Thượng Quan Ngưng không nghĩ tới trực giác của Đường Thư Niên lại nhạy bén đáng sợ!
Hắn ta quá mức thông minh!
Nhất cử nhất động của cô, hắn đều biết nguyên do!
Trách không được Cảnh Dật Thần cũng thua trong tay hắn ta!
Thượng Quan Ngưng không giải thích cái gì, cũng không truy vấn việc của Cảnh Trung Tu, bởi vì Đường Thư Niên chắc chắn sẽ không nói.
Nhưng mà lời nói của Đường Thư Niên, Thượng Quan Ngưng không biết như thế nào, trong lòng lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên có loại cảm giác không tốt.
Cô vội vã ngắt điện thoại của Đường Thư Niên, lập tức gọi cho Cảnh Trung Tu.
Xe công vụ dẫn đường phía trước đã bắt đầu rời khỏi đường cao tốc, dẫn cô đi vào đường nhỏ, cô biết, nơi cô cần đến không còn bao xa.
Lúc này cô phải gọi đưa tin cho Cảnh Trung Tu mới được.
Điện thoại rất nhanh có người bắt máy, Thượng Quan Ngưng nghe giọng của Cảnh Trung Tu, không rảnh lo nghĩ, vội vàng nói: “Ba, ba nhất định phải chú ý an toàn một chút, để bên cạnh nhiều người một chút, Đường Thư Niên vừa nói một câu rất kì lạ, con sợ hắn có âm mưu với ba!”
Cô và Cảnh Trung Tu đều tới cứu Cảnh Dật Thần, không thể không cứu được Cảnh Dật Thần, ngược lại còn khiến Cảnh Trung Tu rơi vào bẫy, việc này sẽ khiến Thượng Quan Ngưng đau đớn muốn chết, cô sẽ tự trách cả đời.
Cảnh Trung Tu lại không cảm thấy ngoài ý muốn, mười mấy năm trước, là ông một tay huỷ hoại Đường gia, làm Đường Thư Niên từ thiên đường rớt xuống địa ngục, Đường Thư Niên hận ông đến nghiến răng nghiến lợi, nếu không cũng sẽ không cố ý tra tấn Cảnh Dật Thần làm ông đau đớn khổ sở.
Đường Thư Niên nếu muốn trả thù ông, cũng rất bình thường, nếu không trả thù, mới không bình thường.
“A Ngưng, con đừng lo lắng, nơi này của ba không có vấn đề gì, bên người ba có mười tay súng bắn tỉa, còn có Tiểu Lộc, không có gì uy hiếp được ba. Thủ đoạn của Đường Thư Niên ba hiểu rất rõ, ba sẽ để ý đề phòng.”
Trong lòng Cảnh Trung Tu một mảnh ấm áp, Thượng Quan Ngưng tại thời khắc khẩn cấp như vậy còn nhớ tới sự an toàn của ông, loại phản ứng này, không giống như của một người con dâu, mà là giống một đứa con gái.
Thượng Quan Ngưng nói không rõ được lời của Đường Thư Niên, kia trong nháy mắt giống như cảm thấy được nguy hiểm, tim đập rất nhanh, kể cả cô nghe thấy tên của Tiểu Lộc cũng không thể bình tĩnh được.
Cô sợ Cảnh Trung Tu chỉ là an ủi mình, sợ ông không coi trọng âm mưu của Đường Thư Niên, người kia quá đáng sợ, chỉ số thông mình của hắn quá cao, tính cách cũng rất cố chấp, tâm lý vặn vẹo, khẳng định sẽ không dùng thủ đoạn bình thường đối phó Cảnh Trung Tu!
Thượng Quan Ngưng nỗ lực áp sự hoảng loạn xuống đáy lòng, ngón tay hơi hơi phát run nắm chặt di động, lần nữa nâng cao giọng nói một chút nói lại lời của mình: “Ba, ngài nhất định phải tin tưởng con, con cảm giác rất không đúng, ngàn vạn lần phải cẩn thận! Bên người nhất định không được thiếu người bảo vệ, mười tay súng bắn tỉa khẳng định không đủ, ngài tìm thêm vài người đi!”
Rất nhiều lúc, giữa người thân với nhau, sẽ có một ít linh cảm không thể nói rõ, loại linh cảm này xuất hiện rất nhiều ở các cặp song sinh, nhưng nếu có tình cảm rất tốt với ai đó, cực kì chân thành tha thiết, cũng sẽ có năng lực biết trước nguy hiểm này.
Thượng Quan Ngưng tuy rằng đối với tình cảnh của Cảnh Dật Thần cực kì lo lắng đau lòng, nhưng lại không có loại bất an cực kì mạnh liệt này, ngược lại khi nghe Đường Thư Niên nói, lại có cảm giác cực kì bất an với Cảnh Trung Tu.
Cái loại cảm giác này, làm cô sợ hãi!
Cảnh Trung Tu rất hiểu Thượng Quan Ngưng, ông vẫn coi cô như con gái ruột của mình, bởi vậy đối với tâm trạng của cô cũng rất để ý, cũng biết cô tuyệt đối là người trầm ổn, kể cả đã biết Cảnh Dật Thần bị bắt đi, tuy rằng trong lòng rát nôn nóng và phẫn nộ, lại không quá mức hoảng loạn.
