Sự thật thì trước khi Thuỷ Ân Hi tốt nghiệp, thực tập năm thứ tư cũng đã vào Cố thị, vốn ý định của cậu là muốn bắt đầu từ tầng dưới chót đi lên, cậu rất có hứng thú đối với chức nghiệp tiêu thụ viên, mỗi khi nhìn thấy có người hướng về mình đẩy mạnh tiêu thụ nói miệng lưỡi trơn tru là cậu đã thấy đặc biệt thú vị, cậu không chỉ một lần nghĩ vì sao những người này có thể nói được như vậy kìa?
Mặc dù cậu có ý làm bắt đầu từ tầng dưới chót, nhưng người đàn ông nhà cậu không đồng ý, đợi lâu như vậy rốt cục có thể đem người đến chỗ mình thì anh chỗ nào bỏ được thả người đến chi nhánh chứ? Cho nên Thuỷ Ân Hi nhảy dù trở thành trợ lý đặc biệt của Cố tổng tài.
Bên cạnh Cố Quân Viêm đã có một nam trợ lý và một nữ thư ký, cho nên Thuỷ Ân Hi này nhảy dù đến thân phận trợ lý đặc biệt, trợ lý Lưu là từ khi Cố Quân Viêm mười sáu tuổi Cố lão gia tử đã an bài bên cạnh, là người mà Cố lão gia tử chọn lựa ở bên cạnh anh, thư ký Vương là người được điều từ bộ phận hành chính của công ty lên, tại công ty coi như là kỳ cựu.
“Anh Lưu, anh nói xem trợ lý đặc biệt là ở đâu đến đây nha, không nghe nói Cố gia có thân thích họ Thuỷ đâu?”
Trợ lý Lưu nhìn cô ta nói: “Không rõ lắm, trợ lý Thuỷ là tốt nghiệp Đông đại, tổng tài cũng là tốt nghiệp Đông đại, có lẽ là quen biết từ lâu.”
“Phải nha, trợ lý Thuỷ là đàn em của tổng tài mới đúng!” Thư ký Vương chớp mắt nói tiếp: “Tổng tài sắp xếp trợ lý Thuỷ ở trong phòng làm việc của mình cũng không biết là có dụng ý gì, anh mới là trợ lý chính quy mà.”
Trợ lý Lưu cười cười nói: “Thôi, đi làm việc đi, tâm tư tổng tài không phải là chúng ta có thể hiểu được.”
“Cũng đúng.”
Trợ lý Lưu đương nhiên biết Thuỷ Ân Hi là ai, lúc Cố Quân Viêm còn đi học trợ lý Lưu thường xuyên mang văn kiện đến trường học tìm anh, Cố Quân Viêm cũng không có gạt chuyện mình đang qua lại với Thuỷ Ân Hi, trợ lý Lưu là người anh có thể tin được, nếu ngay cả người bên cạnh cũng phải đề phòng, vậy về sau có thể tín nhiệm được ai?
Tuy Cố Quân Viêm không nói rõ, nhưng trước khi Thuỷ Ân Hi nhảy dù đến anh có nói mấy câu với trợ lý Lưu, ý tứ đại khái là chuyện của mình và Ân Hi không cần tận lực giữ bí mật, bởi vì sớm muộn gì cũng phải công khai, nhưng là không cần đặc biệt nói cho những nhân viên thích bát quái, thuận theo tự nhiên là được.
Thư ký Vương là giám đốc bộ phận hành chính đề cử đi lên, người khác có lẽ không biết nhưng trợ lý Lưu biết thư ký Vương là thân thích với giám đốc bộ phận hành chính. Trần giám đốc bộ phận hành chính là bác gái thư ký Vương, Trần giám đốc coi như là kỳ cựu trong công ty, cũng là chậm rãi từng bước thăng chức đi lên. Trợ lý Lưu cảm thấy bà ta như vậy hẳn là càng phải biết quý trọng chức vụ hiện tại, nhưng vị Trần giám đốc này rõ là có chút ý nghĩ kỳ lạ.
Lúc này Thuỷ Ân Hi từ trong phòng làm việc tổng tài đi ra đến bên người trợ lý Lưu nói: “Anh Lưu, tổng tài bảo em lấy phương án thiết kế bên Bắc Ninh.”
