Sau khi hai cặp vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật về, anh mời luôn một vị bác sĩ có tiếng về hỗ trợ khám thai, sinh nở cho cậu. Mấy nhóc con thấy họ về nhà, đặc biệt là tiểu Minh, tiểu Tinh vui như trúng số độc đắt. Đi chơi xa như vậy đương nhiên quà không thiếu phần người nào hết. Mà không biết ở nhà hai nhóc con của Trang Dụ làm giống gì mà mặt mày trở nên hốc hác hẵn, nghe tới chữ mập, chữ mỡ là vác chân lên cổ chạy trối chết về phòng. Cố Ngạo chọc ghẹo hai thằng con trai xong cười hắc lăng hắc ngửa, bị Trang Dụ mắng cho một trận. Anh có chút tò mò hỏi Cố Ngạo: " Ê! Em mày làm gì mà hai nhóc ấy sợ dữ vậy a? Nói anh nghe chơi! "
Cố Ngạo cười gian, nhướng nhướng mày đắc ý: " À! Thì anh nhớ lúc trước khi đi hưởng tuần trăng mật ai thằng con của em nó đòi theo không? "
" Nhớ! Thì có liên quan gì? "
" Hắc hắc hắc! Tụi nó muốn đi là để cua gái nước ngoài ấy! Em mới nói gái nước ngoài làm gì đẹp bằng gái bên mình. Nếu tụi nó không đòi đi theo, em sẽ kêu một cô em điện nước đầy đủ đến bồi tụi nó chơi vài ngày trong tuần. Đương nhiên tụi nó đồng ý ngay. Em mới kêu ông giám đốc làm ăn mỗi hai ngày cuối tuần mang cháu ổng qua chơi. Ho ho! Điện nước thì đầy đủ thiệt, mỗi tội mới mấy tuổi mà tướng như thùng phi. Tụi nó không sợ ói chết mới là lạ. "
Cố Hàm cười theo vỗ vai Cố Ngạo: " Em giỏi lắm! Biết cách trị con như vậy là tốt. Cũng coi như thay anh trả thù cái hôm ăn ớt, uống mù tạt lần trước. Anh hả lòng hả dạ được chút rồi đấy. Bây giờ nắm được nhược điểm của tụi nó rồi, anh không cần kiên dè nữa. Ha ha ha! "
Cố Ngạo xua xua tay: " Ầy! Đây là chuyện nhỏ ấy mà. Em đi tìm vợ đây, anh đi mà lo cho vợ anh đê. Con người ta đang bầu bì đấy. "
" Khỏi cần nhắc! Anh tự biết bồi vợ. "
Cố Hàm tâm trạng vui như nở hoa bưng trái cây cho Trang Bảo ăn. Lúc anh mở của vào thì cậu đang cầm bịt xí muội, miệng ngậm ngậm nằm nhắm mắt hưởng thụ vô cùng. Anh đặt dĩa trái cây lên bàn, ngồi xuống hôn trán cậu: " Bảo Bảo ngồi dậy ăn trái cây nè. Có xoài, dâu tây mà em thích đây. "
Anh đỡ cậu ngồi dậy, cầm trái cây đút cậu ăn: " Nãy anh bận chút việc ấy mà. Em há miệng ra nào. "
Cậu nhăm nhi hết dĩa trái cây, sung sướng nằm phịt trở lại giường. Cậu mở điện thoại lên đưa anh coi: " Đã quá! Hàm Hàm tối vợ muốn ăn mực khổng lồ, thịt bò nướng, nước ép kiwi, gà luộc nguyên con nha trộn gỏi chua chua vô. Ai da thèm quá đi. "
Anh sờ bụng cậu, gật gật đầu: " Được! Lát anh kêu nhà bếp chuẩn bị. Công nhận sức ăn em mạnh thiệt a. "
Cậu bĩu bĩu môi: " Bảo Bảo ăn nhiều là vì con của mình nữa chứ bộ. Anh coi bụng em to lên nữa rồi nè. Vậy chứng tỏ tiểu Thỏ con của mình đang lớn đó. Ông xã kì cục chê vợ ăn nhiều hoài. "
