[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 154: Loại cảm giác này, cực kì giống tình yêu!



Edit: cầm thú

Từ khi có thêm trợ lý nhỏ Phương Hà, công việc của Tần Vũ nhẹ nhàng hơn không ít, Lăng Hiểu càng không chút kiêng nể trực tiếp phủi tay làm chưởng quầy rồi.

Đảo mắt liền tới ngày thử vai <<luật sư thực tập>>.

Hôm nay, Phương Hà tới khu nhà ở từ sớm, chỉ là không khí trong nhà có chút không giống mọi khi.

Bởi vì...

Vậy mà cô lại nhìn thấy chị Lăng!

Ừm, tươi sống, chị Lăng vừa mới tỉnh ngủ!

Đây chính là sinh vật hiếm có!

Dù sao... từ khi Phương Hà trúng tuyển xong chỉ nhìn thấy Lăng Hiểu đúng một lần.

Sau đó trong khoảng thời gian này.

Lăng Hiểu chỉ sống trong lời nói của Tần Vũ...

"Lăng, chị Lăng, xin chào!"

Phương Hà có chút căng thẳng, bởi vì mấy ngày này cô thường xuyên nghe Tần Vũ vô tình nhắc tới "chị Lăng", chị Lăng lợi hại như thế nào.

Chị Lăng tài giỏi bản lĩnh thế nào!

Phương Hà đối với Lăng Hiểu chính là tôn kính tuyệt đối giống như nước sông cuồn cuộn.

"Chào."

Lăng Hiểu lười biếng lên tiếng chào hỏi Phương Hà, sau đó nhìn đồng hồ: "Chuẩn bị chút đi, rồi chúng ta xuất phát đi thôi."

"Không ăn uống gì hả?"

Tần Vũ một bên kinh ngạc nhìn Lăng Hiểu.

Hắn và Lăng Hiểu sống chung vài năm, tự cho rằng hắn đã hiểu Lăng Hiểu cực kì rõ ràng.

Chị Lăng thường ngày theo chủ nghĩa Phật hệ, thứ yêu thích và theo đuổi duy nhất, chính là ăn.

Nhất định phải ăn no, nhất định phải ăn no mới được.

"Sớm quá miệng không có khẩu vị gì hết, tôi lên xe ngủ bù một chút."

Đối mặt với câu hỏi của Tần Vũ, Lăng Hiểu thuận miệng trả lời một câu: "Thời gian không còn sớm, đi thôi."

Xem ra Lăng Hiểu rất coi trọng buổi thử vai ngày hôm nay.

Chẳng lẽ bởi vì...

Thượng Ngữ Yên sao?

Dưới đáy lòng Tần Vũ lại đề phòng Thượng Ngữ Yên thêm vài phần.

Nửa tiếng sau, xe chậm rãi chạy vào hiện trường quay phim.

Lăng Hiểu đã ngủ thiếp đi trên xe.

"Anh đi trước, em ở lại trông chị Lăng được rồi, nếu chị ấy thức dậy, em nhớ đi mua đồ ăn ngon cho chị ấy."

Tần Vũ nghiêm túc dặn dò vài câu, sau đó mới xoay người rời đi.

Phương Hà ngây người nhìn theo bóng lưng Tần Vũ.

Có đôi khi, cô có cảm giác, dường như anh Vũ mới là người đại diện của chị Lăng!

Cảm giác sai sai này...

Cảm thấy thật vô lý đồng thời cảm thấy thật ấm áp?

Loại cảm giác này... cực kì giống tình yêu!

Không đúng, mình không nên nghĩ mấy thứ tào lao này.

Phương Hà mau chóng hồi phục tinh thần, nhìn thấy Lăng Hiểu vẫn ngủ say, cô tắt âm điện thoại, sau đó tìm xem tin tức giải trí ngày hôm nay...

**

Hôm nay Tần Vũ muốn thử vai nam chính trong <<luật sư thực tập>>, chính là một luật sư lạnh lùng vô tình.

Nhân vật băng sơn, trước kia Tần Vũ hoàn toàn không HOLD nổi, nhưng hiện tại hắn đã sớm thay đổi, thay một bộ đồ tay, làm kiểu tóc mới, ánh mắt Tần Vũ trong giây lát liền trở nên lạnh lùng sắc bén.

Hình dáng góc cạnh rõ ràng, phối hợp với ánh mắt lạnh lùng, thật là vô cùng sát nam chính trong nguyên tác.

Thời điểm Thượng Ngữ Yên đi tới phòng hóa trang, vừa hay nhìn thấy Tần Vũ đi ra ngoài, hai người đối mặt với nhau, theo bản năng đều dừng bước.

Mặc dù trước kia không hề có cơ hội cùng xuất hiện, nhưng mọi người đều ở trong giới giải trí, nói không chừng sau này còn hợp tác, tất nhiên không thể giả bộ không thấy đối phương.

"Xin chào." Tần Vũ lịch sự hướng về phía Thượng Ngữ Yên gật đầu.

"Xin chào."

Thượng Ngữ Yên cũng nhìn Tần Vũ, trong ánh mắt vừa tìm tòi vừa nghi ngờ.

"Tạo hình này cực kì hợp với anh, quả thật chính là vì anh mà viết ra." Thượng Ngữ Yên chủ động tạo đề tài.

"Cảm ơn đã quá khen."

Tần Vũ cực kì lễ phép duy trì khoảng cách, cũng không muốn trao đổi gì nhiều với Thượng Ngữ Yên.

"Tôi phải đi quay thử, tạm biệt."

Nói xong, hắn liền nhanh chóng rời đi, lướt qua người Thượng Ngữ Yên...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.