Hạnh Phúc Thời Mạt Thế

Chương 43: 43: Đều Là Đại Gia A Chúng Ta Trốn




Tiếp theo cả nhà lại ngồi lại, cùng nhau thương lượng chuyện sau này làm sao bây giờ, chuyện Lý Ngọc Kiều không phải nhà họ có thể quyết định, cho nên liền chờ phán quyết của toà án là được.Tình hình hiện tại của ba mẹ Khúc là không được, họ chịu không nổi.

Xác thật hoàn cảnh ầm ĩ phức tạp như vậy, thực không thích hợp cho người già cư trú.Cuối cùng, vẫn là Khương Trí nói, nếu không chúng ta liền trở về thôn đạp sơn đi, tới đó tránh nóng.

Nơi đó là vùng núi, không có nóng như nơi này.

Hiện tại nơi đó hẳn là không thiếu nước, cho nên cũng không nhất định cúp điện.Từ chuyện lần này, nhận ra thành phố không phải một nơi có thể ở lâu trong mạt thế, phải ra khỏi đây, bọn họ vẫn nên đi trước tới đó cải tạo nhà ở một chút, biến nơi đó thành nơi càng thích hợp để cư trú trong mạt thế.Ba Khúc cuối cùng đánh nhịp nói quyết định đi thôn đạp sơn, hai ngày sau xuất phát, thời gian hai ngày này là cho mọi người có thời gian chuẩn bị vật tư.Khúc Nghệ cùng Khương Trí nhắc nhở cả nhà, lúc mua vật tư nhất định phải chú ý ẩn nấp.


Có thể mua nhiều liền mua, về sau giá hàng hóa chỉ càng ngày càng quý hơn.Khúc Nghệ cố ý cường điệu một chút, có một ít đồ là không cần mua, tỷ như nói nước, có thể mua nhiều thùng, đến sơn tuyền trên núi để rót, so với nước khoáng còn ngon hơn.Khúc gia nghe xong kiến nghị đều gật gật đầu, thụ giáo, bắt đầu hành động chuẩn bị, rất nhiều đồ bọn họ đều không có đi tiêu tiền mua, tiết kiệm được tiền, mua càng nhiều càng có vật tư dùng.Lúc mọi người đang thảo luận, cửa nhà lại bị gõ vang, mở cửa liền thấy, là anh rể hai tới.Sau khi vào cửa, khuôn mặt đen xì của hắn cùng tươi cười minh diễm động lòng người của chị hai cô, hình thành tiên minh đối lập.- Sao anh lại tới đây?Chị hai Khúc nhìn thấy anh rể hai không cho sắc mặt tốt, hỏi.- Anh tới đón em về nhà, muộn như vậy rồi, anh không yên tâm.Anh rể hai hòa hoãn, hạ sắc mặt.Lúc này cô nhìn ra anh rể hai bất đồng, anh rể hai thuộc về kiểu người đi làm là lãnh đạo sau liền hủ bại, mỗi ngày ăn ăn uống uống, bụng cũng tròn một vòng, trước kia nói hắn khom người không thấy chân là có chút khoa trương, nhưng tuyệt đối kém không xa.

Xem anh rể hai hiện tại, bụng nhỏ đi rất nhiều, sắc mặt cũng đẹp hơn trước kia, hồng nhuận, cô nghĩ hẳn là chị hai Khúc đã đem đan dược cho anh rể hai ăn.Cô khinh bỉ nhìn về phía chị hai Khúc, còn nói cái gì mà không hợp liền ly hôn, thứ tốt này cũng đưa vào trong bụng anh rể hai rồi, này có chỗ nào giống muốn ly hôn a.- Chuyện cô hai anh đã xử lý xong rồi sao? Quyết định thế nào? Em nói cho anh biết, chuyện này chúng ta kiên quyết không thể quản, cũng không phải chuyện chúng ta có thể quản.

