Hành Giả Ký

Chương 28: Chiến Tranh (1)



Trận chiến bắt đầu sau đó liền kết thúc. Một quả bom hydro to bằng Vô Song lĩnh, được đẩy từ vệ tinh nhân tạo D4T5070 do người ngoài hành tinh TK733N6UY3N lắp đặt. Nhân giới bi hủy diệt, trở thành vô số mảnh vụn trong hư không. Duy nhất có 1 người còn sống đó chính là... Tèng Teng Téng... HÀNH... GIẢ.

Chân thành cảm ơn độc giả đã đọc truyện Hành Giả ký. Hy vọng mọi người sẽ đón đọc phần 2, Cao Bồi VS UFO.

Đùa xíu!:)))))))))))))

Xé nháp!
Từ trên bầu trời đỏ như máu, một tôn Ma thần khủng bố xuất hiện. Đó chính là khí linh của Huyết Ma kiếm, có ba cái đầu, sáu cánh tay, dáng vẻ khủng khiếp như quái vật. Gương mặt đỏ rực dữ tợn gào thét, "Giết! Giết! Giết!". Ma âm của Huyền Mục lão tổ được Huyết Ma kiếm linh phát ra tứ phương, gia tăng phạm vi và sức ảnh hưởng.

Binh lính của Huyền Ma cung bởi tu luyện Nhập Ma đạo do Huyền Mục lão tổ sáng tạo ra, khi nghe được ma âm thì như là uống được linh dược kích thích, thần thức và khả năng phản ứng trở nên bén nhọn, tốc độ vận chuyển của linh lực gia tăng, ý chí chiến đấu dâng trào. Cho dù là Thanh Hư môn, nổi danh với những kỹ năng hỗ trợ đồng đội cũng phải cam bái hạ phong.

Huyền Mục lão tổ vận chuyển công pháp tổ truyền Thiên Ma quyết. Từng tất thân xác của lão được Vô Cấu thể gia trì giúp lão chống đỡ lực phá hoại của biến cuối cùng trong Thiên Ma quyết, Thiên biến.

Lại nói, từ khi có được Vô Cấu thể, lão không cần phải hấp tấp tiến thăng cảnh giới. Tuy chỉ ở cảnh giới Chân Tiên, nhưng nhục thân của lão đã có thể gánh chịu được toàn bộ áp lực từ Thiên Ma quyết, Thiên biến. Một thiên tài tu luyện như lão liền nhận ra được điểm mạnh của chính mình, lão có thể áp xúc tu vi, tiếp tục rèn luyện Thiên Ma quyết, trao dồi căn cơ; đến khi lão chính thức bước vào cảnh giới Thượng Thần thì Thiên Ma quyết lại có thể đạt đến một cấp bậc mới, Thần biến.

Ma khí bốc lên ngùn ngụt, hình thành những khuôn mặt ác ma ẩn hiện, diễn quanh thân lão. Mỹ nam tà mị này nhẹ nhàng duỗi tay chụp về phía những chiến thuyền của Vô Song lĩnh. Ở trên cao, Huyết Ma kiếm linh cũng theo đó duỗi tay chụp xuống. Một đám lớn chiến thuyền bị đập nát; mảnh vỡ của thuyền, xương cốt, nhục thể, máu dịch bắn tung tóe, lả tả rơi xuống như mưa.

Bên phía Vô Song lĩnh, những ma đầu đoạt xá tu sĩ để hồi sinh nhanh chóng tản ra, tế ra đủ loại pháp bảo, vận chuyển vô số thần thông bí kỹ, xông vào chiến đấu với Thiên Tàn kỵ binh. Bên trong hỗn chiến, đôi lúc lại có những thân ảnh quỷ dị của Địa Khuyết ám vệ xuất hiện, đánh ra một kích, bất kể thành công hay thất bại đều ẩn thân, rút lui.

-

Gia Minh, kẻ đã đoạt xá thân xác của trưởng lão Âu Dương Thắng, cử động những ngón tay lộ xương trắng hếu. Những sợi tơ được quấn quanh đầu ngón tay giao động. Lão điều khiển hơn một vạn tù binh lao về phía Huyết Ma kiếm linh, mặc kệ thương tích và mọi tấn công của binh sĩ Huyền Ma cung. Như kiến đấu voi, Huyết Ma kiếm linh không thể trong vài chiêu diệt hết đám kiến này, những tù binh thành công lại gần kiếm linh liền tự bạo. Thân thể Huyết Ma được hình thành từ linh khí lúc này có chi chít lỗ hỏng.

- Thiên Ma Vô Cực

Huyền Mục lão tổ ở phía Huyền Ma cung liều mạng vận chuyển Thiên Ma quyết, dùng ma khí bồi bổ Huyết Ma kiếm linh.

Trong khoảnh khắc Gia Minh đang tập trung thần thức để điểu khiển khôi lỗi, một mũi tên khổng lồ, đường kính bằng một người trưởng thành, xé gió phá vỡ hư không, gào thét bay đến chuẩn bị ép lão thành pâté.

