Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 620: Mỹ nam đột kích (1)



Mộc Vấn Sinh lắc đầu, nói: “Dù sao lão già như ta cũng không có cách, có lẽ người nghiên cứu chế tạo ra cái loại virus này có thể làm được, nhưng xác suất cũng rất thấp.”

Làm cho phụ nữ tuyệt dục không thể sinh đẻ rất dễ dàng, nhưng muốn làm cho người tuyệt dục sinh con, sẽ rất khó khăn.

Tình huống của Tiểu Lộc, thậm chí người có tính dục lớn cũng không được, bởi vì cho dù có người có tính dục lớn thì cũng yêu cầu đến tế bào trứng của cô, nhưng tế,bào trứng của cô đã mất đi hoạt tính.

Thượng Quan Ngưng trong lòng có chút khổ sở, một Triệu An An không thể sinh con đã làm cho mọi người lo lắng lắm rồi, hiện tại ngay cả Tiểu Lộc cũng không thể sinh con, thậm chí tình huống của cô ấy so với Triệu An An còn kém hơn, việc này quả thật không phải tin tức tốt.

Lúc trẻ không có con sẽ không cảm thấy thế nào, nhưng sau khi về già rồi thấy người khác đều có con cháu đầy nhà, dưới trướng có con cháu hoạt bát đáng yêu kêu ông bà, mà chính mình lại lẻ loi, nếu bạn già lại đi tương đối sớm, cuộc sống khẳng định sẽ rất cô độc, khi đó mới có thể cảm thấy nuôi mấy đứa con cháu rất quan trọng.

Không biết Tiểu Lộc xuất hiện ở cửa từ khi nào, cô ấy đinh đến xem thân thể với tình trạng của Thượng Quan Ngưng, có một một lần có người uống máu của cô, chính là bởi vì uống có chút nhiều nên phần lớn tế bào đã bị phá hư, cuối cùng phải ở trên giường nằm nửa năm, cô sợ thân thể của Thượng Quan Ngưng cũng vậy.

Hiện tại xem ra, Thượng Quan Ngưng hẳn là không có gì vấn đề lớn, hệ thống miễn dịch của cô ấy không tồi, khôi phục tương đối nhanh.

Đến nỗi vấn đều có thể sinh con được hay không thì Tiểu Lộc trước nay đều không có suy xét qua.

Cô nhàn nhạt mở miệng nói: “Tôi không sinh con, quá phiền toái. Hơn nữa, tôi cũng sẽ không nuôi con.”

Lời cô nói đều là sự thật, sinh con là việc mà người phụ nữ hiền hậu như Thượng Quan Ngưng mới có thể làm, nuôi càng là một việc cần kỹ thuật, cô đối những việc này một chút hứng thú cũng không có.

Trạng thái thân thể của cô hiện tại vẫn rất tốt. Nếu cứ nửa năm lại tiến hành thay máu một lần thì cô sẽ có thể sống thật lâu, thậm chí cho dù có mười hay hai mưoqi năm sau thì dung mạo của cô cũng không có thay đổi gì lớn, vẫn sẽ giống như bây giờ, vẫn duy trì một bộ mặt oa oa ngây thơ.

Cô trước nay đều không muốn làm một người mẹ, bởi vì thân phận của cô có chút đặc biệt, lấy giết người mà sống, ngày thường đều là đi trên mũi dao, có con vóei cô mà nói không khác nào một sự trói buộc.

Thượng Quan Ngưng nghe được giọng nói của Tiểu Lộc thanh, không khỏi hơi hơi sửng sốt.

Hóa ra cô ấy đều nghe được những lời vừa rồi, chỉ là cô ấy lúc này thần sắc cũng quá bình tĩnh, một chút cũng không có sự khổ sở.

Tiểu Lộc thoạt nhìn còn không để bụng việc này hơn là Triệu An An, hơn nữa cô ấy là thật sự không đem việc tình cảm để ở trong lòng.

“Tiểu Lộc……”

Thượng Quan Ngưng hô tên cô một câu, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Tiểu Lộc căn bản không cần cô an ủi, cũng không cần đồng tình, cô hiện tại giống như cái gì cũng đều không cần nói, nhưng trong lòng lại thật sự có chút khó chịu.

Tiểu Lộc lại cảm thụ không được sự khó chịu của Thượng Quan Ngưng, cô ấy tới xem qua Thượng Quan Ngưng, biết cô không có việc gì, liền hướng tới phía Cảnh Trung Tu gật gật đầu chào hỏi, sau đó liền lập tức rời khỏi bệnh viện.

Với tính cách đạm mạc của cô, có thể tới thăm Thượng Quan Ngưng, quả thật đã là rất khó thấy, bởi vì cô biết Thượng Quan Ngưng đối xử với cô thật sự rất tốt, đem cô coi như em gái mà đối xử, đặc biệt là lúc khi một Tiểu Lộc khác xuất hiện, Thượng Quan Ngưng trước nay đều sẽ không tiếc rẻ sự quan tâm của chính mình mà chiếu cô cho cô.

Cô không quá biểu đạt tình cảm của chính mình, nhưng lại biết ai đối xử với cô tốt, ai chân chính đau lòng vì cô.

Tiểu Lộc che lấp dung mạo của mình, trở lại biệt thự nhỏ của Cảnh Dật Nhiên.

