Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ

Chương 14



Bầu khí êm dịu trong nhà khiến hắn cảm thấy thư thái không ít, thay đôi giày da cao cấp bằng đôi dép lê màu xanh biển hắn từng bước từng bước lên lầu

Có hai dãy lầu nhưng chỉ có căn phòng thứ nhất bên trái là đèn sáng, vài tia sáng yếu ớt xuyên qua cánh của khép hờ chiếu lên người hắn

Mở cánh cửa ra đột nhiên hắn thẫn thờ, đèn trong phòng là một màu vàng êm dịu trong khung cảnh ấy một cô gái xinh đẹp đang ngủ

Cô đang nắm trên sopha da màu đen thân hình nhỏ nhắn cuộn lại như một viên cầu nhỏ nhắn

Nhẹ nhàng bước tới như sợ làm đánh thức nàng tiên nhỏ đang ngủ, giây phút này làm hắn quên bén mất đây là người đã từng cưỡng gian hắn

Giờ phút này không còn nhìn thấy vẻ cao ngạo cùng bất cần đời của cô nữa mà thay vào đó là sự đáng yêu đến kì lạ

Cô nằm đó nhìn vô cùng bình yên

Khẽ dùng tay vuốt nhẹ gò má cô, mềm mại cùng lán mịn khiến hắn yêu không thôi

Bỗng dưng cô cọ mặt vào tay hắn, môi mỉm một nụ cười ngọt ngào như một con mèo nhỏ đáng yêu đang làm nũng với chủ nhân.....

Ánh sáng mùa thu có chút yếu ớt chiếu xuyên qua cửa kính, Ngưng Tuyết khẽ nhíu mi mắt rồi từ từ mở ra, đôi mắt màu hổ phách dưới ánh nắng mặt trời như biết phát sáng đẹp đến mê hồn

Bỗng cảm thấy trên tay như có vật nặng đè lên, cô nhíu mày nhìn xuống

A.... thì ra là tiểu bạch thỏ của cô

Đêm qua cô chỉ tiện nói một câu như vậy, cứ tưởng là hắn sẽ không tới không ngờ hắn không những không tới mà còn đang ngồi dưới sàn nhà an nhàn mà gối đầu lên tay cô ngủ ngon lành, miệng còn rịn ra một chút nước bọt trong suốt

Cô không những không thấy phiền mà ngược lại còn có chút đáng yêu, bàn tay khẽ vuốt tóc ai đó như sủng vật

Khi Âu Dương Vũ tỉnh dậy đập vào mắt hắn là ánh mắt hắn là hình ảnh đó

Bỗng hắn nhớ tới nửa đêm lại vì một câu nói mà lại tức tốc lái xe đến nhà cô cứ như một cô vợ đang trong mong được chồng sủng ái vậy, không những vậy lại ngủ dưới sàn để cô vuốt ve tóc lại còn bị cô nhìn bằng ánh mắt như vậy. Hơn nữa.... hơn nữa.... hắn thật sự còn hưởng thụ dưới cái vuốt ve của cô nữa chứ. Khuôn mặt xấu hổ đến mức đỏ bừng trong thật đáng yêu như đang cầu xin chủ nhân yêu vậy

Ngưng Tuyết mỉm cười hạ xuống bờ môi đang run rẩy một nụ hôn thật sâu, khi môi lưỡi chạm nhau một cảm xúc lạ lẫm dần nhen nhóm" Nhớ tôi không? " đang đắm chìm trong cảm xúc ngọt ngào của nụ hôn thì bỗng một giọng nói ngọt ngào vang lên,Âu Dương Vũ bỗng hoàn hồn nhìn cô

Đôi mắt màu hổ phách như muốn nuốt chửng lấy hắn, tim hắn đột nhiên tăng tốc mãnh liệt, hắn khó khăn dời khỏi tầm mắt của cô nhưng chỉ vài giây sao chỗ nào đó lại cương cứng

Hắn khó nhọc hít thở tự nhủ bản thân không được nhìn vào đôi thỏ trắng nõn nà đang nửa kín nửa hở của cô nhưng mà......

Lại sắp có thịt rồi:))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.