Vì không có người thân nào khác ngoài bé Gấu nên Dương Tuấn được ở luôn trong nhà Cố gia. Mấy hôm nay cậu bắt đầu đi học lại, mặt dù nghỉ học một thời gian dài nhưng cậu vẫn theo kịp tiến độ trong lớp. Tất cả đều nhờ sự chuẩn bị chu đáo của Cố Hàm và mọi người, dần dần mấy nhóc trong nhà cũng thân thiết với cậu hơn. Chẳng hạn như tối hôm nay, Cố Minh và Trang Tinh gõ cửa vào phòng cậu. Hai nhóc cười tít mắt, giọng ngọt hơn mía lùi:
" Tụi em chào anh Tuấn đẹp trai. Hôm nay tụi em cố tình qua thăm anh đó. Chúng ta sống chung một mái nhà vì vậy cần tạo một mối quan hệ thật thân thiết nha. "
Cậu niềm nở để hai nhóc vào phòng mình:
" Các em ngoan quá, mau vào trong ngồi. Anh rất vui vì được hai em quan tâm như vậy. "
Vô cùng tự nhiên, hai nhóc trèo lên giường ngồi rồi vỗ vỗ tay xuống giường ý muốn cậu ngồi cùng mình. Dương Tuấn gật đầu, thuận theo ngồi cạnh hai nhóc. Tiểu Minh hí ha hí hửng khen ngợi cậu:
" Anh Tuấn trông đẹp trai quá đi hà. Chắc trông lớp có nhiều người thích anh lắm đây. He he, chắc anh đã có người yêu rồi đúng không? Người đó ra sao, anh kể cho tụi em nghe với. "
Dương Tuấn gãi gãi đầu cười trừ, ấp a ấp úng một hồi mới nói:
" Anh... anh chưa có người yêu. Bây giờ anh chỉ quan tâm đến việc học hành thôi a. "
Tiểu Tinh trề trề môi, nhăn nhó mặt mày biểu tình mình không tin. Tặt tật lưỡi, nhóc chê bai ngay tức thì:
" Chậc... chậc! Anh Tuấn đã trãi qua 18 cái xuân xanh rồi mà chịu có người yêu nữa. Anh còn 2 năm nữa là chấm dứt 20 năm đầu của cuộc đời đấy. Tuổi trẻ không yêu ai là uổng lắm nha. Anh coi em và anh Minh nè, lúc mới có 3 cái xuân xanh tụi em đã có vợ sắp cưới rồi nha. Bé Hạo là vợ tương lai của tụi em đó. Anh xem đây là nhẫn đính hôn của tụi em, người ta là nhẫn đôi còn tụi em là nhẫn tam. Hé hé! Anh phải có người yêu nhanh nhanh lên. Đến bé Gấu còn có chồng sắp cưới chẳng lẽ anh lại ế nhăng răng vậy sao coi được. Lỡ anh ế cả đời bé Gấu không thể gả cho tiểu Hi được đâu nha. Anh phải cố gắng lên! "
Dương Tuấn hạn hán lời, im thin thít chẳng biết nói cái gì. Bởi vì sao, bởi vì mấy nhóc nói nghe vô lý nhưng lại rất đúng, cũng như bác sĩ nói vô sinh mà lại mang bầu đẻ 20 đứa. Tiểu Minh phối hợp với em trai, gian manh cười tà, ý đồ dụ dỗ Dương Tuấn yêu đương nhăn nhít hiện rõ mồn một trong đầu.
