Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 514: Tin tức còn sống



Từ lúc Thượng Quan Ngưng sinh con, có không ít người tới thăm cô, trừ bỏ Mạc Lan không để ý đến Cảnh Dật Thần thường xuyên tới, Hoàng Lập Hàm tới hai lần, Trịnh Kinh mang theo Trịnh Luân cũng đã tới rất nhiều lần.

Trịnh Luân nhìn thấy Cảnh Duệ bé xíu, tình thương của mẹ lập tức tràn lan, ôm bé không chịu buông tay.

Cô rất thích trẻ con, hơn nữa làn da Cảnh Duệ rất trắng, bàn tay mập mạp mềm mại không chịu nổi, đặc biệt đáng yêu.

Thượng Quan Ngưng nhìn thoáng qua Trịnh Kinh, cười trêu ghẹo Trịnh luân: “Thích thì nhanh chóng sinh một bé đi!”

Kỳ thật đây là một câu vui đùa bình thường mà thôi, không nghĩ tới sắc mặt Trịnh Luân lập tức đỏ, ấp úng nói không ra lời.

Trịnh Kinh cũng hơi hơi có chút xấu hổ, chẳng qua da mặt hắn dày hơn Trịnh Luân nhiều, rất nhanh liền khôi phục như thường, cười trêu đùa Cảnh Duệ.

Thượng Quan Ngưng nhìn giữa hai bọn họ cảm cảm giác ái muội cùng ăn ý, rồi lại cảm thấy bọn họ có chút giữ khoảng cách, quan hệ hai người khiến người ta có cảm giác quái dị, rõ ràng cực kì thân mật nhưng lại cứng rắn nhìn không ra chút thân mật nào.

Thượng Quan Ngưng lắc đầu, cảm thấy việc của hai anh em này người ngoài rất khó nhúng tay vào.

Trịnh Luân là một cô gái tốt khó có được, tấm lòng lương thiện hồn nhiên, ngoại trừ việc không am hiểu cách xã giao, cô ấy thật là một tài nữ và mỹ nữ danh xứng với thực, tính cách dịu dàng lại hiền lành, về sau khẳng định sẽ là một người vợ tốt.

Một người đẹp dịu dàng như nước vậy, cũng khó trách Trịnh Kinh động lòng.

Chẳng qua, hiện tại bọn họ đoán chừng đang có một mối quan hệ tế nhị, hai người đều tuân thủ quan hệ anh em, thoạt nhìn còn chưa đến mức sống chết có nhau.

Thượng Quan Ngưng không có sức lực đi nhúng tay vào việc của hai người họ, cô lo lắng nhất chính là Triệu An An.

Ở cữ không thể tùy ý ra ngoài, cô mỗi ngày liền gọi Triệu An An tới, mỗi ngày đều rất bình tĩnh thăm dò thái độ của Triệu An An, trong lời nói đều khen Mộc Thanh rất tốt.

Tuy rằng Triệu An An cũng không chịu tiếp lời, nhưng lại không giống trước kia tùy tiện nói sẽ không gả cho Mộc Thanh.

Cô ấy không đề cập đến việc không gả, đó có phải là ý cô nguyện ý gả hay không?

Chỉ là đã có chuyện Triệu An An rời nhà trốn đi rồi, Thượng Quan Ngưng cũng không dám ép quá, không muốn kích thích tâm lí phản nghịch của cô ấy, lại khiến cô ấy chạy trốn.

Chẳng qua đối phó với Triệu An An, Thượng Quan Ngưng vẫn có biện pháp, tuy rằng không nắm chắc mười phần, nhưng có tám phần là được rồi.

Nhưng biện pháp của cô yêu cầu Mộc Thanh phải phối hợp, còn cần nhiều người hỗ trợ, cô tính toán vừa hết thời gian ở cữ liền đánh Triệu An An một cái trở tay không kịp!

Thượng Quan Ngưng nghĩ đến biện pháp của mình liền cảm thấy rất đã, có thể làm khó Triệu An An, làm cô cảm thấy rất sảng khoải! Nha đầu này suốt ngày đem người khác giày vò đến chết, chính cô ấy lại tung tăng nhảy nhót, sống dễ chịu như vậy, Mộc Thanh vì cô ấy cũng gầy thành cái dạng gì!

Hơn nữa từ lúc Mộc Thanh trở về, liền mỗi ngày bị Mộc lão gia tử gọi về nhà mắng, ngay cả bệnh viện Mộc thị hắn cũng không được tiếp nhận, vẫn luôn để Mộc Đồng đảm nhiệm chức viện trưởng, Mộc Thanh chỉ có thể làm trợ lý cho Mộc Đồng, khiến cho Mộc Thanh từng làm viện trưởng mất hết mặt mũi, ánh mắt những người ở bệnh viện nhìn hắn đều mang theo nghi ngờ cùng tìm tòi nghiên cứu.

Viện trưởng đã biến mất hơn nửa năm, sau khi trở về vừa đen vừa gầy, hơn nữa còn bị tước đoạt quyền lực của viện trưởng, tất cả mọi người đều suy đoán Mộc Thanh có phải đã phạm vào tội lỗi lớn gì hay không mới bị Mộc gia xử phạt!

