Tình trạng sức khỏe của tôi ngày một trầm trọng hơn. Thời tiết khá lạnh cộng thêm với lớp tôi nằm trên tầng 3 nên lượng gió lùa rất nhiều. Tôi ngồi trong lớp rét run cầm cập. Tôi nhìn về phía cậu ấy. Trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ muốn mượn áo khoác của cậu ấy mặc thêm. Cổ họng bị viêm nên tôi chỉ nói nhỏ được. Với chỗ ngồi của chúng tôi, tôi đương nhiên không thể nào gọi to được. Chính vì vậy, tôi đành nhờ cậu bạn bàn trên. Cậu bạn bàn trên nghe thấy, gọi to tên cậu ấy. Cậu ấy quay người lại nhìn. Chẳng hiểu sao cậu ấy lại đưa mắt nhìn về phía tôi. Rõ ràng cậu bạn kia đâu có nói rằng tôi là người gọi cậu ấy.
Cậu ấy hất cằm về phía tôi, tỏ ý tôi cứ nói đi.
"Mượn áo khoác" Tôi vừa dùng giọng nói vừa sử dụng ngôn ngữ chân tay.
Cậu ấy không trả lời, từ từ cởi áo khoác ra. Sau đó, cậu ấy ném chiếc áo khoác về phía tôi.
Tôi nhận lấy, mở rộng áo khoác chùm lên người. Chiếc áo toàn mùi hương của cậu ấy. Cái mùi hương thật sự rất dễ chịu. Nó vừa có vị ngọt vừa có hương thơm thanh thanh dịu mát. Thực sự vô cùng thoải mái. Hương thơm từ chiếc áo bao quanh lấy hơi thở của tôi.
Cô bạn thân đang ngồi viết bài bỗng quay sang nhìn tôi.
"Sao tao toàn ngửi thấy mùi thằng W thế nhỉ?"
Sau đó, cô bạn di chuyển ánh mắt về phía tôi. Thấy tôi mặc 2 áo khoác nên đã đoán ra được.
"Áo của W à?"
Tôi gật đầu.
02
Tiết 4 là tiết thể dục. Tôi và cô bạn thân nằm trong đội tuyển Sinh nên phải đi thực hành. Trong lúc chờ đợi, tôi nhìn về phía lớp tôi. Cậu ấy bị đau chân nên ngồi nghỉ, không tham gia tập luyện cùng các bạn. Tôi cũng không để ý nữa, bắt đầu thực hành mổ cá.
Mùi hương thơm dịu của cậu ấy thỉnh thoảng lại đan xen mùi tanh của cá đi vào mũi tôi. Ôi cái cảm giác này.
Mổ được một lúc, tôi bỗng nhìn thấy cậu ấy tiến về phía tôi. Cậu ấy đi qua chào cô giáo rồi tiến đến chỗ chúng tôi đang thực hành.
"W, cô có nhã ý muốn mời mày vào đội tuyển Sinh ấy. Mày có muốn vào không?" Cô bạn thân tranh thủ lúc cô giáo đang hướng dẫn hỏi cậu ấy.
"Thật hả cô? Em vào. Em muốn vào. Tiện thể cô mổ chân cho em luôn" Cô ấy giơ gót chân đang được băng kín mít lên, vừa cười vừa nói.
"Thôi tôi xin. Anh vào đây có mà phá đội tuyển của tôi" Với vốn hiểu biết về cậu ấy, cô giáo xin hàng ngay.
Cậu ấy đứng xem một lúc rồi đi ra khu vực sân tập thể dục.
03
Trước giờ về 10 phút, tôi đang nằm hít thở hương thơm từ chiếc áo khoác của cậu ấy, vừa lim dim chìm trong giấc ngủ. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng gọi dồn dập.
"Phương ê. Phương. Phương ê"
Tôi ngẩng đầu lên nhìn. Là cậu ấy gọi.
"Áo khoác" Cậu ấy muốn lấy lại chiếc áo khoác tôi đang mặc này.
"Lạnh lắm. Cuối giờ tao trả" Tôi lắc đầu, giữ chặt chiếc áo khoác.
Cậu ấy không đòi nữa, quay lên.
04
Tiếng chuông reo lên. Giờ ra về đã đến. Tôi thu dọn sách vở vào balo. Bỗng nhiên, cô bạn thân xoay cằm tôi lại, chu môi, giả vờ động tác như kiểu hôn tôi đến nơi. Tôi theo phản ứng gạt tay cô bạn ra. Cô bạn buông tôi ra.
"Crush mày vừa nhìn thấy cảnh này đấy" Cô bạn thân lên tiếng nhắc nhở tôi.
Tôi không biết đây là lần thứ bao nhiêu cậu ấy nhìn thấy cảnh cô bạn tỏ ra thân mật với tôi nữa.
Cậu ấy lợi dụng khoảng trống giữa hai bàn, đi ra sau tôi.
"Trả tao áo khoác" Cậu ấy chạm nhẹ vào vai tôi, đặt balo xuống ghế tôi.
Tôi cởi áo khoác ra, đưa cho cậu ấy. Cậu ấy nhận lấy. Do đường đông nên không thể ra được nên cậu ấy phải nán lại.
Tôi nhân cơ hội giơ tay lên chạm vào ngực cậu ấy. Cậu ấy nhíu mày nhìn tôi, không phản ứng gì.
Lúc này tôi mới nghĩ lại, tại sao lúc đấy tôi không sờ thứ khác gần hơn, thuận tay hơn nhỉ?
05
Đầu giờ chiều, tôi cùng một cô bạn đi lấy sổ đầu bài. Lúc ra khỏi lớp, tôi gặp cậu ấy đang trên hành lang. Tôi đi tới, giơ tay lên. Cậu ấy nghĩ rằng tôi bóp ngực nên vội vàng lấy hai tay che ngực lại.
Nhưng không, tôi lần này tôi bóp bên dưới. Cậu ấy xoay người lại, dường như là áp sát bờ tường bên cạnh làm tôi không thể giơ tay bóp được.
"Đi ra" Cậu ấy lên tiếng cảnh báo.
06
Do buổi sáng tôi mặc lồng áo khoác của cậu ấy ở bên ngoài nên giờ chiếc áo khoác của tôi toàn mùi hương của cậu ấy.
Đêm nay tôi sẽ ôm chiếc áo khoác của mình đi ngủ như để hưởng thụ mùi hương từ cậu ấy. Haha!