" Tiểu Tinh nói rất đúng luôn đó anh. Anh sống ở đây thì phải biết trong nhà này ngoại trừ anh ra thì ai cũng có bồ hết rồi. Cái số lượng cẩu lương khủng khiếp mỗi ngày nhà này sản xuất ra anh ăn không hết đâu. Anh nghe lời tụi em, sớm sớm có bồ để bớt đau khổ. "
" Nhưng... nhưng anh đó giờ đâu có yêu ai đâu. Anh không biết làm cách gì để có bồ cả. "
" Anh ngồi yên đó, bình tĩnh hít thở đều đều 5 phút hén. Tụi em sẽ nghĩ cách giúp anh nhanh chống có bồ. "
Nói rồi hai nhóc bỏ Dương Tuấn ngơ ngác ngồi tại giường còn mình chạy qua một góc bàn bạc kế sách. Lật lật cuốn bí kiếp gia truyền Cố Ngạo để lại, hai nhóc bắt đầu thích hiện bước khai hoang. Sau 5 phút, tiểu Tinh và tiểu Minh đứng trước mặt Dương Tuấn:
" Hazz! Chuyện giúp anh có người yêu tuy rằng rất khó nhưng em có thể giúp anh được. Trước hết, anh phải trả lời thành thật từng câu hỏi của tụi em nha. "
Râm rấp nghe theo, Dương Tuấn nghiêm túc gật đầu: " Được, anh sẽ thành thật trả lời. "
" E hèm... Anh có từng yêu ai hay rung động trước ai chưa? "
" Chưa! "
" Anh có được ai tỏ tình chưa? "
" Chưa? "
" Anh có qua đêm ở nhà bạn bè chưa? "
Lại một từ " chưa ", không có cái nào có hết vậy ta?
" Vậy anh có dự định yêu chưa? "
" Ờm... chưa... À là không biết. "
" Anh tính bao nhiêu tuổi có bồ? "
" Không biết! "
" Gu người yêu của anh như thế nào? "
" Không biết! "
" Vậy anh có hiểu gì về tình yêu không? "
" Không biết! "
Hai nhóc hỏi xong, quay qua nhìn nhau thở dài. Quả nhiên anh trai bé Gấu còn là một tờ giấy trắng tinh chưa viết lên chữ nào. Bây giờ không viết nữa, đổ nguyên lọ mực lên luôn cho lẹ. Thôi hỏi câu chốt luôn để nắm được vấn đề.
" Ây da! Cái gì anh cũng chưa với không biết hết là không được rồi. Giờ tụi em hỏi câu này, chắc chắn anh phải biết nha. Bởi vì chuyện này anh không biết thì không ai trên đời biết được. Câu hỏi đó là anh thích con trai hay con gái? "
Suy nghĩ mãi Dương Tuấn lắc đầu, do dự tới lui:
" Chắc anh thích con gái... À mà không không thích tại anh chưa thích ai là con gái cả. Có thể anh thích con trai... à mà anh cũng không yêu ai là con trai cả. Gái hay trai... trai trai gái gái. Khó chọn quá đi. Hay các em đổi câu hỏi khác dùm anh đi ha. "
" Không thể là câu hỏi nào khác được. Anh phải xác định mình thích con trai hay con gái thì tụi em mới giới thiệu người yêu cho anh được. "
" Thôi khó quá hay cứ để để tự nhiên đi mấy em. Chừng nào anh có bồ rồi tính, tụi em đừng bận tâm đến vấn đề này nữa. Chúng ta đổi chủ đề khác mà nói chuyện đi ha. Về phương diện nào chứ về phương diện tình yêu anh gà mờ lắm. "
Vỗ vai Dương Tuấn, tiểu Minh kiên quyết:
" Không được bỏ cuộc! Anh phấn chấn lên. Tụi em sẽ giúp anh có bồ cho bằng được. Đi tìm hạnh phúc cho anh em sẽ tích được rất nhiều đức nha. Đó giờ tụi em gây nghiệp cũng hơi nhiều đến lúc phải giải bớt nghiệp rồi. Hắc hắc! "
Tiểu Tinh hùa theo:
" Khó cỡ nào tụi em cũng làm được. Như em gái bé Hạo đó, nhờ tụi em đã thông tư tưởng cho người em ấy thầm thương bây giờ hai người đó thành đôi với nhau rồi. Em bé Hạo muốn gì thì bạn trai cũng chìu từ A tới Z. "
Mở to mắt nhìn hai nhóc, Dương Tuấn không thể tin trước mắt mình là hai cậu nhóc mới có 6 tuổi. Độ tuổi này mấy đứa trẻ khác còn ngây thơ đi coi hoạt hình siêu nhân... vậy mà tụi nhỏ đã coi ngôn tình. Bó tay! Xem ra con cháu nhà này không phải dạng vừa đâu. Đúng chất cha nào con nấy luôn. Chú Ngạo ôi trời khỏi nói, chú Dụ thì hiền quá suốt ngày bị chồng dụ hoài. Chú Ngạo chỉ cần dỗ ngọt vài câu dù giận tới đâu lát chú Dụ cũng xiêu lòng.