Phòng ngủ chính lầu hai biệt thự, Hoàng Phủ Bạc Ái đã rửa mặt xong, đang ở trước gương lớn mặc tây trang, quét liếc mắt cô gái nhỏ vùi trên giường một cái,
“Tiểu Vị Ương.”
Thịnh Vị Ương liền xốc chăn, nhảy xuống giường.
Mặc váy ngủ tơ tằm, chân trần chạy đến trước mặt Hoàng Phủ Bạc Ái, hơi nhón chân, thực nghiêm túc thay anh đeo cà vạt.
Ánh mặt trời màu vàng nhạt, bên môi xinh đẹp cong lên một nụ cười thật xinh đẹp.
---
Thịnh Vị Ương nhẹ nhàng phủi phẳng cổ áo của Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Xong rồi.”
Hoàng Phủ Bạc Ái cúi đầu muốn hôn cô, Thịnh Vị Ương nghịch ngợm nhảy về phía sau, hai tay ôm ngực, cằm hơi nhướng lên,
“Ba tuổi, xoay một vòng cho em xem.”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một cái thật sâu, nháy mắt có loại cảm giác quen thuộc bị bà xã nhà mình xem thành con trai →_→, có phải cuối cùng anh còn phải bày tạo hình nào đó không.
……
Thịnh Vị Ương cười đến càng thêm xinh đẹp,
“Mau đi ba tuổi, em nhìn xem có rất tuấn tú hay không!”
“Được.” Hoàng Phủ Bạc Ái ôm cánh tay, một phen bóp chặt eo nhỏ của Thịnh Vị Ương, giữ chặt ở trong ngực, sau đó dùng sức chợt nâng, ôm cô xoay một vòng tròn.