Vân Phong Nhã vì muốn cho những người trong Phượng Nhã Các càng nổ lực hơn, cho nên nàng lập ra quy củ, chỉ có loạt vào một trăm tên trong bảy màu kỳ vòng ký hiệu trở lên thì mới có thể gọi nàng là chủ tử, còn phía dưới chỉ có thể xưng hô nàng là Điện Chủ, cho nên chỉ cần xưng hô cũng đủ để biết được địa vị của những người đó.
nàng kiếp trước vừa là sát thủ, vừa là thương nhân, cho nên làm sao để có thể khống chế bàn cờ, đối với nàng mà nói không có gì khó.
" Đứng lên đi.
" Nói xong nàng phẩy tay cho bọn họ lui xuống.
" Chủ tử, người cũng đã mệt rồi, người có muốn đến tẩm điện nghĩ ngơi trước không?"
" Không cần, Bản Điện muốn biết chuyện của Phượng Nhã Các trước.
"
(Thư phòng, một canh giờ sau.
)
" Ngươi nói Hàn Tử Mộc ngày mai sẽ trở lại?"
" Đúng vậy, thuộc hạ hai ngày trước nhận được tinh tức của Hàn các chủ, Các chủ nói đã hoàn thành nhiệm vụ, rất nhanh sẽ trở lại.
" Nàng như nhớ ra cái gì nói tiếp.
" Đúng rồi Chủ tử, chúng ta có nên đem tinh tức Chu gia giết chết tam nhi tử của Liên gia cho Liên gia chủ biết không?"
" Vì sao lại không nói? Chúng ta mở cửa làm sinh ý, chúng ta chỉ nhìn tiền mà thôi.
" Tay nàng ngỏ mặt bàn Khoé môi nàng nở ra một nụ cười tà, trong mắt quang mang hiện lên.
Nhạc Vũ nhìn thấy chủ tử một bộ lười biến dựa lưng vào ghế dựa, chủ tử đeo mặt nạ khi, vừa tà mị, vừa thần bí, làm người không dám mạo phạm, khi tháo xuống mặt nạ khi, dung mạo khuynh quốc, mắt phượng như là biết nói, với nụ cười tà, cho dù là thành thân người cũng phải rung động đi.
Nàng ta cuối đầu xuống, không dám nhìn chủ tử, trong mắt nàng có chút hoảng loạn.
" Đúng rồi, cho ngươi.
" Vân Phong Nhã từ chữ vật lấy ra một cây rôi màu đỏ, đặt trên bàn.
Nhạc Vũ không thể nào tin được nói.
" Thượng khí rôi? Chủ tử người! "
" Cầm đi, Hàn Tử Mộc Bổn Điện đã chuẩn bị cho hắn rồi, còn có ngày mai Bản Điện muốn gặp tất cả mọi người, ngươi đi chuẩn bị đi"
"Tạ ơn chủ tử ban thưởng, Thuộc hạ đã biết.
" Nhạc Vũ cầm lên thượng khí rôi, nàng biết chủ tử đây là ban thưởng cho nàng, không phải tặng cho nàng, nhưng nàng rất vui, vui không phải nó là thượng khí, mà là chủ tử thưởng cho.
Sáng hôm sau, trên một bãi đất trống trong sân, có khoảng 1000 người đang tụ tập lại, bọn họ nghe nói là chủ tử muốn gặp bọn họ, làm bọn họ kích động không thôi, bọn họ còn cười trên sự đau khổ của các huynh đệ đã đi thuật hành nhiệm vụ, không có cơ hội gặp chủ tử, chờ bọn họ trở lại bản thân sẽ có cơ hội khoe khoan ra rồi, trong sân lớn rất là náo nhiệt lên, lúc này có một thanh âm vang lên.
" Điện Chủ đến.
"
Bọn họ nghe được thanh âm tự động tách ra một bên, và nhìn người đang đi đến, khi bọn họ nhìn thấy thiếu niên một thân hồng y, trước ngực áo thiêu một con Phượng Hoàng Kim sắc vương cánh, cái đuôi dày đến vạt áo phía dưới, đai lưng màu tím ngọc, mặt nạ kiểu mạng đà la, màu hồng, tóc buộc đuôi ngựa, đôi con ngươi sâu không đáy và môi anh đào như có như không ý cười, trên người phát ra một cổ quân lâm thiên hạ khí thế, làm người không dám nhìn thẳng, mà đi ở phía sau hai bên Điện Chủ, là Hàn các chủ Hàn Tử Mộc và Đại quản sự Nhàn Vũ mà bọn họ thường gặp.