Anh thật cho rằng những tên ăn trộm đó chính là đi trộm đồ vật, bọn họ ở nhà em gái đánh Khương Trí, còn động dao, thiếu chút nữa làm Hàm Hàm bị thương.

Này tính chất đã không giống nhau, đây là bạo lực, hơn nữa cầm hung khí đả thương người chưa thành a.

Em họ anh cũng thật là thiếu đạo đức, này phải thâm cừu đại hận như thế nào a, cô ta tuổi còn nhỏ đã ngoan độc như vậy.


Lỡ vì chuyện này mà cô ta ghi hận chúng ta, vậy có phải con gái sẽ nguy hiểm không?Chị hai Khúc cũng không hiểu danh từ rõ pháp luật, nói tội danh lung tung cho Lý Ngọc Kiều, sau lại lại nói đến Vương Thiến, ngụ ý chính là, sợ Lý Ngọc Kiều tới hại Vương Thiến.Anh rể hai đối với người nói chuyện như súng máy, bất đắc dĩ vuốt mặt:- Em không thể để anh nói một câu sao?- Được, phê chuẩn anh nói.- Anh đã nói với ba mẹ, về sau mặc kệ chuyện của nhà cô hai, lần này đương nhiên cũng không thể quản.

Còn cô hai, thì cứ để bà ta nháo đi thôi, chỉ cần không nháo ở trước mặt chúng ta là được.Anh rể hai không phụ trách nhiệm nói.- Vậy là đúng rồi, nên làm như vậy từ sớm mới đúng.Chị hai Khúc nghe anh rể hai nói xong, lại lần nữa tươi cười như hoa.

Cũng rốt cuộc nhớ tới chuyện quan tâm anh rể hai.- Đều đã trễ thế này, anh ăn cơm chưa?- Không có, mới từ nhà ba, cô hai còn nháo ở đó.- Em đi hâm nóng cơm cho anh.- Không cần, về nhà làm đi, đã trễ thế này, đừng quấy rầy ba mẹ.Hai người Khúc Nghệ không quản kết quả một nhà chị hai thảo luận, hai người rời đi Khúc gia trước, trên đường về nhà, cô nói cùng Khương Trí:- Kế hoạch của chúng ta luôn gặp biến cố.Lúc trước nghĩ mở cửa hàng rau dưa kiếm chút tiền mua thật nhiều vật tư, kết quả chỉ mở được hơn hai tháng.

Muốn ở trong thành phố vượt qua mạt thế, kết quả lúc đi thôn đạp sơn mua thổ sản, ngoài ý muốn mua nhà ở, xem tình huống hiện tại, rất có khả năng bọn họ sẽ ở nơi đó cư trú trong mạt thế.


Lúc trước chỉ nghĩ bí mật về không gian chỉ để một nhà ba người bọn họ biết, kết quả hai người vẫn đem nhẫn trữ vật phân cho người nhà.

Tóm lại, kế hoạch không theo kịp biến hóa a.Đi thôn đạp sơn, ngày hôm sau liền chính thức quyết định xuống, thành viên đi ra ngoài gồm có một nhà ba người Khúc Nghệ, ba mẹ Khương, ba mẹ Khúc, còn có con trai Lương Thần nhà chị cả, con gái Vương Thiến nhà chị hai.Mấy đứa nhỏ này đều được nghỉ hè, mỗi ngày ở nhà mẹ Khúc chơi, nếu bọn họ đều đi rồi, thì không có ai trông mấy đứa nhỏ, cho nên liền đưa đi, nếu trước khai giảng, D thị khôi phục bình thường, cả nhà sẽ trở về gấp.

Còn nếu vẫn như hiện tại, trường học bên kia cũng khai giảng chậm lại, có thông báo khai giảng, bọn họ sẽ trở về.Lương Thần cùng Vương Thiến cao hứng.

Vốn dĩ chị cả chị hai cũng muốn đi, nhưng điều kiện không cho phép, chỉ có thể để lần sau.

Hơn nữa hai người cũng muốn ở trong thành phố, mua sắm nhiều vật tư một chút.Trước khi đi, lại làm một số công tác chuẩn bị.


