Hành Trình Ở Viễn Cổ

Chương 17



Lưới đã đan xong, Trình Y cảm thấy miễn cưỡng dùng được, A Man đã đi săn, cô rất muốn đi bờ sông xem thử hiệu quả của nó, đi tới đi lui trong động hồi lâu cuối cùng đành từ bỏ, quyết định chờ A Man trở về kêu hắn mang cô đi. Trải qua hai ngày quan sát tuy rừng cây nhỏ này yên tĩnh, trừ bọn họ ra không còn ai khác. Nhưng chưa biết chừng sẽ có người đi ngang qua đây trong lúc này, đến lúc đó lỡ như người nọ dâng lên lòng xấu đối với cô thì kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay. Dù sao cũng không biết lúc nào A Man trở về, nếu như khi hắn trở về không thấy cô ở đây lại nổi giận.

Từ sau khi tới nơi này chưa từng chà răng, ở Ô Nắm bộ lạc cô dùng bàn chảy đánh răng tự chế. Dùng dao gọt một bên mặt của một cành cây nhỏ, dùng sườn mặt bên kia vót thành thành bàn chảy đánh răng mà dùng, cái này phải thường xuyên thay đổi. Bởi vì không có kem đánh răng, cô tìm được một loại cỏ dại có hương vị rất tươi mát ăn vào không có hại. Mỗi ngày trước tiên cô súc miệng sau đó nhai cỏ trong chốc lát, nhổ cỏ đã nhai nát thì lấy thêm ‘bàn chảy đánh răng’ cọ rửa hồi lâu ở trong miệng rồi súc miệng. Tuy không hiệu quả bằng bàn chảy đánh răng thời hiện đại, nhưng tốt xấu gì sau khi dùng nó miệng vệ sinh hơn rất nhiều.

Sau khi bị A Man mang về đến nay cô vẫn chưa tìm được loại cỏ này, vì vậy không có cách nào khác đánh răng được. Hai ngày nay hương vị trong miệng làm cho cô khó chịu. Định chờ A Man trở về kêu hắn dẫn cô đi dạo xung quanh đây, nhất định phải tìm được loại cỏ này mới được.

Giữa trưa A Man không có trở về, Trình Y ăn trái cây buổi sáng hắn hái rồi rửa sạch mang về lấp bụng. Cô sẽ không nhóm lửa, việc này nhìn thì đơn giản nhưng khi làm thì mới thấy khó khăn. Cô đã từng thử qua, cuối cùng lửa đâu không thấy chỉ thấy đem lòng bàn tay chà xát đến trầy da. Không có lửa thì không nấu được cháo rau dại cũng không nướng được thịt, chỉ có thể ăn trái cây. Cũng may A Man mang về trái cây ăn vào có cảm giác chắc bụng, hiện tại trời nóng cô cũng không có khẩu vị ăn thịt, chỉ ăn hoa quả cô cũng không cảm thấy mình thật đáng thương.

Trình Y ngủ trưa, khi tỉnh dậy thì A Man cũng trở lại, hôm nay vết thương trên người hắn đã khôi phục rất tốt, thời điểm đi săn cũng được nhiều con mồi hơn. Một con gà rừng, một con thỏ rừng còn có một con lông dài màu vàng, lớn lên giống như sói là động vật cao gần tới đầu Trình Y.

Hôm nay nhiều con mồi, bộ dạng A Man thật cao hứng, thấy Trình Y mơ mơ màng màng xoa con mắt ngồi dậy, giơ mấy con mồi trong tay khoe với cô rồi nói gì đó với cô.

“Đã trở lại.” Trình Y dùng từ mới học được nói với hắn, A Man mỗi lần ra ngoài trở về câu đầu tiên đều giống nhau, cô đoán lời hắn nói hẳn là “Ta đã trở về.”, cô thử nói một lần bỏ từ “ta” kia.

A Man nghe vậy thì kinh ngạc, sau đó thật cao hứng gật đầu, chỉ vào con mồi trên mặt đất ngoắc ngoắc Trình Y bảo cô tới xem.