“Được, em chờ chút!” Trợ lý Lưu từ trong ngăn kéo của mình lấy ra một tập văn kiện được kẹp đưa cho Thuỷ Ân Hi, Thuỷ Ân Hi nhận lấy mở ra nhìn nhìn, sau đó nhíu mày.
“Anh Lưu, em nhớ rõ chúng ta yêu cầu lấy màu xanh làm chủ đề bảo vệ môi trường mà? Bọn họ thiết kế cái này có phải là ý tưởng quá lệch không?”
Lưu trợ lý gật đầu nói: “Không sai, lần này bọn họ thiết kế không quá hợp và bám sát chủ đề.”
Thuỷ Ân Hi cau mày, đây có chỗ nào không sát và hợp chủ đề mà chính là làm bừa, bọn họ yêu cầu là cảm giác không quá cao lớn, mà chủ đề bảo vệ môi trường lấy màu xanh làm chủ, không có màu xanh, không có cây cối, không có không khí mới mẻ, mà công ty thiết kế đưa ra cái này gọi là phương án gì đây?
“Đây là công ty thường xuyên hợp tác sao?”
Trợ lý Lưu cười nói: “Không phải, trước kia Cố thị chỉ hợp tác cùng Duy Nhã, lần này là lần đầu tiên hợp tác với Bắc Ninh.”
Thuỷ Ân Hi nhăn mày, “Vì sao lần này đổi thành Bắc Ninh?” Rõ ràng có vấn đề?
Trợ lý Lưu thoáng nhìn qua thư ký Vương nói: “Dự án lần này là Lưu phó tổng chủ trì, Bắc Ninh cũng là ông ta yêu cầu đổi.”
“Nói thật thì thiết kế của Bắc Ninh không tồi, phong cách thiết kế hiện đại cao cấp này hiện tại đang rất thịnh hành.”
Thuỷ Ân Hi nheo mắt nhìn về phía thư ký Vương nói: “Thư ký Vương không biết chủ đề lần này của Cố thị sao? Màu xanh bảo vệ môi trường, ý nghĩa của bốn chữ này chắc phải rất dễ hiểu đi?”
“A…” Thư ký Vương bị Thuỷ Ân Hi hỏi á khẩu không trả lời được, nhưng cô ta phải mở miệng, bởi vì bác gái cô ta bây giờ đã ôm chặt đùi Lưu phó tổng, cho nên cô ta phải đứng về phía Lưu phó tổng, đương nhiên chờ cô ta đạt được mục đích, Lưu phó tổng là có thể bỏ quên.
“Trợ lý Thuỷ, có khả năng cậu không hiểu lắm, dù sao thì cậu cũng là mới từ trong sân trường đại học ra tới, có một số việc là có thể bàn bạc, đúng không, trợ lý Lưu?” Thư ký Vương một bộ giương giọng tiền bối nói, còn không quên kéo theo trợ lý Lưu.
Trợ lý Lưu đưa mắt nhìn thư ký Vương cười cười, chuyển sang nói với Thuỷ Ân Hi: “Trong công ty dĩ nhiên là không giống như trường học, nhưng nguyên tắc vẫn phải có.”
Thuỷ Ân Hi đương nhiên hiểu được ý trong lời nói của trợ lý Lưu, anh ta không muốn làm cho mình thành mũi nhọn, chẳng qua nghe lời anh ta khẳng định Quân Viêm chắc chắn sẽ không cho phép chuyện này xảy ra, cậu nhìn sang thư ký Vương, bà chị này có vấn đề!
Trở lại văn phòng tổng tài, Thuỷ Ân Ni lôi kéo Cố Quân Viêm hỏi: “Lưu phó tổng và thư ký Vương có một chân sao?”
“A?” Cố Quân Viêm nháy mắt mấy cái tỏ vẻ không hiểu được ý trong lời nói của cậu, Thuỷ Ân Hi ném cho cái liếc mắt xem thường kể lại chuyện khi nãy mình ở bên ngoài, sau đó hỏi: “Cho nên cái cô thư ký Vương với ông Lưu phó tổng có một chân phải không?”
“Không phải cô ta.”
Thuỷ Ân Hi không dám tin, hỏi: “Còn có người dính líu trong đó?”
