Hàng Long Phục Hổ

Chương 278: Tới, Chiến!



"Chỉ sợ trên người hắn có bí mật chúng ta cũng không biết?”.

"Các ngươi nghĩ bọn họ ai sẽ thắng?”.

Cẩu Thiên Hà trầm giọng nói: "Sợ rằng Tiêu Vân Sinh không phải là đối thủ của Tiêu Hùng”.

Phó viện trưởng Tương Vân Phong cũng tán thành gật đầu nói: "Khi Tiêu Hùng còn là Chiến Linh tứ trọng đã đánh bại Chiến Linh cửu trọng cao thủ của Phong Lôi Phủ gia tộc, bây giờ thực lực hắn nâng cao một bước, Song Thánh thú huyết mạch uy lực càng sâu”.

Cẩu Thiên Hà hiển nhiên chính là nghĩ như vậy, hắn nhíu mày nói: "Nếu như Tiêu Hùng thắng, liên tiếp đánh bại Tiêu Thanh và Tiêu Vân Sinh, mặt mũi Tiêu gia để đâu đây, không biết Tiêu gia sẽ phản ứng thế nào”.

Tương Vân phong hừ nói: "Đây là so đấu bình thường thôi, không phải Tiêu gia muốn giết người diệt khẩu chứ, việc này cho dù Tiêu gia có tìm tới thì cũng không thể nào nói nổi, huống chi, Tiêu Hùng sợ là có dự tính rồi”.

Cẩu Thiên Hà nhìn Gia Cát Lưu Vân và Gia Cát Phong một chút rồi bỗng nhiên nhẹ nhàng nở nụ cười. "Tiểu gia hỏa này, thật ra rất quyết đoán”.

Tiêu Hùng nhìn Tiêu Vân Sinh, trên mặt cũng có vài phần ngưng trọng, tuy rằng đều là Chiến Linh cửu trọng đỉnh thế nhưng Sử gia Sử Vạn Sơn tuyệt đối không thể bằng được Tiêu Vân Sinh. Tiêu Vân Sinh không chỉ có Thánh thú huyết mạch là Bạch Hổ Vương mà tâm pháp và vũ kỹ không có cái nào mà không phải là Thiên cấp, những cái này thì Sử Vạn Sơn không có được.

Chỉ bất quá trong lòng Tiêu Hùng vẫn có quyết tâm tất thắng, Tiêu Vân Sinh tuyệt đối không phải là đối thủ của mình.

Sư Vương Bảng đệ nhất, mình ngày hôm nay phải đoạt tới tay. Trảm Long Phủ đã tế ra, cả người Tiêu Hùng chiến khí đã dâng trào, lưỡng đạo kim sắc Chiến Hồn xuất hiện ở sau lưng Tiêu Hùng, vừa là Cửu Dực Thiên Long, vừa là Bạch Hổ Vương, uy phong bá đạo, trên mặt Tiêu Hùng, trên cổ xuất hiện dấu ấn đen trắng của Bạch Hổ Vương huyết mạch, mà trên tay hắn cũng có lân phiến thật nhỏ bao trùm, phảng phất như lợi trảo vậy.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Hùng triển lộ Song Thánh thú huyết mạch tại Hồng Nguyệt Vương Triêu, hết thảy học viên bao gồm cả học viện đạo sư và viện trưởng đều nhãn tình sáng lên. Đây là Song Thánh thú huyết mạch sao?

"Cửu Dực Thiên Long Chiến Hồn là Chiến Linh lục trọng, Bạch Hổ Vương Chiến Hồn là Chiến Linh tứ trọng, không biết hai Chiến Hồn cùng gia trì có thể làm hắn bộc phát ra sức chiến đấu thế nào?”.

Trên đầu Tiêu Vân Sinh kim sắc Bạch Hổ Vương Chiến Hồn chăm chú bao lấy Tiêu Vân Sinh, một đôi mắt tối như mực tản mát ra nồng đậm uy thế.

Tiêu Vân Sinh cũng sớm lấy ra vũ khí, đối với Tiêu Hùng hắn không dám có chút đại ý nào, thanh niên trước mặt này trong hai năm ngắn ngủi đã tạo nên không ít truyền kỳ?

Từ khi tiến vào Chiến Hồn ngũ trọng đã một đường vượt cấp khiêu chiến, không ngừng đem học viên mạnh hơn hắn dẫm nát dưới chân, mình sẽ là kẻ kế tiếp sao?

Không!

Nhãn quang Tiêu Vân Sinh trở nên vô cùng kiên định, chiến khí toàn thân giống như là hỏa diễm vậy bao vây lấy toàn thân hắn, làm cho hắn có một loại cảm giác phảng phất như máu cả người đã bốc cháy lên.

Tiêu Vân Sinh sử dụng vũ khí là loại rất ít người sử dụng, đó là Lưu Tinh chùy, một cái cự hình thiết cầu toàn thân đầy gai, phía đuôi gắn với một cây thiết liên thật dài, tại đuôi thiết liên có buộc một thanh đoản chùy, Tiêu Vân Sinh có thể tùy thời đem cái đoản chủy này gở xuống. Khả viễn công, khả cận chiến.

