Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 205: Đảo chính thất bại thảm hại! (4)



Nhân vật cuối cùng, chàng vợ Hạ Tử Thần sắp lên dĩa. Đợt này không cần phải mở cửa mới được gặp chồng mà chồng đã chờ sẵn trước cửa. Cố Hủ đứng dựa vào cửa, thấy vợ bê sữa lên liền đến cạnh vợ: " Nãy giờ em đi pha sữa à? Làm anh tưởng em đi đâu, định kiếm em nè. "

" Em ở nhà thôi mà, lát em cũng về phòng chứ gì. Giờ này em còn đi đâu được. Anh khéo lo! "

Cố Hủ cầm lấy khay sữa cho Hạ Tử Thần: " Em để anh bê cho. Ngoan đi vào trước đi! "

Hạ Tử Thần không chút nghi ngờ, vì nghĩ mình có đánh dấu rồi nên không sợ lộn: " Ừm! Cám ơn ông xã nha! Em vào trước đây! "

Nhân lúc đó Cố Hủ lén bỏ chút thuốc vào ly sữa của Hạ Tử Thần: " He he! Thuốc của anh còn ghê gớm hơn thuốc của em nhiều. Để coi em làm sao chịu nổi kích thích mãnh liệt này đây. "

Xong xuôi, Cố Hủ mới đi vào trong với vợ. Đặt khay sữa xuống, anh kéo cậu vào lòng mình: " Vợ của anh sao nay trông có vẻ vui quá vậy? Có chuyện gì kể anh nghe với. Bà xã! "

Hạ Tử Thần cúi đầu, tay nghịch nghịch vạt áo: " Trưa này em cùng với mấy anh dâu đi chơi đó. Lâu lâu để tinh thần được thoải mái tí ấy mà. Người vui nhất là anh Bảo đó, anh ấy thích đến công viên giải trí lắm. Thấy anh ấy vui em cũng vui lây. "

" Ra vậy! Chiều có đi uống cà phê với mấy anh nên có nghe anh hai nói. Hai vợ chồng nói chuyện điện thoại với nhau ngọt như kẹo, làm anh có chút ganh tỵ a. "

Cậu thơm má anh, cười dịu dàng: " Có gì đâu mà ganh tỵ. Anh hai đi làm ở bệnh viện suốt ngày bỏ anh Bảo ở nhà có mình. Gọi điện hỏi thăm nhau là chuyện bình thường. Với lại anh Bảo tâm hồn còn ngây ngô như con nít a. Em mà như vậy anh an tâm đi làm chắc? Còn em với anh đi làm cùng nhau, chung một công ty, ở cùng một phòng gặp nhau suốt luôn ấy. Chắc rãnh tiền lắm mới gọi điện thoại a. "

Cố Hủ cười hì hì: " Thì anh nói vậy thôi chứ đâu có nghĩ gì đâu. Nhưng mà anh cũng muốn mỗi ngày em nói lời ngon ngọt với anh kìa. Vợ à! Em nói vài câu để anh khỏi ganh tỵ với anh hai nữa đi. "

Hạ Tử Thần đỏ mặt, ngượng ngùng nấp vào vai Cố Hủ: " Muốn em nói cũng được! Anh ráng nghe kĩ nha. Nói lớn ngại lắm! "

" Được! Được! Em nói đi. Nhỏ cỡ nào anh cũng nghe hết. Anh dõng tai nghe rồi nè. "

" Em yêu anh! Đời này em hạnh phúc nhất là được làm vợ của Cố Hủ a. "

Sướng từ trong tâm hồn sướng ra, Cố Hủ gật gật đầu cười ngốc: " Ha ha! Anh nghe rồi. Vui quá đi. Anh cũng yêu em nữa. Vợ anh là tốt nhất nhất trên đời. "

Cố Hủ không thể vì chút mật ngọt mà quên nhiệm vụ được. Như vậy thì rất có lỗi với mấy anh dâu của mình. Cố Hủ cầm ly sữa bỏ thuốc độc nhưng không chết người đưa cho Cố Hủ: " Đừng nói mấy chuyện này nữa. Anh mau uống sữa đi. Ngồi nói chuyện nãy giờ nó sắp nguội ngắt rồi nè. Uống xong đi ngủ! "

Cố Hủ cầm ly sữa bỏ thuốc độc cực độc nhưng không chết người đưa cho vợ: " Vậy em cũng uống sữa luôn đi. Uống xong chưa có ngủ liền đâu. Chúng ta còn một số chuyện cần phải làm để duy trì hạnh phúc nữa. Hắc hắc! "

" Em biết rồi! Mình không làm một ngày cũng có sau đâu. Anh sắc lang thì có. "

Cả hai cùng nhau uống sữa, hết em liếc anh rồi tới anh liếc em. Chồng chồng vợ vợ vậy mà nỡ lòng nào hạ độc nhau a. Chơi vậy mà chơi được. Thôi kệ, chơi vui thì cũng nên chơi.