“Giám đốc bộ phận hànn chính là bác gái của thư ký Vương.”
Thuỷ Ân Hi trừng lớn hai mắt nói: “Trần giám đốc bộ phận hành chính kia đã hơn bốn mươi tuổi, Lưu phó tổng mới hơn ba mươi tuổi, ông ta chưa bao giờ nhìn thấy đàn bà sao? Già như vậy cũng muốn?”
Cố Quân Viêm bất đắc dĩ cười cười, “Em suy nghĩ nhiều quá, Lưu phó tổng muốn làm xâu chuỗi, dĩ nhiên yêu cầu càng nhiều tầng quản lý duy trì.”
“Cho nên Trần giám đốc đây là tính toán muốn ôm chặt cây đại thụ Lưu phó tổng này?”
“Là ý này.”
Thuỷ Ân Hi nhíu mắt lại, “Chẳng lẽ thư ký Vương là bọn họ phái tới nằm vùng?”
Ánh mắt Cố Quân Viêm chợt loé chậm rãi nói: “Nói là nằm vùng không bằng nói là mỹ nhân kế đi?”
Thuỷ Ân Hi sửng sốt không tới hai giây liền hiểu được, vỗ một cái mạnh lên bàn làm việc, “Ả là tới câu dẫn anh?” Cố Quân Viêm gật gật đầu, anh đã sớm biết trong công ty có vài người không an phận, nhưng Cố thị không giống với những công ty khác, Cố gia kiềm giữ 80% cổ phần, cho nên trừ bỏ Cố gia không có bất kỳ kẻ nào có tiếng nói tại Cố thị, cho nên nói Cố thị là của một mình Cố Quân Viêm.
Nhưng dù sao thì anh vẫn trẻ tuổi, trước kia khi Cố lão gia tử toạ trấn Cố thị thì người phía dưới thành thật, hiện tại đổi thành anh đến toạ trấn người phía dưới liền rục rịch. Cố Quân Viêm muốn lợi dụng cơ hội lần này nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu người có ý nghĩ như vậy, anh làm một lưới thanh lý lớn.
Nhìn thấy Cố Quân Viêm gật đầu sắc mặt Thuỷ Ân Hi trầm xuống, lúc ở trong trường học có người muốn cùng mình đoạt Cố Quân Viêm, hiện tại đến công th còn có người muốn đoạt với mình, quả nhiên đàn ông tốt phải đoạt tới tay mà! Thư ký Vương, dám đoạt người đàn ông của mình thì phải cẩn thận một chút. Lúc này Thuỷ Ân Hi hoàn toàn đắm chìm trong kế hoạch trả thù của bản thân, cho nên đã bỏ qua ánh mắt trêu tức của người đàn ông nhà mình.
Từ thật lâu trước kia Cố Quân Viêm có một cái yêu thích mà không muốn người khác biết, cái yêu thích này có quan hệ trực tiếp cùng Thuỷ Ân Hi, đó chính là nhìn Thuỷ Ân Hi vì mình tranh giành tình nhân, giải quyết tất tần tật tình địch xông tới, nhất là lúc em ấy độc mồm độc miệng thật sự là đáng yêu chết đi được, này là một thú vui trong cuộc đời anh. Cho nên tồn tại một thư ký Vương này, anh sao có thể không cho Ân Hi nhà mình biết chuyện này đâu?
Thực tế thì trợ lý Lưu cũng đã sớm biết tâm tư của Trần giám đốc và thư ký Vương, đương nhiên anh ta cảm thấy việc này nên gạt Thuỷ Ân Hi mới tốt, dù sao đem tình địch điều tới bên cạnh làm thư ký, đổi thành ai thì trong lòng sao có thể thoải mái đúng không? Nhưng anh ta đánh giá thấp độ tự tin và giá trị sức chiến đấu của Thuỷ Ân Hi.
