Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 200: Mua có mấy viên thuốc không mà cũng rắc rối dễ sợ!



Bốn chàng vợ hớn hở đi vô chỗ ' chợ đen ' mua thuốc thần thánh về trị tội chồng. Vừa vô là người tới tiếp liền, một ông trung niên tô son trét phấn đầy mặt, bận đầm, ỏng ẹo hỏi: " Cho hỏi bốn vị muốn mua cái gì ạ? Mua dụng cụ hay là mua thuốc? Trời ơi, không phải khoe nha, tiệm của em bán toàn hàng chất lượng không đó. Càng chơi càng phê, càng uống càng mê. Hí hí! Đảm bảo ghé một lần là nhớ mãi không quên. Sao nè! Mấy anh muốn mua gì nói đi nói đi! Em tư vấn rất nhiệt tình nha! " ( giọng nhựa hết sức nhựa luôn nha!:)))

Đang tính mở miệng nói, ông ta lại chọt miệng vô: " Ây da! Sao bốn vị đeo khẩu trang kín mít vậy nè. Bộ mắt cỡ hả? Có gì đâu mà mắc cỡ! Nhu cầu sinh lý ai mà không có. Trừ phi có mấy người liệt dương hoàn toàn thôi nha. Chứ yếu sinh lý sơ sơ có thuốc trị được. Đây! Để em cởi cho nha! Nóng lắm chịu không có nổi đâu! " ( Bản mặt mê giai hiện rõ lên mồn một).

Bốn chàng vợ thiệt muốn nôn dữ lắm nhưng ráng kìm nén lại, vịn chắc để.cho cái khẩu trang không bị tuột xuống: " Ha ha! Không cần đâu! Cám ơn chú... ờ dì quan tâm. "

Bà chế bả giải đành đạch, giậm chân, múa tay: " Chời ơi là chời! Tự nhiên kêu ta là chú là dì hà. Người ta coi vậy chứ còn trẻ lắm nha. Tuy em 42 tuổi rồi nhưng mặt trẻ trung chỉ giống như 24 tuổi thôi a. Mấy anh đừng có kêu vậy nữa nha. Kêu em là cục cưng đi. Em phái lắm nha! "

Đứng ỏng ẹo, cắn cắn ngón tay, bày cái mặt mắt cỡ dễ sợ. Trang Dụ bụm miệng, lí nhí hỏi: " Cho tôi hỏi cái nhà vệ sinh ở đâu vậy? Tôi có việc đi nhờ tí. "

Ông bán xà bông chỉ tay về một hướng: " Đó! Nhà vệ sinh ở chỗ đó đó. Mấy anh có muốn em đi vệ sinh chung với mấy anh hơm? Em phục vụ tận tình cho. "

" Ha ha! Thô khỏi! Xin lỗi! Chúng tôi có việc đi trước. "

" Ấy! Ấy! Mấy anh đừng có chạy nhanh vậy mà. Không tính mua đồ nữa hả? Lần sau rãnh nhớ ghé quán em nha! Moa moa! "

Chờ người đi rồi, ông bán xà bông đổi lại thái độ đờn ông đích thực liền: " Tôi hoàn thành xong nhiệm vụ rồi đó. Vì chuyện của mấy người mà tôi phải giả trang thành cái bộ dạng này. Tới tôi nhìn còn muốn ói huống chi họ. Mau! Đưa số tiền còn lại đây cho tôi! Hẹn gặp lại lần sau nha! "

Thải một sấp tiền rồi chọt tay vào túi quần tiêu soái đi ra ngoài: " Đủ rồi đấy! Chúng tôi đi trước! "

" Cám ơn! "

Bốn chàng dâu hú hồn hú vía chạy nhanh ra khỏi cái tiệm ' chợ đêm ' đó.

