Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 350: Ngày lên dĩa đã tới!



Chương này hơi ba chấm đấy các bạn ạ.

[[ Chống chỉ định mấy bạn sợ đam mỹ. Còn lại ai muốn mất máu nhào vô. 🐕🐕 ]]

Đi chơi liên tục ba ngày làm tâm trạng anh em song bào tốt hơn hẳn. Sung sướng là vậy nhưng tối nay mới là thời điểm hai anh em sói xám Cố gia trong đợi nhất. Sau mấy chục năm ròng rã - thực chất là mấy chục ngày - ăn chay đã được động đũa vô miếng thịt vợ ngon, béo ngậy. Trang Dụ đã hứa thì phải giữ lời, cậu tắm sạch sẽ thơm tho trước rồi ra ngoài giường nằm ườn chờ Cố Ngạo tắm xong ra thịt. Thấy anh mặc áo tắm đi ra, cậu banh càng đưa hai tay lên đón chờ.

" Ông xã nhào vô đi. Em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi này. Nhớ làm nhẹ nhẹ thôi đấy, em sợ đau lắm a. "

Anh cười tủm tỉm, chậm rãi áp xát lên người cậu, tay xoa xoa gương mặt đã có nhiều thịt hơn trước kia.

" Em yên tâm, anh sẽ cố gắng thật nhẹ nhàng như cái lần đầu tiên hai đứa mình âu yếm nhau. Bà xã, em có biết em càng ngày càng xinh đẹp quyến rũ không hả? Anh đây càng nhìn em càng muốn yêu thương em nhiều hơn nữa. Đời này có em, anh hạnh phúc quá trời quá đất. "

Miệng lưỡi vừa dẻo vừa ngọt thế này thì ai mà không bị dụ, huống hồ là cái người u mê chồng không bờ bến như Trang Dụ. Chết chìm trong biển ngọt luôn ấy chứ. Trang Dụ cười tủm tỉm, vui gần chết mà vẫn giả bộ thờ ơ.

" Anh đừng có hòng gạt em. Dạo này em phát tướng, mập mạp mỡ đầy bụng thì đẹp cái đỗi gì? Anh đừng có dối lòng để dỗ ngọt em. Em đã chấp nhận cho anh thịt thì không có đổi ý chạy trốn đâu nên anh đừng sợ. "

" Em nghĩ mình có khả năng trốn khỏi lòng bàn tay của anh à? Hắc hắc, em có lòng trốn thì anh cũng có lòng tìm em. Anh đây là nói ra lời thật trong lòng mình nha. Lúc mang thai là lúc em đẹp nhất trong mắt anh. Tướng phì nhiêu một chút có sao đâu. Da thịt em mềm mại, ôm hôn rất là đã luôn nha. Với lại em là hi sinh sức khỏe của bản thân để sinh con cho anh. Anh đây mang ơn em, yêu thương em còn không hết thì lấy lòng dạ đâu để chê em. Anh nói vậy có đúng không? "

Hai người mặt đối mặt với nhau, anh phả hơi nóng vào mặt cậu làm cậu ngượng ngùng, mắc cỡ muốn chết. Trang Dụ nhẹ thơm lên môi anh, hài lòng gật đầu:

" Anh nói rất đúng em không dám cãi. Anh dạo này ăn mật ong thay cơm hay gì mà nói lời ngọt ngào thế không biết. Em dễ xiêu lòng lắm, anh bớt dụ dỗ em lại đi. "

" Ha ha, anh có dụ dỗ thì cũng chỉ dụ dỗ mỗi một mình Dụ Dụ. "

Nói rồi, anh cúi người hôn lên môi cậu, tay từ từ cởi từng nút áo trên người cậu ra. Cỡi tới đâu anh lại trêu ghẹo cậu đến đó, làm cậu không thể không phát ra những tiếng rên rỉ dụ hoặc.

" Ưm... a... ông xã... đừng liếm mà. Em nhột quá đi. "

Anh dừng động tác nhăm như như bú bình của mình lại, gian xảo ngước nhìn cậu làm như mình nghe lời vợ lắm ấy.

