-陈金主从刚才就一直装13完全是为了保护韩小鹏: Câu này số 13 có nghĩa là ra vẻ, từ viết tắt ấy.
__________
Gì? Cữu cữu muốn ở dưới sao? Hàn Tiểu Bằng lập tức quăng mắt về phía Chu Toàn, mông có chút nhỏ, hơi vuông vuông, lại còn hơi xệ, nhưng người ta tốt xấu gì cũng là đại ca xã hội đen, hơn nữa mông lại càng có thể là xử. Có thể khai bao cho lão đại, làm đối phương chết đi sống lại, y tự giác không thấy phiền. Chỉ là có chịu đổi hay không, còn phải đợi Hạo ca tính đã.
Trần kim chủ nãy giờ vẫn đang giả trang ra vẻ cốt yếu là để đảm bảo an toàn cho Hàn Tiểu Bằng. Lúc nghe Chu Toàn bảo muốn đổi, hắn đạo hạnh còn thấp dĩ nhiên không nhịn được, lông mi run run, mắt cũng rẩy rẩy, khoé miệng cũng hơi cong thành một vòng.
Chu Toàn thấy hắn như vậy, trong lòng không khỏi suy nghĩ — Tiền đã kiếm đủ thì nên thu tay lại, có vài người cho dù có cảm tình, cũng không thể giữ lại bên mình.
Tối hôm đó, một đám người trước sau đến một nhà hàng hải sản ăn cơm. Ăn xong, Chu toàn đề nghị đến hộp đêm tìm vui. Đến nơi tụ tập, quản lý club vừa thấy hắn lập tức liên hệ với các má mì, gọi đến mấy chục cô em xinh tươi, xếp hàng cho đám huynh đệ Chu Toàn lựa chọn.
Nhưng vì bọn họ đến trễ, người xinh đẹp đều đã bị đoạt hết, một đám ngồi xem một vòng lại một vọng, không được hài lòng tuỳ ý chọn vài người lại thử, tiếp liền gọi người mở rượu.
Hàn Tiểu Bằng nhìn chằm chằm từng chai đỏ, đen, trắng, vàng, … kia. Biết cơ hội của y tới rồi.
Năm đó, trước khi y vào học chuyên ngành, có đi phỏng vấn thử. Cuộc phỏng vấn này được tổ chức tại một phòng khách sạn năm sao cao cấp, sau cùng vị lãnh đạo chủ quản có hỏi một vấn đề như sau:”Có thể uống rượu không?”
Hàn Tiểu Bằng nói:”Có thể!”
Lãnh đạo hỏi:”Có thể uống bao nhiêu?”
Hàn Tiểu Bằng nói:”Tôi cũng không biết, chưa từng say bao giờ.”
Đây là nói thật, bữa tối hôm đó, chỉ bằng sức uống của mình y đã có thể làm cho vị lãnh đạo kia ngã gục trên bàn.
Mà nhiệm vụ hôm nay của Hàn Tiểu Bằng là một tay đẩy ngã hết tất cả đám người trong club bây giờ. Dù vậy y cũng không có bị áp lực quá.
Bát qua tửu lượng tốt không có nghĩa là sẽ uống tận mạng ngay từ đầu. Trong hộp đêm hoạt động giải trí loạn lạc tứ phía, Hàn Tiểu Bằng cơ bản chỉ có việc trốn ở trong lòng Trần Hạo để hắn chắn rượu.
Chu Toàn và mấy anh em bên kia đều muốn trút rượu y, liên tiếp mời uống.
Trần Hạo sao có thể không biết tâm tư xấu xa của đám người này, vì bảo hộ người trong lòng, liền liều mạng chắn cho y. Tửu lượng hắn vốn không cao, mới uống mấy ly, mặt đã đỏ.
Chu Toàn cũng biết đứa cháu ngoại này bình thường uống rượu cũng chỉ chống được không bao lâu, nên dẫn đầu toàn thể nhân mã bao vây công kích, muốn trước tiên phải đem hắn chỉnh cho gục xuống.
Trần Hạo một tay chống sô pha, một tay nâng ly, dùng thân thể đem Hàn Tiểu Bằng che sau lưng. Đầu óc hắn ngày càng hỗn độn, thân thể cũng ngày càng nhẹ hẫng như đám mây muốn bay đi ngay lập tức, dạ dày lại như sóng trào biển dâng làm hắn muối ói ra, miệng như trước cùng bọn Chu Toàn đối chát, chỉ là nói cái gì, ngay cả hắn cũng không nghe được nữa.
Hắn chỉ có một ý niệm duy nhất: Ta phải bảo hộ Bằng Bằng.
Nếu thật sự không được nữa, ta liền khóc lóc làm ầm, mượn rượu giả điên, đánh người, để cho Bằng Bằng nhân cơ loạn lạc trốn thoát.
Vì thế, hắn đột nhiên xoay người cầm lấy chai rượu rỗng bên cạnh, hung hăng nện xuống bàn.
Thân bình vỡ vụn, mảnh chai văng khắp nơi.
Chu Toàn cùng những người khác kể cả đám lưu manh nửa tỉnh nửa say đều đơ người ra.
Trần Hạo cầm nửa chai rượu vỡ, khuơ loạn trên không trung, hô lớn:”Bọn mày mẹ nó lại bức tao tao liền…..”
Mọi người trừng mắt chờ hắn nói nửa câu sau, lại nhìn đến tay Trần Hạo quơ loạn quay mòng hai vòng, trĩu về phía sau, ngã sấp xuống người Hàn Tiểu Bằng, ngủ.