An Ninh công chúa đột nhiên đến đây, Nhàn Nương càng quan tâm, Nhàn Nương nghe Triệu Duệ Kỳ nói đã gặp bệ hạ.
Thất hoàng tử có thân mẫu thần bí theo lời Triệu Duệ Kỳ thì chính là Tiểu Thất.
Trong lòng Nhàn Nương không muốn Yên Nhiên tới gần thất hoàng tử.
Thất hoàng tử không có tộc mẫu duy trì, trừ chuyện được hoàng đế thiên vị ra, thì ở trong cung đình quỷ dị kia không hề có căn cơ.
Mà hoàng đế cưng chiều vô cùng có khả năng trở thành bùa đòi mạng thất hoàng tử.
Nhữ Dương vương phủ tuyệt đối không thể trộn lẫn vào cuộc tranh đoạt thái tử vị.
ủng hộ lập công duy trì là chuyện phiêu lưu mạo hiểm quá lớn, dù thành công, cũng khó có thể an toàn trở ra.
Lấy địa vị của Nhữ Dương vương phủ lúc này, chỉ cần không làm chuyện hồ đồ, mặc kệ ai trở thành thái tử, kế thừa đế vị, cũng không thể bạc đãi Nhữ Dương vương phủ.
Nhàn Nương trông mong cả đời Triệu Duệ Kỳ được phú quý, nàng gọi Yên Nhiên vào Vương phủ là vì nguyên nhân này.
Một là dạy nàng chuẩn bị đối mặt này nọ, hai là nhắc nhở Yên Nhiên không nên thân cận với thất hoàng tử.
Tuy thất hoàng tử rất đáng thương, nhưng thương hại một vị hoàng tử, lại là hoàng tử được bệ hạ sủng ái nhất, là chuyện rất nguy hiểm.
An Ninh công chúa vào cửa, nhìn khí sắc Nhàn Nương suy yếu, trong lòng liền tràm xuống, nhìn chung quanh chỉ có ma ma thân cận bên người Nhàn Nương không còn ai khác, sắc mặt An Ninh công chúa rất khó coi:
- Ngươi như vậy còn dám xưng là cái gì kinh thành đệ nhất mệnh phụ?
- Nhiều người hầu hạ rất quấy nhiễu khiến lòng ta phiền.
Ở trước mặt An Ninh công chúa Nhàn Nương không cần miễn cưỡng duy trì kiên cường, thân thể bệnh trạng ốm yếu không còn chống chọi bao lâu cũng tùy ý phô bày.
Nhàn Nương cũng cảm nhận được chút tình cảm tri kỷ mà vui sướng.
Tuy các nàng chỉ gặp nhau vài lần, không thể nói được trăm câu, nhưng có những người trời sinh chính là tri kỷ, có những người trời sinh chính là cừu địch.
- Ngươi nha, tức chết ta.
An Ninh công chúa bước nhanh vài bước đỡ Nhàn Nương đang định đứng dậy, cẩn thận giúp nàng ngồi xuống, lấy chăn lông đắp lên đùi Nhàn Nương rồi nàng mới ngồi xuống:
- Còn khách khí với ta?
Nhàn Nương hỏi:
- Nhìn bộ dạng ngươi hùng hùng hổ hổ như vậy, là từ đâu đến? Lại tính đi đâu?
An Ninh công chúa vui sướng hớn hở nói:
- Chỉ có ngươi mới biết tính khí của ta, Nhàn Nương, ta cũng không khách sáo, lát nữa ta sẽ đi gặp quốc sư, mới nãy ta bị mẫu hậu gọi tiến cung.
Hoàng hậu nương nương ban thưởng cho Yên Nhiên quá nặng, dù Yên Nhiên có chút bản sự, được An Ninh công chúa ưu ái.
Nhưng hoàng hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ, tuyệt đối không khả năng dễ dàng nâng cao địa vị của Yên Nhiên, nàng trọng thưởng nhất định sẽ có sở cầu.
Đương kim hoàng hậu vô tử, mới khiến cho vị trí thái tử bị bỏ trống, nếu hoàng hậu nhận nuôi nhi tử, gia mẫu hoàng hậu có vài vị đại nho, trải qua mấy đời đế sư( thầy vua).
Nghe nói là hậu duệ của Khổng nhân, trong đám hoàng tử chỉ có thất hoàng tử là thích hợp nhất.