" Má ơi! Mới ăn cơm trưa xong mà nhìn mặt bà nội đó muốn ói dễ sợ. Bộ mấy người bán mấy dụng cụ đen tối đều bị vậy hết hả trời. Thôi đi mua chỗ khác đi! Mua chỗ này đồ không có chất lượng đâu. Lỡ mua về chồng mình uống cái giống bà đó chắc ly dị sớm. Bỏ đi bỏ đi! Kiếm chỗ khác! "

Bốn người rủ nhau đi chỗ khác mua thuốc. Phía sau tò tò có bốn người đeo kính đen theo phía sau.

Trang Dụ nhìn google map, nói với ba người còn lại: " Hazz! Đi nãy giờ mấy tiệm rồi mà tiệm nào cũng có chủ quán gu thời trang như bà nội tiệm ' chợ đêm '. Giờ sao đây? Hay chúng ta ngồi uống miếng nước rồi tìm chỗ khác mua. Đi lâu quá, thấy có chút mệt rồi a. Thêm trận kịch liệt tối hôm qua nữa, mông cũng đau nhức lại. "

Cả ba người kia đều nhất trí: " Ừm! Qua quán nước kia ngồi nghỉ mệt chút đi. "

Ngồi nghỉ uống tách cà phê, Trang Dụ chống cằm: " Sao mà mua có mấy viên thuốc thôi mà cũng khó dữ vậy ta? Em tưởng mua dễ lắm chứ lị, ai dè. Đi muốn mục luôn cái chân. "

Trang Bảo mặt nhăn nhó: " Mệt quá hà! Tiểu Bảo mệt lắm rồi đó nha. Đi mệt thêm gặp toàn người xấu quắt càng làm sa sút tinh thần thêm a. Hay là mình bắt chước tiểu Minh, tiểu Tinh đi. Đặt hàng trên mạng chờ ship tận nhà. Vậy khỏe hơn gấp mấy lần. "

Hạ Tử Thần đắng đo, nhấp ngụm cà phê: " Mua trên mạng liệu có tốt không đây? Em sợ mua trúng hàng giả là mệt lắm. Chồng mình uống mà xảy ra chuyện coi nhue bốn anh em bạn dâu mình ở giá dễ như chơi đó. Chuyện này không có đùa được đâu. Thôi thì mình từ bỏ đi ha. Chắc số trời định vậy rồi, bỏ cuộc sớm bớt đau khổ. "

Trang Duy lắc đầu: " Không được bỏ cuộc dễ dàng như vậy? Mình cứ coi thử hàng trên mạng xem sao, biết đâu có tác dụng thật. Uống vào không chết được đâu, cùng lắm tiêu chảy cấp tính vài hôm hà. Coi khách hàng đánh giá sản phẩm nào tốt thì mua. "

" Ừm! Vậy cũng được! Mở điện thoại lên tra thử! "

Bốn người ngồi chụm đầu vào bàn tán: " Cái này hiệu quả 12 tiếng lần nè! "

" Nhưng mà bình luận đa số toàn chê dỏm không hà. Dùng không tốt như mong đợi a. Coi sản phẩm khác đi. "

Trang Bải chỉ vô một cái hình: " Nè! Sản phẩm này nè. Nhìn cái hộp đẹp chắc chất lượng đó. Hi hi! Đẹp có quyền mà. "

" Không có được đâu. Cái này hiệu quả kém lắm. Còn bị chê dữ dội hơn cái hồi nãy nữa. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Tuy là ngoại hình cũng quan trọng thật đó nhưng mà xài không được chỉ để làm kiển thôi. Lấy chồng cũng vậy, đẹp trai mà yếu sinh lý thì cũng vứt. "

" Ờm! Tiểu Bảo biết rồi. Vậy chồng của tiểu Bảo là tài sắc vẹn toàn a. Hàm Hàm vừa đẹp trai, bụng toàn múi mít, múi bưởi đã vậy trùng đất cũng bự nữa. Hi hi! Tiểu Bảo lấy được chồng tốt rồi, mỗi tội đêm về đau mông quá. "