Tiêu Vân Sinh giơ vũ khí lên, thiết liên loảng xoảng rồi thiết cầu to lớn đầy gai kia đã bắt đầu xoay tròn phía trên đầu Tiêu Vân Sinh.

Nhãn quang Tiêu Vân Sinh nhìn chằm chằm vào Tiêu Hùng, thiết cầu đầy gai trong tay Tiêu Vân Sinh càng chuyển động càng nhanh đồng thời phát ra tiếng gió thổi sắc bén phảng phất như xé rách hư không vậy.

Tiêu Hùng mở to con mắt, hắn biết Lưu Tinh chùy kia uy lực vô cùng kinh người thế nhưng hắn cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc nó có bao nhiêu đại uy lực?

Hắn muốn chính đại quang minh, đường đường chính chính đánh bại Tiêu Vân Sinh! Hắn muốn cho đối thủ phát huy ra toàn bộ sức chiến đấu sau đó mới đánh bại hắn!

"Tới, chiến đi!”.

Trong cổ họng Tiêu Vân Sinh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng rồi chiến khí toàn thân bỗng nhiên dâng lên ra, Lưu Tinh chùy kia bỗng nhiên vọt ra mang theo một đạo tàn ảnh trong nháy mắt đi tới trước mặt Tiêu Hùng.

Tốc độ Lưu Tinh chùy tựa hồ như siêu việt tốc độ âm thanh, Lưu Tinh chùy đã tới rồi mà âm thanh phá phong mới tới sau. Ngay khi Lưu Tinh chùy tới trong nháy mắt Trảm Long Phủ của Tiêu Hùng cũng đồng thời bổ ra.

Lưu Tinh chùy và Trảm Long Phủ tại trên không trung trọng trọng va vào nhau. "Oanh”.

Thanh âm như tiếng sấm vang lên khiến lỗ tai mọi người đều ong ong, kịch liệt chiến khí bắn ra khiến mặt đất xuất hiện cái hố sâu chừng một thước.

Vô số chiến khí khuếch tán giống như một thanh phi đao đem mặt đất quanh hai người trong phương viên hơn mười thước bị cày xới toàn bộ, nhìn những rãnh sâu trên mặt đất kia tất cả mọi người đều hít sâu một ngụm lãnh khí.

Mẹ ơi, chiến khí phải mạnh liệt mới có thể làm được cái này vì luận võ tràng này do thanh nham thạch vô cùng cứng rắn xây dựng thành, loại nham thạch này coi như là dùng đao phách cũng phải hoa lửa tung tóe mà vẫn khó có thể chém nứt.

Trong cát bụi, Lưu Tinh chùy nhất kéo đã trong nháy mắt thu trở lại, tay phải Tiêu Vân Sinh vừa thu lại thì Lưu Tinh chùy thuận thế đã lần thứ hai vọt về phía Tiêu Hùng.

Tiêu Hùng chỉ cảm thấy cánh tay hơi tê rần thì trong lòng thở phào một hơi, Tiêu Vân Sinh xác thực vô cùng cường hãn thế nhưng mặc dù là liều mạng mình cũng không thiệt thòi, thậm chí còn chiếm một ít ưu thế.

Song Thánh thú huyết mạch, quả nhiên hung ác độc địa!

Trong tay Tiêu Hùng, Trảm Long Phủ đồng dạng quay một vòng rồi thuận thế nghiêng đi chém tới, không chút đình trệ, toàn bộ động tác lưu sướng tự nhiên giống như là linh dương quải giác, chuồn chuồn điểm thủy vậy.

Lưu Tinh chùy của Tiêu Vân Sinh lần thứ hai bị Trảm Long Phủ hất ra, Tiêu Vân Sinh khẽ cau mày, trong tay đối phương cầm hai chiến phủ thế nhưng cặp chiến phủ kia thi triển đến trình độ gió mưa không lọt rồi.

Hai thanh chiến phủ trầm trọng tại trong tay hắn lại phảng phất như là một cành cây khô vậy, tùy ý chuyển hoán phương hướng không có chút nặng nề. Quả nhiên là một kình địch!

Sau hai chiêu tiếp xúc, Tiêu Vân Sinh không chiếm được ưu thế thế nhưng ánh mắt hắn lại trở nên càng cực nóng, trong tay Lưu Tinh chùy huy vũ càng thêm nhanh, càng thêm mạnh!

Xa xa mọi người vây xem nhìn bụi mù trên luận võ tràng mà bỗng nhiên như xuất hiện một ảo giác. Trong khói bụi đang ác đấu cũng không phải là hai người mà là ba con cự thú diện mục dữ tợn hung ác!

Một con kim sắc Cửu Dực Thiên Long, hai con Bạch Hổ Vương hung ác, tam con cự thú đang điên cuồng chém giết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.