Trình Y cầm lấy cây quạt trên mặt đất quạt mấy cái, lau mồ hôi trên mặt rồi đi qua nhìn con mồi mà cô chưa từng thấy qua. Đưa tay sờ thử, trên thân động vật vẫn còn ấm áp, hiển nhiên là vừa chết không bao lâu, da lông vừa dài vừa mềm, sờ rất thoải mái.

Con mắt A Man lóe sáng, vẻ mặt chờ mong nhìn qua Trình Y.

“Ngươi muốn cho ta da của nó?” Trình Y một tay chỉ trên thân động vật một tay chỉ mình hỏi.

“Ừ.” A Man gật mạnh đầu, lại nói huyên thuyên một câu, xem ra giống như là đang hỏi cô: ngươi có thích không?

Trình Y vội vàng làm ra vẻ mặt kinh hỉ, dùng sức gật đầu nói yêu thích, sau đó lại nói cảm ơn.

Thấy Trình Y yêu thích, A Man càng cao hứng, kéo tay của cô, xoay người cầm nồi gốm nhét vào tay cô, sau đó kéo con mồi lông dài đi ra ngoài cửa động.

“Đi bờ sông hả?” Trình Y hỏi, cũng không rút tay về, tùy ý hắn đi ra ngoài, chẳng qua là dắt tay thôi mà, tối hôm qua bọn họ còn . . . mặt đỏ lên, nghĩ tới lại xấu hổ rồi.

Hai người tới bờ sông, A Man bắt đầu lột da động vật, Trình Y cầm nồi gốm đi múc hơn nửa nồi nước sông rồi để một bên, rồi bắt đầu đi tìm kiếm khắp nơi.

A Man thấy Trình Y tìm kiếm bốn phía, nghi ngờ lẩm bẩm dò hỏi.

Trình Y không biết giải thích thế nào, cô muốn tìm hoa cỏ màu xanh có hương vị tươi mát. Rời khỏi tầm mắt của hắn là không được, vì vậy đi qua kéo ngón tay của hắn làm động tác tìm kiếm, ý bảo hắn đi theo.

Nhìn thấy da lông động vật còn chưa cắt, vểnh tai mắt nhìn bốn phía, xác định gần đó không có người hoặc động vật ẩn nấp A Man liền tùy ý để Trình Y lôi kéo đi.

Cái này giống như hai người đi tản bộ vậy, ở lúc A Man và cô rời đi, Trình Y liền buông lỏng nắm tay của hắn, rốt cuộc vừa mới buông ra liền bị hắn dùng sức kéo lại, sau đó mười ngón tay đan chặt đi lên phía trước.

Trình Y thấy vậy vờ như không biết, mười ngón tay đan nhau không phải là việc làm của những cặp tình nhân thời hiện đại yêu thích dạo chơi thân mật mới làm sao? Nam nhân viễn cổ lại có thể còn muốn đan tay nhau?

Khu rừng nhỏ này thực vật rất nhiều, hoa dại rau dại cùng với lá cây hình tròn màu tím có thể trừ độc giảm đau đều có, đi vòng vo một vòng lớn cô mới tìm được cái chủng loại cỏ muốn tìm kia. Cỏ này mới mọc ở trong đất, vì thế Trình Y chỉ nhổ hai cây nhỏ, vừa đi đột nhiên nhớ lại nơi này cách rất xa, mỗi ngày tới nơi này lấy cỏ để đánh răng thì không tiện, vậy nên đào cả gốc rễ nó mang về trồng ở gần cửa động.

“Ngươi đào giúp ta.” Trình Y lấy trường mâu bất ly thân của A Mang tới, đào sâu ở xung quanh lùm hoa cỏ màu xanh, ý bảo hắn đào nó ra.

A Man hiểu ý, không cần công cụ phụ trợ, bàn tay to cắm vào trong đất liền mang cả gốc hoa cỏ còn dính đất dào lên. Sau đó nghi hoặc nhìn Trình Y, khó hiểu cô mang những thứ này về làm gì.

Trình Y rất cao hứng, để cho A Man ôm cỏ, cô cười cầm trường mâu của hắn đi về hướng bờ sông, sau khi trở về cô sẽ trồng xuống chổ cửa động.

