Hạnh Phúc Thời Mạt Thế

Chương 39: 39: Trộm Đột Nhập Vào Nhà




Sau khi từ không gian ra, hai người lại xuất hiện ở giữa phòng ngủ trong nhà.Hiện tại đã là hơn 1h đêm, người trong nhà đều ngủ, hai người liền lặng lẽ đi vào phòng Hàm Hàm, thấy hắn còn hảo hảo ngủ ở trên giường, sau đó lại đi vào phòng trước ba mẹ, không mở cửa, chỉ ở ngoài cửa lắng nghe, nghe được tiếng hít thở vững vàng của hai người trong phòng, hai người liền buông xuống tâm lo lắng.Khi hai vợ chồng thầy không có việc gì, liền trở về đến cửa phòng ngủ, Khương Trí đột nhiên dừng bước, nghiêng tai nghe một chút, sắc mặt lần nữa ngưng trọng.Cô nhìn dạng này của anh, cũng lẳng lặng nghe, hình như là có thanh âm kim loại cọ xát, cô dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi Khương Trí, thấy anh chỉ chỉ cửa nhà.

Lúc này cô ý thức được có người đang cạy cửa nhà mình.Khương Trí nhỏ giọng nói nhỏ ở bên tai vợ:- Em về phòng ngủ đi, khóa kỹ cửa, một hồi anh gọi thì em mới được ra.Cô gật gật đầu, không có cãi cọ cùng Khương Trí, cô biết nếu cô ở chỗ này cũng không giúp được gì, sẽ chỉ làm Khương Trí phân tâm, cho nên cô nghe theo an bài, đi vào phòng ngủ.Cô cũng lo lắng cho Khương Trí, tuy rằng anh đã học võ công ở không gian, nhưng thời gian luyện tập ngắn, cũng không có kinh nghiệm thực chiến.Cô lặng lẽ mở cửa phòng ngủ, thông qua khe cửa, nhìn ra bên ngoài.Khương Trí lấy côn điện từ không gian ra, chờ ở sau cửa, xem ra là muốn đánh lén địch.Đợi hơn một phút, cô liền nghe được một tiếng răng rắc rất nhỏ, biết cửa bị cạy ra.

Cô còn nghĩ đây mà là cửa chống trộm sao, chỉ kiên trì được hơn một phút, đây là hàng nhái, hàng giả đi.Trong lúc tên trộm vừa vào cửa, Khương Trí trong nháy mắt liền đem điện côn thọc tới trên người hắn, điện cao thế giật, tên ăn trộm lập tức ngã xuống đất run rẩy, miệng sùi bọt mép.

Cô ở trong phòng ngủ nhìn thấy rõ ràng, lúc ấy trong đầu liền nghĩ đến cái côn điện này không dùng cho heo được, nhưng dí người thì vẫn có thể.Tới nhà cô trộm cướp, không phải một người, lúc người đầu tiên ngã xuống, người phía sau nhanh chóng nhảy qua người tên đó, tiến vào trong nhà cô.Tên đạo tặc này cũng quá lớn mật, bị phát hiện còn không trốn, lại dũng cảm tiến tới, như vậy tội danh của bọn họ có phải lại tăng lên một cấp bậc hay không, này hẳn là vào nhà cướp bóc đi.Người thứ hai tiến vào có vóc dáng thon dài, đúng ở cửa sau đó tung chân, đá vào cánh tay cầm côn điện của Khương Trí.


Khương Trí không nghĩ tới người này còn có công phu, không phải giống ăn trộm bình thường, dưới tình huống không có phòng bị, bị đá trúng, côn điện bị đá rớt trên mặt đất.Khương Trí không lo lắng côn điện.

Duỗi tay liền cùng người gầy kia so chiêu, hoàn toàn là đấu pháp vật lộn, nhưng Khương Trí vẫn có điểm yếu, anh rõ ràng không có kinh nghiệm đánh nhau như người gầy kia, anh đánh đều là trúng chỗ có thịt của tên gầy, còn tên gầy đánh, hắn liền chuyên chọn chỗ yếu hại, cô nghe trong phòng khách truyền đến tiếng đấm đá vào đệm thịt, trong lòng run rẩy a.Lúc này ngoài cửa lại có một tên vừa lùn vừa béo tiến vào, lúc Khương Trí cùng tên gầy đánh nhau, lại nhẩy ra thêm một tên béo, không kịp để ý nắm tay của tên gầy đánh tới trước ngực anh, nhưng dưới chân lại vung lên đá vào trên bụng tên béo, đem hắn đá văng vào tường mới dừng lại, có thể thấy được lực chân nặng cỡ nào.Khương Trí thấy tên béo kia bị anh đã trúng bụng, ngã xuống đất không dậy nổi, tạm thời không có uy hiếp, liền chuyên tâm đối phó tên gầy tới.Cô nhìn thấy ngoài cửa lại tiến vào một người, trong tay cầm dao, trái tim cô liền bắt đầu nhảy thình thịch.

Đây là tới trộm cướp sao, tới nhiều người như vậy, còn mang theo hung khí, là tới lục xoát nhà đi.Cô vừa định lên tiếng nhắc nhở Khương Trí, liền thấy con trai cô mở cửa phòng ra.Hàm Hàm xoa đôi mắt từ trong phòng đi ra, có thể là nghe được thanh âm trong phòng khách.Khương Trí cũng thấy được Hàm Hàm ra tới, hô với Hàm Hàm:- Trở về.Mặc kệ chính mình có thể bị thương hay không, dùng hết sức công kích người gầy, biết nếu không thể áp đảo tên gầy này, hắn cũng cứu không được con trai.