Ngay tại thời điểm Thuỷ Ân Hi đang nghĩ biện pháp thu dọn thư ký Vương, thư ký Vương đã chạy đến bộ phận hành chính cáo trạng Thuỷ Ân Hi. Tuy cô ta mách chính là Trần giám đốc, nhưng cuối cùng thì Lưu phó tổng cũng biết đến chuyện này. Tại thư ký Vương xem ra Thuỷ Ân Hi nhảy dù tới vị trí trợ lý đặc biệt này, một là không có bối cảnh hai không có nhân mạch, có khi là mọi người nhìn mặt mũi tổng tài nên mới chiếu cố cậu ta, ở trong công ty căn bản không đáng nhắc tới. Hơn nữa đang còn là sinh viên năm thứ tư, chỉ cần bắt lấy nhược điểm của cậu ta đem đuổi khỏi công ty vẫn thực dễ dàng. Huống chi cô ta không cho phép người khác chắn ngang giữa mình và tổng tài, có một trợ lý Lưu đã đủ phiền rồi, hiện tại còn thêm một trợ lý Thuỷ, mình phải câu dẫn thế nào đây, không, là phát triển chuyện tình yêu với tổng tài chứ?
Chờ đến lúc mở cuộc họp Thuỷ Ân Hi đi theo trợ lý Lưu cùng nhau tham dự, cậu đã biết tình cảm của Cố Quân Viêm tại công ty, tuy Cố Quân Viêm nói chẳng phải chuyện gì, nhưng cậu vẫn rất lo lắng. Hơn nữa cậu không dự định để người đàn ông nhà mình một người đối mặt với đám người kia, dù chưa chắc cậu có thể giúp được cái gì, nhưng tốt xấu cũng ủng hộ tinh thần không phải sao?
Sau khi nói xong một ít vấn đề thông lệ, kịch diễn mở màn đã tới, việc phương án thiết kế về cao ốc mới được nhắc ra, lần trước Cố Quân Viêm đề nghị chủ đề lần này là màu xanh bảo vệ môi trường, tuy chủ trì dự án này là Lưu phó tổng, nhưng người cuối cùng đánh nhịp cũng là Cố Quân Viêm, mà phương án bị Cố Quân Viêm trực tiếp bác bỏ.
Lưu phó tổng cũng không có giải thích vì sao sửa lại phương án, lại nói phương án bây giờ có bao nhiêu chỗ tốt, có vài người dĩ nhiên là phụ hoạ ông ta, nhưng người duy trì ý kiến phản đối cũng không ít. Thuỷ Ân Hi nhìn những người này gật gật đầu, thầm nghĩ là người nào cần phải xử lý người nào là người một nhà vừa xem là biết ngay!
Quả hai người hai bên rất nhanh liền tranh cãi ầm ĩ, cuối cùng vấn đề đổ lên Cố Quân Viêm. Cố Quân Viêm liếc mắt nhìn mọi người nói: “Tôi nhớ rõ đã nói từ lậ chủ đề là màu xanh bảo vệ môi trường, trí nhớ của các người đều không tốt phải không?”
“Tổng tài, tôi cho rằng…” Lưu phó tổng lập tức lần thứ hai trình bày quan điểm của mình, mà còn cảm thấy thiết kế hiện đại cao cấp này tốt hơn.
Thuỷ Ân Hi cau mày, thầm nghĩ Lưu phó tổng này cũng không có bao nhiêu khôn khéo, người thông minh vào thời điểm này nên hiểu được lợi dụng người khác, lấy người khác làm bia đỡ đạn, nhưng ông ta hoàn toàn đổ hết trên họng bản thân.
“Anh Lưu, Lưu phó tổng này là từ đâu đến?”
“Không có bối cảnh gì cả, trung học học đến năm hai thì bỏ học, làm qua rất nhiều nghề nghiệp, tới Cố thị tám năm, làm tám năm thời gian nhân viên tiêu thụ một đường lên tới chức vị phó tổng.”
“Năng lực bản thân rất mạnh?”
“Rất mạnh! Nhưng bởi vậy rất tự phụ, hiện tại là người do tổng giám đốc tiêu thụ bộ phận thị trường một tay đề bạt lên, tuy bản thân không có bối cảnh, nhưng ở công ty cũng là rất có nhân duyên rất có bối cảnh. Hơn nữa ông ta ở trong công ty thích nói nhất một câu là, “Tôi làm nhân viên tiêu thụ lên tới phó tổng, tám năm vì công ty tận tâm tận lực”, phỏng chừng sang năm sẽ biến thành chín năm.”
“Phốc, này có ích lợi gì? Công ty họ Cố, chỉ bằng điểm này ông ta đã đấu không lại tổng tài.”
