Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 169: Cố Ngạo - Trang Dụ : Còn phim nào hay hơn để coi không?



Cố Ngạo mò mẫm cậu mà cái giường em quá làm anh tấm tắt khen không ngớt: " wow! Cái giường này thoải mái thiệt nha. Vừa em vừa mát, y như đang ngâm mình trong hồ bơi. Hết sẩy con bà bẩy! "

Trang Dụ gác tay sau đầu, chân bắt chéo một bên nhịp nhịp: " Anh định để em chờ tới khi nào đây? Anh phái cái giường tới vậy thì em đi về. Anh cứ từ từ ở đây tự sướng với cái giường này đi. Lúc cần nổi hứng thì không nổi hứng, lúc không cần thì ở đâu cũng hứng được. Thấy ghét! "

Cố Ngạo cười hì hì, ôm cậu hôn hít: " Ây du bà xã em chớ vội. Anh đùa em tí thôi hà. Em thiệt muốn anh âu yếm em anh vui hết sức. Bây giờ anh bảo hảo làm em thoải mái hén. "

Trang Dụ bậc cười, một tay câu cổ anh một tay cởi từng cúc áo cho anh. " Em đã đem anh tới đây rồi mà còn thử. Mỡ dâng miệng mèo thì cứ ăn đi, hỏi chi hỏi hoài. Chẳng lẽ chờ em ăn thịt lại anh à? Anh chịu thì em không có khách sao đâu nga. Hi hi! "

Anh nhướng nhướng mày đem áo cậu xé manh múng: " Em không có cửa đè anh đâu. Vẫn là để anh chăm sóc em chu đáo. "

Một màn áo quần bay đầy, rơi một đống trên nền đất. Hai người trong không gian đầm ấm quấn quýt lấy nhau, tiếng rên rĩ không dứt. Trang Dụ ở khách sạn cách âm thỏa sức rên lớn tiếng: " Ưm! A... a... a a! Anh nhanh... nhanh lên... ư ư. Manh nữa... "

Cố Ngạo dùng hết tốc lực ra vào liên tục: " Hừ hừ! Em thoải mái không? Hừ... Em bữa nay dâm đãng thiệt đó. Rên cả làng cả tổng đều nghe. "

Cậu bấu víu lấy anh, mặt thỏa mãn gằng từng chữ: " Anh... Anh không... thích em... rên vậy à. Ưm a... ư ư... ưm. Coi như đây là... ưm phần thưởng lớn... ưm a a... em tặng anh. Tiếp tục đi... nhanh lên. "

" Em là dụ thụ mà còn tỏ ra mình là ngốc thụ. Hừ hừ! Anh hôm nay sẽ chơi em tới dục tiên dục tử. "

" Khoan... chơi vừa vừa thôi... ưm a. Tối em... ưm còn muốn đi... xem phim... ư ư! "

" Ok! Vậy chơi tới chiều coi phim xong chơi tiếp. "

...........................................

Chơi từ sáng tới chiều, hai người nằm một đống ôm nhau ngủ ngon lành. Đang ngủ, Cố Ngạo có điện thoại, vừa mở máy, tiếng thét chói tai của hai nhóc đã vang lên. " Cha đâu rồi sao còn chưa tới đón tụi con? Cha với baba lăn giường ở nơi chôn chăn cắt áo nào? Mau tới rước tụi con, tụi con chờ muốn mòn răng rồi a. "

Anh xoa xoa trán: " Biết rồi! Cha điện cho bác cả đến rước tụi con. Bây giờ cha và baba cạn kiệt sức lực rồi. Ngồi chờ thêm 15 phút nữa đi. "

" Cha đáng ghét... Mê vợ hơn mê con. Bỏ con giữa chợ vậy mà coi được... tút tút tút. "

Anh không thèm nghe hai nhóc lãi nhãi nữa, tắt máy cái rụp. " Cha đương nhiên mê vợ hơn mê con rồi. Vợ chỉ có một thôi, con thì muốn sinh bao nhiêu đứa mà chẳng được. Nít ranh. "

Cố Ngạo gọi điện cho Cố Diễm: " Alo anh cả rước con dùm em. Vậy thôi nha. Cám ơn anh! "

Nói đúng ba câu đủ mở bài, thân bài, kết bài, Cố Ngạo ngắt máy ngay không để cho Cố Diễm kịp trả lời trả vốn gì cả. Bực bội thải điện thoại qua một bên, Cố Ngạo tiếp tục ôm vợ ngủ thêm một chút nữa: " Thiệt phiền phức mà. Con với cái chẳng được tích sự gì, chỉ có vợ là nhất. Chẹp chẹp! "

Ngủ thì cũng không chống đối nổi cơn đói bụng kêu gào. Trang Dụ khó chịu, đẩy đẩy anh: " Ông xã! Dậy chở em đi ăn cơm. Em đói bụng rồi. Tỉnh tỉnh. "

" Ừm! Chờ anh chút. "

Anh dụi dụi mắt, ngồi dậy bế vào phòng tắm: " Anh cùng em tắm trước. Tắm xing anh chở em đi nhà hàng ăn cơm rồi mới coi phim sau. "

" Ừm! Từ từ thôi, mông em đau nhức lắm. "

" Anh biết rồi! "