Rốt cuộc Khương Trí loại liều mạng hạ chiêu, đánh trúng chỗ yếu hại của người gầy, huyệt Thái Dương của hắn ta trúng một quyền, ngất trên mặt đất.

Trên người Khương Trí trúng không ít quyền cước, khóe miệng bị đánh rách, chảy máu, trên người nhìn không ra, nhưng hắn da dày thịt béo, hẳn là không có việc gì.Cô nhìn đến con trai từ phòng ngủ ra tới, liền mở cửa chạy đến bên người con trai.

Khương Trí xoay người cũng chạy tới chỗ Hàm Hàm, nhưng vẫn là chậm một bước.Tên cuối cùng tiến vào, lớn lên mỏ chuột tai khỉ, hắn đem dao để ở trên cổ Hàm Hàm.- Mẹ.Hàm Hàm có chút hiểu tình huống như thế nào, nhìn thấy Khúc Nghệ liền gọi mẹ, muốn đến bên cạnh cô, nhưng thân thể bị người xấu túm, không động đậy được.Cô nhìn đến con dao bổ dưa hấu trai chỉ cách cổ con trai mình có mấy centimet, nước mắt liền không khống chế được mà rơi xuống.- Được a, rất bất ngờ a.

Nhìn xem, con trai mày ở trong tay tao, mày còn……Người này đang muốn nói lời tàn nhẫn với hai người Khương Trí, đột nhiên toàn thân run rẩy, miệng sùi bọt mép, ngã xuống đất.Khúc Nghệ còn chưa kịp khóc thành tiếng a, liền xảy ra một màn trước mắt, cô có chút há hốc mồm, đây là làm sao vậy.Khương Trí tiến lên một chân đá văng cái người ngã xuống đất không dậy nổi kia ra, đem con trai ôm vào trong lòng ngực, trên dưới sờ so ạng nói:- Con trai, con không sao chứ.- Ba ba, con không có việc gì, con dùng côn điện ba cho dí hắn, hắn là người xấu.Hàm Hàm thực kiêu ngạo nói.Khương Trí nhìn biểu hiện dũng cảm của con trai, liền hôn hắn một cái, khích lệ nói:- Làm không tồi, về sau nếu lại có người xấu như vậy, con cũng phải như vậy, ở lúc hắn không có phòng, một kích chiến thắng.Cô nghe Khương Trí nói như vậy, mới nhìn thấy côn điện mà cô cho con trai dùng để phòng ở trong tay hắn.

Vừa rồi ở lúc người xấu nhéo hắn, liền lấy côn điện từ nhẫn của mình ra, xoay người liền thọc tới tên người xấu.Lúc này, ba mẹ Khương trong phòng cũng nghe thấy động tĩnh trong phòng khách, từ phòng ngủ đi ra xem xét.Khương Trí đem con trai cho vợ, cùng ba mẹ Khương nói đơn giản tình huống vừa rồi một chút.

Sau đó mấy người liền tìm dây thừng, đem bốn tên ăn trộm này trói gô lại.

Cũng gọi điện thoại báo cảnh.Hiện tại vẫn là xã hội pháp chế, gặp chuyện như vậy, bắt được tội phạm, vẫn là phải giao cho cảnh sát tới xử lý.Khúc Nghệ ôm con trai về phòng ngủ của mình.


Gắt gao ôm con trai vào trong ngực, trái tim của cô đến bây giờ còn sợ hãi mà nhảy lên thình thịch, chỉ vài phút mà cô đã có cảm giác mệt tim, đã trải qua cảnh tượng mà cô chỉ như ở trên phim truyền hình.Hiện tại cô vẫn sợ, nếu con trai không có nhẫn trữ vật, cô cũng chưa cho con trai côn điện phòng thân, thì hắn phải làm sao bây giờ, sẽ có hậu quả gì, nhà của hai người sẽ thành cái dạng gì.

Cô nghĩ, mặc kệ là gì, cô đều sẽ không dễ dàng buông tha cho những kẻ trộm này.- Con trai, vừa mới còn sợ hãi không?Cô vuốt ve khuôn mặt con trai, hỏi.- Không sợ hãi, con luyện qua võ công, con có thể bảo vệ ba mẹ.Cô biết Hàm Hàm nói võ công chính là phim hoạt hình hắn xem trên TV thượng, ngày thường chỉ thích ở trước mặt vợ chồng cô hô hô ha ha khoa tay múa chân.- Được, con trai, về sau chúng ta cùng nhau luyện võ công.Cô nói chính là võ công chân chính.Cô quyết định phải sửa chữa kế hoạch mạt thế một chút, một nhà ba người nhà cô tuy đã tu tiên, nhưng hiện tại chỉ mới thay đổi thể chất, sức lực biến đại, ở thực tế lúc gặp phải kẻ địch lại không có tác dụng quá lớn.Trước kia cô chỉ nghĩ chuẩn bị nhiều vật tư ở trước mạt thế, người nhà có thể trải qua cuộc sống tốt trong mạt thế, hiện tại xem ra là không được.Cần phải có năng lực tự bảo vệ mình, hôm nay chỉ có mấy tên trộm, hai người đã thiếu chút nữa để con trai gặp nguy hiểm.

Như vậy ở trong mạt thế thì sao? Hai người nghĩ điệu thấp sinh hoạt, nhưng người đỏ mắt với bọn họ thì khẳng định vẫn có.

Cho nên phải nỗ lực làm bản thân càng thêm cường đại..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.