Hàng Long Phục Hổ

Chương 283: Cổ Đại Di Tích (1,2)



Tiêu Hùng hơi vui vẻ, xem ra Gia Cát Đoạn Phong thật tâm muốn "Đầu tư", bằng không cũng sẽ không chủ động giúp mình giải quyết Phong Lôi Phủ Sử gia.

Tiêu Hùng cũng không có cự tuyệt, hắn xác thực cần cường đại chi viện mới có thể làm Phong Lôi Phủ tứ đại gia tộc kinh sợ mà Sử gia bởi vì việc họ làm cũng phải trả giá tương ứng.

Tiêu Hùng nguyên bản chuẩn bị dùng đại lượng kim tệ hoặc các loại tâm pháp vũ kỹ dược thiện trả thù lao mời chào một nhóm Chiến Thánh cường giả xuất thủ đối phó Sử gia, bây giờ Gia Cát Đoạn Phong nguyện ý xuất thủ thì tự nhiên càng thêm ổn thỏa.

Sử gia tại trước mặt Gia Cát gia giống như là kiến trước mặt voi, căn bản không có chút nào phản kháng nào.

"Cảm tạ Gia Cát gia chủ, ta đây từ chối thì bất kính”.

Gia Cát gia giúp đỡ là một phần phân nhân tình, Tiêu Hùng đều muốn ghi nhớ ở trong lòng. Người khác lấy thành ý đãi mình thì tự nhiên là bánh ít đi bánh quy lại, cái này cho tới bây giờ đều là nguyên tắc của Tiêu Hùng.

Gia Cát Đoạn Phong lắc đầu, cười nói: "Ta đặt cược vào ngươi, hiện tại ta sẽ chờ xem ngươi rốt cuộc có thể thành cái dạng gì, có thể đạt đến trình độ nào!".

Tiêu Hùng nhẹ nhàng cười, trên mặt có không che giấu sự tự tin nói: "Bản thân ta cũng rất muốn biết”.

Có Lai Ân toàn năng này, có Hư Nghĩ Không Gian làm nơi tu luyện thần kỳ, có Song Thánh thú huyết mạch nếu như mình còn không thể đạt đến độ cao làm cho người ta ngưỡng vọng thì thực sự là có lỗi với Lai Ân rồi.

"Ngươi chuẩn bị lúc nào chỉnh hợp Phong Lôi Phủ Sử gia?".

Tiêu Hùng khẽ cười nói: "Đợi lát hai tháng nữa đi, hiện nay Mạc gia đã mở ra nguồn tiêu thụ dược thiện, chỉ sợ bọn họ đã sốt ruột rồi, cứ để cho bọn họ chờ một chút đi”.

Gia Cát Đoạn Phong mỉm cười dường như con hồ ly giảo hoạt nói: "Suy nghĩ không tệ, đến lúc đó ngươi muốn động thủ thì nói cho ta biết một tiếng, ta phái người đi giúp ngươi”.

"Hảo, Gia Cát gia chủ làm việc vì Tiêu Hùng, Tiêu Hùng đều ghi nhớ trong lòng, một ngày nào đó, gia chủ sẽ thu được hồi báo, hơn nữa, ngày đó sẽ không lâu lắm”.

Gia Cát Đoạn Phong nhìn Tiêu Hùng thần tình kiên nghị tự tin cười tủm tỉm gật đầu nói: "Được, ta cũng cho là như vậy”.

Khi Tiêu Hùng và Gia Cát Đoạn Phong đi ra khỏi rừng cây, Gia Cát Phong nhìn mặt hai người tươi cười thì nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Hai người nên thỏa thuận được mà, bằng không sẽ không có thể vui vẻ như vậy. Gia Cát Phong tự nhiên là mong muốn kết quả như vậy, hắn là hảo bằng hữu của Tiêu Hùng, cũng là đại đệ tử rất được xem trọng của Gia Cát gia nên không hy vọng Tiêu Hùng và Gia Cát gia có mâu thuẫn. Nếu thế thì hắn ở giữa tất nhiên sẽ rất gian nan, chỉ là hắn vô pháp phán đoán được quyết định của gia chủ nên chỉ đành trong lòng thầm cầu khẩn, bây giờ xem ra tựa hồ kết quả không tệ.