An Ninh công chúa gật đầu:
- Mầu hậu từ lâu đã muốn chọn một người trong đám hoàng tử, trước kia nàng không dám đánh chủý lên người thất đệ đệ, thân mẫu hắn ở trong lòng phụ hoàng có vị trí rất quan trọng, phụ hoàng sẽ không dễ gì để thất đệ nhận người ngoài làm mẫu thân, nhưng hôm nay...Phụ hoàng mở miệng, mẫu hậu cũng tinhý, mà đám huynh đệ của hắn...Sẽ không trơ mắt nhìn thất đệ trở thành đích trưởng tử, tất sẽ có một phen tranh đấu gay gắt.
- Bệ hạ thương tiếc thất hoàng tử?
Làm mẫu thân Nhàn Nương đối với hành động lần này của bệ hạ có ý phê bình, chuyện này còn không phải là đem thất hoàng tử đặt lên đầu ngọn sóng?
Vì quan hệ Quân Thần, mà An Ninh công chúa đang ở trước mặt, Nhàn Nương chỉ đành nhẹ giọng nói:
- Thất hoàng tử là đứa trẻ đáng thương nhất.
An Ninh công chúa thở dài:
- Hoàng tử không thể thương xót, chuyện này còn không phải là phụ hoàng muốn cho thất đệ cơ hội sao? Thất đệ trí tuệ hơn người, nhưng nếu muốn leo lên vị trí thái tử, trừ chuyện hắn được phụ hoàng cưng chiều, thì phần trí tuệ của hắn lúc này lại không đủ.
- Hoàng hậu nương nương có phải quá vội vàng? Bệ hạ long thể khoẻ mạnh, vị hoàng tử này nếu trở thành thái tử sẽ không dám bất hiếu với hoàng hậu nương nương?
Vô tử hoàng hậu vẫn có thể ngồi vững hậu vị, nhưng nếu nhận thất hoàng tử làm nhi tử, hoàng hậu không chắc có thể bình an.
Thất hoàng tử không phải là tiểu hài tử còn nằm trong tả lót, hắn có trí nhớ về thân mẫu, dưỡng mẫu có tốt hơn nữa cũng không thay thế được thân mẫu.
An Ninh công chúa cười khổ:
- Ta từng khuyên mẫu hậu, nhưng nàng nghe không vô, ta có thể hiểu mẫu hậu...Nàng ngòi ở hậu vị cũng rất khó khăn, Hiền phi, Đức phi, Huệ phi có người nào đơn giản? Hậu cung ba ngàn mỹ nhân, có người nào không muốn leo lên phân vị? Trước kia không có cơ hội, nay phụ hoàng mở miệng ân chuẩn, dù mẫu hậu không có ý, thì gia tộc mẫu hậu sao có thể không để ý.
Tài học uyên thâm càng muốn đem chủ trương đặt lên triều đình, có lẽ bọn hắn không cần vàng bạc, nhưng lại không thể không để ý hay bị ảnh hưởng bởi quyền lực của đế vương.
Khổng Tử chu du thiên hạ, không phải trăm nhà trăm miệng tuyên dương tư tưởng Khổng Tử sao? Hoàng hậu là hậu nhân của Khổng Tử, đương nhiên hiểu rõ sự ảnh hưởng của đế vương quan trọng như thế nào.
Tuy ở đế quốc nho học chiếm địa vị chủ đạo, nhưng mấy năm gần đây các phái học thuyết phát triển, đương kim bệ hạ tin tiên Phật.
Đám đại nho đem tâm tư đặt lên người các vị hoàng tử, các vị hoàng tử trưởng thành có tâm tranh đấu muốn giành vị trí thái tử thì phía sau luôn có người hổ trợ.
Thất hoàng tử cần học hỏi nhiều, lại thông minh, tuổi còn nhỏ rất dễ bị ảnh hưởng, An Ninh công chúa nói:
- Bọn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, sao phụ hoàng lại không biết? Hắn thật lòng thương yêu thất đệ, muốn vì thất đệ gia tăng thế lực.
Nhàn Nương xoa trán, tính kế Nhữ Dương vương, phòng bị Trinh Nương đã hao phí rất nhiều tâm sức của Nhàn Nương, nàng thật sự không quan tâm bệ hạ sẽ lập ai làm thái tử.
Nhàn Nương lưu lại Nhữ Dương vương, không tính kế tính mạng của hắn cũng không phải là nàng luyến tiếc, mà điều quan trọng hơn là nhi tử Triệu Duệ Kỳ chống đỡ không nổi Nhữ Dương vương phủ.
