-In nghiêng là dòng suy nghĩ của nhân vật !
Truyện sẽ được cập nhật vào thứ ba hàng tuần. Mong mọi người đón đọc . 🍄
-------------------------------------
-Tối nay , em đi dự tiệc với tôi.
-Tại sao phải đi. ?
-Vì em là vị hôn thê của tôi.
-Khụ khụ khụ....Cô vừa nói gì vậy ?! Tôi ?! Vị hôn thê của cô ?!
Thiên Di đang uống nước thì nghe thấy ba từ "vị hôn thê" phát ra từ Hạnh San , nàng liền bị sặc nước.
-Mẹ em đã giao em cho tôi rồi. Em hãy ngoan ngoãn một chút.
-Mẹ tôi sao ?! Trên trán Thiên Di lập tức xuất hiện ba đường hắc tuyến.
-Ừ. Em hãy chuẩn bị đi. Bốn giờ nữa sẽ có người đến giúp em chuẩn bị. Tôi ra ngoài trước.
Hạnh San nói xong liền đứng lên , bưng cái khay cháo đi ra ngoài. Bỏ lại Thiên Di tức muốn xì khói.
-Yahh , đồ đáng ghét. !!! Đồ tự tiện !!! Khó ưa !!! Aish , tức chết đi được~
Thiên Di mặt nhăn mày nhó , đôi chân dặm chân đùng đùng xuống nền nhà vì sự tự ý quyết định của Hạnh San. Nhưng len lỏi trong lòng nàng lại xuất hiện một vài tia ấm áp khi nghe ba từ "vị hôn thê" được thoát ra từ miệng Hạnh San.
Quả đúng như lời Hạnh San nói từ trước , bốn giờ đồng hồ sau đó liền có một tốp người ăn mặc sang trọng và rất hợp thời trang đứng trước cửa phòng nàng. Trong số tất cả bọn họ ai nấy cũng đều sở hữu một nét đẹp tuyệt vời nhưng khuôn mặt của họ lại lạnh hơn tiền làm cho người ta có chút sợ.
*Knock Knock*
-Chúng tôi là người do Chủ tịch gọi đến để giúp người chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay thưa tiểu thư.
Một giọng nói của một người phụ nữ từ bên ngoài vọng vào. Thanh âm rất là lạnh lẽo.
-Mời vào.!
Thiên Di nghe người phụ nữ ấy nói vậy liền đứng dậy mở cửa cho bọn họ tiến vào.
-Bây giờ , tôi sẽ giúp tiểu thư thay đổi ngoại hình một chút. Mời tiểu thư ngồi xuống đây.
Người phụ nữ chăm chú quan sát thân thể và cả gương mặt thập phần xinh đẹp của nàng , trong lòng thầm cảm thán.
"Chủ tịch thực có mắt chọn người a~"
Sau một giờ đồng hồ làm tóc , trang điểm , check lại ngoại hình,...bla bla thì ngay giây phút này , tại thời điểm này , trong căn phòng này có sự xuất hiện của một vị nữ thần với nhan sắc có thể lay động lòng người.
Thiên Di đứng nhìn thân ảnh phản chiếu của nàng trong gương mà không khỏi kinh ngạc. Nàng còn không tin hình ảnh phản chiếu đó là của nàng.
-Tiểu thư trông thật đẹp. Chủ tịch quả là có mắt nhìn.
Người phụ nữ với khuôn mặt lạnh băng ban nãy bây giờ đã nở một nụ cười hoà nhã với nàng. Đứng trước dung nhan mỹ miều như vậy người phụ nữ ấy không tiếc lời khen dành cho nàng.
-Cảm ơn. Mọi người đã vất vả rồi.
Thiên Di xoay người , nàng hào phóng cho họ chiêm ngưỡng đôi mắt hình bán nguyệt tuyệt đẹp của mình. Một vài người trong số đó đã bị nụ cười ấy cướp mất hồn.
-E hèm. Nhiệm vụ đã hoàn thành. Chúng tôi xin rời khỏi.
Người phụ nữ nhận thấy vẻ ngây ngốc của mọi người rồi cố tình hắng giọng thật lớn ý bảo bọn họ lập tức thu lại ánh mắt không chút ý tứ đó của họ. Người phụ nữ nói xong liền dẫn đầu tốp người đó bước ra ngoài,trả lại không gian yên tĩnh vốn có của căn phòng.
Sau khi bọn họ rời khỏi thì nàng vẫn còn đang chăm chú quan sát thân ảnh của chính mình trong gương. Mãi mê ngắm nhìn thì bất chợt nàng cảm nhận được eo nàng bị một vòng tay của người-mà-ai-cũng-biết-là-ai quấn quanh eo thon của nàng.
-Em thật xinh đẹp.