Tắm rửa, ăn cơm no nê xong đến rạp chiếu phim gần đó. Trang Dụ nhìn mấy tấm quảng cáo giới thiệu phim chọn tới chọn lui coi thử xem phim nào thì vừa hay vừa ý nghĩa vừa lãng mạn. Cố Ngạo chẳng thèm liếc một cái, đi mua hai vé xem phim ' Lưỡi hái tử thần ' đưa cho cậu. " Em đừng lựa nữa. Chúng ta đi xem phim này nè. Coi này kích thích hơn nhiều, mấy phim ngôn tình coi hoài chán lắm. Đi theo anh! "

Nội nhìn cái biểu tượng bên ngoài của cái phim là cậu đã hơi sợ rồi, cậu lắp bắp nói: " Thôi... mình... mình coi phim khác đi mà. Em coi hồi xỉu trong đó luôn bây giờ. "

Anh nắm tay cậu kéo vào: " Yên tâm, có anh ở đây em sợ cái gì? Đó chỉ là kỉ xảo che mắt người xem thôi hà. "

" Ờ! Vậy em miễn cưỡng coi. "

Coi chưa được một lúc người cậu đã co lại: " Anh... anh, chúng ta đi coi phim khác đi, em sợ quá trời. Phim gì toàn máu me không hà. Người má óc vít bay xuyên não, người mà cây cột thọt văng mắt. Thấy ớn! Không coi nữa đâu. Em sợ lắm a. "

Cố Ngạo biết mình đạt được mục đích, nắm tay cậu thật chặt, để đầu cậu tựa vào vai mình: " Đừng sợ, đừng sợ. Đó không phải máu me gì đâu, toàn là tương ớt với siro dâu. Anh đảm bảo em không chết đâu mà. Coi xong rồi hẵn về. "

Cậu bụm miệng, nheo nheo mắt chừa chút xíu để coi: " Anh nói làm em từ đây thấy cái gì đỏ đỏ cũng tưởng tượng tới phim này. Không biết mấy nhà soạn kịch bản có đầu óc, tâm lý bạo lực biến thái hay sao mà nghĩ ra được cái này. Mai mốt em không cho anh coi mấy cái này nữa đâu. "

" Rồi! Rồi! Ngoan ngoãn anh thương. Cảnh này cũng coi như lãng mạn còn gì nữa. Hắc hắc! "

" Lãng mạn cái mốc xì! Rủi mai mốt anh bị tẩy não đem em cưa làm tám khúc làm em chết không toàn thây a. "

" Nói vậy trên thế giới này con người sắp tuyệt chủng hết rồi a. Đầu óc em nghĩ tàm xàm. Cứ coi mấy người trong phim đang diễn hài, cười đã cái nưa đi. Ha ha! Thằng đó ngu thiệt, nghĩ sao ống nước vậy mà kẹt tay vào được. "

Mặt ai cũng căng như dây đàn, có một mình anh khác loài cười như đúng rồi. Mọi người nghe tiếng anh cười ha hả nhìn anh như sinh vật lạ ngoài hành tinh. Không có biết cảm xúc sợ hãi là gì, ngộ đời.

Ở nhà mấy nhóc con rủ bé Hạo vô phòng tắt đèn xem phim ma. Hôm qua nghe cha nói, mấy nhóc sáng sớm liền đặt đĩa phim ma trên mạng nhờ shiper mang tới. Tới chiều hàng đã được giao tận nhà trao tận tay hai nhóc. Bé Hạo không khác gì Trang Dụ co mình thành một cục, nằm gọn trong lòng của hai ông chồng tương lai: " Em sợ quá đi, ma có khi nào ra bắt em về ăn thịt không? "

Hai nhóc cười hắc hắc: " Không có đâu em. Đều là giả thôi, nếu có tụi anh sẽ đánh mấy con ma đó bầm dập chết thêm lần nữa luôn. Bé Hạo đừng lo! "

" Dạ! Em tin tưởng hai anh. "

Do ở chung phòng nên anh em Cố Hiếu, Trang Hòa cũng được coi phim ma ké. Hai nhóc nhìn nhau, thỏa dài chẳng biết nên làm gì. Sau đó đột nhiên ôm nhau hô: " Ôi ma kìa ma kìa! Ghê quá! Ha ha! Vậy mà cũng sợ. Thấy ghê a. Ma gì mà toàn chét tương ớt, chắc xay dữ lắm. "

Tiểu Minh, tiểu Tinh trừng mắt: " Hai anh coi thì coi, không coi thì đi ngủ đi nha. Đừng phá đám giây phút coi phim hạnh phúc của vợ chồng tụi em. "

" Hứ! Tụi anh mới không thèm! Tụi anh chỉ nói sự thật thôi mà. "

Bé Hạo can ngăn mấy anh em sắp cãi lộn: " thôi mà mấy anh! Chúng ta coi phim trong vui vẻ đi mà. Tại mấy con ma không mà giận nhau thì không nên đâu. Như vậy mấy anh sẽ trúng kế li gián của mấy con ma trên tivi đó. Nghe em không có sai đâu. "

Bốn anh em Cố Gia nghe bé Hạo nói có lý, chụm đầu lại xem chung cho đỡ nhàm chán. Hết phim chơi game tí rồi đi ngủ. Ma cỏ với chả ma cây. Con người còn đáng sợ hơn cả con ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.