Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 638: Quyền lực và trách nhiệm



Thượng Quan Ngưng nghĩ Triệu An An bị doạ nên vội vàng an ủi: “Không sao không sao, có lẽ bây giờ hắn đang bị thương, tạm thời không thể làm chuyện ác, có lẽ hắn sẽ không đi tìm em, em đừng lo, sau này Cảnh Dật Thần có thể bắt được hắn.”

Nhưng mà lời an ủi của Triệu An An cũng không có tác dụng quá lớn, Triệu An An cực kỳ hối hận nói: “Trời ơi, chị dâu của em ơi, chị không biết đâu, cái ngày hai em xem mắt đó, em không biết thân phận của hắn, cho nên em cầm dao kề vào cổ hắn để cướp tiền!”

Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên trừng lớn hai mắt: “Cướp?!”

Không phải đâu, lá gan của Triệu An An không lớn như vậy đâu!

Còn nữa, sao cô lại cướp người đang xem mắt với mình, điên rồi hả?

“Còn có, khi đó em từ chối hắn, còn ghét bỏ hắn lớn tuổi còn dẫn theo con, không chừa cho hắn chút mặt mũi nào, chị nói xem hắn có thể ghi hận trong lòng, tìm cơ hội giết em không? Trời ơi, làm sao bây giờ! Em đúng là xui xẻo mà, lần dầu đi xem mắt lại gặp phải người biến thái như thế, đúng là muốn ép chết em mà!”

Thượng Quan Ngưng hết chỗ nói rồi.

Việc này, đúng là việc mà Triệu An An có thể làm!

Mà Đường Thư Niên lại là người có thù sẽ báo, độ rộng lượng nhỏ hơn cả lỗ kim, loại người như hắn, nếu không trả thù thì mới lạ đó.

Thế nhưng, có lẽ bây giờ hắn không rãnh để ý tới Triệu An An, nếu hắn muốn trả thù thì hắn sẽ tìm Cảnh Dật Thần, lúc này Triệu An An vẫn an toàn.

Thượng Quan Ngưng vỗ lưng Triệu An An, cười nói: “Được rồi được rồi, em đừng lo, em không lọt được vào mắt hắn đâu, bây giờ hắn không dám hoạt động xung quanh. Bình thường chú ý an toàn của bản thân là được, nếu không thì chị kêu anh em tìm cho em mấy bảo vệ, có chuyện gì cũng có thể đối phó.”

Triệu An An thấy biện pháp này không tồi, cô khoa trương lau nước mắt: “Vẫn là chị dâu tốt với em! Em giới thiệu chị cho anh họ, xem ra bước cờ này đi đúng rồi, nếu không đổi thành một chị dâu khác, đâu có đau lòng vì em như vậy chứ!”

Thượng Quan Ngưng nhíu mày: “Bước cờ? A, thì ra em xem chị là quân cờ trong tay em! Hừ, Triệu An An, chị phải tuyệt giao với em!”

Triệu An An biết mình dùng sai từ rồi, cô vội vàng lấy lòng ôm cánh tay Thượng Quan Ngưng lắc qua lắc lại, nghiêm mặt cười nói: “Đừng như vậy mà, ngữ văn của em học từ giáo viên dạy toán, trình độ ở mức tiểu học, cho nên chị đừng xem là thật mà!”

Thượng Quan Ngưng chỉ nói đùa mà thôi, sao cô lại tức giận cho được, Triệu An An vừa năn nỉ là cô lập tức nở nụ cười rồi hỏi chuyện mấy ngày nay ở trường học của Triệu An An.

“Giáo viên với hiệu trưởng, cái nào tốt hơn?”

Triệu An An không hề nghĩ ngợi: “Đương nhiên là làm giáo viên tốt hơn, làm giáo viên rất thoải mái, mỗi ngày chỉ lên lớp một hai lần là được, ngoại trừ việc chấm bài thi có hơi nhàm chán thì những lúc khác giống như đang sống trong thế giới thần tiên!”

Thượng Quan Ngưng bật cười, hạnh phúc lúc đó, giống như không có gì có thể so sánh được.

Trước kia Triệu An An luôn ghét việc làm giáo viên, nói gì mà cả ngày đối diện với nhiều học sinh như vậy, vừa lên lớp nhìn thấy một đám người liền làm cô cảm thấy phiền phức -- Cô giảng bài tuỳ theo sở thích, có ai mà dám hỏi cái gì là cô liền bực bội.

Bây giờ lại cảm thấy những ngày trước kia rất thoải mái, có thể thấy được, bây giờ Triệu An An rất áp lực.

