Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 870: Tân hôn vui vẻ (1)



Trịnh gia, Trịnh Kinh cùng Trịnh Luân tiễn khách khứa, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi một chút. Trịnh Luân đi lên tầng trước thay quần áo, Trịnh Kinh còn ở phòng khách giúp đỡ Bùi Tín Hoa dọn đồ. Thể lực của hắn quả nhiên là hơn Trịnh Luân rất nhiều, mặc dù đứng một ngày, nhưng hiện tại thoạt nhìn tinh thần cũng rất tốt.

Bùi Tín Hoa và Trịnh Khải Nam cũng mệt mỏi quá sức, chẳng qua trên mặt tất cả đều là biểu tình vui vẻ, hôm nay tất cả mọi việc đều rất thuận lợi, có lẽ là tất cả mọi người đều tiếp nhận Trịnh Luân và Trịnh Kinh không phải anh em ruột thật sự, hôm nay mọi người tới đều là chúc phúc, không có cái loại lợi nói bậy ra vào.

Biệt thự Trịnh gia ba tầng, ngày thường dùng toàn là tầng một và tầng hai, tầng ba căn bản là vẫn luôn để không, chuẩn bị phòng tân hôn cho Trịnh Kinh.

Bởi vì ba tầng kiến trúc rất lớn, nhưng phòng ngủ chỉ có một, sau đó là phòng khách, thư phòng, phòng tắm. Bùi Tín Hoa trước kia định đem tầng ba cho Trịnh Kinh và con dâu ở, bà cùng Trịnh Khải Nam, Trịnh Luân ở tầng hai, như vậy sẽ không quấy rầy đến cuộc sống ngọt ngào của vợ chồng Trịnh Kinh.

Bà còn cùng Trịnh Khải Nam cố ý mua biệt thự ngoại thành cho Trịnh Kinh, vạn nhất con dâu không muốn ở cùng cha mẹ chồng thì còn có thể để cho hai đứa dọn ra ngoài ở riêng. Chỉ cần cuối tuần về nhà chơi là được.

Hiện tại con dâu là cô con gái mình nuôi từ nhỏ đến lớn, những việc Bùi Tín Hoa lo lắng lúc trước đều không còn tồn tại, Trịnh Luân khẳng định là nguyện ý ở cùng bọn họ 

Bất quá, Bùi Tín Hoa biết Trịnh Luân da mặt mỏng, bà cố ý dặn dò Trịnh Kinh, nếu Trịnh Luân cảm thấy ở nhà không được tự nhiên, thì tân hôn thì đi đến vùng ngoại thành ở một khoảng thời gian, tận hưởng khoảng thời gian ngọt ngào của thế giới hai người.

Trịnh Kinh cảm thấy mẹ thật sự là quá chu đáo, hắn ôm Bùi Tín Hoa hôn lên trên mặt bà một cái, cười lớn nói: “Quả nhiên là mẹ con!”

Bùi Tín Hoa cười đôi mắt đều híp lại: “Đi đi đi, mau lên lầu nghỉ ngơi thôi! Đã lớn như vậy rồi, cũng đã kết hôn thành gia lập thật, vậy mà còn không đứng đắn hơn!"

Trịnh Kinh cười rồi đi lên tầng ba, sau đó liền nghe được trong phòng tắm truyền ra tiếng nước xôn xao, hắn hiểu ý cười, biết là Trịnh Luân đang tắm rửa.

Tóc cô hôm nay vì làm tạo hình, đánh rất nhiều sáp chải tóc, trên mặt cũng trang điểm, lúc trước cô cả ngày đều để mặt mộc, bỗng nhiên trang điểm tương đối dày, chính cô cũng không quen, lúc này khẳng định là vội vàng rửa mặt gội đầu.  

Trịnh Kinh cảm thấy mình ở nằm ở trên ga giường đỏ rực một thế kỷ mới thấy Trịnh Luân từ trong phòng tắm đi ra.

Trên người cô ăn mặc áo tắm dài, đem chính mình bọc đến kín mít, cầm một cái khăn lông trắng tinh lau tóc.

Trịnh Kinh đứng dậy xuống giường, cầm lấy khăn lông trong tay Trịnh Luân, cẩn thận giúp cô lau tóc.

“Luân Luân, anh mới chỉ lau tóc cho em mà thôi, sao em lại đỏ mặt? Còn chưa động đến chỗ khác đâu, nếu là lau lên người, anh lo em sẽ xấu hổ đến ngất xỉu mất!"c

Trịnh Luân cũng không biết là chuyện như thế nào.

Trịnh Kinh lau tóc cho cô không phải lần đầu tiên, trước kia hắn thường xuyên giúp cô làm loại việc thân mật nhỏ nhặt này, thậm chí còn giúp cô rửa chân lau chân.

Nhưng hôm cô lại cảm nhận được sự khác thường quá nặng!

Cô trước nay cũng không biết, tóc chạm vào cũng có cảm giác, bị Trịnh Kinh chạm vào, cô liền cảm thấy tim đập gia tốc.

Cô đỏ mặt hờn dỗi nói: “Anh, anh không cho chê cười em! Da mặt em đâu có dày, mau đem khăn lông giả cho em. Em tự mình lau!”