Cảnh Dật Nhiên tuy rằng không bắt được Đường Thư Năm, nhưng Tiểu Lộc một chút vết thương cũng không có, cho nên tâm tình hắn vẫn là rất không tồi.

Vì thế hắn quyết định tự mình xuống bếp nấu ăn cho người phụ nữ của mình, người phụ nữ của hắn có một cái dạ dày to, hơn nữa rất thích ăn thịt, hắn đương nhiên muốn thỏa mãn sự ham mê nhỏ này của cô.

Trong nhà và bệnh viện hoàn toàn là hai loại không khí khác biệt.

Bệnh viện đều là một mảnh màu trắng, nơi nơi đều là mùi nước sát trùng, nơi nơi đều là thần sắc nghiêm túc của bác sĩ và y tá. Hộ lý. Tiểu Lộc bởi vì tuổi thơ ám ảnh, cho nên đối với bệnh viện luôn luôn có chút bài xích. Nhưng mà bệnh viện lại là một nơi cứu tính mạng của cô, cho nên cô đối với bệnh viện có chút kính sợ.

Nhưng trong nhà lại một mảnh ấm áp cảm giác, trong phòng bếp tỏa ra mùi hương thơm nồng của thức ăn, làm người ta thèm nhỏ dãi, trừ lần đó ra, Cảnh Dật Nhiên còn đem nhạc âm hưởng trong nhà mở ra, còn đâu toàn bật rock and roll âm nhạc vang vẻ quanh quẩn ở phòng khách, thật khiến cho người khác cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Nội tâm Tiểu Lộc có chút mềm mại.

Lúc cô ở bệnh viện, khi đối mặt với người khác, đều là lãnh đạm, bởi vì cô thật sự nhiệt tình không nổi.

Nhưng mà về đến nhà, trở lại chỗ biệt thự nhỏ ấm áp này, cô lại cảm thấy trong lòng rất an ổn, người cũng sẽ không tự chủ được mà thả lỏng.

Không biết là địa điểm biến hóa, làm cho nàng biến hóa, hay vẫn là bởi vì thay đổi người, làm cho cô biến hóa.

Cô bị mùi hương đồ ăn hấp dẫn đi vào phòng bếp.

“Em đã trở về.”

Giọng nói thanh thúy dễ nghe oa oa vang lên sau lưng Cảnh Dật Nhiên, hắn xoay người, động tác tự nhiên hôn lên cái trán của Tiểu Lộc, rồi sau đó không chút để ý hỏi: “Cảnh Dật Thần không chết chứ?”

Tiểu Lộc lắc đầu: “Không có, anh ấy thể chất rất tốt, chỉ cần không phải vết thương trí mạng, thì trên cơ bản đều sẽ không có việc gì.”

“Cái tên Trịnh Kinh không đứng đắn cũng không chết?”

“Ân, không chết được. Trịnh Kinh bị thương còn nhẹ hơn Cảnh Dật Thần, hắn khôi phục còn nhanh hơn cả Cảnh Dật Thần. Hắn một chút cũng không thèm để ý chính mình bị thương, ngược lại vẫn luôn kêu viện trưởng Mộc làm kiểm tra cho chó của anh ta trước.”

Chỉ khi cô ở bên Cảnh Dật Nhiên thì lời nói mới nhiều, có lẽ là bởi vì cô quen thuộc với hắn nhất, lại có lẽ là bởi vì chỉ có một mình Cảnh Dật Nhiên đi vào nội tâm của cô.

“Nga, việc này quá đáng tiếc, hai người này mạng thật lớn, luôn là không chết được. Trịnh Kinh đem con chó nghiệp vụ kia nuôi dươcng giống như con, kêu bác sĩ kiểm tra vết thương cho chó trước mà hắn cũng có thể làm được!"

Cảnh Dật Nhiên không có đi tới bệnh viện, nếu không bị người của Dương Mộc Yên phát hiện, kế hoạch của hắn tất cả đều hỏng bét.

Với lại hắn cũng không có hứng thú đi vào bệnh viện thăm Cảnh Dật Thần và Trịnh Kinh, hai người này chỉ cần không chết là được. Nếu Cảnh Dật Thần đã chết, Cảnh Trung Tu về sau còn có thể bảo vệ cho Tiểu Lộc hay không cũng không biết.

Tiểu Lộc cảm thấy, hôm nay Cảnh Dật Nhiên đẹp trai lạ thường.

Hắn mặc một chiếc áo sơmi ngắn tay màu xanh ngọc, ở dưới mặc một chiếc quần màu trắng, mặc dù là nấu cơm hắn cũng không chịu đeo tạp dề, bởi vì hắn thấy tạp dề sẽ làm ảnh hưởng tới khí chất cao quý của hắn.

Một thân quần áo đơn giản, lại lộ ra dáng người kiện mỹ cao lớn của hắn.

Cánh tay rắn chắc, đôi chân thon dài, thẳng tắp phía sau lưng, hơn nữa da thịt trắng nõn, dung nhanh tuấn mỹ, ánh mắt tà mị thâm thúy, tất cả mọi thứ của hắn như được thiên nhiên chế tạo điêu luyện sắc sảo, đẹp giống như yêu nghiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.