Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 296: Mụ mẹ ghẻ từ trên trời rớt xuống!



Cả nhà đông thì đông nhưng cuối cùng chỉ còn lại hai nhóc tí là tiểu Hi và bé Gấu ngồi chơi với nhau. Mày mò xếp từng mảnh ghép, bé Gấu suy nghĩ đến nỗi mô hôi đầy đầu. Mảnh cuối cùng được lắp vào, bé Gấu vui mừng vỗ tay:

" Yea! Bé Gấu hoàn thành trước anh Thỏ rồi. Vui quá đi. "

Tiểu Hi gật gật, đưa tay lau mồ hôi trên trán bé Gấu:

" Em giỏi lắm! Cứ tập luyện đi sau này em còn ghép nhanh hơn nữa nga. Thương bé Gấu ấy chừng, chắc em chơi mệt lắm. Vì em đã thắng nên cây kẹo mút này sẽ thuộc về em. Bây giờ bé Gấu muốn ăn liền không? Anh lột vỏ giúp em. "

Bé Gấu cười tít mắt, nhận lấy cây kẹo rồi bỏ vào túi. Chồm người tới, bé Gấu chu mỏ thơm lên má tiểu Hi một cái chụt. Cái cảnh này ai thấy cũng kích thích vì độ đáng yêu của hai nhóc.

" Bây giờ em chưa muốn ăn, em để dành khi nào thèm thì ăn. anh Thỏ tốt với bé Gấu nhất. Bé Gấu yêu anh Thỏ. "

Đáp lại cái hôn của bé Gấu, tiểu Hi vịn mặt bé hôn nhẹ lên môi bé. Vì lưỡi ngắn cộng thêm không hợp tuổi tác tiểu Hi không lè lưỡi ra liếm liếm môi như cha và mấy chú hay làm. Nhìn giống mới ăn thịt người ta vậy, thấy ghê.

" Anh Thỏ cũng thương bé Gấu nữa. Giờ mình chơi đếm số nha. Anh Thỏ sẽ dạy em tập đếm. "

" Dạ! Đếm đếm... "

Đưa từng ngón tay lên, tiểu Hi đọc số rồi bé Gấu bắt chước đọc theo. Sau một hồi dạy đếm, tiểu Hi bắt đầu kiểm tra:

" Bây giờ anh đưa ngón tay lên thì bé Gấu nói coi là số mấy nha. "

Tiểu Hi đưa một ngón lên, bé Gấu vỗ vỗ ngực kêu:

" Em biết, em biết! Một ngón. "

Tiểu Hi giơ ba ngón lên, bé Gấu đếm đếm:

" Chắc 2... "

" Sai rồi, 3 ngón mới đúng. Anh đưa vầy mới là 2 nè. Giờ em đưa từng ngón một đếm theo thứ tự từ 1 đến 10 cho em Thỏ nghe thử. "

Bi bô đếm từng con số:

" 1... 2... 3... 5... 4... "

" Sai rồi sai rồi. Số 4 trước số 5. Đếm lại! "

" 1... 2... 3... 4... 5... 6... 6... 6... "

" 6 rồi tới 7. "

" 6... 7... 8... 9... 10... "

Tiểu Hi nắm tay lại, cười khúc khích đố bé Gấu:

" Anh đố em đây tượng trương cho số mấy? Em đoán được anh lấy kem cho em ăn. "

Vặn hết công suất não bộ của mình, rặng cả 10 phút bé Gấu hô lên:

" Đây là số ăn đấm. Anh Thỏ cung tay như đấm người ta nè. Đúng, chắc chắn là số ăn đấm. Hi hi. "

Tiểu Hi ngã ngửa, giả bộ xỉu:

" A, bé Gấu làm anh sốc quá. Anh Thỏ xỉu 30 s đây. Xỉu! "

Sợ hết hồn, bé Gấu chạy nhanh ra khỏi phòng kêu cứu:

" Cứu với, cứu với! Anh Thỏ chết rồi. Ai đến cứu anh Thỏ đi. "

Thấy phòng Cố Hàm mở cửa, bé Gấu chạy vào, khóc bù lu bù loa kêu:

" Cha Hàm ơi anh Thỏ chết rồi. Hu hu. Cha Hàm qua cứu anh Thỏ lẹ lên. Hức hức! "

Đầu đau như búa bổ, Cố Hàm ráng xuống giường ôm bé vỗ về:

" Bé Gấu bình tĩnh nói cho cha biết có chuyện gì xảy ra? Anh Thỏ đang ở đâu? "

" Hu hu! Anh Thỏ đưa tay lên vầy nè hỏi bé Gấu này số mấy. Con trả lời số ăn đấm cái anh Thỏ lăn ra đất kêu lên ' Anh xỉu đây! '. Hết phim. Hu hu, xỉu là chết rồi. Cha Hàm qua cứu anh Thỏ nhanh nhanh. Hu hu! "

Trang Bảo tưởng tiểu Hi chết thật, ngồi tại giường khóc rống lên:

" Hu hu, oa oa! Bé Thỏ của em chết rồi. Hu hu, tội bé Thỏ tuổi đời còn trẻ mà ra đi sớm. Hu hu, bé Thỏ của baba sớm siêu sinh đầu thai kiếp sau sống lâu trăm tuổi nha. Hu hu! "