Trong khoảnh khắc nguy hiểm, Đông Phương Vô Khuyết, vị lão tổ đã dụ dỗ chưởng môn Đông Phương Duy Kính tạo cầu nối với Mê Trì địa ngục, lập tức xuất hiện bên cạnh Gia Minh, ôm lấy lão, rồi thuấn di ra khỏi thuyền chỉ huy. Mũi tên kia đâm xuyên con thuyền, kéo nó bay về phương xa. Trên đường đi, còn xâu thêm vài chiếc nữa rồi mới rơi xuống bên trong Quỷ Diện lâm.

-

Gia Bảo trưởng lão thấy một tên của khôi lỗi Cung thủ không trúng đích, liền huy động nó chuẩn bị bắn một mũi tên khác. Bên cạnh Gia Bảo lúc này ngoài Cung thủ còn có năm con khôi lỗi khác cầm đại đao, cự kiếm, đoản côn, roi thép, cự thuẫn.

Gia Minh nhìn những khôi lỗi mặc chiến giáp uy vũ, cao gấp chục lần người trưởng thành, đứng sau lưng Gia Bảo thì lòng thầm cảm thán. Sáu khôi lỗi đó là những khôi lỗi đắc ý của lão năm đó. Đông Phương Vô Khuyết cười mỉa mai:

"Xem ra đồ nhi ngoan của ngươi bây giờ đã kế thừa danh hiệu Lục Đạo khôi lỗi thần sư của ngươi rồi. Đúng là danh sư xuất cao đồ..."

Đang nói chuyện thì một mũi tên khác đã lại bắn về phía Gia Minh. Đông Phương Vô Khuyết giận dữ tế ra một lư hương nhỏ, phía trên có cắm 3 cây hương đang cháy dỡ. Khói từ lư hương tản ra bốn phương tám hướng, che mờ pham vi một dặm xung quanh lão. Mũi tên xuyên vào hương khói rồi biến mất. Lợi dụng thời cơ này, Gia Minh nhanh chóng thi triển ẩn thân thuật, súc cốt thuật, cải nhan thuật, rồi lẫn đến vị trí khác. Ở kiếp trước, trước khi có thể chế tạo ra khôi lỗi cường đại, lão vẫn thường dùng cách này để bảo hộ bản thân.

Gia Bảo trưởng lão đứng nơi xa cố gắng định vị sư phụ mình Gia Minh, nhưng thần thức của hắn không thể xuyên qua làn hương khói kia. Sau khi hương khói tan biến, thì thân ảnh Gia Minh cũng đã biến mất:

"Chết tiệt! Đã mất dấu vết của sư phụ! Sự phụ nhất định phải chết thì mới có thể nhanh chóng khiến những khôi lỗi tự bạo kia dừng lại."

Chợt tóc ở sau gáy nhỏ dựng ngược lên, cảm giác tử vong liếm láp sống lưng Gia Bảo. Một trong Lục đạo khôi lỗi, Vệ Sĩ cầm cự thuẫn lập tức gương thuẫn che chắn sau lưng hắn. Tiếng kim loại va vào nhau vang lên, cự thuẫn đã đỡ được một kiếm ám sát kia.

Đông Phương Vô Khuyết hiện ra, tay trái cầm lư hương, 3 cây hương đang cháy dỡ 2 dài 1 ngắn, tay phải cầm trường kiếm mảnh như cánh ve, hẹp như lá trúc. Gương mặt âm trầm, lão tốn một cây Hư Di nhan, muốn nhanh chóng trảm tướng, vậy mà lại thất bại.

Đang ở trong địa bàn của địch nhân, lão không dám khinh địch, lập tức đốt cháy cây Hư Di nhan thứ hai, thân ảnh lão lại tan thành hương khói. Một kích trước đó không thành, đối phương đã có phòng bị, lão đương nhiên không ngu ngốc đến mức lại lập tức ra tay. Lão phải tìm thời cơ tốt hơn hoặc phải chuyển đổi mục tiêu.

Hư Di nhan này lão chỉ có ba cây, người đốt nó có thể lẫn trốn vào cõi u minh, không ai có thể tìm ra; hơn nữa linh hồn của người sử dụng càng mạnh mẽ, chịu đựng được âm khí của U minh càng lâu thì có thể lẫn trốn trong thời gian càng dài. Bởi lão đã từng chết đi một lần rồi lại đoạt xá trọng sinh, linh hồn trở nên vô cùng cường đại; mỗi lần đốt nhan, lão có thể ẩn vào cõi U Minh cả ngày trời. Giọng nói của lão từ hư vô vang lên:

"Không hổ danh xưng Lục Đạo khôi lỗi thần sư, thần thức thật cường đại. Nhưng để lão phu xem những đồ chơi cồng kềnh kia có thể bảo vệ ngươi được bao lâu."

