Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃

Chương 283: Cấm túc



Editor: May

Trên hành lang ngoài phòng sách, Bạc Tứ vẫn luôn canh giữ ở cửa phòng khách, thấy Hoàng Phủ Bạc Ái đi ra từ phòng sách, đi vào trong phòng khách, Bạc Tứ cung kính kêu một tiếng,

“Thiếu gia.”

Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh mặt, “Mở cửa ra.”

“Dạ.” Bạc Tứ lấy chìa khóa khóa cửa đặc chế ra, mở cửa phòng ra, thiếu gia bọn họ đã hạ lệnh, từ hôm nay trở đi thiếu phu nhân bị cấm túc, “Thiếu gia, mở ra rồi.”

……

Sau khi Hoàng Phủ Bạc Ái đẩy cửa tiến vào, Bạc Tứ lại đóng cửa lần nữa, tiếp tục canh giữ ở ngoài cửa.

Trong phòng, một mảnh trầm tịch an tĩnh.

Trên tủ đầu giường, đèn lưu ly khắc hoa tản ra ánh sáng nhạt màu, chiếu sáng một phương trời đất nho nhỏ kia --

Cô gái nghiêng thân mình nằm ở trên giường, đưa lưng về phía cửa phòng.

Tóc đen như thác nước tùy ý rơi xuống, nhẹ nhàng rơi ở trên lưng thơm tuyết trắng kia, lại mơ hồ có thể thấy phía dưới sau vai phải, một khối băng gạc màu trắng thật dày.

Đó chính là nơi cô bị thương đi, trong đầu, lại hiện lên thảm tuyết trắng bị nhiễm máu đỏ tươi kia……

Bỗng chốc, bước chân Hoàng Phủ Bạc Ái hơi cứng đờ, anh lại có chút không dám đi qua nữa.

……

Thậm chí dừng rất lâu, lúc này người đàn ông mới nện bước cứng đờ tiếp tục bước đi, im ắng, không có bất luận âm thanh nào.

Vòng qua mép giường, nhìn dung nhan hôn mê của cô gái, lúc này Hoàng Phủ Bạc Ái mới nhớ tới, cô đã ngủ rồi, lại có thể theo bản năng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nắm tay nắm chặt cũng bỗng chốc mở ra một chút.

Ánh đèn vàng nhạt nhẹ nhàng chảy xuống, rơi ở trên da thịt trắng nõn, chỉ là, lại không có nhiễm hồng đỏ bừng như ban ngày, một mảnh trắng bệch tịch mịch.

Trước khi nhắm mắt, mơ hồ nhiễm ánh sáng nhạt.

Viên trong suốt nơi khóe mắt kia để lại một dòng nước mắt thật dài, xẹt qua tóc mai bên tai, bao phủ ở mái tóc mềm mại, liền biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.