Gia Cát Đoạn Phong nhìn thoáng qua Gia Cát Phong khẽ cười nói: "Gia Cát Phong, ngươi bị Tiêu Hùng bán đi à".

Gia Cát Phong sắc mặt hơi có chút xấụ hổ cười khổ nói: "Ta là thiên tài trong thiên tài, hắn là yêu nghiệt troủg yêu nghiệt, ta và hắn thật sự không có cách nào so với nhau”.

"Yêu nghiệt trong yêu nghiệt?".

Gia Cát Đoạn Phong cười vang nói: "Cái hình dung này rất không tệ, rất chuẩn xác, mặc kệ thế nào, khi đó ngươi trốn tránh trách nhiệm chạy đến Kim Vân Học Viện và trở thành hảo bằng hữu của Tiêu Hùng, ta còn nghĩ là do ánh mắt ngươi không tệ nữa”.

Gia Cát Phong tại trước mặt gia chủ cũng không dám lên mặt, lão lão thật thật hồi đáp nói: "Lúc đó ta cũng không biết hắn có thể đạt được thành tựu như vậy, ta chỉ nghĩ tính cách và thái độ làm người của người này đáng kết giao”.

Gia Cát Đoạn Phong khoát khoát tay nói: "Các ngươi trở về đi, ta đã nói với Tiêu Hùng rồi, từ hôm nay trở đi, Tiêu Hùng là minh hữu của Gia Cát gia chúng ta, bất luận ai nhằm vào Tiêu Hùng đồng nghĩa với nhằm vào Gia Cát gia, cái này ngươi thoả màn chưa?".

Gia Cát Phong đại hỉ, có gia chủ chấp nhận và ủng hộ, Tiêu Hùng tạm thời không có cái gì nguy hiểm. "Gia chủ anh minh!

Gia Cát Phong rất không biết xấu hổ vỗ mông ngựa một cái, trên mặt đã không che giấu sự rạng rỡ.

"Lăn đi, ta anh minh hay không anh minh còn cần tiểu tử ngươi tới bình luận sao?" Nhìn ra Gia Cát Đoạn Phong đối với Gia Cát Phong cũng xác thực có chút sủng nịch, khẩu khí cũng rất là thân thiết, ngay cả cười mắng cũng không có ý trách cứ chút nào.

Tiêu Hùng lễ phép chào Gia Cát Đoạn Phong rồi cùng Gia Cát Phong ly khai cốc khẩu, lần thứ hai cưỡi Tật Phong ly khai cái vô danh tiểu sơn cốc này. Nhìn sơn kim dực sư thứu bay đi, Gia Cát Đoạn Phong nhàn nhạt cười.

"Tiểu tử này, rốt cuộc là có kỳ ngộ gì, thực sự là làm cho ta hiếu kỳ".

Tiêu Hùng đem tình huống gặp mặt Gia Cát Đoạn Phong kể lại cho phụ thân Tiêu Hàn, Tiêu Hàn sau khi biết Gia Cát Đoạn Phong cũng đồng ý xuất thủ thì rất hưng phấn.

Hắn tự nhiên hiểu, Mai Thiết Sơn và Gia Cát Đoạn Phong đồng loạt ra tay thì coi như là Yêu Hoàng cũng không có khả năng ngăn cản. Chỉ bất quá phụ cận hoàng thành nên có khả năng cũng không chỉ có Yêu Hoàng. Tiêu Hàn tuy rằng kích động thế nhưng cũng không thúc giục vì hắn tin tưởng nhi tử của mình.

Nhìn nhi tử của mình, đi từ một kẻ không có tiếng tăm gì cho tới hôm nay danh dương Hồng Nguyệt, Bạch Hổ Vương Tiêu gia bởi vì hắn mà cải biến thái độ, Băng Tuyết cự long Gia Cát gia nguyện ý coi hắn là minh hữu, Sư Vương học viện hết thảy thiên tài đều bị hắn dẫm nát dưới chân, người thủ hộ của Tây Hoang Yêu Tộc thánh nữ, người thống nhất các gia tộc Phong Lôi Phủ.