Đi tới bờ sông, Trình Y bảo A Man để cỏ qua một bên rồi đi rửa tay. Cô đi đến một gốc cây nhỏ không tính là cao chặt lấy hai cành rất nhỏ rồi trở lại ven sông. Lấy dao giải phẩu ra bắt đầu gọt vỏ, gọt nó thành mặt sườn nghiêng.

Hiện tại cô và A Man chỉ có hai người, bởi vì ban ngày hắn phải đi ra ngoài, vậy nên dao giải phẩu là vật bất ly thân của cô. Làm việc ở trong động hoặc là đến bờ sông rửa mặt tắm giặt đều mang theo, dùng cỏ khô quấn hai vòng quanh thân dao rồi nhét vào túi quần jean, như vậy đề phòng lưỡi dao cắt nát túi quần.

Lần này A Man không hiếu kỳ Trình Y làm gì, chăm chú lột da thú, động vật to lớn, muốn da lông hoàn hảo không bị tổn hao gì phải tập trung tinh thần mới được.

Sau khi A Man lột xong da thú thì cầm nó đi tới bờ sông gọt sạch thịt và tẩy sạch máu còn đọng lại, xong rồi treo lên cành cây phơi nắng. Làm xong hết cái này mới thả lỏng tâm tình đến xem Trình Y làm gì.

“Tới đây đánh răng với ta.” Trình Y cầm hai cái bàn chảy đánh răng vừa được gọt xong từ hai cành cây mới lấy xuống, kêu hắn lại gần.

A Man đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô rửa sạch cỏ bỏ vào miệng nhai. Nhai xong nhổ ra đem nhánh cây bỏ vào miệng nghiêm túc cọ qua cọ lại, thấy cô ý bảo hắn cũng học cô “chà răng”, làm hắn sợ tới mức vội vàng lắc đầu cự tuyệt “chà răng”.

Trình Y có chút phiền chán, nhanh chóng đánh răng lấy nước xúc miệng xong, lại gần trước mặt A Man hà hơi. Hương vị tươi mát từ trong miệng cô truyền tới hắn, sau khi hà hơi xong cô mở mắt quan sát nét mặt của hắn, chờ mong trên mặt hắn xuất hiện kinh ngạc hoặc biểu lộ thích thú. Ai ngờ hắn không hiểu được ý đồ của cô, cho rằng cô đang tán tỉnh hắn, mừng rỡ ôm cô hôn một cái thật kêu lên mặt cô.

Trình Y thẹn quá hóa giận, trừng mắt liếc nhìn A Man đang nhếch miệng cười sau đó đưa tay trước mũi phẩy phẩy, chỉ vào miệng của hắn biểu lộ ý ghét bỏ. Cô tỏ ý cho hắn biết cô ngại hắn hôi miệng như vậy để hắn học cô đánh răng cho tốt.

A Man không biết ý tứ của Trình Y, hiểu lầm cô đang ghét bỏ chán ghét nụ hôn của hắn, mặt liền trầm xuống. Một đôi mắt đen lập tức bộc phát không vui, môi mím chặt, trong nháy mắt cả người bao phủ trong lửa giận, bộ dáng kia nếu trẻ nhỏ nhìn thấy nhất định sẽ bị dọa khóc.

Trình Y lại càng hoảng sợ, mạnh mẽ vỗ vỗ lồng ngực phàn nàn hắn bày mặt thối dọa người. Mở to mắt không thèm nhìn mặt hắn, cầm lấy cỏ được rửa sạch đưa tới trước miệng hắn muốn hắn bỏ vào miệng. Cô rất hăng hái bất đắc dĩ đối phương không phối hợp, miệng đóng chặt không chịu mở ra.

“Há miệng!” Trình Y trừng mắt A Man, động tác há miệng nói “A”, kết quả hắn vẫn không chịu há miệng. Vì vậy cô không sợ chết hai tay kéo má hắn, rốt cuộc sau khi hắn không tình nguyện há miệng liền nhét cỏ vào, cầm lấy dao giải phẩu chỉ vào hắn uy hiếp không cho phép hắn nhổ ra.