“Làm giáo viên đúng là thoải mái, nhưng mà em quên rồi sao? Hai con tôm nhỏ như chúng ta bị người ta đuổi việc, không có quyền lên tiếng, nhưng chị cảm thấy làm hiệu trưởng rất không tệ, thấy ai không vừa mắt thì cứ thế mà đuổi cho xong!”

Đương nhiên là Triệu An An không quên, cô dùng sức gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, bây giờ em là người có quyền lớn nhất, cho nên ngày nào cũng có người tặng quà cho em! Tên khốn họ Mẫn đó, rõ ràng lúc ấy có thể bảo vệ chúng ta, có thể nói đó là việc rất đơn giản, không thể nào đơn giản hơn, vậy mà ông ta lại xa thải chúng ta! Chắc chắn là ông ta đã nhận được chỗ tốt nào đó, ông già đó đúng là đáng chết mà!”

Với điều kiện gia đình Triệu An An thì chắc chắn sẽ chi không ít tiền, nhưng mà cô có tiền không có nghĩa là người khác sẽ không có nhiều hơn.

Chuyện năm đó, đương nhiên Mẫn hiệu trưởng thu được quà rất nặng, cho nên mới không hề khách khí mà sa thải hai người.

Thượng Quan Ngưng vẫn còn lưu luyến với cuộc sống giáo viên của mình, bởi vì khoảng thời gian cô ở trong trường là khi cô mới vừa từ nước ngoài trở về, khó có khi bình tĩnh, lúc đó cô quen Triệu An An, sau đó quen Cảnh Dật Thần.

Nhưng mà, cuộc sống bây giờ của cô rất mới mẻ, có chồng có con, chuyện trước kia, cô đã buông bỏ từ lâu, người nên trừng phạt đều đã trừng phạt, cho nên lòng cô cực kỳ bình thản.

Bây giờ nói về chuyện quá khứ, chính là nhắc nhở Triệu An An, tuy làm giáo viên rất thoải mái, nhưng làm hiệu trưởng cũng rất tót, ít nhất, cho dù không dựa vào Cảnh Dật Thần, chỉ cần cô làm việc không xảy ra vấn đề gì quá lớn, với địa vị của cô, sẽ không có ai dám động vào cô.

Quyền lực là thứ tốt nhất, nếu không sao lại có nhiều người bon chen như vậy.

Triệu An An không đam mê quyền lực, nhưng nếu có thì sẽ tốt hơn không có rất nhiều.

Còn nữa, bây giờ Triệu An An trên cơ Mẫn hiệu trưởng, chắc chắn Mẫn hiệu trưởng tức muốn chết luôn, còn không thể trở mặt với Triệu An An.

Quả nhiên, lập tức nghe được giọng nói vui sướng và tiếng cười sảng khoái của Triệu An An: “Còn nữa, sau khi em làm hiệu trưởng, điều làm em vui nhất chính là, tên khốn họ Mẫn kia, mỗi khi gặp em đều phải cung kính chào đón, em còn cố ý làm như không thấy, cố ý bới lông tìm vết, nghi ngờ quyết định của ổng, ha ha, gương mặt của ổng, rất phấn khích!”

Thượng Quan Ngưng cũng cời, Triệu An An không phải là người dễ bắt nạt, tuy cô không có âm mưu gì, nhưng chuyện bới lông tìm vết này, cô trời sinh đã có, chỉ sợ mấy ngày trước Mẫn hiệu trưởng khổ không còn lời nào để nói luôn.

“Xứng đáng!” Triệu An An mắng: “Ông già kia, chị cũng biết ổng làm rất nhiều chuyện thiếu đạo đức! Chẳng những làm chuyện không rõ ràng trong trường, còn đi dụ dỗ học sinh, nói lời cam đoan sẽ được công việc ổn định sau khi tốt nghiệp, kết quả là có rất nhiều học sinh nữ mắc mưu!”

Chuyện này, khi còn làm giáo viên trong trường thì Thượng Quan Ngưng đã nghe thấy, nhưng mà sau lưng Mẫn hiệu trưởng là gia tộc Mẫn gia khổng lồ, ông ta còn không chịu thừa nhận, học sinh bị lừa gạt chỉ có thể tự nhận mình ngu, Mẫn hiệu trưởng thì vẫn yên ổn ở vị trí hiệu trưởng cho đến bây giờ.

“Ha ha, ổng có rất nhiều nhược điểm, người khác sợ ổng nhưng mà em không sợ đâu, còn nữa, bây giờ em làm việc rất cẩn thận, không có nhược điểm, cho dù ngày nào ổng cũng nhìn chằm chằm vào em cũng không biết nên làm gì em!”

Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên nhìn Triệu An An, mới vài ngày mà thôi, vậy mà cô đã học được cách cẩn thận rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.