Đầu đã đau giờ còn đau hơn, Cố Hàm không còn sức lực vỗ về cả hai nín khóc nữa. Thở dài, gọi Cố Ngạo và Trang Dụ qua tương trợ. Tiểu Hi nhắm mắt mới có tí mà bé Gấu chạy còn hơn mà đuổi nói nhóc chết. Ngồi bậc dậy, tiểu Hi ngơ ngác giữa dòng đời nghiệt ngã từ từ đi tìm bé Gấu. Nghe tiếng khóc um sùm vọng ra từ phòng Cố Hàm, tiểu Hi bước đến thấy nguyên show khóc tan cho mình. Đi từ từ vào cửa, tiểu Hi cất tiếng hỏi:

" Baba và bé Gấu làm gì khóc kêu con siêu sinh thế? Con bé Thỏ của các người nè! "

Trang Bảo sợ hết hồn, hét to:

" Ma ma, có ma! Bé Thỏ chết hiện hồn về hù dọa người kìa. Tiểu Dụ đừng bước tới, bé Thỏ là ma đó. Ma sẽ bắt em đi đó. "

" Anh Bảo đang chơi trò gì vậy? Tiểu Hi còn sống trơ trơ mà kêu ma. Đến đây, chú ba bế con nè. "

" Không được đâu, chú ba đang mang bầu đó. Để con tự giải quyết! "

Tiểu Hi lắc đầu, tò te leo lên giường nắm lấy tay Trang Bảo.

" Á á á... ma bắt người. Bé Thỏ tha mạng, từ nay baba không giành kẹo với con nữa. Con đừng dọa baba. Í í í, ma sao ấm thế kia? "

" Con có chết đâu mà kêu ma. Baba suy diễn lung tung. Con chỉ giỡn với bé Gấu xíu ai dè giổi thành đại hội khóc tan con luôn. Điệu này con càng phải sống dai đến 120 tuổi cho mọi người vừa lòng. "

Chớp chớp mắt, Trang Bảo sờ tới sờ lui trên người nhóc, hỏi lại:

" Con thật chưa có chết? "

" Sống nhe răng nè. "

" A, vui quá, bé Thỏ không bỏ baba đi chầu diêm vương sớm. "

Mệt mỏi ôm bé Gấu lên giường, Cố Hàm nhắm mắt lại, lầu bầu:

" Tiểu Hi con tự dỗ dành bé Gấu đi. Cha mệt sắp chết đến nơi rồi đây này. "

Tiểu Hi lau nước mắt cho bé Gấu, an an ủi ủi đã đời bé Gấu mới tin tiểu Hi chưa chết. " Túm quần lại đây là số 0 không phải số ăn đấm nhen. Nhớ đó! Anh giả vờ tí em chạy bêu rếu anh ngỏm tỏi. Mai mốt anh không tùy tiện giỡn bừa nữa nếu không có ngày tự nhiên mở mắt ra anh thấy mình nằm trong cái tàu ngầm 6 tấm là tiêu điều. "

Cọ cọ tiểu Hi, bé Gấu nắm hai lỗ tai mình tạ tội:

" Bé Gấu xin lỗi anh Thỏ. Mai mốt bé Gấu không dám làm vậy nữa. Cây kẹo này bé Gấu tặng lại cho anh Thỏ nè. "

Đón lấy cây kẹo, tiểu Hi lột vỏ đưa tới miệng mình lượng lờ tới lui. Bé Gấu nuốt nước miếng, đảo mắt theo cây kẹo luyến tiếc không thôi. Cuối cùng, tiểu Hi đút cây kẹo vào miệng bé Gấu.

" Bé Gấu ăn hộ anh là được rồi. Hi hi, lát nữa chúng ta đi ăn kem. "

Chuyên tâm mút kẹo, bé Gấu thỏa mãn gật đầu:

" Dạ, ăn kem. Kẹo ngon quá anh Thỏ ơi. "

Cố Ngạo nhìn cả nhà người ta hạnh phúc rồi tự hỏi mình:

" Ủa rồi túm cái quần lại vợ chồng mình qua đây làm gì? "

Trang Dụ nhún nhún vai:

" Thì làm kiểng chưng cho đẹp nhà đẹp cửa. "

Định đi về phòng, Uông Nguyệt Hoa xông vào phòng, gấp gáp nói:

" Có chuyện rồi! Cố Hàm con mau dậy đi. Có chuyện lạ lắm. "

Chẳng buồn mở mắt, anh ậm ừ hỏi:

" Chuyện gì vậy mẹ? Nói nhanh con mệt quá hà. "

" Dưới... Dưới lầu có một người phụ nữ nói là mẹ kế của bé Gấu, đòi đưa bé Gấu đi a. Cha mẹ nuôi mà con kêu đứng trên danh nghĩa cũng tới luôn. Hình như họ bị khống chế rồi.... Dậy đi, không còn tâm trạng nào để ngủ đâu. "

" Hả? Mẹ kế? "

Cố Hàm bật dậy mở to mắt nhìn bà rồi kêu Cố Ngạo:

" Em gọi điện kêu anh cả và tiểu Hủ về đây gấp. Có chuyện gì chúng ta còn ứng biến được. Anh xuống dưới coi tình hình, em tuyệt đối không được để bé Gấu xuống lầu. "

" Dạ! "

..............................

Trên trời rớt xuống bà mẹ ghẻ.

P/S: Đưa chai thuốc sức ghẻ cho bà ấy trị ghẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.