Uy lực đao giải phẩu A Man đã thấy qua, tất nhiên là không dám bỏ qua năng lực của nó, đành phải mặt thối nhai cỏ. Một bên nhai một bên trừng Trình Y, tâm tình hắn rất buồn bực, hắn cũng không phải là động vật ăn cỏ, bức bách hắn ăn cỏ làm cái gì!

Nhai không sai biệt lắm Trình Y bảo hắn nhổ ra cỏ đã nhai nát, thấy A Man còn mặt mày nhăn nhó tức giận, cảm giác có chút không biết làm sao. Cô vẫn thích bộ dạng hay cười của hắn hơn, vặn mi xoắn xuýt một lát, cuối cùng như hạ một cái quyết tâm thật lớn mà nhắm mắt lại tiến lên hôn một cái lên mặt hắn.

Được hôn hai mắt A Man sáng lên, biểu cảm lập tức thay đổi. Mặt không còn thối nữa, nhếch miệng cười rộ lên với Trình Y, hàm răng bởi vì nhai cỏ mà lộ ra màu ‘xanh mơn mởn’, cười như một tên ngốc cùng với vẻ mặt đáng sợ vì căm tức vừa rồi như hai người vậy.

Tâm tình A Man tốt, tùy ý Trình Y ‘muốn làm gì thì làm’ với hắn cũng không tức giận.

Trình Y yên tâm, một tay kéo một bên má một tay cầm bàn chảy đánh răng duỗi vào trong miệng hắn tinh tế chà xát răng cho hắn. Hàm răng A Man coi như không tệ, mặc dù răng không trắng như của cô nhưng cũng không bị ố vàng, nhiều lắm cũng coi như là màu trắng gạo. Sau khi chà xát răng cho hắn mấy lượt cô lấy bàn chảy đánh răng ra cho hắn xúc miệng.

A Man học theo động tác của Trình Y lấy tay múc nước xúc miệng, Trình Y thì lấy hai cái bàn chảy đánh răng đi rửa, cô đã làm ký hiệu cho hai cái bàn chảy, một cái cho hắn một cái cho cô, rất dễ phân biệt.

“A.” Sau khi xúc miệng A Man cũng học theo Trình Y mà hà hơi vào cô, ngửi được mùi thanh mát mình thở ra thì vẻ mặt mừng rỡ, cao hứng đến lông mi đều nhướng cao lên.

“Như thế nào? Cảm giác thoải mái hả? Từ nay về sau mỗi ngày đều phải đánh răng, một ngày chà hai lần.” Trình Y hừ hừ đắc ý nói với A Man lời nói của thời hiện đại.

Thấy Trình Y vì đắc ý mà vểnh cao khóe môi, trong mắt A Man sâu thẳm, kéo mạnh cô vào lồng ngực hôn lên môi cô một cái thật kêu, sau đó giống như mèo trộm được cá đắc ý nhìn cô cười rất muốn ăn đòn.

“Ngươi!” Trình Y bụm môi bị đau tức giận trừng A Man, tay nắm thành quyền đánh mấy cái lên người hắn trút giận, đánh đánh thế nào chính mình cũng cười rộ lên theo hắn.

Sau khi cười đùa hai người cầm đồ trở về, Trình Y cầm “cỏ đánh răng” A Man đào lên trồng vào trong đất gần cửa hang động.

Thịt con mồi rất ngon, có vị mặn, thịt động vật có vị mặn ngon hơn nhiều so với thịt bình thường. Khẩu vị Trình Y tăng nhiều liền ăn vài xâu thịt. Khẩu vị A Man rất tốt, cả con mồi ăn gần hết cuối cùng chỉ còn lại một bộ phận nhỏ, phần nào ăn không hết thì để dành lại cho ngày mai.

Trải qua hai ngày ở chung hai người quen thuộc hơn, Trình Y cũng dần dần thả lỏng, nói nói cười cười với A Man, mặc dù bọn họ ngôn ngữ không thông.