Anh âu yếm hôn hôn má cậu: " Anh đâu có chê đâu. Anh là đang khen vợ giỏi a, biết chăm sóc con thiệt tốt. Ấy mà sao em gọi con là tiểu Thỏ? "
Cậu nghĩ nghĩ nói: " Bởi vì thỏ rất đáng yêu, ngây thơ như Bảo Bảo nè. Em không muốn con mình giống tính tiểu Minh, tiểu Tinh đâu. Nó ăn hiếp Bảo Bảo thì sao? "
Anh áp tai lên bụng cậu nói: " Tiểu Thỏ nghe rõ lời baba nói đó. Con phải ngoan ngoãn nghe lời người lớn. Cha cấm con không được ăn hiếp baba đó. Không thôi cha sẽ tét mông con đau ráng chịu. "
Tiểu Thỏ con trong bụng khinh khỉnh mấp mái miệng: " Con sẽ thật thông minh cho cha coi giỏi còn hơn cha nữa. Lúc ra đời con sẽ là trùm trong bóng đêm. Con không ăn hiếp baba đâu mà là bảo vệ baba thiệt tốt a. Cha mà làm baba khóc đi con sẽ trừng phạt cha thiệt nặng luôn. Đồ cha sói già chờ sói con ra đời đi. "
Đến bữa cơm anh đỡ cậu xuống lầu. Trên bàn ăn có đầy đủ mấy món cậu đòi và thêm nhiều món khác nữa. Cậu xung sướng kêu: " Hàm Hàm cắt mực bỏ voi chén cho em. Bẻ cái đùi gà bự nhất đây. Bảo Bảo thèm dữ lắm rồi. "
Anh lấy cái đùi gà bự nhất đưa cậu cầm. Trang Bảo ăn ngon lành, cười trong hạnh phúc. Uông Nguyệt Hoa thỏa mãn nói: " Ây da! Trông tiểu Bảo ăn ngon chưa kìa. Đáng yêu quá đi. Tiểu Bảo ăn thêm nhiều nhiều đi con, hết ta kêu người làm thêm. "
Hai nhóc con tiểu Minh, tiểu Tinh chọc ghẹo anh: " Trời ơi! Chú Bảo sướng ghê! Quá chừng đồ ăn ngon luôn. Có chồng sướng phết ra đấy nhỉ? "
Cố Hàm chỉ chỉ đồ ăn trên bàn: " Đâu phải một mình vợ chú ăn. Đầu bếp có làm thêm cho cả nhà nữa mà. Đấy! Tự lấy ăn đi. Mà tụi con nhỏ xíu, ăn chi nhiều. Ăn nhiều mập như thùng phi, mỡ chất đầy bụng xấu lắm a. "
Hai nhóc con nghe vậy tưởng tượng tới con heo ú kia, sợ muốn xỉu, hai nhíc quýnh quáng gắp đồ ăn bỏ vô cái dĩa bự rồi ba chân bốn cẳng chạy về phòng ăn. Hai nhóc quay đầu lại trừng mắt anh: " Chú nhớ đó! Tụi con sẽ không bỏ qua chuyện này dễ dàng đâu. Hừ! Tức quá mà. "
Trang Bảo nghe ăn nhiều, mập có chút nhột nhột trong lòng. Nhà này cậu ăn nhiều nhất chứ ai nữa. Cậu buồn rầu chút nghĩ ' có khi nào Hàm chửi xéo mình không ta? Chắc không đâu. Ăn no bụng trước rồi tính sau. '
Cậu ăn no căng cả bụng, đứng dậy nói: " Hàm Hàm! Bảo Bảo về phòng rửa tay rồi đi ngủ đây. Anh ở lại ăn tiếp với mọi người đi. Bảo Bảo mệt rồi! "
" Anh đỡ em về phòng! "
Cậu từ chối ngay tức khắc, ỉu xìu nói: " Thôi khỏi! Bảo Bảo tự đi được. Mọi người ăn ngon miệng. "
Trang Bảo đi lên lầu rồi, Trang Dụ mới nói với anh: " Anh hai! Hình như anh Bảo tâm trạng không tốt. Lát anh về phòng hỏi anh ấy xem. "
Cố Chính Khanh gật đầu: " Đúng đó! Thằng bé đang có thai, tâm trạng thất thường lắm. Con nhớ chăm sóc nó cho cẩn thận. "
Cố Hàm có chút lo lắng cho cậu, trả lời: " Dạ! Con biết mà. Cám ơn mọi người quan tâm. "
Trang Bảo đi tới phòng thì bị hai nhóc con chặn trước cửa: " Chú Bảo! Tụi con có chuyện muốn nói với chú. "