Thượng Quan Ngưng cảm thấy Mộc Thanh cưới vợ cũng không dễ dàng gì, hiện giờ đã hoàn toàn về một phe với Mộc Thanh, hợp tác đối phó Triệu An An.

Cảnh Dật Thần biết Thượng Quan Ngưng vẫn luôn muốn tác hợp Triệu An An và Mộc Thanh, khiến hai người nhanh chóng kết hôn.

Hắn đối với chuyện này cũng không quan tâm.

Hoặc là nói, trừ bỏ Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Duệ, hắn đối với việc của người khác đều không thèm quan tâm, Triệu An An và Mộc Thanh cũng tốt, Trịnh Luân và Trịnh Kinh cũng được, chuyện tình cảm của bọn họ hắn sẽ không hỏi đến, cũng không can thiệp, cũng sẽ không rảnh rỗi đi tác hợp.

Tính cách của hắn lạnh lùng, tình cảm rất lạnh nhạt, cũng không nhiều chuyện, càng không có hứng thú làm bà mai, loại việc như vậy thông thường đều là của phụ nữ.

Hắn mỗi ngày ngoài việc chú ý sự khôi phục của cơ thể Thượng Quan Ngưng cùng sự trưởng thành của Cảnh Duệ, sức lực còn lại đều đặt lên công việc.

Hắn là đàn ông, là người thừa kế của Cảnh gia, tất cả trọng trách của Cảnh gia đều đặt lên vai hắn, hắn cần phải lấy lại cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh, hơn nữa còn muốn tận lực cầm lại giấy tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế!

Việc này không chỉ cực kì khó khăn, Cảnh Dật Thần còn phải đem hết toàn lực tìm kiếm Dương Mộc Yên!

Bởi vì Dương Mộc Yên cùng những giấy tờ kia biến mất không thấy!

Đối với Cảnh Dật Thần mà nói, tuyệt đối không phải là một tin tức tốt.

Cô ta hẳn đã nhận ra Quý Bác có sự thay đổi, biết bọn họ đã hợp tác, biết Quý gia đã sẽ không che chở cô ta.

Cảnh Dật Thần tung hoành hai giới hắc bạch nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai giống như Dương Mộc Yên tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao minh lại là một người phụ nữ cực kì nhạy bén, ngay cả đàn ông cũng kém cô ta!

Dương Mộc Tên từ bé đã được gọi là thiên tài, nghe đồn chỉ cần cô ta gặp qua cái gì thì sẽ không bao giờ quên, chỉ số thông minh rất cao, những lời đồn đãi ở thành phố A về cô ta, ngoài nói cô ta rất xấu ra thì chính là sự thông minh của cô ta.

Loại người này giống như rắn độc, một khi đã ẩn nấp tránh ở chỗ tối, ra một đòn trí mạng, hậu quả là không thể tưởng tượng.

Chỉ có ngàn ngày làm cướp, không có ngàn ngày để đề phòng cướp.

Mâu thuẫn của Dương Mộc Yên với Cảnh gia không thể hóa giải, trong đó phải có một bên biến mất, mà người nên biến mất nhất định là Dương Mộc Yên!

Cảnh Dật Thần nửa tháng này đều không tìm được Dương Mộc Yên, nhưng trong quá trình tìm Dương Mộc Yên, ngoài ý muốn một tin tức khiến người khác khiếp sợ: Cảnh Dật Nhiên chưa chết!

“Cậu nói cái gì?! Lặp lại lần nữa!”

Cảnh Dật Thần rất ít khi khiếp sợ giống như bây giờ, khó có thể tin, cũng rất ít khi nghi ngờ tin tức do A Hổ điều tra được, chính là hiện tại căn bản không thể tin!

Hắn đứng ở bên người Cảnh Dật Nhiên tự mình thân thủ nổ súng, tận mắt nhìn thấy hắn ta không còn hô hấp!

Sao có thể còn sống!

Viên đạn bắn vào đầu, xác suất còn sống không được một phần vạn!

A Hổ cũng có chút khó có thể tin, nhưng lúc hắn được thuộc hạ báo tin cho, tự mình đi xem qua, cho nên mặc dù khó có thể tin, hắn vẫn đúng sự thật miêu tả lại những gì mình thấy.

“Thiếu gia, tôi xác thật đã nhìn thấy nhị thiếu gia, hắn hiện tại ở nước Mỹ. Mấy ngày đầu người của chúng ta tìm Dương Mộc Yên, có rất nhiều lần nhìn thấy Tiểu Lộc mang theo một cái rương màu đen lên thuyền, cô ta đổi phương tiện rất nhiều lần, vốn dĩ không có đặc biệt chú ý cô ta, nhưng vài thủ hạ đều thấy cô ta, hơn nữa đều báo cáo với tôi, tôi liền cảm thấy có chút kỳ quái, cô ta liên tục đổi thuyền, không ngồi máy bay, hơn nữa cái rương màu đen kia có chiều dài không khác chiều cao một người lắm, tôi liền sinh ra nghi ngờ.”

A Hổ nói, trên mặt cũng có chút nghiêm trọng, hắn làm sao cũng không rõ, Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc làm sao có thể sống sót.

“Tôi phái người đến chỗ Tiểu Lộc an táng nhị thiếu gia, lấy tro cốt của hắn, nhưng trải qua giám định, những phần tro cốt đó căn bản không phải nhị thiếu gia!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.