Quả nhiên đối phương nói cái câu đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, “Tôi làm nhân viên tiêu thụ lên tới phó tổng, tám năm vì công ty tận tâm tận lực, có người nào so với tôi trong lòng càng quen thuộc thị trường quen thuộc người tiêu thụ sao? Tôi kiên trì chủ đề lần này dùng phương án Bắc Ninh.”
Nghe được ông ta nói, trợ lý Lưu đưa mắt nhìn Thuỷ Ân Hi, xem, lại tới nữa kìa! Thuỷ Ân Hi cảm thấy Lưu phó tổng này có thể lên tới phó tổng trừ bỏ thực lực, khẳng định còn có vận cứt chó!
Lưu phó tổng thốt ra lời này rất nhiều người đi theo phụ hoạ, còn có người nói ông ta vì Cố thị có thể nói là cúc cung tận tuỵ.
“Phốc!” Thuỷ Ân Hi thật sự là nghe không nổi nữa, đám người kia vuốt mông ngựa nói chuyện hình như là chụp nhầm? Một tiếng này của Thuỷ Ân Hi thành công hấp dẫn chú ý đa số người, tự nhiên cũng bao quát Lưu phó tổng.
“Trợ lý Thuỷ cười cái gì?” Đối với tân trợ lý đặc biệt này người trong công ty có rất nhiều lời đồn đại, đương nhiên Lưu phó tổng đã biết được trợ lý Thuỷ cũng đưa ra nghi ngờ về phương án.
Thuỷ Ân Hi không để ý Lưu phó tổng mà là nhìn về phía Cố Quân Viêm, cậu có thể nói chuyện cũng có thể không nói, một khi cậu mở miệng có thể giải thích hoặc cũng có thể nghiền chết bọn họ, nhưng tất cả đều phải nhìn xem ý tứ của Cố Quân Viêm. Nếu Cố Quân Viêm không nghĩ nhanh như vậy giải quyết việc này, vậy cậu liền nhẹ nhàng nói ra lời xin lỗi, không thể gây phiền toái cho người đàn ông nhà mình. Nhưng nếu Cố Quân Viêm hôm nay có ý xử lý bọn họ, vậy cậu có thể nổ súng mở màn cho người đàn ông nhà mình.
Cố Quân Viêm nhíu mày cong lên khoé miệng cười lạnh, Thuỷ Ân Hi cũng cười, cậu đặc biệt muốn khởi động gân cốt trước, lắc lắc tay chân hoặc uốn éo thân mình gì đó, nhưng, từ khi vào Cố thị ngày nào cũng phải mặc tây trang cao cấp, điều này làm cho cậu hạn chế hoạt động hẳn.
“Vừa nãy không phải có người nói là cúc cung tận tuỵ sao, tôi cười anh ta sao không nói thêm bốn chữ đến chết không từ đâu? Chỉ mỗi cúc cung tận tuỵ thì có ích lợi gì chứ? Không muốn chết thì đã có thể nói lên Lưu phó tổng cũng không muốn vì Cố thị phấn đấu cả đời rồi, nếu không có tình cảm sâu đậm như vậy, cần chi phải nói cúc cung tận tuỵ làm gì? Nói nghe thật dối trá.”
“Trợ lý Thuỷ nói rất có lý.” Thuỷ Ân Hi vừa nói xong lập tức có người phụ hoạ.
“Trợ lý Thuỷ nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cậu muốn phủ định những cống hiến dành cho công ty của tôi sao?”
Thuỷ Ân Hi cau mày, “Tôi có phủ nhận những cống hiến của ông sao? Chỉ là tôi không rõ chẳng lẽ chỉ có ông vì công ty cống hiến sao? Chỉ có ông cố gắng làm việc, người khác ăn cơm trắng cả sao? Tôi như thế nào cho tới bây giờ không nghe những người khác mỗi ngày đem chuyện mình cống hiến treo ở trên miệng đâu?”
“Tôi…” Lưu phó tổng bị Thuỷ Ân Hi nói tức quá mức, những người khác lại thấy sướng cả lòng, cái ông Lưu phó tổng này luôn thích mỗi ngày nói chuyện này, giống như là sợ người khác không biết công lao của mình vậy. Những lời hôm nay Thuỷ Ân Hi nói kỳ thật đã có rất nhiều người nói ở sau lưng, nhưng không có người nào dám nói trước mặt Lưu phó tổng. Nhưng hôm nay Thuỷ Ân Hi không chỉ nói, còn là nói trước mặt Lưu phó tổng, rất nhiều người cảm thấy thiệt là hết sức đã nghiền.
