Hai vợ chồng Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần tình cảm gắn bó, càng ngày càng chân thành tha thiết, không bị Cảnh Dật Nhiên ảnh hưởng chút nào.
Mà Cảnh Dật Nhiên giống như những lời Cảnh Dật Thần đã nói, liên tục mấy ngày đều tới Cảnh Thinh, hắn làm cho tập đoàn Cảnh Thịnh từ trên xuống dưới trở nên náo loạn, nhưng vì thân phân đặc biệt, khuôn mặt xinh đẹp mê hoặc lòng người, mới có hai ngày đã khiến cho tập toàn từ trên xuống dưới không ai không biết.
Chỉ cần có thể làm cho Cảnh Dật Thần ghét bỏ, Cảnh Dật Nhiên sẽ làm tất cả mọi chuyện dù có khó khăn tới mức nào đối với hắn không có chỗ tốt đều cố gắng hoàn thành.
Ngoài việc mỗi ngày hắn đi tới Cảnh Thịnh, vẫn luôn gấp gáp giúp đỡ Thượng Quan Chinh đi lên!
Đương nhiệm Thị tưởng của Thành phố A là người của Cảnh Dật Thần, Cảnh Dật Nhiên đã sớm điều tra xong liền muốn đổi người của Cảnh Dật Thần, giúp đỡ Thượng Quan Chinh lên làm Thị trưởng sẽ làm cho Cảnh Dật Thần rất tức giận.
Mà Thượng Quan Nhu Tuyết vốn dĩ không thể tiếp tục làm MC, người ngoài chỉ biết do Thượng Quan Ngưng làm hại cô ta, trên thực tế sau lưng còn có quyết định của Cảnh Dật Thần, hắn cho rằng làm cho cô ta khôi phục công việc MC cũng có thể làm cho Cảnh Dật Thần tức giận!
Hàng năm đấu đá với Cảnh Dật Thần, ảnh hưởng phong cách làm việc nhanh gọn của Cảnh Dật Thần, Cảnh Dật Nhiên cũng trở thành một người tác phong nhanh nhẹn.
Mới qua thời gian ba ngày, Thượng Quan Nhu Tuyết liền có thể trở về đài truyền hình tiếp tục công việc MC của cô ta, Dương Văn Xu cũng tiếp nhận điều trị của các bác sĩ thẩm mĩ đến từ Hàn Quốc do Cảnh Dật Nhiên mời về, bắt đầu chữa trị vết sẹo của bà.
Về phần Thượng Quan Chinh, đã được như ý nguyện nhanh chóng làm cho Tân Thị trưởng bị đẩy ngã trở thành Thị trưởng đương nhiệm của thành phố A.
Sáng sớm hôm nay vừa tới chỗ làm, Cảnh Dật Nhiên vẫn như cũ ngồi ở bàn làm việc của Thượng Quan Ngưng, trên bàn để một bó hóa màu xanh lam.
Thượng Quan Ngưng mấy ngày nay đã hình thành thói quen nhìn thấy người mà cô chán ghét, bởi vậy quen thuộc đem áo khoác của mình treo lên, liền xoay người tìm Lư Cần tới để đuổi hắn đi.
Cảnh Dật Nhiên quá điên cuồng cùng biến thái, cô không nghĩ tiếp tục dây dưa với người khó chơi như vậy, thắng cũng không có chỗ nào tốt, thua liền có thể mất mạng, cho nên Thượng Quan Ngưng tự giác đi tìm người giúp đỡ.
Nhưng cô chưa kịp đi đến cửa đã nghe Cảnh Dật Nhiên đắc ý nói: “Người đẹp, bản thiếu gia vì cô, có thể coi như tiêu tiền như rác! Bản thiếu gia đã quen làm người xấu, đột nhiên làm một người tốt liền có chút không quen! Tôi giúp mấy người trong nhà cô, xử lý mấy việc nhỏ, làm cho một gia đình nhỏ suýt tan vỡ trở nên tốt đẹp như ban đầu, hiện tại bọn họ đều sống những ngày hạnh phúc! Cô nói, cô có nên cảm ơn tôi hay không?”
Thượng Quan Ngưng nửa đường liền dừng bước.
Có ý tứ gì?!
Cảnh Dật Nhiên giúp nhà bọn họ?!
Hắn đã làm gì!
Thượng Quan Ngưng trước nay đều không coi trọng công việc MC của Thượng Quan Nhu Tuyết, tất nhiên không biết cô ta đã quay lại đài truyền hình, mà Thượng Quan Chinh mới nhậm chức liền cực kì bận rộn, hơn nữa vì những thủ đoạn bỉ ổi lúc trước, cho nên cũng không rầm rộ đưa tin tới báo chí hiện tại mọi người đều bị việc này làm cho hoảng sợ, nên chưa thông báo ra ngoài.
Cho nên Thượng Quan Ngưng đối với những việc mà Cảnh Dật Nhiên đã làm một chút cũng không biết.
Nhưng cô biết rõ, nhất định không phải chuyện gì tốt, chỉ cần có thể làm cô đau đớn khó chịu, hắn ta sẽ làm tất cả!
Lần trước Thượng Quan Nhu Tuyết đính hôn, chính Cảnh Dật Nhiên cùng Thượng Quan Chinh, Thượng Quan Nhu Tuyết trong ngoài phối hợp muốn hại cô, hiện tại lại muốn làm cái gì!