Trời gần tối thì bọn họ đi bờ sông tắm rửa, hai người cùng nhau tắm thì nhanh hơn một người mè nheo. A Man căn bản là không chú tâm tắm rửa, muốn ‘đánh lén’ Trình Y, hai người ở trong nước ngươi trốn ta đuổi bơi qua bơi lại ầm ĩ thật lâu mới lên bờ.

Bây giờ cũng một chỗ với A Man cũng không cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạp, cảm giác nháy mắt một cái thời gian đã trôi qua rồi. Lên bờ mặc quần áo vào Trình Y mới nhớ tới cô quên mang theo lưới ra thử hiệu quả, tự nhắc nhở mình ngày mai nhất định không thể quên.

Buổi tối đi ngủ lúc nằm lên da thú Trình Y bắt đầu khẩn trương, trong lòng yên lặng cầu nguyện làm cho A Man nhanh chóng ngủ thiếp đi. Hiển nhiên ông trời không coi trọng ước nguyện của cô, cô vừa cầu nguyện xong cánh tay của A Man liền duỗi tới kéo cô qua. Ghét bỏ quần áo nội y trên người cô vướng bận , bàn tay ngốc đem quần lót của cô kéo xuống, sau đó cởi áo lót, áo lót có móc khóa hắn không biết làm sao mở, mất hết nhẫn nại phát ra âm thanh phàn nàn muốn xé rách nó đi.

“Đừng kéo, để ta cởi!” Trình Y lớn tiếng chặn lại, mỗi một loại quần áo của cô hiện tai đều là bảo bối, hỏng rồi sẽ không có nữa. Một bên oán thầm hành vi lưu manh của hắn một bên không tình nguyện cởi nội y cất kỹ sang một bên.

Sau khi Trình Y xích lõa, A Man rốt cuộc hài lòng phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, hai bàn tay to lớn bắt đầu không thành thật. Sờ tới sờ lui trên người cô, mỗi tất da thịt đều không buông tha, sờ soạng mò mẵm làm toàn thân Trình y đỏ như tôm luộc.

Tố hôm qua cũng như vậy, A Man hết sờ lại hôn trên người cô, nơi nào đó của cô . . . hắn cũng sờ soạng. Ngay lúc Trình Y cho rằng A Man sẽ cường cô, toàn thân vì khẩn trương và bài xích mà căng thẳng thì A Man không có dùng sức mạnh với cô, thở hổn hển bò xuống khỏi người cô, buông tha cô.

Đêm nay lại như vậy nữa giống như đêm trước, hắn sờ soạng trên người cô hết một lần lại một lần. Nhịp tim trong ngực cô đập dồn dập như đánh trống không khỏi nghĩ rằng A Man hình như rất yêu thích da thịt trên người cô, đều tìm tòi không bỏ sót.

Đại khái đã xong tay bị nghiện, A Man không sờ soạng nữa mà áp lên người Trình Y, vùi sâu vào trước ngực cô bắt đầu liếm lên ngực cô.

Cảm giác tê tê ngứa ngứa trước ngực truyền đến làm Trình Y sắp khóc rồi, dùng sức kéo đầu hắn ra không cho hắn làm chuyện xấu nhưng bất quá sức lực không đủ. Mặc kệ cô giãy giụa cầu xin tha thứ như thế nào đều không làm cho hắn mảy may nhúc nhích. Cuối cùng sau thật lâu hắn vừa cắn vừa mút, ‘hai điểm’ bị đau làm Trình Y cũng không nhịn được ủy khuất nữa liền “oa” một tiếng khóc lên.

Thấy Trình Y khóc, A Man không làm thêm chuyện lưu manh nữa, vẫn chưa thỏa mãn buông tha cho việc ‘ăn’ cô, bò xuống ôm cô, bàn tay to vỗ vỗ lên lưng cô, giọng nói nhu hòa trầm thấp dỗ dành Trình Y đang nức nở.

Toàn thân A Man nóng bỏng đến lợi hại, chịu đựng khó khăn gắng gượng dỗ Trình Y ngừng khóc liền mang “ngạo đỉnh” muốn làm chuyện xấu chạy ra khỏi sơn động. Giống như đêm hôm trước hắn muốn đi ra sông tắm . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.