Vân Phong Nhã vốn chỉ muốn mặt như thường lệ hồng y, nên cũng không chuẩn bị y phục, nhưng nàng không ngờ sáng sớm Nhàn Vũ cũng đã cho nàng chuẩn bị xong y phục rồi, nàng vốn không muốn mặt vì nó thật sự quá loá mắt, nhưng khi Phượng Hoàng thấy được y phục, một nháu hai thất cổ muốn nàng mặt, nàng cũng không còn cách nào, cũng đành phải mặt, Nhàn Vũ còn muốn giúp nàng cân y, giọng nói bình tĩnh nhưng trên mặt và lổ tai đều đỏ, làm Vân Phong Nhã buồn cười không thôi, nhưng nàng không dám cười ra, nàng ta tuy là thuộc hạ của mình, nhưng cũng là nữ nhân cũng sẽ biết xấu hổ, Vân Phong Nhã chỉ có thể vả vờ như không thấy, bảo nàng ta lui xuống, tự mình mặt.
Vân Phong Nhã nhìn những người này bộ dạng giống hệt như là Nhàn Vũ nhìn mình từ bên trong phòng bước ra trong mắt đều là kinh diễm, ai, người ta nói đúng mà, người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, thật không sai mà.
Khi Vân Phong Nhã đứng trên bực thềm cuối cùng, nàng quay người lại, thì tất cả mọi người lúc này mới hoàn hồn lại, cùng nhau quỳ xuống, nghiêm nghị thanh âm vang lên.
" Chúng thuộc hạ gặp qua Điện Chủ.
"
" Chúng thuộc hạ gặp qua chủ nhân.
"
Vân Phong Nhã nhìn những người quỳ phía dưới, nàng lúc này không còn có một chút lười biến tư thái, hai cợt nhả nào, đôi mắt xâu không đái không một ai có thể đoán được nàng đang nghĩ gì, làm những người quỳ phía dưới cảm giác khi đôi mắt đó lướt qua người mình không hiểu sao bọn họ lại toát ra mồ hôi lạnh, làm bọn họ có cảm giác áp bức chưa từng có.
" Đứng lên đi.
" Thanh âm không phân biệt được là nam hay nữ, nhưng dể nghe đến cực điểm.
Vân Phong Nhã chấp hai tay ra phía sau, thanh âm không lớn, nhưng đủ làm những người ở đây điều có thể nghe được.
"Đầu tiên Bản Điện hoan nghênh các ngươi đã gia nhập Phượng Nhã Các, Bản Điện không cần biết lúc trước các ngươi đã từng làm gì, nhưng bây giờ các ngươi đã gia nhập Phượng Nhã Các, thì phải tuân theo quy củ của Phượng Nhã Các làm việc, nếu làm trái thì trình phạt theo quy định của Phượng Nhã Các, nếu phản bội! " Nàng ngừng một chút nhìn một vòng những người này, thanh âm lạnh như băng nói tiếp.
" Ngiền xương thành tro.
"
Dứt lời ngọn lửa trên tay của nàng đánh về cục đá phía xa, nó lập tức bị thiêu thành tro, gió thổi qua làm tro bụi bay lên, cũng giống như tâm trạng của những người ở đây, nhất là những người vừa mới gia nhập không lâu, trong lòng bọn họ đều rung sợ lên, đến cùng là gì ngọn lửa? lại như vậy khủng khiếp, nhưng nó cũng thiêu đi ý nghĩ không nên có của bọn họ, bây giờ trong ánh mắt của bọn họ nhìn Vân Phong Nhã không còn là kinh diễm, mà là kính sợ.
Vân Phong Nhã rất hài lòng với thái độ của bọn họ, Vân Phong Nhã nàng không cần người khác kính trọng, mà là sợ hãi, Vân Phong Nhã lúc này khoé môi cong lên nói.
" Tắc nhiên, có phạt cũng phải có khen thưởng, tám đại đội trưởng bước lên phía trước.
"
Lúc này đứng phía trước tám người bước hai bước ra phía trước, Vân Phong Nhã nhìn bảy người đội trưởng được mình đề cử lúc ở Hồng Diệp Sơn núi non, không ngờ bọn họ trong vòng hai tháng mỗi người đều tăng lên hai cấp bậc, xem ra bọn họ rất dụng công, Vân Phong Nhã rất hài lòng, nàng nhìn trên vai trái bọn họ mỗi người đều có thiêu ký hiệu của Phượng Nhã Các bằng các màu chỉ khác nhau, còn có ám vệ tối qua ngân cảng nàng.
