Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 512: Tranh chấp



Cảnh Dật Nhiên không còn sức lực, dứt khoát trực tiếp dựa lên người Tiểu Lộc, không biết liêm sỉ nói: “Em nhìn có chút gầy yếu, nhưng trên người lại rất có thịt, ôm rất mềm mại thoải mái! Buổi tối có thể ôm em ngủ!”

Tiểu Lộc bị hắn đùa giỡn lại không hề động đậy, vẻ mặt lạnh nhạt đẩy hắn ra: “Nằm lại trên giường đi, rõ ràng dáng vẻ tiểu thụ yếu đuối mong manh, thế nào còn phồng má giả làm người mập, giả vờ làm công.”

Cô nói xong, liền quay đầu lập tức ra khỏi phòng, bỏ lại Cảnh Dật Nhiên một mình ở bên trong tức giận.

“Ai nói bản công tử là thụ?! Bản công tử rõ ràng là công! Phi phi phi, gia thích phụ nữ, không thích đàn ông! Nha đầu chết tiệt kia, có thể giết người liền ghê gớm? Nói chuyện không biết xấu hổ như vậy, về sau khẳng định gả không được!”

Cảnh Dật Nhiên nổi giận đùng đùng mắng, lại không chịu nổi cơ thể suy yếu cùng đầu đau như muốn nứt ra, nhanh chóng bò lên giường nằm.

Hơn nửa giờ sau, Tiểu Lộc trong tay xách theo ăn đã trở lại.

Trừ bỏ sữa đậu nành, đều là một chút thức ăn nhanh đơn giản.

Đối với thức ăn Tiểu Lộc trên cơ bản không có bất luận yêu cầu gì, chỉ cần có thể lấp đầy bụng là được.

Cảnh Dật Nhiên lại đã quen ăn ngon, rất chướng mắt loại thức ăn nhanh này, hắn bưng lên sữa đậu nành ừng ực ừng ực uống xong, sau đó liền nhíu mày nói: “Lộc cô nương, em cho bệnh nhân ăn cái này? Có thể phải quá qua loa hay không!”

Nào biết Tiểu Lộc nhàn nhạt nói: “Không, tất cả đều là của tôi, anh chỉ có kia một ly sữa đậu nành.”

Cảnh Dật Nhiên trừng lớn đôi mắt nhìn một đống lớn hamburger cánh gà khoai ở trên bàn, giật mình nói: “Dạ dày em lớn vậy sao! Như thế nào sẽ ăn nhiều như vậy! Tôi không nhớ rõ nhân cách kia của em ăn nhiều như vậy, em không phải chỉ ăn đường cùng chocolate sao?”

“Những cái đó đều là đồ ăn vặt, tôi không ăn cái gì liền sẽ đói, cho nên tôi…… mới có thể không ngừng ăn đường, đường có thể dùng tốc độ nhanh nhất cung cấp năng lượng, nếu không làm sao tôi có thể có sức lực lớn như vậy.”

Cảnh Dật Nhiên nhìn Tiểu Lộc dùng tốc độ rất nhanh đem hamburger một cái tiếp một cái tiêu diệt, bỗng nhiên cảm thấy hamburger giống như rất ngon.

Hắn vươn tay muốn lấy một cái ăn, lại bị Tiểu Lộc đập tay một cái: “Anh đã hôn mê một tuần, hiện tại vừa mới tỉnh lại, uống một chén sữa đậu nành là đủ rồi, không thể ăn những thứ khác, nếu không dạ dày sẽ chịu không nổi.”

Cảnh Dật Nhiên rất không vui vẻ, hắn cũng muốn ăn một cái hamburger.

“Lúc em ở nhà tôi cũng không ăn nhiều như vậy a, vì sao hiện tại lại ăn nhiều như vậy?”

“Lúc tôi ở nhà anh cũng ăn nhiều như vậy, chỉ là anh không biết mà thôi, hơn nữa vẫn luôn ăn chocolate cùng đường, đường ở nhà anh đã bị tôi ăn sạch.”

“Em em em……” Cảnh Dật Nhiên duỗi tay chỉ vào Tiểu Lộc, giật mình nói không ra lời.

Tuyệt đối là thiên hạ đệ nhất tham ăn! Ăn quá nhiều!

Thân thể cô nhỏ xinh như vậy, sao có thể ăn nhiều đồ ăn như thế!

Nhìn người khác ăn, mà chính mình chỉ có thể giương mắt nhìn, sự tra tấn quả thực là thống khổ cực lớn.

Cảnh Dật Nhiên đành phải bò lên giường, không chịu nhìn Tiểu Lộc.

Thân thể hắn còn rất yếu, ghé vào trên giường rất nhanh liền ngủ.

Nửa đêm tỉnh lại, thấy Tiểu Lộc ngồi ở bên mép giường, ngơ ngẩn nhìn hắn.

Nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên tỉnh lại, Tiểu Lộc lập tức nhìn đi chỗ khác, đứng dậy muốn đi.

Cảnh Dật Nhiên lập tức cầm tay nhỏ mềm mại của cô: “Đừng đi.”

Tiểu Lộc dừng một chút, cuối cùng vẫn ngồi trở về.