Ngắn ngủi hai năm thời gian, Tiêu Hùng có thể nói đã thành truyền kỳ. Trước đây không có, có thể sau này cũng sẽ không có ai như Tiêu Hùng nữa.

Khi Tiêu Hùng về tới học viện thì đã có tin từ Gia Cát gia tới, Tiêu Hùng là minh hữu của Gia Cát gia, Tiêu Hùng giống như là một phần tử của Gia Cát gia, bất luận cái gì nhằm vào Tiêu Hùng đều coi là nhằm vào Gia Cát gia.

Tin tức này làm cho toàn bộ Cuồng Sư Học Viện nhấc lên một trận sóng lớn, mà do đó một ít kẻ nguyên bản có tâm tư cũng phải buông bỏ.

Tiêu Thanh nện một quyền lên mặt bàn sắc mặt dữ tợn kêu lên nói: "Đây là chuyện gì, Gia Cát gia sao có thể tiếp nhận một kẻ bán nhân bán yêu làm minh hữu chứ?".

Đối diện Tiêu Thanh có một thanh niên nhân, gã cau mày cười khổ nói: "Xem ra Gia Cát gia quyết tâm muốn che chở Tiêu Hùng rồi, ngay cả ngươi đem việc này nói cho trưởng lão thì hắn cũng không có biện pháp gì".

Tiêu Thanh hắng giọng, hắn tự nhiên hiểu đối phương nói là sự thực, mặc kệ Tiêu Hùng có Song Thánh thú huyết mạch cũng tốt, lợi hại và tuổi còn trẻ đầy hứa hẹn cũng tốt, Tiêu gia cũng có thể không kiêng ky thế nhưng Tiêu gia lại không thể không kiêng ky Gia Cát gia.

"Cái kẻ phản bội này, trên người có Tiêu gia huyết nhưng lại hướng về phía Gia Cát gia".

Đối diện thanh niên cúi đầu, nghe Tiêu Thanh nói thì trên mặt cũng lộ ra vài phần trào phúng nghĩ, Tiêu gia huyết?

Lúc này mà nói đến cái này có đúng là trào phúng hay không? "Quên đi, hiện tại Tiêu Hùng đã không phải là người ngươi có thể đối phó rồi, khẩu khí này nhịn đi thôi, ngay cả Tiêu Vân Sinh cũng không là đối thủ của hắn, huống chi ngươi".

Tiêu Thanh căm tức nói: "Ta nuốt không được khẩu khí này!”

Thanh niên kia thở dài một hơi nói: "Nuốt không được cũng phải nuốt, khi đó gia gia ngươi vì ngươi trực tiếp chạy tới trường học đánh Tiêu Hùng? Khi đó hắn xuất thủ đối với Tiêu Hùng, việc này đã làm người ta chê cười rồi".

Thanh niên nói còn chưa dứt lời thế nhưng ý đã rất rõ ràng, lấy thân phận Tiêu gia trưởng lão ra tay với một hậu sinh vàn nguyên bản đã rất mất mặt rồi, đã mất mặt một lần còn chưa đủ, còn muốn mất mặt lần thứ hai sao?

"Tiêu Hùng không chỉ được Gia Cát gia ủng hộ, bên người hắn cũng có Chiến Thánh võ giả nữa, Tiêu gia không có khả năng phái người tới nữa đâu?".

Tiêu Thanh cũng biết là không có khả năng, hắn rất không cam lòng thế nhưng bây giờ cũng chỉ đành nuốt hận thôi, không muốn nhẫn cũng phải nhẫn.

Tiêu Thanh lần thứ hai một quyền nện xuống, mặt bàn gỗ rắn chắc trong nháy mắt vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ thế nhưng vẫn vô pháp giúp Tiêu Thanh phát tiết oán hận trong lòng.

"Tiêu Hùng, Viện trưởng tìm ngươi”.

