

Tiêu Hùng đem phân dược đan này giao cho Vân Thủy Yên, Vân Thủy Yên nghe nói thu thập dược tài này là liền có thể khôi phục thực lực cho Tiêu Hàn thì cũng vô cùng mừng rỡ. Kinh qua một năm kinh doanh, tại Hồng Nguyệt Đại Lục Bách Thiện Đường đã là cái tên không người nào không biết đến.

Lấy ảnh hưởng và tiền tài của Bách Thiện Đường, mười tám loại tài liệu trong vòng hai ngày đã thu thập được chín loại trong đó, hơn nữa một cổ đông của Bách Thiện Đường là Gia Cát gia sau khi biết được việc này liền kiểm tra danh sách cho thấy, Gia Cát gia có thể xuất ra hai loại dược liệu khác, tổng cộng đã thu thập được mười một loại dược liệu rồi.

Nói vậy thời gian dài hơn một chút, tin tức truyền bá đi xa hơn một ít là có thể thu thập được càng nhiều tài liệu. Bách Thiện Đường có tiền, có dược thiện, có Gia Cát gia, chỉ cần ngươi cầm cho ta dược liệu, giá gì mà không trả nổi chứ?

Tiêu Hùng nghe được tin tức này thì cũng có chút hưng phấn, chỉ thiếu bảy loại dược liệu nữa, chỉ cần thu thập thành công là liền có thể giúp đỡ phụ thân khôi phục thực lực.

Và thời gian ước định Đỗ Na cũng tới rồi, Tiêu Hùng chuẩn bị tốt thứ gì đó đợi Đỗ Na đến lấy.

Ban đêm, Tiêu Hùng nằm ở trên giường thiu thiu ngủ thì trong lòng bỗng nhiên sinh ra báo động, một loại cảm giác bị người nhìn trộm nổi lên, Tiêu Hùng bỗng nhiên mở mắt nhìn ra phía cửa sổ.

Một cái bóng đen đang đứng ở trước cửa sổ đưa nhãn quang băng lãnh nhìn Tiêu Hùng, trong ánh mắt tràn ngập khí tức nghiêm nghị nhưng hoàn hảo là không có sát khí!

Mượn tia sáng ngoài cửa sổ Tiêu Hùng thấy rổ người đứng ở trước cửa sổ chính là Đỗ Na, trong lòng không khỏi thở phào một hơi xoay người rời giường nói: "Tới rồi hả, vào đi”.

Ngay khi Tiêu Hùng nói ra những lời này thì một cái bóng đen từ bên cạnh gian nhà bay ra, lưỡng đạo ánh mắt sắc bén như lợi kiếm vậy rọi vào Đỗ Na.

"Hạ tiên sinh, không nên động thủ, nàng tới tìm ta”.

Tuy rằng vẫn có chút lo lắng Đỗ Na này có thể lấy được thứ gì đó rồi đổi ý sát nhân thế nhưng nghĩ đối phương nếu như thật sự muốn sát mình thì mặc kệ mình phòng bị kiểu gì, chung quy đều khó thoát được một kiếp nên trong lòng lại phóng khoáng quay sang Hạ Ngộ Thiên cười nói: "Hạ tiên sinh, không cần lo lắng, nàng là do ta hẹn tới, ngươi nghỉ ngơi đi”.

Hạ Ngộ Thiên thoáng có chút chần chờ nhìn về phía Tiêu Hùng, Tiêu Hùng khẳng định gật đầu, Hạ Ngộ Thiên bèn không nói thêm nữa mà quay về phòng.

Tuy rằng Hạ Ngộ Thiên đúng lúc xuất hiện thế nhưng Tiêu Hùng đối với thực lực của Đỗ Na vẫn có chút giật mình. Hiển nhiên là Hạ Ngộ Thiên nghe được động tĩnh của mình thì mới xuất hiện, hắn cũng không phát hiện ra Đỗ Na đã lẻn vào đến trước cửa sổ, Đỗ Na hiển nhiên đã tu hành Tiềm Nặc Chi Thuật rất không tệ.

Đương nhiên, Tiêu Hùng cũng không cho rằng Đỗ Na mạnh đến mức có thể ám sát Hạ Ngộ Thiên dễ dàng, khi thi triển tiềm hành thuật thì phải thu liễm toàn thân tinh khí thần, khi đạt đến cảnh giới cao thâm thậm chí là lỗ chân lông phải khép kín, trái tim gần như ngừng đập, huyết mạch cũng trở nên vô cùng thong thả. Như vậy mới có thể vô thanh vô tức tới gần mục tiêu thế nhưng một khi hành động thì không có khả năng bảo trì loại trạng thái này nữa, khi động thủ thì sát khí đã kinh động đến địch nhân.

Chiến Thánh cường giả đối với ngoại giới ba động, nhất là sát khí đều vô cùng mẫn cảm, sợ rằng trong nháy mắt Đỗ Na vừa ra tay Hạ Ngộ Thiên liền có thể phản ứng ra. Chỉ bất quá nếu như vội vàng Hạ Ngộ Thiên phán đoán sai lầm thì khó đảm bảo là Đỗ Na không thể một kích tất sát.

Nhìn Đỗ Na đứng ở trước cửa sổ vẫn không nhúc nhích Tiêu Hùng đem một cái ghế, đặt một ấm trà và châm trà đồng thời mỉm cười nói: "Tiến vào đi, chúng ta tâm sự”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.