Trong nháy mắt cũng sắp đến sinh nhật Diêm lão gia tử, ba mẹ Diêm Thiếu Liệt cũng đã trở lại từ sở nghiên cứu. Bởi vì muốn tổ chức yến hội trong nhà cho nên có rất nhiều việc bây giờ cần phải chuẩn bị, anh cũng đã nói cho ba mẹ biết về chuyện Thuỷ Ân Trạch, Diêm An Lý với Triệu Chi Lâm cũng chẳng nói gì, con trai thích đàn ông thì bọn họ đã biết mấy năm trước, trước cũng phản đối cũng làm ầm ĩ, đánh cũng đánh mà mắng cũng mắng, kết quả chẳng có tác dụng gì, đến cuối cùng bọn họ cũng phải chấp nhận.
Lúc trước nghe con trai chia tay với Hạ Khuynh Thành, hai vợ chồng bọn họ đặc biệt cao hứng, nhưng rõ ràng không phải Hạ Khuynh Thành thì cũng sẽ có người khác. Chính là không nghĩ tới lần này là một đại minh tinh, còn là đối thủ một mất một còn với Hạ Khuynh Thành. Triệu Chi Lâm cố ý hỏi anh là thật sự thích người ta không hay là vì muốn chọc giận Hạ Khuynh Thành, nếu thật là vậy thì nên sớm chia tay với người ta, đừng đê cho người ta chịu tổn thương. Diêm Thiếu Liệt một lần nữa cùng ba mẹ cam đoan, anh là chân tâm thích Thuỷ Ân Trạch.
Sau khi Thu Đình Nhã nghe được thì liền nói cho Triệu Chi Lâm biết, nàng nhìn thấy trên tivi đưa không ít tin về Thuỷ Ân Trạch, người rất điệu thấp, diễn xuất cũng tốt, lớn lên đẹp trai, so với Hạ Khuynh Thành tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Nghe nàng nói những lời này Triệu Chi Lâm gật gật đầu, Thu Đình Nhã yêu thương A Liệt nhà mình như con ruột, A Liệt tìm người không tốt thì nàng khẳng định sẽ không nói như vậy, lúc trước Hạ Khuynh Thành như vậy Thu Đình Nhã tuy không nói không tốt, nhưng chưa từng khen hắn một câu.
Buổi chiều hôm sau Diêm Thiếu Liệt muốn đi tụ tập thì nhận được điện thoại của Tần Hiếu Luân, sau đó bảo Diêm Trí Viễn đi mua một cuốn tạp chí bát quái, nhìn nội dung bên trong anh hung hăng ném nó xuống bàn làm việc.
Tạp chí bát quái đưa tin trang nhất về scandal Diêm An Quân, đồng thời cũng đem Thu Đình Nhã đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió, trên đó viết Diêm An Quân kết hôn nhiều năm nhưng không có con là bởi vì Thu Đình Nhã không thể sinh được, mà Diêm An Quân trước khi kết hôn đã có một bạn gái yêu đã nhiều năm, vả lại cô gái này còn vì ông ta sanh một đứa con trai. Nhưng bởi vì Thu gia với Tần gia gây áp lực cho nên Diêm An Quân không thể đưa đứa bé này nhận tổ quy tông.
Mà trên báo còn viết hôn nhân giữa Thu Đình Nhã cùng Diêm An Quân đã sớm chỉ là danh nghĩa, nhưng Thu Đình Nhã sống chết không chịu ly hôn, không chịu thành toàn cho Diêm An Quân với mẹ ruột đứa bé kia. Thậm chí còn vận dụng quan hệ của Tần gia, lợi dụng hợp tác giữ Diêm thị với Tần gia uy hiếp Diêm lão gia tử.
Trong tin tức còn ví Thu gia với Tần gia viết thành nhà đế hậu cổ xưa, lấy quyền thế cùng phú quý chèn ép người khác. Mà Thu Đình Nhã thì bị viết thành dạng đàn bà ác độc lòng dạ rắn rết chỉ biết ghen tị.
Diêm Thiếu Liệt nheo mắt lại nhìn chằm chằm cuốn tạp chí kia không biết đang suy nghĩ cái gì, Diêm Trí Viễn nhìn anh một cái liền nói: ” Thiếu gia, loại tạp chí bát quái này phát hành số lượng không nhiều, hơn nữa cũng không có nhiều người xem, có cần thu lại hết số tạp chí này không?”