Uống sữa xong, người bị ngấm thuốc trước là Hạ Tử Thần. Cậu chỉ chỉ Cố Hủ: " Anh... anh bỏ gì vào trong sữa của em đúng không? Khó chịu quá, nóng quá... ưm a... nóng chết mất. "

Đem vợ về giường, Cố Hủ mới nói thật: " Anh chỉ lấy đạo người để trả lại cho người thôi nha. Em và mấy anh dâu âm mưu cái gì bốn anh em tụi anh đều biết hết a. Anh thương em, làm em vui mới uống hết ly sữa làm cho sức công phá của anh tăng thêm a. Hắc hắc! Người anh bây giờ cũng bắt đầu hừng hực lửa rồi đây nè. Sao, em có định chối cãi gì không? "

Rướn người câu cổ anh gặm cắn, Hạ Tử Thần khó chịu tìm kiếm đôi môi của anh: " Ưm... khó chịu quá. Em nhận hết đó. Anh muốn sao cũng được hết. Em muốn ôm, em muốn hôn, em muốn anh vào trong cơ thể em. Ngứa quá! Khó chịu quá! "

" Cái này là em nói đó nha. Ai kêu ngoan ngoãn nghe lời anh như bình thường không chịu đâu. Lại muốn hợp tác, nghe lời mấy anh dâu đòi đảo chính. Nếu đảo chính dễ vậy thì thiên hạ đã loạn tùng phèo bát nháo lên hết rồi. Ngoan! Anh giúp em thoải mái. Trước tiên em cởi đồ mình ra tự khuyếch trương, chuẩn bị trước đi. Tuy là khó chịu nhưng anh chờ được! "

Cậu khó khăn cởi từng cúc áo mình ra, cỡi mãi mà không được, điên máu cậu xé cái rẹt cúc đứt bay tứ tung, quăng áo sang một bên. Quần cũng thuận lợi được cậu cởi ra ngay sau đó. Nằm chu mông lên, đưa ngón tay vào động, khuyếch trương, cậu rên rỉ: " Ưm... a a... ưm a... ư! Khó chịu quá! Không đủ! Em muốn hơn thế nữa. Ông xã! Anh mau giúp em đi mà. Em năn nỉ anh đó. Ông xã... ưm a. "

" Được! Anh tiến công đây! Hừ! "

Lột áo, lột quần ra, Cố Hủ quỳ gối, đâm thật mạnh vào trong cúc của vợ. Cơn đau kèm theo khoái cảm làm cho Hạ Tử Thần sướng tê tái cả người: " A... aa! Đau quá!... ưm ư a... nhanh nữa đi... ưm... mạnh lên... nữa đi ông xã... a úi a a ư! "

Ôm eo cậu từ đằng sau, Cố Hủ tiếp tục ra sức đâm rúc: " Em còn dâm đãng hơn anh tưởng tượng nữa đấy. Thật là kích thích quá mà. Ai chịu cho nỗi. Anh tối nay sẽ chơi em đến chết đi sống lại, chơi em sướng dục tiên dục tử. Hừ hừ! "

Trong mơ màng, cậu ra sức rên rĩ to hơn: " A a... ưm a... ư ư... anh chơi chết em đi... mạnh nữa lên. Sướng quá... a a ưm. "

Tèn ten, chàng vợ cuối cùng cũng phải xuôi theo số phận mà mình đã được định trước. Tội hơn mấy anh dâu nhiều, chính mình bị bỏ thuốc kích thích mạnh mà chồng cũng uống thuốc kích thích. Tưởng tượng thôi cũng thấy kịch liệt, ghê gớm cỡ nào. Nói chung là chàng dâu út cũng thuộc team đảo chính bất thành, cúc nát tanh bành.

Tung bông! Tung bông! < Kế hoạch đảo chính của bốn chàng vợ đã thất bại thảm hại. > Tung bông tung bông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.