Đừng nhìn Nhữ Dương vương phủ phú quý mà làm, một khi Nhàn Nương cùng Nhữ Dương vương chết đi, vương phủ phú quý sẽ khiến tiểu nhân chú ý nhiều hơn.
Đương kim bệ hạ thanh tẩy liệt hầu vương phủ không hề nương tay, lúc xưa rất nhiều người bị bệ hạ thu thập.
Nhàn Nương biết An Ninh công chúa không phải đến gặp nàng để tố khổ:
- Hoàng hậu nương nương trôi qua cũng không dễ dàng, bệ hạ niệm tình phu thê tình ý nếu thật lòng nói những lời như vậy, đối với hoàng hậu nương nương mà nói cũng là chuyện tốt.
An Ninh công chúa nói:
- Chỉ sợ phụ hoàng đã sớm có ý định lập thái tử.
Nhàn Nương rũ mi, giống như không có nghe thấy lời An Ninh công chúa vừa nói, An Ninh công chúa tiếp tục nói:
- Một lát nữa ta còn phải đi gặp quốc sư, thân mẫu Tiểu Thất là...Ta chỉ nói với một mình ngươi, lai lịch của nàng không tầm thường, có quan hệ sâu xa với Thần Tiên Động Phủ.
Nhàn Nương kinh ngạc:
- Chả trách bệ hạ lại nhớ thương Thần Tiên Động Phủ, là muốn tìm nàng?
- Nàng đã mất, sao phụ hoàng có thể tìm được?
An Ninh công chúa tự giễu nói:
- Phụ hoàng có thể nhớ kỹ nàng cả đời đã là chuyện không dễ dàng, rất nhiều nam tử thể gian bạc tình bạc nghĩa.
Nhàn Nương vỗ vỗ tay An Ninh công chúa:
- Cũng không hẳn vậy, phò mã của ngươi chính là người si tình, nhi tử của ta trong lòng trong mắt chỉ có Yên Nhiên.
Nghe lời này, vẻ mặt An Ninh công chúa hơi hòa hoãn:
- Không nói chuyện này nữa, thân mình ngươi không tốt, ta không nên nói thêm cái gì, nhưng ta cũng không thể gạt ngươi, thất đệ rất ít khi đối xử với người ngoài giống như cách đối xử với Yên Nhiên, tính tình Yên Nhiên...Ta không nói ngươi cũng biết, làm bằng hữu làm thân nhân đều tốt, nàng... Cũng coi như là cứu thất đệ, ta chỉ nói với một mình người, dù phụ hoàng có ý tứ muốn thử, nhưng lại thật lòng toan tính vì thất đệ, mẫu hậu lại muốn nhận thất đệ...Mười ngày sau ở bãi săn, ngươi hãy nói nhi tử ngươi đểý một chút.
Nhàn Nương nói:
- Ta sẽ nhắc hắn để ý.
- Nếu ngươi còn khách khí với ta nữa, thì sau này có cái gì ta cũng không nói.
An Ninh công chúa dặn dò Nhàn Nương chú ý thân thể:
- Có cái gì cần ta hỗ trợ?
Tuy Nhàn Nương không nói, nhưng An Ninh công chúa cảm giác Nhàn Nương đã tính kế mưu hoa, Nhàn Nương lắc đầu:
- Bây giờ chưa cầu công chúa hổ trợ, ta muốn bảo trụ nhi tử cả đời phú quý, so với chuyện công chúa đang quan tâm, cũng không đáng là gì.
- Ngươi đừng nói như vậy, Nhàn Nương, ta rất ghen tị với ngươi, nếu ngươi là nam tử, chắc chắn sẽ phong hầu bái tướng. Tuy hiện tại nói đến chuyện năm đó có rất ít người biết rõ, nhưng ta biết có rất nhiều người đã từng ghi tạc ngươi vào lòng.
Nhàn Nương đã từng là nữ tử linh động quyết liệt như vậy, khiến bao nhiêu người khắc tâm, trước kia An Ninh công chúa cố ý tránh né Nhàn Nương...
Nàng muốn cùng Nhàn Nương phân cao thấp, sau khi ngoài ý muốn biết được thân thể Nhàn Nương không tốt, tâm tư so sánh cũng phai nhạt.
An Ninh công chúa cũng hiểu rõ, dù nàng so với Nhàn Nương, dù nàng suy yếu như thế, vì trúng độc mà thống khổ, cũng không làm suy giảm hào quang của Nhàn Nương.