Cô đi mua bông cùng vải dệt ( vật tư trong nhẫn, không thể dùng hiện tại ), cho mẹ Khúc làm đệm chăn, màn, để bà ấy tới nhà cô, gáp làm mấy bộ chăn đệm.

Lại mua một ít nhu yếu phẩm ra cửa.Ba Khúc liền ở trong nhà tiếp đãi hàng xóm mỗi ngày đều tới, nói với bọn họ, cả nhà ông sắp ra ngoài, về sau không cần tới nhà ông, cho dù có tới thì cũng không có ai.Những người hàng xóm đó phản ứng không đồng nhất, có rất nhiều người tương đối tri thứ, nghe ba Khúc nói như vậy, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng trên mặt không biểu hiện gì, đối với chuyện nhà họ Khúc đi ra ngoài cũng tỏ vẻ lý giải, nhưng lại có người cá biệt thì có chút không vui, ngầm nói nhà họ Khúc gia quá bất nhân nghĩa, vì không muốn cho hàng xóm đi nhà bọn họ ké không khí mát, liền trốn đi trong núi đi.Còn có người trực tiếp nói cùng ba Khúc, muốn mượn máy phát điện năng lượng mặt trời, nói dù sao cả nhà đều phải đi rồi, năng lượng mặt trời không để không còn không bằng lấy ra cho mọi người dùng.Ba Khúc tức điên lên, lương tâm của những người đều bị chó ăn, bọn họ đến nhà ông thế nào, chính bọn họ không kiểm điểm, cũng chỉ biết đưa ra yêu cầu với người khác.Ba Khúc nghĩ đều nhịn thời gian dài như vậy, chính là không muốn để người ta nói Khúc gia không màng chết sống của hàng xóm, kết quả đến cuối cùng vẫn là không chạy thoát.

Ba Khúc cũng mặc kệ những người đó, liền nói:- Tôi rời đi rồi, còn có con gái tôi ở đây, năng lượng mặt trời này các người không cần nhớ thương.Nói xong liền đem những người có ý đồ với máy phát điện năng lượng mặt trời, đuổi đi.Trong hai ngày này, Vương Phượng Cầm cũng tới nhà Khúc Nghệ cùng Khúc gia nháo quá, hai người không cho bà ta vào cửa, bà ta liền ngồi ở ngoài cửa khóc, sau đó trực tiếp ngồi vào trước cửa nhà cô khóc nháo, dẫn tới một đám người người vây xem, bà ta liền lật ngược phải trái nói nhà cô khi dễ cô nhi quả phụ mẹ con bà ta, oan uổng cho con gái bà ta, còn để cảnh sát bắt con gái bà ta đi, bà ta không thể sống nổi, mới đến.Lúc nói, Vương Phượng Cầm bày ra bộ dáng dị thường đáng thương, hơn nữa mấy người hàng xóm có ý đồ ở nhà ba mẹ Khúc đều bị đuổi đi, cho nên liền có người không có ý tốt muốn làm bại hoại thanh danh nhà cô.Cô ở trên lầu thực tức giận, liền nghĩ muốn đi ra lý luận cùng mấy người thị phi bất phân này.

Khương Trí kéo vợ lại, nói cô đi xuống cũng vô dụng, cô có thể cùng loại người này nói lý sao?Khúc Nghệ cũng biết đi xuống cũng là tìm giận, không giải quyết được vấn đề gì, nhưng cô thật sự là nuốt không trôi cơn tức này.

Khương Trí không nói gì, chỉ cầm điện thoại gọi 110, báo nguy nói chỗ nhà bọn họ có người làm nhiễu loạn trật tự xã hội.Cô sùng bái nhìn Khương Trí, hắn chỉ là vỗ vỗ đầu cô nói:- Tiểu đồng chí, làm việc phải dùng đầu óc, chúng ta hiện tại chính là xã hội pháp chế, có chuyện liền tìm cảnh sát..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.