” Không cần, Hiếu Luân đã làm chuyện này rồi, cho dù tạp chí này bình thường ít người xem, nhưng lần này chắc chắn sẽ có rất nhiều người, tinh thần giải trí của đại chúng rất cao, tin tức kỳ bí oanh động như vậy chỉ sợ ngày mai đã bay đầy trời thành phố Thiên Hải.”
” Chúng ta hiện tại…?”
Diêm Thiếu Liệt suy nghĩ một chút gọi người đến gần mình, nói bên tai Diêm Trí Viễn vài câu, Diêm Trí Viễn gật gật đầu. Chờ sau khi anh ta đi, Diêm Thiếu Liệt cầm lấy cuốn tạp chí ra khỏi văn phòng làm việc của mình.
Diêm An Quân đang cùng con trai nói chuyện bị người cắt ngang, bởi vì Diêm Thiếu Liệt đẩy cửa phòng ông ta xông vào ngay cả bí thư bên ngoài muốn ngăn cản cũng không được. Nhìn ngoài cửa ồn ào một mảnh, Diêm An Quân theo bản năng nhíu mày, ” A Liệt, con…”
” Nhị thúc, thúc như vậy là có ý gì?” Diêm Thiếu Liệt vừa nói một bên lại ném cuốn tạp chí lên bàn làm việc của Diêm An Quân. Diêm An Quân định phát hoả nhưng liếc mắt thấy ảnh chụp của mình trên tạp chí còn kèm theo tiêu đề được phóng lớn, ông ta nhíu mày cầm tạp chí lên nhìn thấy nội dung bên trong trực tiếp không kiềm được, lần thứ hai ném mạnh cuốn tạp chí xuống bàn.
Diêm Thiếu Liệt sắc bén quan sát biểu tình phẫn nộ của Diêm An Quân với cảm xúc chợt loé trong mắt Diêm Thiếu Kiệt, ” Con đã nghĩ thúc luôn yêu nhị thẩm, thúc bây giờ rốt cục tính toán làm cái gì? Vì Diêm Thiếu Kiệt hay là vì người đàn bà Hạ Tình Mai kia?”
” Đây không phải là thúc làm.”
” Không phải thúc làm?” Diêm Thiếu Liệt nhìn về phía Diêm Thiếu Kiệt tiếp tục nói: ” Không có anh ta gợi ý cho Hạ Tình Mai, bà ta dám một mình làm như vậy sao?”
” Thiếu Kiệt, chuyện này rốt cục là sao?”
” Mẹ, có thể mẹ nhất thời hồ đồ mới làm như vậy, A Liệt, mẹ của tôi nhất định sẽ không cố ý làm như vậy.”
Diêm Thiếu Liệt cố ý cười nhạo nói: ” Sẽ không cố ý làm như vậy? Bản thân anh tin tưởng sao? Diêm Thiếu Kiệt, chuyện này rốt cuộc do mẹ anh làm hay do chính anh làm, trong lòng các người hiểu rõ nhất.”
Nghe anh nói, Diêm Thiếu Kiệt lập tức giải thích: ” Việc này thật sự không có quan hệ với tôi, tôi cho tới bây giờ đều không bảo mẹ tôi làm như vậy, tôi cũng không biết vì sao bà ấy lại làm thế, có lẽ…”
” Có lẽ cái gì?”
” Hai ngày trước tôi cùng mẹ ăn cơm, bà hỏi công việc hiện tại của tôi nên tôi nói đơn giản vài câu. Mẹ biết trước đó tôi đã làm phó tổng, nghe tôi bị đưa về làm lại trợ lý nên bà hỏi có chuyện gì. Tôi vốn không nghĩ sẽ nói cho mẹ nhưng bà vẫn luôn hỏi nên tôi đành kể lại chuyện này cho bà nghe.”
Lời này Diêm Thiếu Liệt hoàn toàn không tin, nhưng Diêm An Quân lại hoàn toàn tin tưởng. Người đàn bà Hạ Tình Mai kia một lòng muốn cho con trai mình thượng vị, vì con trai có chuyện gì mà ả ta không dám làm. Chuyện này vốn không có gì đáng trách, tuy đã đáp ứng Diêm lão gia tử áp chế con trai hai năm, nhưng ông ta vẫn vì đứa con làm rất nhiều chuẩn bị, nhưng Hạ Tình Mai nháo đến như vậy, khiến cho sự tình ngược lại không dễ làm.