Hạnh San toàn thân vận một bộ vest màu đen thanh lịch , trên thế giới chỉ có một bộ duy nhất , bộ vest này được chính tay một nhà thiết kế người Italy có tiếng tăm trong giới thời trang đặc biệt làm ra và làm quà tặng cho cô. Khuôn mặt cô được trang điểm rất kỹ càng , vì hôm nay là bữa tiệc quan trọng đánh dấu sự hợp tác thành công của hai tập đoàn hùng mạnh nhất thế giới.
Từ lúc bước vào phòng nàng , ngay lập tức cô bị vẻ đẹp tựa nữ thần của nàng thu hút. Ngũ quan xinh đẹp , dáng người hoàn mỹ , cổ cao kiêu hãnh , vì nàng mặc váy cúp ngực nên vô tình làm lộ rõ hai bên xương quai xanh gợi cảm. Và....bộ phận mà cô yêu thích... khe ngực sâu hun hút thoắt ẩn thoắt hiện đằng sau lớp vải không quá mỏng cũng không quá dày của nàng. Tất cả thật hoàn hảo , có phải chăng ông trời đã quá ưu ái nàng a~
-Hôm nay....ưmm....cô cũng rất đẹp.
Đối với ánh nhìn muốn xuyên thấu của cô thì làm sao mà nàng lại không nhận ra được cơ chứ. Đứng trước ánh mắt rực cháy đó của cô thì nàng cứ tưởng chừng như bản thân nàng đang không mặc gì và đứng trước mặt cô ấy vậy. Thật xấu hổ a~
Hạnh San nghe được lời khen đã từ lâu không được nghe từ nàng thì trong tâm lại dâng lên một cỗ vui vẻ lạ thường. Cô mỉm cười , nụ cười đẹp nhất mà cô có. Cô bước thêm một bước nữa để đến gần hơn với nàng. Cô đưa tay vào túi áo vest và lấy ra một sợi dây chuyền nhỏ , mà mặt dây chuyền là hai chữ cái đầu của tên hai người được lồng ghép cẩn thận vào nhau. Cô xoay lưng nàng lại đối diện với mặt mình , động tác thuần thục đeo sợi dây chuyền đó lên cổ cho nàng. Chẳng mấy chốc , sợi dây chuyền đã nằm yên vị trên cổ của nàng. Cô ôm lấy nàng từ phía sau , vừa vặn tạo nên một cái back hug thật lãng mạn. Giọng nói ấm áp vang lên bên tai nàng
-Cái này tặng em. Giữ gìn cho thật tốt. Nếu mất em sẽ bị trừng phạt thật nặng.
-Vô lý...Là do cô tự đeo nó lên cổ tôi mà. Tôi không khó chịu với cô thì thôi chứ tại sao cô lại hăm doạ tôi. ?!
Thiên Di bất mãn khịt mũi cãi lại.
-Em mà còn xưng "tôi-cô" nữa thì ngày mai đừng mong em có thể bước xuống giường.
Hạnh San đe doạ. Thiên Di nghe vậy liền rùng mình một cái rồi giống như một con mèo ngoan, đem hai tai cụp xuống. Bộ dáng của nàng lúc này trông rất đáng yêu và làm cho ngọn lửa tình của ai-cũng-biết-là-ai đó một lần nữa trỗi dậy.
-Đồ lưu manh.
"Trương Hạnh San là một tên đại sắc lang a~"
-Vậy em có muốn xem tên lưu manh này có thể làm gì em hay không !
Hạnh San từng bước từng bước áp sát nàng vào tường. Khoảng cách giữa hai người là con số 0. Hơi thở mùi bạc hà thoang thoảng của cô liên tục phả vào mũi nàng. Vô tình làm cho gương mặt của nàng bị nhuộm một màu đo đỏ.
-Ahihi...San à , em nghĩ là đã đến giờ rồi a~ Chúng ta mau đi thôi.
Thiên Di nhanh chóng chuyển sang kế hoạch tác chiến "mỹ nhân kế" . Nàng liên tục làm nũng với cô hòng thoát khỏi tình thế ám muội này. Và kế hoạch của nàng thành công mĩ mãn.
-Tạm tha cho em lần này. Chúng ta đi.
Hạnh San vui vẻ vòng tay mình lên và nhìn nàng với ánh mắt ý bảo "Hãy quàng vào tay tôi nào". Nàng liền hiểu ý , quàng tay vào vòng tay của cô. Ra sức lấy lòng cô bằng đôi mắt bán nguyệt có thể tạo nên thương hiệu của nàng.
~Toà nhà JB nơi buổi tiệc đang diễn ra"
Chiếc Maybach Exelero trị giá 8 triệu USD , một số tiền lớn mà các tỉ phú trẻ vẫn còn đang e ngại vì giá thành cao ngất ngưỡng của nó nhưng Hạnh San lại là người đang cầm lái chiếc siêu xe đắt đỏ này.