Cảnh Dật Nhiên cầm tay cô không thả, thấp giọng hỏi: “Tay em sao lạnh như vậy, định đi đâu?”

“Không đi đâu cả.”

Nếu thật sự không đi đâu, Tiểu Lộc căn bản sẽ không mở miệng, cô thật ra sẽ không nói dối, Cảnh Dật Nhiên đã sớm phát hiện.

“Đi giết người?”

Tiểu Lộc hơi run, ngay sau đó thừa nhận nói: “Đúng. Mới nhận một đơn, làm xong sẽ có một phần ba chi phí phẫu thuật của anh.”

Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên trở nên cực kì tức giận, dùng sức nắm chặt tay Tiểu Lộc, hung hăng nói: “Tôi không phải nói chuyện tiền bạc em không cần quan tâm sao? Em thành thành thật thật ngốc chết?! Tôi tự mình kiếm tiền, không cần dùng mạng em đổi lấy tiền!”

Tiểu Lộc trong lòng chấn động, biểu tình trên mặt lại không có biến hóa: “Giết người là sở trường của tôi, không dùng thì phí, tôi không chết được. Mau chóng tích cóp đủ tiền, cho anh làm phẫu thuật, chờ anh khỏe lại, là có thể sống như người bình thường. Tuy rằng trước kia tôi có rất nhiều tiền, nhưng không thể dùng, miễn cho Cảnh Dật Thần phát hiện điểm đáng ngờ.”

Lửa giận trong lòng Cảnh Dật Nhiên cũng áp chế không được: “Tôi cần gì phải sống như người bình thường! Thù của tôi còn chưa trả được, Cảnh Dật Thần còn chưa chết, chẳng lẽ tôi phải coi như chưa xảy ra chuyện gì, sống ngu ngốc?! Cảnh Dật Thần, cần phải chết!”

“Cảnh Dật Nhiên, tôi cho rằng, anh chết một lần về sau sẽ biết nên sống như nào.” Giọng nói Tiểu Lộc có chút lạnh, “Sự việc quá khứ đều đã qua, anh thiếu chút nữa hại chết Thượng Quan Ngưng cùng đứa bé, lại giam giữ Triệu An An, đem cổ phần Cảnh Thịnh cho người khác, Cảnh Dật Thần bắn anh một phát, các người xem như huề nhau.”

Cô đem tay mình rút ra khỏi tay Cảnh Dật Nhiên, đứng lên, lạnh lùng nói: “Anh không phải đối thủ của Cảnh Dật Thần, chuyện này đã chứng minh một lần. Nếu anh vẫn mê muội không tỉnh ngộ, tôi sẽ không sẽ giúp anh.”

Giọng nói của Cảnh Dật Nhiên cũng lạnh xuống: “Em làm sao biết tôi không phải đối thủ của Cảnh Dật Thần! Đó là một sai lầm, lúc này đây, sự quan tâm của hắn ta càng nhiều, tôi khẳng định có thể giết hắn ta!”

Tiểu Lộc có chút mỏi mệt nhắm mắt, lại lần nữa mở ra, đã là một mảnh bình tĩnh.

“Tôi sẽ không để anh giết hắn, càng không cho phép anh động vào Thượng Quan Ngưng cùng đứa bé. Giết Cảnh Dật Thần, chẳng lẽ cuốc sống anh sẽ tốt hơn? Không, cuộc sống của anh chỉ trở nên không ra gì, trừ phi anh có thể giết Cảnh Trung Tu và Cảnh Thiên Viễn, nếu không anh căn bản sống không được mấy ngày.”

“Vì cái gì hắn ta giết tôi em không ngăn cản, tôi giết hắn ta em lại phải ngăn cản!?” Cảnh Dật Nhiên nằm ở trên giường, trên khuôn mặt đẹp trai lạnh băng, không khí ấm áp lúc ban ngày đã hoàn toàn biến mất không thấy, giữa hai người chỉ có giương cung bạt kiếm.

“Thứ nhất, tôi do Cảnh Trung Tu thuê, phụ trách bảo vệ Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng, thứ hai cứng đối cứng, tôi không phải đối thủ của Cảnh Dật Thần, thứ ba, anh làm những việc đó, theo lẽ thường anh phải mất mạng!”

Cảnh Dật Nhiên bị Tiểu Lộc nói cứng người lại không phục, trên mặt hắn lộ ra một tia dữ tợn, cắn răng nói: “Vậy em tốt nhất hiện tại liền nhanh chóng giết tôi, nếu không chỉ cần tôi khỏe lại, nhất định sẽ tìm Cảnh Dật Thần báo thù! Tôi cùng hắn, không chết không ngừng!”

Tiểu Lộc cúi đầu, trên cao nhìn xuống Cảnh Dật Nhiên nằm trên giường, nhàn nhạt nói: “Anh vẫn luôn vì người khác mà sống, anh đem sức lực cả đời mình để tranh đấu với Cảnh Dật Thần, mà trên thực tế, anh trong mắt Cảnh Dật Thần, căn bản không được xem là đối thủ. Anh đem cuộc sống của mình làm cho hỏng bét, hắn lại an ổn mà hạnh phúc. Chỉ nhìn điểm này, anh đã thua!”

“Hắn an ổn? Hắn hạnh phúc? Không sao, tôi sẽ hủy hoại nó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.