” A Liệt, việc này quả thật không liên quan đến nhị thúc.”
” Nhị thúc, thúc không cần giải thích cho con, việc này Hiếu Luân gọi điện thoại con mới biết được. Cho dù con không nói, gia gia nãi nãi với nhị thẩm cũng sẽ biết thôi. Bởi vì chuyện này mà gia gia nãi nãi tức giận thì thúc đã có thể thật sự trở thành danh nhân ở thành phố Thiên Hải rồi.” Anh tin Nhị thúc lúc này sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người đàn bà Hạ Tình Mai kia.
” Thúc nhất định sẽ giải quyết, con yên tâm. Gia gia với nãi nãi con cùng với nhị thẩm, cần con ở bên người hao tâm tổn trí một chút.” Hiện tại nghĩ muốn đánh Hạ Tình Mai, ông đều đã nghĩ tới.
” Nhị thúc, không quản thế nào thì chuyện này đều là thúc có lỗi với nhị thẩm, Thu gia cũng Tần gia đều tốt, hoặc tâm tính nhị thẩm cũng tốt, chuyện này xảy ra có ai gây khó khăn cho thúc sao? Nhưng thúc nhìn trên tạp chí viết cái gì đi, nói thúc trước khi kết hôn đã có bạn gái yêu nhiều năm, nói nhị thẩm tâm địa rắn rết, nếu khách quan đưa tin theo sự thật thì không có gì để nói. Dù sao Thiếu Kiệt đúng là con của thúc, nhưng hiện tại tin đưa ra thì như thế nào, ta đã nghe nhị thẩm nói qua chuyện tình của hai người, thúc rõ ràng yêu nhị thẩm, vậy sao trước khi kết hôn đã có bạn gái?”
Diêm Thiếu Liệt càng nói Diêm An Quân càng tức, đương nhiên ông ta tức không phải là Diêm Thiếu Liệt mà là Hạ Tình Mai. Hơn nữa ông ta thấy cháu trai nói phi thường có đạo lý, ông căn bản chưa từng thích Hạ Tình Mai, đâu ra chuyện bạn gái yêu đã nhiều năm? Hạ Tình Mai là tiểu tam, Thu Đình Nhã có đánh à cũng có thể lý giải, như thế nào đã biến thành tâm địa rắn rết?
Tạp chí có thể nói ngoa, nhưng nếu Hạ Tình Mai không có gọi ý hay cố tình nghe nhìn lẫn lộn, thì tạp chí làm sao sẽ viết thành như vậy? Còn kéo theo liên luỵ Thu gia với Tần gia, con tiện nhân này thật sự không sợ làm lớn chuyện.
Đương nhiên Diêm Thiếu Liệt biết chuyện này không phải do nhị thúc làm, nhưng khẳng định chạy không khỏi Hạ Tình Mai với Diêm Thiếu Kiệt. Có bọn họ đổ vào thì mới có thể khiến nhị thúc càng thêm chán ghét bọn họ mới tốt.
Mà Diêm Thiếu Kiệt một bên nghe càng cảm thấy những lời này không thích hợp, anh ta đã nhìn ra Diêm Thiếu Liệt tuyệt đối cố ý. Cậu ta đây là muốn chọc cho ba ba nổi giận, nhưng cố tình là anh ta không thể mở miệng cầu tình. Anh ta là muốn lợi dụng nhược điểm của mẹ mình, bởi vì Diêm Thiếu Kiệt thật sự là đợi không nổi nữa. Nhưng không nghĩ tới mẹ anh ta cư nhiên làm như vậy, nhấc lên Thu Đình Nhã coi như xong, cố tình còn kéo theo Tần gia, đây không phải là khiến cho anh ta bị mang thù sao?
Diêm Thiếu Liệt cũng mặc kệ Diêm Thiếu Kiệt sẽ nghĩ như thế nào, anh muốn châm ngòi quan hệ giữa bọn họ thì sao nào? Anh nói đều là sự thật, không giống loại người đổi trắng thay đen nào đó, không có một câu nói thật.