Thượng Quan Ngưng quay đầu lại, dùng ánh mắt châm biếm nhìn chằm chằm Cảnh Dật Nhiên, gằn từng chữ một: “Cuộc sống bọn họ tốt nhất nên khổ sở! Hạnh phúc? Bọn họ không xứng với hai chữ này! Cảm tạ? Anh càng không xứng! Anh biết cuộc sống của anh đáng thương hại chỗ nào không? Anh đáng thương hại ở chỗ vì người khác mà sống, nếu Cảnh Dật Thần không còn, cuộc sống của anh liền mất đi mục tiêu! Anh chẳng qua đáng sống dưới cái bóng to lớn của anh ấy thật là một người đáng thương!”
Thượng Quan Ngưng vừa nói, lập tức chọc trúng vào sâu trong nội tâm yếu kém của Cảnh Dật Nhiên, vô tình đâm một cái liền trào ra thống khổ không thể chịu đựng nổi.
Hắn giọng nói run run tức giận gào lên: “Cô câm miệng cho tôi! Tôi là vì chính bản thân mình mà sống, cùng hắn một chút cũng không liên quan! Tôi có mục tiêu, là hắn không có mục tiêu! Cô cái gì cũng không hiểu, cô đừng có ở đó nói linh tinh, cút ra ngoài cho tôi!”
Thượng Quan Ngưng thật ra cũng không muốn chọc giận Cảnh Dật Nhiên, nhưng hắn tùy ý can thiệp vào cuộc sống của cô, làm cho cô khó chịu, còn tìm đến nhà cô!.
Trời mới biết hắn lại cùng những người trong mắt chỉ có lợi ích đó giao dịch cái gì!
Dựa vào cái gì bọn họ làm giao dịch với nhau, làm cho nhau đạt được được lợi ích, lại muốn đem cô thành vật trao đổi!
Không cho cô sống tốt, cô cũng làm cho hắn không thể sống tốt!
“Anh cho rằng, anh lấy được một nửa quyền kế thừa, là có thể thay đổi được tất cả? Không, cái gì cũng không thay đổi được!”
“Kể cả anh có nhiều gia sản hơn, anh so ra vẫn kém hơn anh ấy, anh vĩnh viễn cũng không trở thành người giống như anh ấy! Bản lĩnh lớn nhất của anh, chỉ có lấy tôi ra để uy hiếp anh ấy, là bắt nạt kẻ yếu thôi! Anh ấy khi nào thì dùng người quan trọng nhất uy hiếp anh?! Mẹ anh không phải vẫn vững vàng làm phu nhân Cảnh gia sao? Nếu anh ấy đê tiện giống anh, dùng hết các loại thủ đoạn, anh cho rằng anh có thể giống như hôm nay, đứng ở tòa nhà Cảnh Thịnh nói những lời như vậy?”
Cảnh Dật Nhiên “Phanh” mà một tiếng đem ghế dựa đá ngã lăn, bước tới trước mặt Thượng Quan Ngưng, nắm lấy cổ áo cô, đẩy cô vào bức tường sau lưng.
Trên khuôn mặt đẹp trai của hắn tràn đầy giận dữ, trên trán nổi đầy gân xanh, dùng giọng nói ác độc: “Đời này tôi ghét nhất những người nói tôi không bằng anh ta, nếu không muốn bức tôi giết cô, cô tốt nhất câm miệng cho tôi!”
Thượng Quan Ngưng bị hắn gắt gao ấn ở trên tường, tay hắn hung hăng bóp cổ cô, giống như muốn bóp chết cô!
Cơ thể cô nhanh chóng thiếu dưỡng khí, cảm giác hít thở không thông làm cho Thượng Quan Ngưng cảm thấy sợ hãi, cô mặc kệ tất cả, sờ thấy một cái bình hoa trong tầm tay liền đập xuống đầu hắn.
“Phanh” một tiếng vang lớn, bình hoa bởi vì đập vào đầu Cảnh Dật Nhiên mà vỡ tan, tay hắn vừa mới buông ra, Thượng Quan Ngưng liền có thể hít thở không khí mới mẻ.
Hai người đồng thời té ngã trên mặt đất, Cảnh Dật Nhiên ôm đầu nằm trên mặt đất thống khổ kêu gào, Thượng Quan Ngưng ôm ngực chính mình, một mặt đau khổ ho không ngừng, một mặt cố gắng hít thở.
Lư Cần mới từ dưới lầu ôm một chồng tài liệu lên đến tầng 76, liền nghe thấy một tiếng vang lớn, ông lập tức theo tiếng động chạy vào văn phòng của Thượng Quan Ngưng —— Cảnh Dật Thần đã từng dặn dò, Cảnh Dật Nhiên có khả năng sẽ làm tổn thương Thượng Quan Ngưng, dặn hắn phải chú ý một chút.
Nếu Thượng Quan Ngưng bị thương, không chỉ Cảnh Dật Thần tức giận, liền lão tổng tài Cảnh Trung Tu cũng sẽ tức giận!
Vừa bước vào văn phòng, nhìn thấy hai người đang ngã trên mặt đất, Cảnh Dật Nhiên đầu rơi máu chảy, mà Thượng Quan Ngưng tuy rằng sắc mặt trắng bệch, nhưng trên người cũng không có dấu vết bị thương.
Lư Cần nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó lập tức cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi cho tổ y tế của tập đoàn Cảnh Thịnh.