Chiếc xe đỗ kịt trước toà nhà sang trọng cao chọc trời. Khi chiếc xe dừng lại đã thu hút không ít ánh nhìn trầm trồ ghen tị của những người có mặt tại đó. Họ vẫn còn chưa hết bàng hoàng vì chiếc siêu xe đó thì lại nhận được một tràng bất ngờ khác. Đó là , từ trong xe bước ra là một nữ chủ tịch trẻ tuổi nhưng cô nắm trong tay cả một tập đoàn hùng mạnh , ngoài ra ngoại hình cùng nhan sắc của vị nữ chủ tịch tài năng này cũng là một cực phẩm a~ Còn chưa hết , tiếp theo sau sự xuất hiện gây náo loạn của vị nữ chủ tịch xinh đẹp đó là một cô gái sở hữu vẻ đẹp vô cùng mị hoặc , thu hút được cả nam nhân lẫn nữ nhân.
Cả một khu vực vì sự xuất hiện của hai người con gái xinh đẹp đã loạn lên. Những cậu con trai của các chủ tịch tập đoàn khác cũng huýt gió tán thưởng. Một trong số đó lại để những cặp mắt không mấy sạch sẽ đặt lên người của nàng làm cho cô hết sức khó chịu.
Cô trực tiếp nắm lấy bàn tay của nàng tiến vào bên trong toà nhà. Ánh mắt băng lãnh kín đáo liếc nhìn bọn công tử đó làm cho bọn họ run sợ. Bước vào trong toà nhà , là một không gian sang trọng khác mở ra trước mắt cô và nàng. Mọi thứ ở đây đều được trang trí rất công phu và đẹp mắt , những món ăn cũng đặc sắc không kém. Tất cả mọi người ở đây đều là những người quyền cao chức trọng , vương tôn công tử , thiên kim tiểu thư danh giá đến từ những tập đoàn khác.
Không khí bên trong vốn đang rất nhộn nhịp nhưng sự xuất hiện của cô và nàng liền biến không gian đột nhiên rơi vào trầm lặng. Bởi , cả người cô đều toả ra khí thế bức người , rất ra dáng nữ vương. Sánh vai cùng cô là một nữ thần tuyệt đẹp. Họ giống như tuyệt sắc giai nhân mà thượng đế đã tạo nên.
-Ahhh Chủ tịch Trương , người đến rồi à ! Lão già này thật sự rất vui vì người đã đến.
Một người đàn ông trung niên với khuôn mặt phúc hậu , ông ấy cũng là người giúp cô chống đối lại những ý kiến trái chiều từ những cổ đông khi cô vừa ngồi lên chức vị Chủ tịch. Ông ấy bước đến chào hỏi cô.
-Chú không cần phải xưng hô khách sáo như vậy đâu ạ. Cứ gọi cháu tự nhiên là được rồi. Không cần khoa trương.
Cô mỉm cười.
-Ahaha , ta hiểu rồi. Và , còn đây là....?
Ánh mắt tò mò của người đàn ông đặt lên người nàng. Ý muốn hỏi "Đây là ai ?"
-À , cô ấy là vị hôn thê của cháu. Tên Triệu Thiên Di.
Khi có ai hỏi đến nàng là gì của cô thì cô không ngần ngại mà nói cho mọi người biết nàng là vị hôn thê của cô. Ánh mắt lấp lánh những tia hạnh phúc khi nhìn vào nàng đủ để người khác biết cô đối với nàng là loại tình cảm gì.
-Oh, cái con bé này thật là...không khi nào thấy cháu dẫn bạn gái về ra mắt ta đùng một cái đã có hôn thê rồi à. Haha, giỏi.
-Cái chú này.
Cô bị chọc quê liền nổi đoá.
-Cháu chào chú ạ.
Nàng đứng im lặng nãy giờ cũng chịu lên tiếng. Sắc mặt có chút ửng hồng vì mắc cỡ.
-Chào cháu. Con bé này tính khí nó còn trẻ con lắm , con ráng chịu đựng một chút nha. Ahaha.
-A ? Dạ.
Nàng không biết làm gì nên đành cuối đầu che đi gương mặt đang có biểu hiện đỏ dần lên của nàng. Ba người đang trò chuyện vui vẻ thì từ đâu xuất hiện một ông chú đầu hói bụng to tiến đến chỗ ba người họ. Đi bên cạnh ông chú đó là một cô gái cũng xinh đẹp không kém.
-Chào chủ tịch Trương. Chúc mừng vì sự hợp tác thành công của chúng ta. Mời !
Ông ta đưa cho cô một ly rượu vang và hướng ly đến cô.
-Chúc mừng.