“Ông thì thế nào? Tôi nói sai sao? Hoặc là ông nói cho tôi biết có vị nào ngồi ở đây ăn cơm trắng? Vị nào không bằng hoặc kém hơn ông?”
Giờ phút này Lưu phó tổng có chút hối hận vừa rồi sao lại kiếm chuyện với trợ lý Thuỷ này, bảo ông ta ngay tại đây nói không phải là muốn ông ta đắc tội người khác sao? Người ngồi tại đây có ai có thể đắc tội được?
“Nói không nên lời đúng không? Vậy chứng minh tất cả mọi người cũng cống hiến vì công ty, cũng cố gắng làm việc giống như ông vậy, nhưng người ta không có mỗi ngày treo nói ở trên miệng, tôi vì công ty cúc cung tận tuỵ. Cho nên lời như thế về sau vẫn là bớt nói mới tốt.” Lưu phó tổng đã bị tức đến mức không nói được lời nào, nhưng Thuỷ Ân Hi đâu chịu buông tha ông ta, cậu hôm nay là súng khai hoả cho người đàn ông nhà mình, phải tận dụng mọi thứ, phát huy tác dụng lớn nhất mới được.
Thuỷ Ân Hi làm bộ làm tịch thở dài: “Ầy! Thực sự thì việc tốt ông làm công ty nhìn xem là biết được, có ông chủ nào không hy vọng nhân viên suy nghĩ nhiều vì công ty đâu? Các ông chủ rất khôn khéo không phải là có mắt như mù, không thì sao ông có thể từ một nhân viên tiêu thụ thăng tiến thành một phó tổng.’ Nghe nói như thế có người thở nhẹ một hơi, trợ lý Thuỷ này nói có chút quá mức, cái câu có mắt như mù không cần phải dùng trên người ông chủ mới tốt có biết không? Tuy lời cậu nói không phải có ý châm biếm, lại nhìn Cố Quân Viêm không có xíu nào đổi mặt tức giận, mọi người cũng an tâm.
Lúc này ánh mắt Thuỷ Ân Hi lạnh lùng nói: “Nhưng mà, cũng không có ông chủ nào thích nhân viên cấp dưới của mình giống như Lưu phó tổng vậy, mỗi ngày treo câu nói đó trên miệng, giống như là công ty thiếu tiền ông vậy. Công ty rõ ràng cho ông tiền lương, mỗi ngày nói như thế chẳng lẽ là ông cống hiến không công cho công ty sao? Ông luôn cố gắng công tác vì công ty cống hiến không phải là tiền lãnh nhiều hơn sao?”
“Tôi, tôi không phải người như cậu nói.”
“Không phải? Vậy ông là hạng người gì? Ông dám nói ông đem Cố thị thành công ty nhà mình để cống hiến sao?”
Lưu phó tổng trừng Thuỷ Ân Hi, bộ dáng như là muốn ăn thịt người. Thuỷ Ân Hi nheo nheo mắt lại cũng trừng ngược lại ông ta, ý là ông dám thừa nhận không? Cuối cùng Lưu phó tổng dưới ánh nhìn chằm chằm của Thuỷ Ân Hi nhận lấy bại trận.
Thuỷ Ân Hi liếc nhìn ông ta, lại nhìn về phía mọi người nói: “Làm người quan trọng nhất không phải là biết vị trí của mình, mà là hiểu vị trí của mình phải như thế nào. Cố tổng tài nói toà nhà này lấy chủ đề là màu xanh bảo vệ môi trường, ông lại muốn làm cái gì mà hiện đại cao cấp, tôi thấy là ông quên mất bản thân mình họ gì rồi? Cố thị này họ Cố, quyền quyết định cuối cùng là ở Cố tổng tài, ngài ấy nói màu xanh bảo vệ môi trường chính là màu xanh bảo vệ môi trường, người khác nói cái gì đều.vô.nghĩa!”
