Hạo Hạo Và Bằng Bằng

Chương 22



Bây giờ chúng ta sẽ xem kỹ một chút tình hình hiện giờ trong quán bar.

Chu Toàn bên kia có sáu người, trong đó có năm người là tâm phúc cả tài cả tướng của hắn, năm người này mỗi người đều kẹp một em gái, hơn nữa còn có tiểu bằng hữu Bối Bối đáng yêu như vậy, tổng cộng là mười hai người. Phần lớn đều còn sức chiến đấu hung tàn.

Trái lại Hàn Tiểu Bằng bên này, đồng minh duy nhất – tức Trần Hạo đồng học đã không thể trụ được, hôn mê bất tỉnh.

Hàn Tiểu Bằng bây giờ giống như một con dê bị cạo sạch lông, bị vô số đại hôi lang đang chảy nước miếng vây quanh ở giữa.

Lãnh tụ khai quốc vĩ đại Mao chủ tịch đã dùng kinh nghiệm từng trải chỉ bảo chân lý đấu tranh duy nhất cho chúng ta: Đó chính là trong một thời kì lịch sử nhất định, kẻ thù của ngươi chỉ có duy nhất một!

Lời này vừa dùng để áp dụng trên chiến trường, vừa dùng để áp dụng trên bàn rượu.

Tình cảnh Hàn Tiểu Bằng thực bất lợi, nhưng y hiểu rõ chỉ cần nắm chắc được điểm đó, liền không có gì phải lo lắng.

Cho nên, qua một phen lấy lòng, mượn sức, phân hoá nội bộ, tiêu diệt từng bộ phận….

Hai giờ sau:

Dưới ngọn đèn ái muội trong hộp đêm, không khí đục ngầu. Các em gái đã tan tác, trên thảm rãi đầy vỏ chai không, cùng vài tên nam nhân đã bất tỉnh nhân sự nằm ngang dọc.

Trên sô pha, chỉ còn lại hai người còn tỉnh, ngồi đối diện hai đầu bàn trà.

Hàn Tiểu vắt chân bắt chéo, híp lại đôi mắt nửa say nửa tỉnh, lại tiếp tục không chút nao núng rót đầy hai ly rượu trên bàn.

Đây là rượu Mao Đài 54 độ. Bọn hắn giống như là đánh thăng cấp vậy, từ 37 độ uống thẳng đi lên một đường, rốt cuộc, cũng có một người tựa hồ đã đến cực hạn.

Chu Toàn từ đầu xuống cổ đều đỏ như cua bị luộc chín, nhìn ly rượu trên bàn nhếch miệng nhe răng. Hắn thấy dạ dày mình như bị thiêu cháy đến nơi rồi.

Hàn Tiểu Bằng nâng ly: “Một hơi cạn luôn?”

Chu Toàn đã cười đến vặn vẹo: “Mày con mẹ nó, rốt cuộc là loại người đéo gì?”

Hàn Tiểu Bằng nhướn mày, vừa muốn đáp trả, đột nhiên từ sau lưng có tiếng người nào đó khàn giọng mắng to: “Câm mẹ đi! Y là người của ông đó!”

Cho dù là Chu Toàn hay Hàn Tiểu Bằng cũng đều bị làm cho giật mình, quay đầu tìm nguồn âm, đã thấy Trần Hạo ngồi thẳng dậy, mặt đỏ tai hồng, hai mắt dại ra.

“Hạo Hạo?” Hàn Tiểu Bằng và Chu Toàn đồng thời kêu lên.

Trần Hạo ân một tiếng, thân mình lại lung lay hai đợt, lại ngã xuống phía sau hôn mê bất tỉnh.

Hai người bên kia đều đồng loạt sửng sốt. Nhưng so với Chu Toàn đã bị dồn đến cực hạn, đầu óc Hàn Tiểu Bằng vẫn còn thanh tỉnh, phản ứng mau lẹ, thừa dịp người ta ý thức mơ hồ, dồn toàn bộ lực, nâng cánh tay đập một phát thật mạnh vào gáy hắn…..

Chu Toàn vốn đã choáng đến ngu người, bị một cú đập thình lình như vậy, ngay cả kêu cũng không nổi, trực tiếp ngất xỉu.

Hàn Tiểu Bằng giữ chặt người, thuần thục đem hắn lột sạch sẽ.

Quả nhiên như y nghĩ, mông Chu Toàn vừa nhỏ lại vừa vuông, chả dễ nhìn chút nào.

Y tách hai cánh mông đen đen kia ra, giữa song khâu, mơ hồ có thể thấy tiêu điểm màu cà phê kia đang nhịp nhàng co rút.

Con mẹ nó đúng là đồ thiếu thao! Hàn Tiểu Bằng cười lạnh trong lòng, thuận tay cầm lấy một chai bia rỗng, phun trên miệng bình chút nước miếng, rồi nhắm ngay thí mắt đang co thắt kia đâm mạnh vào.

“Ô!” Người đang hôn mê một nửa kia ăn đau, phát ra tiếng rên rỉ mỏng manh, đồng thời vặn vẹo thân thể muốn phản kháng.

Hàn Tiểu Bằng thấy hắn không biết điều, lại giật tóc nắm đầu hắn lên, hung hăng đập vào trên bàn vài cái.

Một, hai, ba cái, tấm kính dày trong suốt rất nhanh bị nhuộm đầy vết máu, Chu Toàn triệt để chết ngất.

Hàn Tiểu Bằng buông hắn ra, tiếp tục xoay xoay chai bia kia. Người đã mất ý thức, sau huyệt cũng tự nhiên thả lỏng, y lộng một hồi, cái mông già kia liền từng chút từng chút nút miệng chai vào.

Y lúc này mới hài lòng, lại cởi sạch quần áo đám thủ hạ Chu Toàn.

Mấy đại lão gia trần trụi, bị Hàn Tiểu Bằng nghịch giống như nghịch búp bê Barbie tạo thành các loại tư thế: Cưỡi ngựa, trói buộc, 69, …. Sau đó đem toàn bộ mỹ cảnh chụp lại từ nhiều góc độ.

Đây là thủ đoạn cũ. Hàn Tiểu Bằng sau khi bắt đầu làm việc tham gia vào các phi vụ lừa đảo tống tiền chính là dựa vào con đường này mà làm. Cho nên y đủ am hiểm.

Bê bối tình dục, từ cổ chí kim đã bức đến cho dù là dũng sĩ đấu bò cũng không đỡ nổi; huống hồ y không tin, năng lực chịu đựng của người như Chu đại ca có thể khác với đám người thường.

Chụp xong đống ảnh tươi mát. Hàn Tiểu Bằng mới cảm thấy mỹ mãn cõng Trần Hạo đi về, mà phía sau bọn họ, là 7 tên tráng hán trần trụi x tập thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.