Ba người còn lại cũng ngượng chín mặt: " Khụ khụ! Chồng đây cũng vậy. Chuyện giỏi sinh lý của cánh đàn ông Cố gia là khỏi bàn cãi, độ đẹp trai cũng đạt mức thượng thừa. Thôi! Coi thử cái khác xem sao! Chồng ngon thì có ngon nhưng đảo chính vẫn phải đảo chính. "

" Có rồi! Cái này nè! Hiệu quả 12 tiếng lận nha. Toàn khen không hà. Đánh giá 5 sao luôn. Mua trước một hủ đi. Trong đó có tận 10 viên nha. Mỗi người chia 2 viên, còn dư cất đi. Mai mốt hiệu quả mua xài tiếp. Ok! Vậy đi! Địa chỉ tại quán này luôn ha. Rủi mà ai nhận hàng dùm thì chết chắc, đặt biệt là mấy anh chồng nhà mình. Biết âm mưu của mình, cúc không nát bét nở rộ như hoa hướng dương mới là lạ đó. Có chức năng giao liền nè! 1 tiếng là có hàng. Ok! "

Đặt hàng xong, bốn chàng dâu thong thả nhăm nhi cà phê, tám chuyện nói xấu chồng mình.

Cách đó không xa, có bốn chàng đẹp trai đọc báo, đeo kính đen: " Ây da! Vợ chúng ta ghê thật a. Mua trúng loại thuốc để chúng ta không cần phí thêm chút sức lực nào luôn. Cỡ 1 tiếng nữa là có người giao đến đấy. hắc hắc! "

Cố Diễm bắt chéo chân, đẩy đẩy kính đen: " Em ghê lắm đó Cố Ngạo à. Gắn máy nghe lén vô điện thoại vợ em hồi nào vậy? Giờ có tác dụng rồi đó. Hay đấy! Anh về cũng phải gắn một cái trong điện thoại vợ anh mới được. Vừa nghe lén được vừa biết ẻm tra cứu, tìm tòi cái gì. "

Cố Ngạo cười cười hãnh diện, kêu ngạo nói: " Ây du! Cái này là do ý trời thôi a. Em hờ chơi vậy thôi. Nếu mà bọn họ không dùng điện thoại của vợ em thì em cũng đâu có biết họ nói cái gì. Bởi vậy a Thần nói rất đúng mà mấy người kia không nghe! Bỏ cuộc sớm bớt đau khổ. Hắc hắc! "

Cố Hàm và Cố Hủ nham hiểm cười theo: " Đúng đấy! Đi theo trêu vợ mình vui thật đấy. Tuy là mấy ẻm bịt khẩu trang nhưng mình có thể tưởng tượng ra cái mặt nhăn nhó, muốn mựa khi thấy mấy bà bán xà bông kia. Ha ha! Cười muốn bể bụng! Tốn tí tiền mà vui! Có chụp hình lại luôn này! Về nhà thì mấy ẻm hết chối cãi. "

Cố Ngạo nói: " Khoan hãy nói sự thật cho mấy ẻm biết. Mình cứ giả vờ không biết gì. chơi mấy ẻm một vố là được rồi. Dù sao thuốc đó nếu tụi mình có uống chỉ thêm hứng chứ không bị đè nổi đâu. Mấy ẻm chưa đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng a. Thuốc đó uống vào công càng thêm công kích, thụ càng thêm dụ thụ. Hắc hắc! Tếu ghê! "

Đợt này chết chắc rồi! Hối hận còn kịp đó. Mau trả lại hàng vợ yêu không thì tối nay đừng trách sao anh nỡ vô tình. Hắc hắc!

Mỗi ông chồng đều âm mưu phương thức dụ dỗ vợ khác nhau nhưng mục đích cuối cùng chỉ có một. " tối nay em sẽ nát cúc! Vợ yêu! "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.