Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 121: 121: Hắc Trùng Độc




Chờ họ cảm thán xông lúc sau, cuối cùng chọn ra 20 người tuổi đã hơn một trăm mà thực lực không có cách nào tân tiến, cũng đại biểu tìm lực của những người này chỉ có thể tu luyện đến Đại Linh Sư cấp bậc mà thôi, để họ dùng Phá Vương Huyền đan là tốt nhất.

Chờ những người đó đi rồi, Vân Chiến hồ nghi hỏi Vân Phong Nhã.
" Nhã nhi sao con lại không cho ngoại công dùng Phá Vương Huyền Đan? Con cũng biết ngoại công đã mười mấy năm không có tăng cấp, có lẽ tìm lực của ngoại công cùng mấy lão nhân kia không sai biệt lắm?"
Vân Phong Nhã nghiêm túc nhìn Vân Chiến hỏi.
" Ngoại công, người năm nay cũng 88 tuổi đi, với thiên phú của ngoại công hiện tại ít nhất cũng nên là Linh Vương cấp bậc, cho dù ngoại công có bị nội thương nhưng mười mấy năm vẫn không tăng cấp ngoại công không cảm thấy lạ sao?"
Vân Chiến còn đang cười tủm tỉm nghe Vân Phong Nhã như vậy hỏi, nụ cười trên môi cũng từ từ biến mất, ông trầm mặc nhìn Vân Phong Nhã trên mặt nghiêm túc biểu tình nhìn mình, ông thở dài nhìn Vân Phong Nhã nói.
" Ai, ngoại công già rồi, có những chuyện ngoại công cũng nên nói cho con biết, thật ra hơn 20 năm trước khi mẫu thân và phụ thân con ước định chung thân khi, Thương gia người lúc đó chỉ là nhị lưu gia tộc, nhưng so với Vân gia, thì Vân gia chúng ta thật sự không tính là gì, cho nên Thương gia người cực lực phản đối hôn nhân này, chỉ chấp nhận phụ thân con nạp mẫu thân con làm thiếp, còn dòng chính nữ nhi Cao gia cũng là nhị lưu gia tộc làm chính thê, mà nữ nhân đó cũng phải lòng phụ thân con, muốn gả cho hắn, nhưng phụ thân con lại không muốn mẫu thân con chịu ủy khuất, kiên quyết phản đối, còn nói hắn cả đời chỉ muốn cưới mẫu thân con một người, nếu Thương gia không đồng ý thì hắn sẽ đi Vân gia ở rể, hoạt là cùng mẫu thân con tư bôn." Nói đến đây ông liền tức giận mắn." con xem, tên tiểu tử đó cứ nhiên muốn bắt cóc bảo bối nữ nhi ta cùng hắn tư bôn hắn cũng dám nói ra, có tức không chứ?"