Vân Phong Nhã đi đến ghế Phượng Hoàng ngồi xuống, bắt đầu một bộ lười nhác bộ dáng, cùng với lúc đầu tàn sát ánh mắt xen phản, nhưng không một ai dám hòi nghi lời nói của Điện Chủ mình.
Vân Phong Nhã ra hiệu cho Nhàn Vũ, Nhàn Vũ nhận được mệnh lệnh tay vung lên, trên không trung xuất hiện mười mấy thanh thượng khí đang phát ra sắc bén hơi thở, như muốn chứng minh thân phận của nó vậy.
Mọi người đôi mắt đều mở thật lớn, bọn họ không thể nào tin được trước mắt của mình đều là Thượng khí binh khí, không phải nói một thanh thượng khí binh khí cũng có thể làm một gia tộc nhỏ bị tiêu diệt sao, không phải nói một thanh thượng khí binh khí giá trên trời sao? Vậy trước mặt bọn họ thật sự là thượng khí binh khí ở không phải cải trắng?
" Tám người các ngươi có thể chọn thượng khí binh khí thích hợp cho bản thân mình!" Thanh âm lười biến vang lên.
Đại đội trưởng tám người ngẩn ra, cứ nghĩ là bản thân mình nghe lầm.
" Chủ! chủ tử, thuộc hạ không phải! không phải nghe lầm đi?" Cam y đại đội trưởng lắp bắp hỏi.
Vân Phong Nhã lười biến lưng dựa vào ghế khoé môi cong lên hỏi.
" "Ngươi không muốn?"
" A! Thuộc hạ muốn, thuộc hạ nằm mơ cũng muốn!" Hắn lập tức quỳ xuống.
" Tạ ơn chủ tử ban thưởng.
"
" Tạ ơn chủ tử khen thưởng.
" Bẩy người còn lại cùng nhau quỳ xuống tạ ơn.
Tất cả mọi người ở đây nhìn thấy đại đội trưởng của mình từng người chọn thượng khí binh khí thích hợp lúc sau bắt đầu khế ước lên, trong mắt bọn họ đều là hâm mộ không thôi.
" Tiếp theo những người được độc tên bước ra hàng ngũ.
" Nhàn Vũ lên tiếng.
Tiếp theo Nhàn Vũ lấy ra một cái tiệp, bắt đầu độc tên những người trên Tiệp, tổng cộng 35 người, Nhàn Vũ vung tay lên, trên không trung xuất hiện 50 thanh huyền khí.
Các quản sự và mọi người ở đây đều há hốc mồm rồi, bọn họ từng nghe mọi người nói qua, chủ tử của mình tài đại khí thô, còn có các gia tộc lén nói chủ tử bọn họ là phá gia chi tử đâu, thật sự không có nói bậy a, nhưng lần này thì khác, chủ tử lần này là ban thưởng cho người trong nhà nên không tính, bọn họ về sau phải cố gắng làm việc mới được, có lẽ sẽ có một ngày chủ tử vừa ý ban thưởng cho bọn họ một thanh thượng khí, không, một thanh huyền khí cũng được a.
Vân Phong Nhã nhìn thấy ánh mắt nóng cháy của những người này, trong mắt lóe sáng, khoé môi cong lên, đây chính là đều mà nàng muốn.
Hôm nay là ngày đấu giá hội, trên đường lớn, xe cộ tấp nập không thôi, nhất là trước cửa của nhà đấu giá hội Các Ngọc Trai, đấu giá hội mở ra hai đại môn, cửa đặc biệt là dành cho khách quý có thể đi thẳng lên lầu hai, và lầu ba khách phòng, còn phía dưới là bán đấu giá đài, cùng đại chúng, ngồi ở đài phía dưới người đều là giống nhau thực lực không cường hoạt là thế lực không đủ mạnh.
Thời gian vừa đến, đấu giá hội đại môn cũng bắt đầu đóng lại, nhưng bên ngoài vẫn có rất nhiều cường giả vây quanh đấu giá hội lên, có thể nhìn ra được, bọn họ không cùng một nhóm người, mọi người trong lòng đều hiểu rõ những người này ý đồ.
Mà bên trong đấu giá hội lầu ba trong phòng khách quý, có một thiếu niên hắc y tuấn mỹ đến cực điểm, đang lười biếng dựa vào ghế dựa, ngón tay ngỏ nhẹ lên tay cầm của ghế, khoé môi như có như không ý cười, bên cạnh còn đứng hai người đeo mặt nạ hắc y nam nhân và một người khoảng năm mươi tuổi áo lam đen đang cung kính trước mặt thiếu niên.
_________________________________.