" Em không thích vậy anh không đụng vô nó nữa. Anh đây rất chìu ý vợ nga, kẻo anh làm tới ngày mai em lại bảo anh ăn hiếp em. "

Ơ thế này không gọi là " ăn " với " hiếp " thì gọi là gì? Cố Ngạo quá gian trá đi. Trang Dụ hơi tức, móng vuốt thủ sẵn muốn cào nát mặt anh bất cứ lúc nào.

" Anh làm tiếp cho em. Ở đó xạo xạo nữa là em phá tướng anh luôn. Em kêu dừng cái anh dừng à? Cái này gọi là dối lòng cho tình thú tăng cao. Anh hiểu chưa? Lời em nói khi làm tình thì đừng có tin. Ok fine? Làm tiếp lẹ lên! Đã ăn hiếp người ta còn tỏ ra mình vô tội. Đáng ghét! "

" Anh là hiếp trước ăn sau em à. Phải gọi hiếp ăn mới đúng nha. Hay nói vừa hiếp vừa ăn cũng được. Hắc hắc! "

Bà xã, những lời này là do chính miệng em nói ra đó nha. Sau này em có cầu xin anh cũng không tha cho em đâu. Em kêu không thích tức là thích thế thì... hé hé hé! Em sinh xong chúng ta chơi show ân ái ba ngày ba đêm, thục bi da từ sáng cho đến tối. Anh vừa toan tính ý đồ xấu xa trong đầu vừa lần tới hai trái đào be bé đùa giỡn tiếp. Anh cảm giác chơi nhiêu đó vẫn chưa đủ liền 1... 2... 3 lột hết áo quần trên người cậu và mình quăng xuống đất. Anh vừa hôn vừa cắn từ xương quai xanh lần xuống, đâu đâu cũng có dấu xanh xanh tim tím đo đỏ. Anh luồn lười vào rốn cậu chọc ghẹo làm cậu giật nãy mình, lông tơ toàn thân dựng đứng lên vì khoái cảm dâng trào. Nhờ vậy tiểu huynh đệ nhà cậu ngẩng cao đầu lên rất dõng dạc. Anh thích thú đưa tay nắm lấy nó dao động tới lui, miệng không quên chọc ghẹo cậu:

" Ây a, cục cưng của em thật là tăng động nga. Anh chưa có làm gì nhiều vậy mà nó đã manh động đến vậy rồi. Hắc hắc! Vợ anh rất biết cách hưởng thụ nha. "

" Ưm... a a... ưm... anh làm nhanh lên. Em khó chịu quá trời. Ưm... anh... ông xã... ưm... em muốn hôn a. "

" Được, anh tới đây! "

Theo yêu cầu, anh tận tình hôn hôn bảo bối nhà cậu. Trang Dụ hết hồn, giọng đứt quãng gọi anh:

" Cố... Ngạo... anh đáng ghét... Em kêu hôn môi không phải hôn cái đó a... Ưm a... đừng liếm mà... ưm a... nhanh nhanh lên... anh đừng dùng răng cạ... em đau... ưm... A... aaa... aaa... "

Trang Dụ đúng là nói câu sau đá đít câu trước, kêu dừng mà đòi nhanh... kêu nhanh lại bảo đừng... hắc hắc. Cỡ nào cỡ anh cũng làm cậu sung sướng lên tận chín tần mây. Sau lần cao trào đầu tiên, cả người cậu mềm còn hơn cọng bún, tay bụm lấy mặt thở dốc không ngừng. Ôi thoải mái chết đi được. Anh bấy giờ mới liếm liếm môi, kéo tay cậu ra rồi từ từ hôn xuống, càng hôn càng mạnh bạo, môi cậu đỏ mọng đẹp hơn con gái sơn môi.

" Em đã sướng rồi thì bây giờ đến lượt anh. Em dạng hai chân ra tí nữa nào, anh chuẩn bị đứa tay vào đó nha. Không chuẩn bị kĩ lát em đau ráng chịu. "

Nói chuyện thật muốn tán cho anh rụng hàm mà. Có đau thì em ráng mà chịu. Chịu cái QQ ấy. Mắng chửi trong lòng là thế nhưng Trang Dụ vẫn rất tự giác phối hợp với anh. Chân cậu dạng ra rộng hơn, tay câu cổ, rướn rướn người dai dai cắn cắn lỗ tai anh. Được sự cổ vũ không lời từ cậu, anh lấy một ít bôi trơn quệt lên tay, anh chậm rãi đưa ngón đầu tiên vào tiểu hoa hoa nộn nộn, chặt kín như trai tơ của cậu. Trang Dụ lâu quá không làm, dị vật dù không quá lớn cũng làm cậu khó chịu.

