Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 460: Lễ vật (1)



Ngày hai muươi bảy tháng mười hai là ngày kỉ niệm Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng kết hôn, đồng thời cũng là sinh nhật Cảnh Dật Thần.

Đến ngày này, vậy là bọn họ đã kết hôn được một năm tròn.

Sáng sớm, Cảnh Dật Thần vừa mới tỉnh ngủ, Thượng Quan Ngưng liền cười hôn cằm anh: “Chồng à, sinh nhật vui vẻ!”

Trên khuôn mặt anh tuấn của Cảnh Dật nở rộ ra tươi cười: “Cám ơn, phu nhân của anh.”

Không khí lạnh của mùa đông bị ngăn cách ở ngoài cửa sổ, chỉ có ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ pha lê để vào phòng, làm cho căn phòng tăng thêm vài phần ấm áp và tốt đẹp.

Thượng Quan Ngưng dậy, Cảnh Dật Thần cũng không dám đưa cô đi ra ngoài ăn cái gì.

Anh mang theo cô lái xe đi siêu thị, mua cá tôm và rau quả tươi làm nguyên liệu nấu ăn, sau đó tự mình xuống bếp rồi làm cho Thượng Quan Ngưng ăn.

Ngày hôm qua Thượng Quan Ngưng cũng đã đặt bánh sinh nhật, giờ tới giữa trưa, bánh kem rốt cuộc cũng được nhân viên cửa hàng đưa tới.

Thượng Quan Ngưng vui vẻ rạo rực đem bánh kem ôm vào nhà ăn, sau đó liền chạy đến phòng bếp xem Cảnh Dật Thần nấu cơm.

So với ăn ở bên ngoài, cô quả thật là thích ở nhà ăn hơn.

Bất luận là đâu bếp của nhà hàng nào, tay nghề đều kém Cảnh Dật Thần.

Hơn nữa, xem Cảnh Dật Thần nấu cơm, đây cũng là một loại hưởng thụ.

Dáng người đĩnh bạt, cao quý khí chất, dung nhan anh tuấn, thành thạo kỹ thuật, Thượng Quan Ngưng cảm thấy, toàn thế giới cũng không tìm được một vị đầu bếp soái khí như vậy!

Mà.vị đầu bếp tuyệt vời này lại là chồng của cô, cả người cô đều tràn ngập vẻ hạnh phúc.

Trong phòng bếp rất nhanh liền tỏa ra mùi hương mê người, buổi sáng Thượng Quan Ngưng có chút nôn nghén, ăn không nhiều lắm, lúc này bụng đã sớm đói kêu vang.

Bởi vì mang thai cho nên sức ăn của Thượng Quan Ngưng tăng lên nhiều, thường thường là không ăn cơm sẽ bị đói bụng, cô cảm thấy dạ dày mình biến thành một câi dạ dày vương, ăn bao nhiêu cũng hết.

Mùi thơm của đồ ăn làm cho nước miếng Thượng Quan Ngưng chảy ròng, chọc cho Cảnh Dật Thần bật cười.

Sau khi làm song đồ ăn, Thượng Quan Ngưng liền đem bánh kem lên, bất lửa rồi cắm nến, cười hì hì kêu Cảnh Dật Thần ước nguyện.

Cảnh Dật Thần đã lớn như vậy, sô lần ăn sinh nhật chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, làm sao mà được thổi nến ước nguyện.

Từ sau lúc anh mười tám tuổi, đây là lần đầu anh ăn ăn sinh nhật lại.

Cảnh Dật Thần có chút không thành thói quen, rồi lại cảm thấy, những ngày sinh nhật nên làm như vậy.

Sáng sớm hôm nay Thượng Quan Ngưng còn cố ý nấu mì trường thọ, cô nói, ăn sinh nhật nhất định phải ăn mì trường thọ mới được.

Cũng may Thượng Quan Ngưng trước kia ở một mình, về mặt nấu mì nấu cháo vẫn hay thường làm, việc này lại không yêu cầu kỹ thuật gì cao, cho nên cô nấu lên cũng không tồi.

Sáng sớm ăn mì, giữa trưa muốn ăn bánh kem, buổi tối muốn ăn sủi cảo, đây là tập tục sinh nhật phố biến nhất thành phố A.

Đối với Cảnh Dật Thần mà nói, đối với việc này anh hoàn toàn không biết gì cả.

Có Thượng Quan Ngưng cho anh ăn sinh nhật, tâm tình của anh thậm chí đều cảm thấy có chút kích động, có chút mới lạ.

Anh không nghĩ sẽ ước nguyện, việc như thế này chỉ sảy ra trong phim thần tượng, anh hôm qua có ngồi xem TV với Thượng Quan Ngưng, còn nhìn thấy trong phim nữ chính thành kính ước nguyện, trong lodng anh còn chửi thầm, cảm thấy quá giả.

Không nghĩ tới hôm nay liền đến phiên anh!

Quả thật là thế sự khó liệu trước được.

Cuối cùng, anh vẫn là bị Thượng Quan Ngưng ép buộc hứa nguyện, khuôn mặt nhỏ của Thượng Quan Ngưng lúc này mới tươi tỉnh lên.

“Hôm nay là ngày kỉ niệm kết hôn của chúng ta, lại vừa là sinh nhật của anh, song hỉ lqam môn, cho nên em có quà muốn tặng anh."