Trịnh Kinh thuận theo đem khăn lông trả lại cho Trịnh Luân, sau đó thuận thế ở trên môi cô cắn một chút: “Tự em lau đi, anh đi tắm rửa, ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh. Đương nhiên, em cởi hết chờ anh là tốt nhất, khả năng của anh sẽ phát huy càng tốt!”

Trịnh Luân bị hắn nói, tâm cũng sắp nhảy ra ngoài!

Hắn càng ngày càng không đứng đằn!

Cô xấu hổ dùng khăn lông che lại mặt chính mình, dậm chân nói: “En không để ý tới anh nữa!”

Trịnh Kinh cười lớn đi vào phòng tắm, nhưng chỉ mười phút, liền đi ra khỏi phòng tắm, phía trên trần trụi, phần dưới chỉ bọc một cái khăn tắm.

Trịnh Luân đã đem đầu tóc lau khô một nửa, cô không nghe lời Trịnh Kinh mà nằm ở trên giường, mà vẫn ngồi ở trước bàn trang điểm như cũ, chải vuốt mái tóc dài của mình.

Nhìn thấy Trịnh Kinh chỉ bọc một cái khăn tắm rồi đi đến trước mặt cô, cô kinh hoảng thất thố đứng dậy, kém chút liền làm đổ ghế.

Trịnh Kinh ôm chặt cô, ở nàng bên tai cô nói: “Em hoảng cái gì?”

“Anh.....… Sao anh không mặc quần áo mà đã ra rồi! Bên trong không phải chuẩn bị áo tắm dài cho anh sao?"

Trịnh Luân tiếp xúc đến cơ ngực rắn chắc của Trịnh Kinh, như là bị làn da ấm áp của hắn làm bỏng, ngón tay nháy mắt rụt trở về, không dám dhạm vào hắn.

“Chờ lát nữa còn phải cở, phiền toái làm gì, không mặc là được. Nếu không phải sợ dọa đến em thì anh đến khăn tắm cũng sẽ không bọc.”

Hắn nói, rồi ôm Trịnh Luân, trực tiếp đem cô ném tới giường lớn mềm như bông.

Hắn tắt đèn, chỉ để lại hai ngọn nho nhỏ ở đầu giường, ánh đèn mờ nhạt, nháy mắt liền làm cho phòng ngủ ái muội lên.

Trịnh Luân nhìn Trịnh Kinh đang từng chút từng chút tới gần mình, tim đập đã đạt tới tốc độ xưa nay chưa từng có, Trịnh Kinh chưa đụng tới cô, chỉ là dùng ánh mắt thâm tình mà chuyên chú nhìn cô, mà cô đã cảm thấy chính mình đã sắp hòa tan.

Chờ đến khi Trịnh Kinh hô hấp hỗn loạn ôm lấy cô, cởi áo tắm dài và nội ý màu đỏ rực của cô ra, cô liền cảm thấy chính mình như đang phảng phất phiêu dạt trên đám mây, cả người đều mềm như bông, không còn tí sức lực nào.

“Anh……”

Trịnh Luân trong miệng vô ý thức nỉ non, nàng trong lòng thẹn thùng lợi hại, chính là đối Trịnh Kinh ái chiếm cứ thượng phong, nàng dũng cảm ôm lấy Trịnh Kinh cổ, chủ động thấu đi lên hướng Trịnh Kinh tác hôn.

Trịnh Kinh nguyên bản cũng đã bị Trịnh Luân tốt đẹp kích thích huyết lưu gia tốc, hiện tại bị nàng mềm ấm mồm mép, nội tâm mênh mông đã căn bản không chịu chính hắn khống chế.

Hắn điên cuồng hôn nàng, tựa hồ muốn đem phía trước áp lực tất cả đều phóng xuất ra tới giống nhau.

Hắn khát vọng Trịnh Luân lâu lắm lâu lắm rồi, hiện tại hận không thể trực tiếp đem Trịnh Luân khảm vài thân thể của mình, vĩnh viễn dây dưa với cô.

Hắn đem Trịnh Luân lột sạch, dưới ánh đèn nhợt nhạt, làn da tinh tế như tuyết trắng, bóng loáng giống như ngọc, thân thể của cô như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, quá đẹp.

Đây là hắn lần đầu tiên hắn nhìn thấy thân thể của Trịnh Luân, Trịnh Luân có vẻ ngại ngùng, cô hoảng loạn che lại phía dưới và ngực, vội vàng nói: “Anh... Anh không được xem!”

“Được, anh không xem.”

Trịnh Kinh thấp giọng dỗ dành cô, nhưng là ánh mắt hắn căn bản là không hề dời đi, hơn nữa không chỉ xem, mà còn bắt đầu từng tấc một tấc một hôn lên thân thể của cô.

Mỗi cái hôn rơi xuống, đều làm cho Trịnh Luân hơi hơi rùng mình.

Trong miệng cô phát ra tiếng ngâm khẽ, âm thanh này quá mức vũ mị, hơi có chút câu hồn, Trịnh Luân thậm chí cũng không dám tin tưởng âm thanh này là do cô phát ra.

Trịnh Kinh kìm chế khó chịu, lại vẫn kiên nhẫn tinh tế khơi mào tình yêu của Trịnh Luân.

Ngón tay như lửa nóng của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve nơi mẫn cảm ướt át nhất của cô, muốn làm cô đến được đỉnh vui sướng.

“Luân Luân, lần đầu tiên có khả năng sẽ có chút đau, em chịu một chút liền ổn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.