Việc hôm nay vừa bị phát ra ngoài nên người biết không có nhiều, nhưng ngày mai chỉ sợ là một phen cảnh tượng khác. Làm không tốt thì cổ phiếu của Diêm thị cũng bị ảnh hưởng, mỗi khi anh nhớ tới mấy chuyện này chỉ cảm thấy Hạ Tình Mai thật sự là người đàn bà ngu xuẩn.
Mà lúc này người đàn bà ngu xuẩn đó còn đang đắc chí, nhìn tin tức trên tạp chí cảm thấy rốt cuộc bản thân cũng làm nên một sự kiện đánh áp được Thu Đình Nhã.
Sau đó Diêm Thiếu Liệt an bài cho mình kết thúc công việc sớm, anh còn chưa đến nhà đã nhận được điện thoại của Tô Nguyên. Diêm An Quân cũng giống anh chưa tan tầm đã rời khỏi công ty, Tô Nguyên phía sau theo dõi báo lại vị trí, Diêm Thiếu Liệt nghe vậy liền nở nụ cười. Bởi vì nơi Diêm An Quân đi là chỗ ở của Hạ Tình Mai, nhưng chỉ có một mình ông ta đi lên lầu còn Diêm Thiếu Kiệt thì ở trong xe chờ dưới lầu.
Vì sao Diếm Thiếu Kiệt lại không đi lên? Anh ta đến dĩ nhiên là muốn nhưng lại bị Diêm An Quân lên tiếng không cho, Diêm Thiếu Kiệt chỉ có thể gọi điện thoại cho Hạ Tình Mai nhắc nhở mẹ mình một câu, sau đó nhìn ba ba mình nổi giận đùng đùng đi lên.
Hạ Tình Mai nhận điện thoại con trai chỉ nghe nói Diêm An Quân sinh khí, nhưng cô ta cũng không biết Diêm An Quân sinh khí sẽ ra sao. Chờ đến khi nghe được tiếng loảng xoảng, tiếng đập cửa rầm rầm thì cô ta mới ý thức được Diêm An Quân thật sự tức giận, có chuông cửa lại không bấm chẳng lẽ muốn đập nát cửa sao? Ả thật cẩn thận đi ra mở cửa, liếc mắt một cái liền thấy được lửa giận trong mắt Diêm An Quân.
Diêm An Quân dùng sức đẩy cửa ra, bước vào phòng hung hung đóng sầm cửa.
” An Quân.” Âm thanh nói chuyện của Hạ Tình Mai đều rung lên, cô ta biết Diêm An Quân sinh khí, nhưng chưa từng nghĩ ông ta sẽ sinh khí trở nên như vậy.
” Tiện nhân!” “Ba!” Diêm An Quân đáp lại một câu mắng đồng thời dương tay tát một bàn tay vào mặt Hạ Tình Mai.
Hạ Tình Mai từ nhỏ xuất thân gia cảnh bình thường nhưng vì là con gái nên chưa từng làm việc gì nặng nhọc. Sau khi có Diêm Thiếu Kiệt thì Diêm An Quân cấp tiền nên cuộc sống hàng ngày đều không tồi, ả ta yếu đuối như vậy làm sao chống được một bàn tay này của Diêm An Quân, trực tiếp ngã lăn ra đất.
Một bàn tay này của ông ta so với lần trước Thu Đình Nhã đánh lợi hại hơn nhiều, Diêm An Quân chán ghét nhìn thoáng qua cô ta, ” Đừng có mà giả chết, cô muốn diễn kịch cho ai nhìn hả? Người khác không biết cô chẳng lẽ tôi không biết sao? Cô tốt nhất chết được thì chết cho nhanh vào, đừng ảnh hưởng đến con tôi.” Không thể không nói, Diêm An Quân thật sự rất hiểu rõ Hạ Tình Mai, vừa nghe ông ta nhắc đến con trai, cô ta lập tức có phản ứng.
Hạ Tình Mai đứng lên khóc thúc thít nghẹn nói: ” Em, em chỉ muốn giúp con trai, con trai ở trong công ty bị Diêm Thiếu Liệt khi dễ, anh không vì nó mà ra mặt lại không cho em vì nó lên tiếng hay sao?”