Cô cũng nâng ly và cụng vào ly của ông ta. Một hơi uống cạn.
-Haha , tửu lượng của ngài thật tốt. À đây là con trai của tôi tên Trần Vương. Mau chào chủ tịch Trương đi.
-Chào chủ tịch. Thật không ngờ người đứng đầu của RM là một người thật xinh đẹp a~
-Cậu quá lời rồi.
Đối với những lời trăng hoa như thế này thì cô lạnh lùng cho qua.
-Quên giới thiệu với chủ tịch Trần. Đây là vị hôn thê của tôi. Tên Thiên Di.
-Chào ông.
-A~ Lại là một mỹ nữ a~
-Cái thằng này ăn nói cho cẩn thận vào. À, chủ tịch Trương có thể cùng tôi sang phía bên kia để thảo luận một số chuyện được không ?
-Được chứ. Cô gật đầu rồi quay sang nàng , thì thầm bằng chất giọng hết sức ôn nhu. Em ở đây đợi tôi một chút. Tôi sẽ trở lại ngay.
Nàng chẳng nói gì chủ gật đầu và mỉm cười.
Khi cô vừa rời khỏi thì tên công tử Trần Vương ấy lại giở trò trêu hoa ghẹo nguyệt với nàng.
-Em có thể uống cùng tôi một ly không ?
-À , tửu lượng của tôi không được tốt nên tôi không thể uống cùng cậu.
Nàng khéo léo từ chối.
-Oh come on , chỉ một ly thôi mà.
Hắn ta vẫn ra sức dụ dỗ nàng.
-Thôi được , chỉ một ly thôi nhé.
Đối với ánh mắt cầu khẩn đó của hắn thì nàng lại không còn cách nào để từ chối.
-Cheer.
Nụ cười hắn trở nên nồng đậm vì nàng uống hết ly rượu mà hắn đưa.
-Xong rồi nhé.
Nàng cảm thấy đầu óc bắt đầu xoay sẩm. Nhưng vẫn cố đứng vững bằng đôi chân như muốn ngã quỵ xuống. Chết tiệt , sập bẫy rồi.
-Tiểu thư không sao chứ ?
Hắn giả vờ bước đến đỡ lấy thân người như muốn ngã đến nơi của nàng vào người hắn. Trong một khoảnh khắc đôi môi hắn nhếch lên đầy bí hiểm.
-Đồ khốn...
Nàng chính thức ngất lịm đi trong vòng tay của hắn.
-Haha , cô thật ngây thơ.
Hắn mỉm cười tự đắc rồi ung dung dìu nàng đi vào thang máy , hắn đưa nàng đến một tầng khác dành cho khách nghỉ ngơi qua đêm tại toà nhà đồ sộ ấy.
Hắn cẩn thận mở cửa phòng , đặt nàng nằm ngay ngắn trên chiếc giường cỡ lớn. Rồi bản thân trèo lên nằm bên cạnh. Bàn tay dơ bẩn của hắn lả lướt khắp cơ thể của nàng.
-Đêm nay em thuộc về tôi.
-Nóng quá~~~
-Để anh giúp em giải nhiệt nha cưng.
Hắn giở nụ cười đểu cáng rồi mon men cởi đi chiếc váy mà nàng đang mặc trên người. Nhưng chưa gì hết đã bị một tiếng động lớn phát ra từ cánh cửa làm cho hắn giật mình , dừng lại tất cả mọi hoạt động lại. Hắn chưa kịp tiếp thu những chuyện đang xảy ra thì đã bị một lực mạnh mẽ đấm vào mặt , lực đánh rất mạnh lên hắn ngã lăn xuống giường.
-THẰNG KHỐN. HÔM NAY TAO CHO MÀY CHẾT TẠI ĐÂY.
Cô lao đến nhắm vào mặt hắn đấm liên tục. Đến nỗi hắn không chịu nổi mà ngất lịm đi với khuôn mặt bê bết máu.
-Nóng quá đi~~ Khó chịu quá~
-Không sao rồi. Ổn rồi. Tôi đưa em về nhà.
Cô cởϊ áσ vest của mình ra khoác lên người nàng rồi bế nàng ra về bằng thang máy chuyên dụng riêng. Trên đường đi , lòng cô ngập tràn lửa giận. Nhìn thấy cô gái nhỏ đang vặn vẹo khó chịu bên cạnh mà không khỏi xót xa , đáng lẽ ra cô không nên chủ quan mà để nàng đứng một mình giữa bầy sói đang rình rập chờ đợi thời cơ. Đáng lẽ ra cô không nên mang nàng đến đây. Đáng lẽ ra....Rất nhiều cái đáng lẽ ra mà cô nghĩ đến. Cô bực tức đập thật mạnh vào vô-lăng.
End phần 37
2882 từ
Author : Nấm