Vân Phong Nhã có chút xấu hổ vuốt vuốt cái mũi, vì tên tiểu tử muốn gạt ngoại công bảo bối nữ nhi là nàng phụ thân nha.
Vân Chiến hùng hổ nói xông, mới nhớ đến tên tiểu tử đó là cháu ngoại mình phụ thân, có chút xấu hổ ho khan vài tiếng.
" Khụ....!khụ.....!phụ thân con chẳng những là Thương gia con cháu trong đệ nhất thiên tài, mà có thể nói là Nam Lân Quốc cả nước loạt vào tốp mười Thiên tài, chỉ vì phụ thân con không phải Thương gia dòng chính nhi tử, Thương gia lại thấy phụ thân con như vậy quyết tâm, cũng thỏa hiệp, nhưng với điều kiện phụ thân con phải giúp Thương gia thắng được bốn Nước đại bỉ đệ nhất danh mới đồng ý cho phụ thân con cưới mẫu thân con làm thê tử." Nghĩ đến đây trong mắt ông đều là từ ái." ai...!Tên tiểu tử đó nghe vậy không cần suy nghĩ liền đáp ứng, hắn không màn ngày đêm tu luyện, vì dùng Linh quả và đan dược quá nhiều, làm cho thực lực phù phím, cuối cùng phụ thân con cũng đoạt được đệ nhất danh, đưa Thương gia năng lên một bậc trở thành Nam Lân Quốc Đại gia tộc, ai....!phụ thân con tuy thắng trận đấu, nhưng cũng mất nữa cái mạng, lại thương đến căn cơ, phụ thân con về sau cũng chỉ có thể thông thả tăng cấp, từ Nam Lân Quốc trước 10 thiên tài trở thành Nam Lân Quốc xếp hạng 100 thiên tài, nhưng phụ thân con vẫn không hối hận, làm ngoại công không thể không bội phục a." Ông cảm khái nói.
" Mẫu thân con cuối cùng cũng gả vào Thương gia, nhưng Cao gia người làm sao có thể nhẩn nhịn như vậy sỉ nhục, Cao gia lại không dám tìm Thương gia người gây sự, cho nên Cao gia người tìm đến chúng ta Vân gia gây sự, trùng hợp lúc đó lão gia chủ lại trong thời khắc quan trọng tăng cấp không thể đánh gãy, Ngoại công cũng biết Cao gia người không dám giết chúng ta, nên ngoại công không cho người đánh gẩy lão gia chủ tăng cấp, ngoại công cùng mấy vị trưởng lão vì chống đỡ, cũng bị thương không nhẹ, ngoại công lúc đó cũng không để ý, nghĩ chỉ cần dưỡng thương vài tháng là tốt rồi, nhưng cũng từ ngày đó trở đi, ngoại công mỗi lần hấp thụ linh khí càng ngày càng trắc trở, cứ nghĩ là do thương thế chưa lành mới như vậy, cho đến vài tháng sau vẫn là như vậy tình huống, ngoại công biết thân thể mình có vấn đề, cũng tìm rất nhiều dược y và luyện đan sư tỷ mỉ kiểm tra cũng không có phát hiện ra vấn đề gì? Chỉ có thể từ bỏ." Vân Chiến cười khổ nói.
Vân Phong Nhã nghe xong, trong mắt hiện lên một tia lãnh quan, chuyện Cao gia đến Vân gia gây sự, trong đó không có sự đồng ý của Thương gia, Cao gia cũng không như vậy ngạo mạn đối với Vân gia xuống tay, dù gì Thương gia cũng đã trở thành đại gia Tộc, mà Vân gia lại là bọn họ thông gia, cho dù Cao gia tức giận đến đâu cũng chỉ giám lén lút ra tay với Vân gia mà không như vậy trương dương tìm đến Vân gia gây sự.
" Ngoại công, người để con bắt mạch thử xem."
Vân Chiến tuy biết Vân Phong Nhã đã là tứ phẩm luyện Đan Sư, nhưng ông cũng không có hiện ra cái gọi là hy vọng, vì lúc trước Vân gia hoa không ít bảo bối mời đến một vị lão giả tứ phẩm Luyện Đan Sư kiểm tra qua, cũng không có phát hiện trong thân thể có vấn đề gì? nói chi Vân Phong Nhã chỉ mới trở thành tứ phẩm Luyện Đan Sư, nhưng ông cũng không nói cái gì, tươi cười đưa cổ tay ra cho Vân Phong Nhã bắt mạch.
Vân Phong Nhã lúc trước cũng đã từng cho Vân Chiến xem qua mạch, cũng không phát hiện ra vấn đề, nhưng tìm thức đã nói cho nàng, ngoại công trong thân thể nhất định có vấn đề, chỉ tạm thời không phát hiện mà thôi, cũng mai mắn Hoàng thực lực tăng lên không ít, lần này có thể trợ giúp xem ngoại công tình huống.

Luyện Đan Sư cùng Dược Y Sư không giống nhau là, Dược Y Sư giống như trung y là quan sát và xem mạch đập, còn Luyện Đan Sư là dùng Linh khí và tinh thần lực quan sát bên trong thân thể trạng huống, Luyện Đan Sư thường xuyên dùng tinh thần lực luyện đan, nên rất dễ nắm bắt tinh thần lực, lực đạo, sẽ không thương tổn đến người bệnh.
" Hoàng, xem ngươi rồi."
" Chủ nhân yên tâm, người chỉ cần đi theo dòng khí của ta là được."
Vân Phong Nhã nhấm mắt lại, Linh lực bắt đầu cùng Hoàng dòng khí từ từ đi vào thân thể của Vân Chiến, làm Vân Chiến cảm thấy trên cổ tay mình từ từ nóng lên toàn thân, khi đến Đan Điền chỗ xoay quanh, hắn cảm thấy trong bụng như có thứ gì nhúc nhích lên, hắn không chút do dự dùng sức một kéo, đem áo trên kéo ra, đồng tử co rút lại, vì hắn thấy dưới rốn phía dưới, gần Đan Điền nơi vị trí xuất hiện một hình dạng như một con sâu dày khoảng ngón tay đang nhô lên, nơi nhô lên còn có một chút màu đen nhàn nhạt, Vân Phong Nhã cũng chú ý đến, trong thức hải hỏi Phượng Hoàng.
" Hoàng đây là thứ gì?"
" Chủ nhân, nếu ta đón không lầm ngoại công người trúng chính là Hắc Độc Trùng, loại trùng này rất là thưa thớt, chúng nó sống ở hắc ám rừng rậm bên trong, chúng nó thọ mệnh không dài, cũng rất yếu ớt, đồ ăn của nó là Hắc Ám Thảo, nhưng chổ đáng sợ của chúng nó là, chỉ cần trước lúc nó chết, máu của nó thấm vào vết thương chổ, nếu người đó thực lực không cao, không đến một tháng thời gian Đan Điền nơi đó sẽ từ từ sinh ra một loại hắc ám độc tố, hắc ám độc tố sẽ đem đại bộ phận linh khí trong thân thể hút đi, làm đối phương không đủ Linh khí tăng cấp, nhưng nó lại không ảnh hưởng đến đối phương thân thể, trừ phi người đó đã là lục phẩm Luyện Đan Sư có thể nhìn ra đến, còn phía dưới dược y hai là Luyện Đan Sư đều không thể nào phát hiện ra là đương nhiên, nếu không phải nhân gia là thượng cổ thần thú linh khí sâm nhập vào bên trong, chủ nhân người là phải chờ thêm vài năm nữa độc tố hiện ra mới có thể nhìn ra nha."
Vân Phong Nhã trong mắt càng trở nên lạnh lẽo.
" Ngươi biết làm thế nào giải độc trùng này sao?"

