Cả bọn rủ nhau tới siêu thị gần đó mua bánh kẹo rồi trở lại cánh đồng. Lấy 1 tấm thảm trải ra, cả 5 đứa lấy bánh kẹo ra sắp xếp gọn gàng. Bỗng nó nảy ra 1 ý ưởng:
- Hay bây giờ chúng ta cùng chơi 1 trò chơi đi?!!- Nó nói
- Nhưng chơi gì bây giờ?- Lan hỏi
- Hay là chơi... đuổi nhau đi!- Nó nêu ý kiến
- Con hâm kia! Mày nghĩ tao là con nít hay sao mà pảo tao chơi trò đó?!- Lan tức khí
- Không chơi thì thui! Có cần phải lên cơn zậy không mày?- Nó nhăn mặt
- Hay là chơi trốn tìm đi! Dù trời chưa tối nhưng mà ở đây có nhìu bụi rậm lắm! Không sợ không có chỗ trốn- Bảo đưa ra ý kiến của của mình và được cả bọn nhiệt liệt hưởng ứng
- Bây giờ thì oẳn tù tì nào!- Nó hô
- Thui! Tôi hông chơi cái trò trẻ con đó đâu! Tui nhận trách nhiệm làm người đi tìm lun- Huy nhăn mặt phản bác
- Ngươi đã thích thì ta đây sẽ chiều! Ta nổi tiếng rộng lượng a~- Nó tự sướng
- Thôi đi cô! Khéo vướng vô cột điện ùi giật chết bây giờ- Huy liếc mắt khinh kỉnh
- Mi có ý gì hả- Nó trừng mắt, nghiến răng ken két nhìn Huy
- Ta có ý gì thì mọi người đều pít, chỉ có người não phẳng mới không hỉu thui!- Huy vừa huýt sáo, vừa nói móc nó
- Ồ! Mi thật thông minh...- Nó nói
- Cảm ơn vì lời khen- Huy cắt ngang
- ...i như con milu nhà ta- Nó tiếp
Huy đen mặt
- TRẦN QUỲNH TRANG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- HUy hét lên
- Hở?- Nó
- Sao mi dám so sánh ta zới con cún hả??????- Huy tức giận
- Ta nói đúng mờ! Con cún nhà ta thông minh lắm đó!- Nó ra vẻ ngây thơ vô(số) tội
- Hai người có im đi không hả?- Khánh bực mình gắt( đúng hơn là anh ấy đang ghen ==")
- Đi trốn đi! Còn mi( nhìn Huy), úp mặt vào gốc cây đi!- Lan ra lệnh. Thật là bực mình mà! Đi chơi mà cũng cãi nhau là sao?!!
Huy đếm từ 1-> 10 rồi mới quay ra tìm mấy đứa kia. Chậc! Học sinh trong trường mà biết coldboy Minh Khánh của Star School đi chơi trốn tìm chắc đâm đầu vô tường để xác minh sự thực wa =="!
Huy đi tìm 1 lúc lâu mà vẫn chưa tìm được đứa nào. Biết sao được khi mà cánh đồng này quá rộng bụi rậm lại nhiều thế kia cơ mà!
Bỗng...
- Soạt...soạt... Chết tiệt! Nhìn cứ tưởng ở đây sạch lắm hóa ra... chậc chậc! Tránh xa ta ra! Đồ ruồi muỗi chết tiệt!
Huy nhếch môi. Xem ra người bị bắt đầu tiên là con nhỏ rắc rối đó rồi!
Nhẹ nhàng bước đến lùm cây đó để không phát ra tiếng động nhưng những tiếng loạt soạt nhỏ vẫn vang lên mà nó không hay biết gì( mải tát muỗi xua ruồi wa mà ==").
- Bắt được người đầu tiên rùi! Hahaha... Chị Trang thân mến! Chị thật vinh hạnh khi là người pị pắt đầu tiên à nha!- Huy đắc ý
Nó nghe thấy tiếng của Huy thì giật mình ngước mặt lên nhìn và thấy ngay cái bản mặt đáng ghét của Huy
- Á! Sao mi lại tìm được ta? Ta trốn kĩ lắm mà?! Hay là mi ăn gian?- Nó từ vẻ mặt hoảng hốt lại chuyển thành bộ mặt nghi vấn. Có khi suy tư thêm chút nữa thì nó lại thành Conan luôn ý chớ!