Lời cậu nói là nhắc mọi người một cái đánh thức, ôm chặt đùi Lưu phó tổng, thật sự cho rằng Lưu phó tổng mang đến cho các người chỗ tốt nào sao? Đúng là ý nghĩ kỳ lạ, đang làm công cho ai không biết sao?
Sau khi cuộc họp kết thúc, sự kiện Thuỷ Ân Hi cùng Lưu phó tổng rất nhanh được truyền khắp cả công ty từ trên xuống dưới, có người khen cậu dám nói, có người nói cậu sắp gặp rắc rối, có người nói cậu nói chuyện không nhìn mặt mũi, có người nói cậu tính cách thẳng thắng, đương nhiên cũng có một bộ phận người đoán được có thể cậu có bối cảnh thực cứng, một người mới dám giáp mặt trách cứ một phó tổng công ty, nói sau lưng không có người chống là không có khả năng, huuống chi cậu còn là nhảy dù đến vị trí trợ lý đặc biệt. Nhưng không có người đoán được sau lưng Thuỷ Ân Hi chính là Cố Quân Viêm!
Qua đi Thuỷ Ân Hi có chút lo lắng nói: “Lưu phó tổng này dám công khai thu mua nhân tâm như vậy, còn dám cùng anh đối nghịch, em cảm thấy ông ta nhất định có chuẩn bị ở phía sau, chúng ta đề phòng một chút.”
Cố Quân Viêm cười tủm tỉm nói: “Hiện tại quy mô Cố thị không tính là lớn, ít nhất là so với ba đại gia tộc khác là kém rất nhiều, nhưng em có biết vì sao Cố thị trở thành một trong tứ đại gia tộc không?”
“Hủm? Nghe anh nói như thế thật sự là có chuyện à? Vì sao?”
Cố Quân Viêm một tay kéo lấy người đến ngồi xuống trong ***g ngực của mình, “Đến, anh nói một ít lịch sử Cố gia cho em nghe, em đã là người Cố gia, phải hiểu được Cố gia.”
“A….” Thuỷ Ân Hi mới sẽ không thừa nhận mình nghe được câu “Em đã là người Cố gia”, trong lòng cậu vui sướng lân lân.
Cố Quân Viêm mất một giờ nói chuyện về Cố gia cho Thuỷ Ân Hi, Thuỷ Ân Hi đã biết hoá ra Cố gia có bối cảnh như vậy, khó trách có đôi khi cậu thấy Cố Quân Viêm tàn nhẫn không giống tàn nhẫn của cậu, thì ra… Cậu không nguyện ý suy nghĩ nhiều những chuyện tổn hao tinh thần đó, dù sao Cố gia đã tẩy trắng từ lâu.
Chẳng qua là biết việc này cậu không còn lo lắng Lưu phó tổng kia sẽ đùa giỡn thủ đoạn hạ lưu gì, bởi vì cậu biết thứ người này trước mặt Cố Quân Viêm một chút cũng không đủ nhìn.
“À phải, khi đó tại sao gia gia không nghĩ cách làm thế nào để đối phó nhà em?”
“Không, như đã nói với em, bây giờ Cố gia là thương nhân tuân thủ pháp luật, thời đại bất đồng, phong cách đó không còn phù hợp dùng đến, thế nhưng đối phó với loại nhân vật nhỏ như Lưu phó tổng rất dễ, em yên tâm đi.”
“Chậc chậc, không ngờ là tổ tiên nhà anh lại có bối cảnh như vậy.” Thuỷ Ân Hi chớp mắt cười tủm tỉm nói: “Không bằng sau này để cho em nổ súng mở màn cho anh, anh ở phía sau thu thập cục diện rối rắm, thế nào?”
Cố Quân Viêm nhướng mày, “Em là trợ lý của anh, không phải là súng!”
Thuỷ Ân Hi cũng nhướng mày, “Không có gì, vậy cấp cho trợ lý thêm một chức năng mới, làm pháo mở màn cho tổng tài!”
“Không phải lúc nãy em nói súng sao? Giờ sao lại biến thành pháo?”
Thuỷ Ân Hi cau mày, “Lúc pháo nổ banh xác người chẳng phải rất đã nghiền à?”
Cố Quân Viêm nghe được cậu nói lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, có phải là Ân Hi nhà mình nghiện mấy chuyện như thế này không?