Tiêu Hùng hơi sửng sốt rồi chợt mỉm cười gật đầu sau đó một mình đi về phòng làm việc của Viện trưởng, dọc theo đường đi hết thảy học viên nhìn Tiêu Hùng, trong ánh mắt đều tràn ngập sự kính nể và bội phục.

Khi Tiêu Hùng mở cửa phòng làm việc của Viện trưởng thì nhìn thấy lão ngồi ở bàn làm việc, hắn hơi khom người nói: "Viện trưởng”.

Cẩu Thiên Hà buông bút mỉm cười ngẩng đầu nói: "Tiêu Hùng, ngồi đi, ta tìm ngươi là có chút việc muốn cùng ngươi nói chuyện”.

Tiêu Hùng liền ngồi xuống, thắt lưng thẳng tắp, ánh mắt bình tĩnh nhìn Cẩu Thiên Hà chờ đợi.

"Tiêu Hùng, ngươi tiến vào Cuồng Sư Học Viện đã được một năm thế nhưng ngươi chỉ học non nửa thời gian còn lại đều vào Cuồng sư lâm, ngay cả khảo hạch cuối năm học cũng không có tham gia".

Tiêu Hùng trên mặt lộ ra hai phần xấu hổ áy náy nói: "Xin lỗi Viện trưởng”.

Cẩu Thiên Hà khoát khoát tay cười nói: "Không cần xin lỗi, học viện cao cấp nguyên bản càng phải dựa vào tự mình tu hành, lấy sự tiến bộ của ngươi thì tất cả mọi người đều quá rõ ràng nên tự nhiên cũng sẽ không yêu cầu quá nhiều, cũng sẽ không làm khó ngươi trong các niên cấp khảo hạch".

Tiêu Hùng vội vàng nói tạ ơn, chỉ là trong lòng nhưng có chút nghi hoặc, nếu không thèm để ý thì ngày hôm nay tìm mình tới là có chuyện gì?

Chẳng lẽ là bởi vì mình đi Gia Cát gia nên muốn hỏi mình một chút về tình huống sao?

Cẩu Thiên Hà tựa hồ cũng thấy Tiêu Hùng mê hoặc nên cười nói: "Ngày hôm nay tìm ngươi tới là muốn hỏi một chút ngươi, hiện tại trong học viện có một hoạt động tập thể, là cho học viên đi lịch làm, ngươi có hứng thú tham gia hay không?".

Tiêu Hùng sửng sốt một chút nói: "Hoạt động gì?".

"Là hoạt động thăm dò bí mật, có tính nguy hiểm rất lớn nên có tham gia hay không toàn bộ là tự nguyện, nếu như tham gia, hết thảy nguy hiểm tự gánh”.

Tiêu Hùng gật đầu, có chút mê hoặc hỏi nói: "Viện trưởng, có thể nói tỉ mỉ một chút hay không?".

Cẩu Thiên Hà nhìn Tiêu Hùng cười nói: "Xem ra ngươi vẫn có một chút hứng thú, hảo, ta nói một chút, cái địa phương này là do một học viên ngẫu nhiên phát hiện ra, là một di tích cổ đại ở tùng lâm, sở dĩ nó khiến cho chúng ta hứng thú đó là bởi vì cái địa phương này có bố trí rất đặc biệt".

"Bố trí đặc biệt?".

"Đúng là bố trí đặc biệt, loại bố trí đặc biệt này ngăn cản không cho địa vực liên hệ với ngoại giới”, cẩu Thiên Hà thần sắc dị dạng nói: "Cũng bởi vì vậy mà địa phương này đã bị cô lập không biết bao nhiêu năm rồi, tại đây có đủ loại ma thú, đủ loại dược liệu. Chúng ta đã đi tra xét qu cái địa phương này rồi, phạm vi rất rộng, căn bản không phải vài người có thể hoàn thành thăm dò được, sở dĩ vậy ta mới để học viên trong học viện chúng ta tiến vào trong đó, sau khi hoàn thành lần thăm dò này, hết thảy những thứ thăm dò được đều thuộc về học viên”.

Trong lòng Tiêu Hùng khẽ động, đủ loại dược liệu?