" Ưm... a... ư... nhẹ nhẹ thôi... em đau... ưm a... a a... Ông xã... ưm. "

" Em thả lỏng ra nào, hít thở thật sâu, thật đều sẽ bớt đau ngay. Anh mới đưa vào có một ngón thôi đó. Nhiều cái siêu to khổng lồ hơn đang đợi em phía sau kia kìa. "

" Ưm... em... sẽ cố... ưm a a... "

Đợi đến khi cậu quen dần một ngón tay của anh, anh mới từ từ đưa thêm ngón thứ hai rồi ngón thứ ba vào trong động nhỏ. Cậu là người chịu không nỗi sự hấp dẫn của tình dục trước, chủ động hôn anh, giọng rên rĩ câu dẫn:

" A... ưm... anh đi vào đi... em muốn... anh vào trong... em... ưm a a... 69... A... aaa... đau... lớn... quá rồi... ưm a a... ư ư... "

Vợ cỗ vũ thế có thằng liệt dương mới không làm. Anh nhanh nhẹn đem tiểu huynh đệ mình thúc thật mạnh vào trong làm cậu hét toán lên. Ta nói đau một lần nhanh đến sung sướng còn hơn đau âm ỉ kéo dài mà. Em bé trong bụng bị tần số dap động quá mạnh làm lay tỉnh: " Cha mạ ơi động đất gì mà ghê vậy. Động thế này làm sao mà ngủ? Hazz, địa hình này thật quá ghê quá nguy hiểm. "

Kệ gào thét đã đi baby, cha và baba bận gây thiên tai nên không có nghe cưng nói đâu.

" Đáng... ghét... anh là muốn em... ưm... thành lung lũng a... đâm mạnh quá... ưm a... a. "

" Anh hứng quá ấy mà... hừ hừ... em giờ ổn chưa... anh động nha...? "

" Ưm... a... ư ư... anh biết mà... còn hỏi... đáng ghét! ưm... a... a..."

Hỏi cho có vậy thôi chứ anh đã và đang dao động đấy thôi. Cố Ngạo từ từ tăng nhanh tốc độ đâm rút trong tiểu hoa hoa của cậu. Nhưng lần này khác so với mấy chập trước kia vì anh sẽ để cậu quên dần với tốc độ đó rồi mới tăng lên level cao hơn. Trang Dụ sung sướng co quắp ngón chân lại, hai chân cũng vô thức vong qua hong anh.

" Ưm... sướng... quá... a a... nhanh... chút nữa... đi ông x... ã... a a... ư ư... ưm... a... "

Anh kiên trì làm thật lâu đến khi mồ hôi hai người nhễ nhại đầy cơ thể mới bắn vào trong cậu. Trang Dụ ưởn ngực lên, tay bấu chặt lưng anh mặt sức hét to:

" A... a...aa... nóng quá... ưm... a a a... ư ư... Tiếp hiệp... nữa đi anh... ưm... a... a... "

Vợ đã có lòng thì anh cũng có phèo. Cố Ngạo bắn xong lại tiếp tục cùng cậu gió chiến kịch liệt thêm vài hiệp long trời lỡ đất nữa. Từ giường hai người lăn lê bò lết trên nền nhà rồi lăn lộn vào trong bồn tắm đến khi sức cùng lực kiệt, Trang Dụ chịu không nỗi ngất đi thì thôi anh mới tắm rửa rồi bế cậu về giường ngủ. Nói chơi truyền thống chớ cũng chẳng truyền thống chỗ nào, lăn lê đủ kiểu trước sau như một.

Cảm giác thật tội nghiệp cho bé con trong bụng. Con cũng là sức mạnh ngang ngửa hai đấng sinh thành mới không bị động đất hất bay ra ngoài đấy. Hắc hắc.

.................................:))

Ngủ đây! H xíu cho đầu óc ' sáng sáng ' xíu ấy mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.