Giờ phút này, giọng nói của cô thay đổi rất nhiều.
Cô đang rất sợ hãi!
Ông chỉ thấy một lần Thượng Quan Ngưng dùng giọng thấp thỏm lo âu như vậy, thay đổi giọng khi nói chuyện, đó chính là lúc ngực Cảnh Dật Thần trúng đạn, lúc không rõ sống chết nằm trong phòng phẫu thuật!
Cảnh Trung Tu lần này không nói có lệ với cô, mà nghiêm túc trịnh trọng nói: “A Ngưng, ba biết ý của con. Ba sẽ dẫn theo nhiều người, cũng sẽ không đi mạo hiểm, ba sẽ không để mình có việc gì, ba cam đoan với con.”
Thượng Quan Ngưng cảm nhận được ông đã coi trọng hơn, rốt cuộc hơi buông lỏng.
Chỉ cần Cảnh Trung Tu trước tiên có đề phòng, âm mưu của Đường Thư Niên sẽ không thực hiện được.
Đường Thư Niên nếu biết, hắn ta trong lúc vô tình hù dọa Thượng Quan Ngưng một câu, lại khiến Thượng Quan Ngưng coi trọng như vậy, thậm chí cô không hề căn cứ vào trực giác nào, Cảnh Trung Tu lại cũng bởi vì yêu thương cô mà tin tưởng, hắn ta nhất định hối hận tới xanh cả ruột.
“Ba, ngài tạm thời đừng đi đâu, Dật Thần trước mắt vẫn an toàn, còn và Đường Thư Niên đã đạt thành hiệp nghị, chỉ cần cho hắn ta tiền, hắn ta sẽ cho con đi gặp Dật Thần, ngài chờ tin của con!”
Thượng Quan Ngưng còn dặn dò Cảnh Trung Tu, không cho ông đi tìm Cảnh Dật Thần.
Nhưng mà Cảnh Trung Tu lại không thể đồng ý.
Ông không có khả năng để Thượng Quan Ngưng một mình vào chỗ nguy hiểm, ông so với Thượng Quan Ngưng càng hiểu rõ sự tàn nhẫn và biến thái của Đường Thư Niên, Thượng Quan Ngưng một khi rơi vào tay hắn ta, hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết.
“A Ngưng, con không thể đi một mình, mang theo Tiểu Lộc đi, có cô ta ở đó, con sẽ an toàn hơn rất nhiều, mặt khác ba sẽ sắp xếp người ở bên ngoài tiếp ứng cho con, sẽ không để con bị thương.”
Thượng Quan Ngưng theo bản năng cự tuyệt: “Không được, cô ấy vẫn nên bảo vệ ba, Đường Thư Niên nói con chỉ có thể một mình đi gặp hắn.”
“Không, chuyện này nghe ba, Tiểu Lộc làm cách nào đi vào, con không cần quan tâm, chính cô ta có biện pháp.”
Thái độ của Cảnh Trung Tu so với cô còn kiên quyết hơn, thậm chí ông mặc kệ Thượng Quan Ngưng cự tuyệt, trực tiếp nói Tiểu Lộc rời đi.
Tố chất thân thể của Tiểu Lộc không giống người thường, tiềm năng của cô ấy là vô hạn, lực phòng ngự và lực công kích cực kỳ xuất sắc, cô ấy có thể ứng phó với rất nhiều biến cố và nguy cơ.
Điện thoại của Thượng Quan Ngưng có trang bị định vị, Cảnh Trung Tu biết vị trí của cô, cũng biết cô đang rất gần đích đến, liền nói Tiểu Lộc ra ngoài chờ Thượng Quan Ngưng.
Tiểu Lộc dùng tốc độ nhanh nhất chạy đị, với tốc độ của ô tô không phân cao thấp, hơn nữa có thể liên tục chạy thật lâu đều không cảm thấy mệt, gen của Tiểu Lộc đã thoát khỏi phạm vi loài người.
Thượng Quan Ngưng không hề cùng Cảnh Trung Tu nói vấn đề Tiểu Lộc, mà có chút áy náy đòi tiền ông: “Ba, ngài phải cho con một tỷ, con cùng Đường Thư Niên làm giao dịch, yêu cầu chừng đó tiền.”
Cô cảm thấy năng lực đàm phán của mình quá kém, Đường Thư Niên muốn một tỷ, cô thật sự cho hắn ta một tỷ, đây không phải là số tiền nhỏ, đối với Cảnh gia mà nói, cũng đã dao động vốn liếng rất lớn.
Nhưng mà, Cảnh Trung Tu không hề do dự, cũng không có dò hỏi quá trình cô giao dịch với Đường Thư Niên, nói thẳng: “Được, ba sẽ yêu cầu ngân hàng Thụy Sỹ chuyển khoản cho con, lát nữa con kiểm tra một chút!”
Đối với Cảnh Trung Tu mà nói, tiền không phải vấn đề, ông cũng sẽ không đau lòng một tỷ, nếu một chút tiền này có thể để Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Cảnh Dật Thần, vậy cũng không hề uổng phí.
Ông chỉ có chút lo lắng, kể cả Đường Thư Niên lấy được tiền, cũng sẽ không thật sự để Thượng Quan Ngưng đi gặp Cảnh Dật Thần!