Cậu rầu rĩ hỏi: " Tụi con nói đi, chú nghe đây. "
Hai nhóc ngoắc ngoắc cậu kê tai lại gần: " Chú Bảo! Chú Hàm làm chồng mà kì cục. Trong kúc ăn cơm chê chú mập, ăn nhiều hoài. Thiệt tình chú ấy không nghĩ cho tâm trạng của chú Bảo gì hết á. "
" Sao tụi con biết chồng chú chê ta. Ảnh nói tụi con mà. "
Hai nhóc con vỗ vai cậu: " Chú Bảo ngây thơ quá đi. Tụi con ăn có bao nhiêu đâu mà mập với mỡ. Nhà này chú ăn nhiều nhất đó. Chú Hàm đang dần dần chê chú xấu rồi. Tối nay chú phải trừng phạt chú ấy, quậy tưng bừng luôn để chú Hàm bỏ tật. Mấy thôi chú Hàm tìm người khác xinh đẹp hơn thì nguy to. "
" Ừ! Chú sẽ làm. Cám ơn tụi con nhiều. "
Hai nhóc thực hiện xong kế hoạch tạm biệt cậu, nhếch mép cười đi mất hút. Chú Hàm chờ tiếp chiêu. Ha ha ha!
Cố Hàm mở cửa vào phòng, bắt gặp Trang Bảo đang hung hăng đánh con cá heo liên hồi. Anh chạy đến ôm cậu: " Bảo Bảo sao vậy? Có chuyện gì không vui nói cho anh biết đi. "
Cậu vùng ra khỏi người anh, mếu máu khóc to, đập con cá heo loạn xạ vào người anh: " Hàm Hàm thối! Hu hu! Anh là đồ xấu xa. Đáng ghét! Đáng ghét! Bảo Bảo đánh chết anh! Đánh chết anh luôn. hu hu! "
Anh nắm tay cậu, cố ghìm cậu vào người: " Anh đã làm sai chuyện gì? Bảo Bảo nói đi, anh sửa đổi mà. "
Cậu quăng con cá heo, dùng tay đấm anh: " Hàm Hàm chê Bảo Bảo mập a. Hu hu. Anh rồi sẽ kiếm vợ đẹp hơn em chứ gì. "
Cố Hàm ngáo đá hỏi cậu: " Anh chê em mập hồi nào đâu? Em chắc có hiểu lầm rồi. "
" Không có hiểu lầm gì hết á. Hồi nãy ăn cơm anh nói ăn nhiều, mập, mỡ mà. Anh không chê Bảo Bảo thì chê ai. Hu hu! "
Anh đau khổ nói không thành lời. Anh định chọc ghẹo hai nhóc để trả thù au ngờ hại ta thành hại mình. Hazz!
Cố Hàm dỗ ngọt cậu: " Anh đâu có chê Bảo Bảo. Anh chỉ chọc tiểu Minh, tiểu Tinh để trả thù chuyện ăn ớt đợt trước ấy mà. "
Cậu ngước đôi mắt ướt sũng lên hỏi: " Mập béo có liên quan gì đến chuyện trả thù đâu? Hàm Hàm đừng ở đó mà gạt em nga. "
Cố Hàm thở dài, kiên trì ngồi giải thích tường tận mọi chuyện cho cậu hiểu. Đã đời cậu mới chịu bỏ qua cho anh. Nói qua nói lại một hồi anh mới biết chuyện này là do hai nhóc con thối tha kia bày trò hại anh. Tức chết đi được. Trang Bảo cấm anh không được nói tới mấy chuyện liên quan mập béo trước mặt cậu. Cậu đang có bầu, vóc dáng dần xấu rồi, nói hoài cậu sẽ tổn thương đuổi anh ra ngoài ngủ một mình. Cố Hàm đành chịu, vài bữa kêu thằng em đem con bé ú kia tới trả thù hai nhóc sau vậy.
Anh than vãn trong lòng: ' con ơi là con! Cha hi sinh cho con nhiều dữ lắm đó. Con ra đời nhớ thay cha trừng trị hai nhóc thối hộ cha. "
Nhóc con tiểu Thỏ trong bụng lại nghĩ khác: " Hai em trai quả là có thực lực. Sau này hai em sẽ là cánh tay đắt lực phò tá mình a. Giỏi đấy! "