Tục Mạch Tái Tạo Đan cần mười tám loại dược liệu, trong khoảng thời gian này Bách Thiện Đường treo giải thưởng thu nạp đã thu mua được ba loại trong đó, như vậy trong mười tám loại dược liệu đã góp nhặt được mười bốn loại, chỉ còn lại có bốn loại cuối cùng, phân biệt là Long Yên Thảo, Lôi Viêm Quả, Bồ La Căn và Tàng Thanh Hoa.

Những dược tài này đều phi thường trân quý, trên thị trường cơ bản không có phát hiện ra, Tiêu Hùng thậm chí cũng không xác định được hiện tại trên đời này còn có loại dược tài này hay không.

Nghe Viện trưởng nói địa phương này cô lập lâu lắm rồi, hơn nữa có đại lượng dược tài thì trong lòng Tiêu Hùng không khỏi hiện ra vài phần hi vọng, bởi vì Lai Ân đã nói qua trước đây, dược tài này tuy rằng rất trân quý thế nhưng vẫn tìm được khá dễ, như vậy trong một địa phương bị ngăn cách như vậy liệu có thể có vài loại tài liệu này hay không?

Nghĩ vậy, Tiêu Hùng không khỏi có điểm hứng thú nói: "Viện trưởng, các ngươi đã tiến hành tra xét qua, trong đó có phát hiện ra Long Yên Thảo, Lôi Viêm Quả, Bồ La Căn cùng với Tàng Thanh Hoa không

Cẩu Thiên Hà có chút vô cùng kinh ngạc hỏi nói: "Ngươi cần vài loại dược tài này hả?".

"Đúng, ta muốn chế tác một loại dược thiện thế nhưng còn thiếu vài loại dược tài này, tại các chợ lớn nhất cũng không có, cũng không biết là do số lượng quá ít hay là đã tuyệt tích rồi".

Cẩu Thiên Hà lộ ra thần sắc suy tư một lát sau mới nói: "Lúc đó cũng không có nhìn kỹ, chỉ là đại khái bay một vòng thôi, ta cũng không rõ lắm rốt cuộc có dược tài này hay không

Tiêu Hùng hơi có chút thất vọng thế nhưng nghĩ bọn họ tra xét cũng rất vội vàng, không phát hiện ra cũng là bình thường, ngẫm lại tạm thời còn một đoạn thời gian nữa nên Tiêu Hùng lập tức gật đầu nói: "Hảo, ta tham gia chi là không biết hết thảy người tham gia đều là học viên trong học viện sao?".

"Đúng, bởi vì địa vực rất rộng nên chúng ta chuẩn bị cho hai trăm học viên tham gia tham hiểm, tuy rằng bên trong cụ thể có cái gì tốt thì không rõ lắm thế nhưng ta nghĩ mọi người sẽ có thu hoạch không hề nhỏ đâu”.

Tiêu Hùng gật đầu, nếu đã quyết định đi, Tiêu Hùng cũng sẽ không suy nghĩ nữa mà trực tiếp hỏi nói: "Lúc nào bắt đầu?".

"Mười ngày sau đi, ngươi có thể chuẩn bị một chút”.

Khi Tiêu Hùng đi ra cửa, Viện trưởng hình như nhớ tới cái gì vội kêu lên nói: "Tiêu Hùng, ngươi có thể đi chỗ đổi điểm cống hiến trong học viện hỏi xem có loại dược liệu ngươi muốn hay không

Tiêu Hùng ly khai phòng làm việc của Viện trưởng tìm Cao Phi và Gia Cát Phong, đem tin tức này nói cho bọn họ, hai người vừa nghe thì đều rất hứng thú mà nguyện ý cùng nhau tham gia.

Sau đó Tiêu Hùng một mình đi tới chỗ đổi điểm cống hiến và cầm hai quyển sách dày tiến hành kiểm tra, cư nhiên thật đúng là có một loại dược liệu còn thiếu là Long Yên Thảo.

Trong kho của Cuồng Sư Học Viện dĩ nhiên còn có ba cây Long Yên Thảo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.