Biểu tình của Thượng Quan Ngưng sung sướng mang một phần văn kiện đưa cho Cảnh Dật Thần, cười nói: “Mở ra nhìn xem!”

“Song hỷ lâm môn” cái từ này là dùng như vậy sao?

Cảnh Dật Thần lắc đầu, lại có chút trịnh trọng tiếp nhận món quà Thượng Quan Ngưng đưa.

Anh vừa mở ra vừa thấy, bên trong rõ ràng là một tời giấy chuyển nhượng cô phần tập đoàn Quý thị!

Tổng cộng là có 5% cổ phần!

Phải biết rằng, cổ phần của tập đoàn Quý thị hiện giờ trên cơ bản đều là bị người của Quý gia người nghiêm khắc giữ chặt, muốn mua được đến tay, rất là không dễ dàng.

Hơn nữa, này 5% nghe thì rất ít, nhưng trên thực tế thì giá trị mấy tỉ, là một đống tài sản xa xỉ!

Không biết Thượng Quan Ngưng vì 5% cổ phần này mà đã chuẩn bị bao lâu và trả lớn nhường nào.

Cảnh Dật Thần có chút đau lòng, nội tâm tràn đầy sự cảm động, đây là món quà sinh nhật Quý giá nhất mà anh nhận được.

Anh đem cô vợ nhỏ mang thai ba tháng ôm ngồi lên trên đùi mình, thâm tình nói: “A Ngưng, cám ơn, mơn quà này quá quý trọng, lần sau không được tự mình vụng trộm đi mua cổ phần, anh có biện pháp khiến cho Quý gia suy sụp, không cần em phải đi bôn ba.”

Thượng Quan Ngưng cười cười, hờn dỗi nói: “Cũng không có tốn quá nhiều công sức, đây là em đổi lấy từ chỗ của Quý Lệ Lệ, em dùng một bí mật trao đổi với cô ấy, hơn nữa em còn đồng ý giúp cô ấy. Cho nên cô ấy mới cho em 4% cô phần, còn 1% còn là em mua lại từ một người bạn cũ. Quý Bác có 20% cô phần tập đoàn Cảnh Thịnh, chúng ta cũng nên thu thập nhỉèu một chút cổ phần của Quý thị chứ!"

Cảnh Dật Thần biết Thượng Quan Ngưng có ý như vậy, thần sắc của anh nghiêm túc lên, trong thanh âm lộ ra sự cự tuyệt không để im: “A Ngưng, lần sau không được làm như vậy. Anh có thể dành cho em sự an ổn cả đời, việc tranh đấu trong thương trường cứ,để anh, em không cần xông vào theo anh, rất dễ bị thương. Em và con là quan trọng nhất, hai mẹ con em an toàn thì anh mới yên tâm đối phó với bọn họ."

Từ lúc anh hính thức tiếp quản tập đoàn Cảnh Thịnh, sớm đã nghe nói về Quý Lệ Lệ.

Có thể nói đó là người có địa vị cực cao ở thành phố A, là một trong những người có thể hô mưa gọi gió ở thành phố A này.

Song song với địa vị siêu cao thì cô ta cũng có một tính tình tùy hứng điêu ngoa, lúc trước khi Cảnh thịnh và Quý thị hợp tác, Cảnh Trung Tu thậm chí còn an bài cho Cảnh Dật Thần và Quý Lệ Lệ cùng nhau ăn cơm, loại này là việc hai bên “giao lưu vui vẻ” để hoạt động!

Đương nhiên, Cảnh Dật Thần đương nhiên là không đi, anh không có thói quan đi ăn riêng với một người xa lạ, thứ hai là do anh khinh thường Quý Lệ Lệ là loại tiểu thư chỉ biết cậy vào gia thế.

Lần trước Quý Lệ Lệ và Hoàng Tâm Di bẫy Thượng Quan Ngưng vẫn còn rõ ràng trước mắt, Cảnh Dật Thần không thể nào có thể yên tâm để Thượng Quan Ngưng tiếp xúc với Quý Lệ Lệ!

Thượng Quan Ngưng tựa như đã biết Cảnh Dật Thần lo lắng gì, cô nói: “Em đâu có yếu đuối ngốc nghếch như vậy, anh đấu với người khác, em cũng muốn hỗ trợ! Quý Lệ Lệ ở nơi đó, quả thật là rất dễ dàng đột phá, lần này em mua bán, tuyệt đối không rắc rối, không tin thì anh cứ chờ xem. Qua một đoạn thời gian, Quý gia lại có trò hay để xem. Việc lần trước em vẫn còn mang thù!”

Cảnh Dật Thần không đành lòng trách móc cô nặng nề, biết cô vì moan quà hôm nay mà tôan khá nhiều tâm tư.

Anh cầm bàn tay Thượng Quan Ngưng, ngữ khí ôn nhu lại sủng nịch: "Được, anh đã biết, vợ của anh là lợi hại nhất, anh chờ xem kịch vui.”

Cảnh Dật Thần biết Thượng Quan Ngưng là rất thông minh, chỉ là cô không am hiểu tâm cơ thủ đoạn mà thôi.

Cô lo lắng cố sức chuẩn bị quà cho anh như vậy, ít nhiều gì thì cũng có ý nghĩa rất lớn với anh, anh hôm nay còn không bằng vợ của mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.