Gia Bảo không hề để ý đến Đông Phương Vô Khuyết, coi lời đe dọa đó như không khí. Tiếp tục điều động khôi lỗi Cung thủ bắn tên về phía thuyền chiến của Vô Song lĩnh.

Bị tiểu bối khinh thường, Đông Phương Vô Khuyết nổi cơn thịnh nộ muốn lập tức ra tay, nhưng rồi lại nén xuống xúc động, tiếp tục chờ thời cơ.

-

Ở một phía khác, thủ lĩnh của Thiên Tàn kỵ binh, Bá Long đang hợp sức với Thục Liễu tổng quản chém giết Đông Phương Duy Kính. Trên người của Bá Long phủ đầy lân giáp, trường thương trên tay bốc cháy:

- Thiên Tàn thương, Hỏa Vân thức

Mỗi thương đâm ra như thiêu đốt không khí, tạo thành một con kỳ lân bằng lửa, nhào về phía Đông Phương Duy Kính.

Vị chưởng môn này, mặt không đổi sắc chém ra mấy kiếm. Chỉ đơn giản là chém xuống, không có chiêu thức hoa mĩ, càng không có kiếm quang lóe mắt, vậy mà những hỏa kỳ lân kia lại nhanh chóng bị xoắn nát.

Nhân lúc Đông Phương Duy Kính đang bận biệu đối phó với Bá Long, Thục Liễu vận chuyển Địa biến của Thiên Ma quyết, ma khí tỏa ra rồi tụ thành một đôi cánh đen kịt sau lưng nàng, Thiên Ma dực. Ma dực được tạo từ ma khí dài một trượng mở rộng. Cánh vừa cử động nhẹ, Thục Liễu đã xuất hiện phía sau Đông Phương Duy Kinh. Ma khí quấn quanh cánh tay của nàng, biến thành đại đạo thô to đen kịt giáng xuống đầu hắn.

Lúc sắp đắc thủ, đầu của Đông Phương Duy Kính vậy mà lại xoay 180 độ, cái cổ bẻ cong đến một góc độ quỷ dị, ngửa mặt cắn chặt đại đao đang chém xuống. Dù cho Thục Liễu không tiếc sinh cơ, điên cuồng vận chuyển Thiên Ma quyết, cũng không thể di dịch đại đao. Thấy cảnh này, Thục Liễu lạnh cả xương sống. Biết tình hình không ổn, nàng đập cánh, muốn lùi lại.

Tay phải của Đông Phương Duy Kính vẫn đang đối phó với tấn công của Bá Long ở trước mặt, tay trái của hắn xoay tròn rồi bẻ gập ra sau lưng, đánh một chưởng về phía Thục Liễu.

- Vô Hình Lôi Sát

Chưởng lực vô hình thế nhưng lại tạo nên những tiếng nổ lách tách trong không trung. Ma dực liền bọc lại, phủ trước người, chưởng phong rít gào thô bạo đập nát chúng rồi tiếp tục đánh lên người nàng. Thục Liễu bị đập bay, cả người bê bét máu tươi, từng tiếng xương gãy vang lên, vô cùng thảm thiết. Nếu không phải nàng phản ứng kịp thời, dùng Thiên Ma dực để chống đỡ thì nàng chắc chắn đã bị đập nát.

Lúc nàng rơi xuống, một tên tu sĩ của Vô Song lĩnh ở trên chiến trường cười thích thú. Hắn thích nhất là ăn thịt uống máu nữ tu cường đại. Hắn muốn nhanh chóng ăn thịt đối thủ trước mặt này rồi lại đi tìm, ăn thịt Thục Liễu:

"Ta phải đánh nhanh diệt gọn, nếu thân xác cô nương kia lạnh rồi thì thịt sẽ rất dai."

Chỉ trong một khoảnh khắc, một cây kim xâu nhỏ nhỏ từ dưới lòng đất sau lưng hắn phóng lên. Kim xâu kéo theo một sợi chỉ hồng, đâm thủng hộp sọ, xuyên qua mắt phải của hắn. Trong lúc phân tâm, hắn không để ý đối phương đã cho một nhánh pháp bảo độn thổ, chạy ra sau lưng hắn.

Một kim định thần hồn. Đối thủ của hắn lách người biến mất trong điểm mù của mắt phải. Hắn hoảng hốt muốn lùi lại, nhưng hoàn toàn không thể cử động. Bóng tối nhanh chóng cắn nuốt ý thức của hắn, đem hắn trở về địa ngục.

Hồng Liên trưởng lão nhìn thi thể đã bị may thành cái kén ở trước mặt, hừ lạnh:

"Tên biến thái nhà người, chiến đấu với lão nương mà ngươi cũng dám phân tâm."

Sau đó, nàng nhanh chóng lao về phía Thục Liễu để ứng cứu.
Lời tác giả:

Chiến! Chiến nữa! Chiến Mãi.

Nhấn like ủng hộ đội nhà đi bà con.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.