" Biết a, chủ nhân chỉ cần cho gia chủ ăn vào vài cánh Tuyết Liên ngàn năm trở lên, cùng với một chút Bách Diệp Thảo là được, chờ độc tố giải trừ, ngoại công của người trong vòng mười năm thực lực sẽ tăng vượt bật."
" Vì cái gì?"
"Chủ nhân người cũng biết hắc ám nguyên tố lợi hại đi, hắc ám nguyên tố có thể cắn nuốt các nguyên tố khác, cũng là đại lục này các cường giả kiên kỵ nhất nguyên tố, một khi phát hiện có người có hắc ám nguyên tố, bọn họ nhất định sẽ diệt trừ chi, mà ngoại công của người mười mấy năm đan điền bị hắc ám độc ảnh hưởng, một khi được giải thoát nó sẽ giống một con giả thú đối khác rất nhiều năm, chỉ muốn ăn no vậy."
Vân Phong Nhã nghe vậy, lúc này trên mặt mới thoải mái một chút nói.
" Xem ra, tiểu Hoàng nhà ta thật sự rất lợi hại nha."
" Tắc nhiên, dù gì nhân gia cũng là Thượng cổ thần thú, có truyền thừa nha." Nó kêu ngạo nói.
" Cảm tạ ngươi." Nàng chân thành nói.
Phượng Hoàng nghe vậy kêu ngạo lại có một chút thẹn thùng hắc hắc cười nói.
" Hắc hắc, không có gì, không có gì."
Vân Chiến thấy Vân Phong Nhã lúc đầu bất mạch khi, trên mặt thần sắc càng trở nên nghiêm trọng lên, một hồi nhân mài, cho đến lúc này thần sắc mới hòa hoãn xuống dưới, ông có chút thấp thỏm nhưng vẫn kiên trì êm lặng cho nàng bắt mạch, cho đến Vân Phong Nhã tay thu về mới hỏi.

" Nhã nhi, ngoại công có vấn đề gì ư?"
Vân Phong Nhã thần sắc nghiêm túc nói.
" Ngoại công, ta vừa rồi tỷ mỉ xem xét, ngoại công người là trúng độc, mà thời gian chính là mười mấy năm trước, ngoại công trúng chính là độc trùng......" Vân Phong Nhã đem những lời mà Phượng Hoàng nói cho nàng biết, lập lại một lần cho Vân Chiến nghe, qua một hoài lâu nàng mới nói.
"Ngoại công, ngày mai con sẽ đi Tuyết Linh Sơn tìm Tuyết Liên." Nàng thấy Vân Chiến trên mặt không tán thành liền nói."Ngoại công yên tâm con sẽ cẩn thận, nhân tiện con cũng rèn luyện, một công đôi việc nha, ai...!đã không còn sớm, con về trước nghĩ ngơi đây." Nàng vả vờ ngáp một cái rồi rời đi.
Vân Chiến hốc mắt đều đỏ, trong mắt đều là đau lòng nhìn theo bóng dáng gầy yếu nhưng đỉnh bạt kia, ông biết chỉ cần Vân Phong Nhã muốn làm sự, cho dù ông như thế nào phản đối cũng không có kết quả, chi bằng làm cháu ngoại khó sử, theo ý nàng đi, ông chỉ có thể làm là cố gắng làm cho Vân gia cường đại lên, không làm cháu ngoại càng thêm gánh nặng, đôi tay dưới tay áo xiếc chặt thành quyền.
Vân Phong Nhã trở lại viện của mình, nàng đi thẳng vào thư phòng, thanh âm lười biến vang lên.
" Ra đến."
- --------------------------------------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.