Nhìn người đàn bà này trưng ra bộ mặt như vậy Diêm An Quân cảm thấy cực phiền, ” Cô vì con trai lên tiếng, tôi xem là cô muốn hại nó đi? Một phát đắc tội Tần gia với Thu gia, cô cho là Diêm gia còn có thể bảo vệ được nó sao? Đầu óc đã ngu như heo còn không biết an phận thủ thường, Thiếu Kiệt có người mẹ như cô quả thật là liên luỵ.”
” Em không có, em chỉ nó thực tình mà thôi nào biết cái tạp chí kia viết thành như vậy, An Quân, anh tin tưởng em, em không có nói những lời kia thật mà.”
Hạ Tình Mai đương nhiên biết mình đắc tội Tần gia với Thu gia, nhưng cho tới bây giờ cô ta chưa bao giờ thèm để mắt tới Thu gia, bởi vì trước kia nghe Diêm An Quân nói qua Thu gia chỉ là buôn bán nhỏ. Chỉ có thể nói là người đàn bà này thật sự lạc hậu nông cạn, lời nói mười mấy năm trước vẫn còn áp dụng tới tận hôm nay. Về phần Tần gia đương nhiên cô ta sợ, nhưng Thu Đình Nhã chỉ là ngoại tôn nữ của Tần gia, lại nói Diêm An Quân chắc chắn sẽ che chở Thiếu Kiệt, tạp chí có viết quá mức cũng chẳng có chuyện gì đáng lo.
Huống chi cô ta đã sớm chuẩn bị tinh thần đánh chết cũng không thừa nhận, cô ta thừa nhận mình nói chuyện này, nhưng tuyệt không thừa nhận nói cùng Diêm An Quân yêu đương. Tần gia Thu gia sẽ ngăn lại việc này, tạp chí bát quái đương nhiên sẽ nhìn vào viết tiếp, đến lúc đó đem hết mọi chuyện đều đổ cho tạp chí bát quái là được rồi. Dù sao loại sự tình này thường xuyên phát sinh, cô ta thường xuyên đọc thấy.
Diêm An Quân đi đến trước mặt cô ta nắm cằm cô ta lên, ” Hạ Tình Mai, cô nghĩ đem hết mọi chuyện đổ lên đầu tạp chí bát quái thì sẽ không có chuyện gì sao? Cô cho là ai cũng ngu dốt như cô sao? Tôi nói cho cô biết, trong vòng ba năm không được gặp Thiếu Kiệt, có nghe hay không?”
Hạ Tình Mai hoảng sợ trừng lớn hai mắt, ” Anh, anh nói cái gì? Anh không cho em gặp mặt con trai là có ý gì? Anh muốn cướp Thiếu Kiệt từ tay em sao?”
” Tôi cho cô hai chọn lựa, một là trong vòng ba năm không được gặp gỡ Thiếu Kiệt, hai là để Thiếu Kiệt trở lại bên cạnh cô tự sinh tự diệt, từ nay về sau không có nửa điểm quan hệ với Diêm gia chúng tôi.”
Hạ Tình Mai nghe ông ta nói liền ngã ngồi dưới đất, cô ta thật không ngờ Diêm An Quân cư nhiên sẽ ác như vậy. Đây chính là muốn chặt đứt tình cảm mẹ con cũng là chặt đứt đường sống của cô ta. Cô ta muốn nói là mình chỉ cần con trai, nhưng Hạ Tình Mai ẩn nhẫn nhiều năm như vậy đều là muốn con trai trở thành người của Diêm gia, cô ta sẽ trở thành thiếu nãi nãi của Diêm gia, nếu hiện tại buông tha thì cô ta sẽ ra sao?
Cô ta đột nhiên nhớ đến những lời nói ngày đó của Thu Đình Nhã trong cửa hàng, nàng nói: ” Hơn hai mươi năm trôi qua cô chỉ vẫn là một tiểu tam, con của cô cũng chỉ là một đứa con riêng mà thôi.” Mỗi khi nhớ lại Thu Đình Nhã ngày đó, Hạ Tình Mai hận ý liền lan tràn, nhớ tới Thu Đình Nhã không thể sinh con lại chiếm được vị trí Diêm thái thái, cô ta hận đến mức không thể xé mặt người đàn bà này ra…
” Được, em đồng ý!”
_________
Ex: Thật ra chương này đáng lý phải được post lúc chiều, nhưng vì chuyện nên tui ngâm không beta. Lẽ ra giờ này được hai chương rồi…