- Ta mới là người phải ghen tị với công chúa, tuy ngươi không có mắt nhìn ngươi, nhưng ngươi có gan chém chết hấn, ta làm không được. Huống hồ bên người ngươi đã sớm có người si tình chờ đợi. Thân là nữ tử chỉ cầu có người thật tâm.
Nhàn Nương cười cay đắng:
- Cả đời ta không câu được một người thật lòng.
An Ninh công chúa lắc đầu thở dài, dù lúc này Nhữ Dương vương hối hận quay đầu, Nhàn Nương cũng không cần hắn:
- Trinh Nương ở Chủng Đậu Cung nghe nói trôi qua rất tốt, ta cũng không thể không bội phục thủ đoạn của nàng, mọi người trong Chủng Đậu Cung đều coi nàng là người tốt, mặc kệ ai an bài người vào, cũng không thể nói một câu không tốt vè Trinh Nương.
- Ta nói chuyện này không phải muốn làm ngươi ngột ngạt, không nói đến tình cảm giữa chúng ta, thì ta cũng rất thích Yên Nhiên, nhìn ra được nha đầu này không phải biểu ca sẽ không gả, ta nhắc nhở ngươi một câu, hiện nay thân mẫu của cửu hoàng tử chính là vì thân mẫu thất đệ mất đi, mới được phụ hoàng sủng ái, mà có phân vị như ngày hôm nay, nàng từng là người được phụ hoàng tín nhiệm, đã có cửu đệ, lại đối xử tốt với thất đệ, chỉ cần là người sáng suốt, sao có thể không nhìn ra? Hiện tại phụ hoàng đối với nàng có chút hoài nghi, nên mới muốn vì thất đệ tìm chổ dựa.
Nhàn Nương nhẹ nhàng gật đàu:
- Trinh Nương quả thật là người không tầm thường, có thể tìm ra nhược điểm của người khác, khiến họ thân cận nàng.
- Quan trọng nhất là nàng còn rất cẩn thận, ăn uống cũng rất cẩn thận. Ta không thích Trinh Nương, nhưng không thể không bội phục nàng, mặc kệ có bao nhiêu mệt mỏi khó khăn, nàng vẫn có thể sống sót.
- Ta hiểu ý tứ của công chúa, Yên Nhiên, Kỳ nhi ta đều quản giáo.
- Người khác có không bàng chính mình có, bọn họ không chịu thua kém, đương nhiên tước vị thế tử sẽ vững chắc.
An Ninh công chúa đứng dậy cáo từ rời khỏi Nhữ Dương vương phủ, Nhàn Nương mệt mỏi nhắm mắt:
- Ngươi đi mời vương gia đến đây, việc này phải hỏi ý tứ của vương gia.
- Ý của công chúa điện hạ là?
- Công chúa muốn Kỳ nhi chú ý thất hoàng tử, ở bãi săn rất dễ phát sinh những chuyện ngoàiý muốn.
Nhữ Dương vương nhận được tin tức từ Nhàn Nương, vội vàng chạy đến bên người nàng, Nhàn Nương đem chuyện An Ninh công chúa tới đây nói cho hắn biết, còn nhắc đến thất hoàng tử.
Nhữ Dương vương nhíu chặt mày, trong đôi mắt tràn đầy lo lắng, Nhàn Nương thấy hắn không có tâm tư tham lam muốn lập công, nàng yên tâm không ít.
Tuy hắn cô phụ nàng, nhưng vẫn là người có kiến thức. Dù có lúc hắn sẽ vì lo lắng bất công mà hành sự không chu toàn, nhưng chỉ cần hắn thật lòng muốn biết, thì không ai có thể lừa gạt được hắn.
- Vương gia, người xem chuyện này...
- Kỳ nhi không có sự lựa chọn nào khác.
Nhữ Dương vương nói:
- Bãi săn không chỉ là nơi khảo nghiệm bản lĩnh của các vị hoàng tử, mà còn khảo nghiệm quân thần, nếu bệ hạ có ý muốn lập thất hoàng tử làm thái tử...Bệ hạ có thật lòng coi trọng Kỳ nhi hay không, còn chưa biết rõ.
Nhàn Nương cũng nói ra ý tưởng của mình, nếu là trước kia Nhữ Dương vương nhất định sẽ không nghe đề nghị của nàng, nhưng lúc này hắn vì trí tuệ của Nhàn Nương mà cảm thấy may mắn.