Sau khi Diêm Thiếu Kiệt biết Hạ Khuynh Thành bị thương, lập tức chạy đến đây, nhìn thấy tay hắn máu chảy không ngừng trong lòng liền nổi giận. Hạ Khuynh Thành vừa nhìn thấy Diêm Thiếu Kiệt thì chuyển một cái đem biểu tình già mồm cãi láo lúc này biến thành bộ dáng uỷ khuất đáng thương.
” Thiếu Kiệt.” Gọi tên một tiếng, nước mắt Hạ Khuynh Thành chảy dài xuống dưới, Thuỷ Ân Trạch đứng cách bọn họ không quá xa nhìn thấy cảnh này, khoé miệng giật mấy cái, thầm nghĩ rằng quả nhiên là diễn viên. Nước mắt giống như là được lưu trữ sẵn trong túi, muốn dùng thì có thể mang ra dùng ngay.
Diêm Thiếu Kiệt vừa nhìn thấy bộ dáng này của Hạ Khuynh Thành, nhất thời đau lòng không tả xiết, cũng không cố kỵ chỗ này có nhiều truyền thông tiến lên một bước ôm lấy Hạ Khuynh Thành vào trong ngực, mang người đi ra ngoài. Thấy tình huống như vậy, có phóng viên nào buông tha hai người được, cầm mấy ảnh hướng về phía bọn họ, cứ như vậy hai người lập tức đã bị vây ở giữa.
Thuỷ Ân Trạch bĩu môi, không thể không bội phục Hạ Khuynh Thành. Vừa mới nãy người ta an ủi hắn, hắn còn bày ra tư thế cao ngạo. Diêm Thiếu Kiệt vừa đến đã chuyển người thay vào đó là bộ dáng chim nhỏ nép vào người, không đúng, cao tận một mét tám thì chim nhỏ cái gì, dù sao đó cũng chính là bộ dáng ôn nhu yếu ớt… Mà hiển nhiên Diêm Thiếu Kiệt đối với bộ dáng này của hắn thì vô cùng hưởng thụ, chẳng lẽ đàn ông nào cũng vậy? Nếu như mình cũng thế thì A Liệt có phản ứng gì? Không bằng hôm nào tìm cơ hội thử thử xem một cái.
Buổi tối Diêm Thiếu Liệt hẹn bạn tốt, đến đón vợ cùng nhau đi quán bar, nói là tổ chức chúc mừng cho vợ nhà mình một chút. Có thể bắt được vị trí người phát ngôn này thì trừ bỏ hình tượng bản thân phù hợp với sản phẩm, mà quan trọng hơn đó chính là sự cố gắng của Thuỷ Ân Trạch. Diêm Thiếu Liệt nói cho bạn tốt chuyện này vô cùng kiêu ngạo đắc ý một phen, nhìn thấy chưa, vợ nhà anh mới đúng là vợ, ngay cả phát ngôn chính thức cho thương hiệu nổi tiếng quốc tế cũng lấy được.
Nhìn bộ dáng thiếu đánh của thằng bạn, Đường Tống với Tần Hiếu Luân hận đến nghiến răng ken két, xoa xoa tay chờ bạn tốt ngốc xong sẽ thu thập một trận ra trò. Cũng may Diêm Thiếu Liệt biết kiềm chế, một chọi hai, anh cảm thấy thực lực bây giờ vẫn có thể thử xem, nhưng mà lỡ như bị thua thì mất mặt lắm. Mà còn là mất mặt trước mặt vợ, cho nên nhìn thấy không khí không được tốt lắm lập tức quyết định thấp điệu một ít.
Thuỷ Ân Trạch sao lại đoán không ra mục đích của anh, trong lòng cảm thấy buồn cười, lúc này chợt nghe Đường Tống mở miệng nói: ” Ân Trạch, hôm nay sau khi kết thúc xảy ra chuyện gì? Hạ Khuynh Thành sao lại bị thương?”
Thuỷ Ân Trạch suy nghĩ nói: ” Tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng là nghe lại người khác nói, hình như là thuỷ tinh trong toilet vỡ đầy đất, mà Hạ Khuynh Thành là bước ra từ bên trong đó. Chắc là bởi vậy nên cậu ta mới bị thương, nhưng nguyên nhân sao lại vậy thì tôi không rõ ràng lắm.”
Diêm Thiếu Liệt vừa nghe lập tức hỏi: ” Em có bị sao không?”
Thuỷ Ân Trạch cười cười nói: ” Em có gì thì còn ngồi ở đây sao?”
” Tôi nghe nói hình như Đường Cảnh đi tìm cậu ta.” Thuỷ Ân Trạch không nghĩ Đường Tống không ở hiện trường lại biết chuyện ở đó, làm đổng sự công ty khẳng định là có an bài người của mình, hiểu biết hết bộ máy vận hành cũng là thiết yếu.
” Cái này tôi không rõ ràng lắm, nhưng mà giữa hai người bọn họ tranh chấp không ít. Lúc Đường Cảnh bị đánh rớt, Hạ Khuynh Thành đã nói không ít lời khó nghe.”
” Cái này khó trách, lúc này Đường Cảnh tìm được cơ hội khẳng định là đến chế nhạo cậu ta.”
” Không nhắc đến người này nữa, hôm nay là tới để chúc mừng Ân Trạch nhà chúng ta, đến, mọi người cùng nâng ly.”
Diêm Thiếu Liệt cầm rượu liền muốn uống, bất quá lại bị Thuỷ Ân Trạch ngăn cản lại, thay đổi một cốc nước đưa sang, ” Buổi tối phải lái xe, anh còn dám uống rượu?”
” Được được, anh đây uống nước.” Đường Tống cùng Tần Hiếu Luân liếc nhau, nghĩ thầm bây giờ thiếu gia họ Diêm thật sự ngày càng nghe lời vợ, không cho uống rượu liền không uống rượu, thật không giống bạn tốt.
Từ quán bar rời đi, Diêm Thiếu Liệt đưa Thuỷ Ân Trạch về nhà. Ba ngày sau Thuỷ Ân Trạch còn phải chụp ảnh – quay phim quảng cáo, Diêm Thiếu Liệt nói châm cài đã tới, không bằng thừa dịp rảnh đi gặp ba mẹ vợ?
Thuỷ Ân Trạch không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, vốn là nên sớm đi, mấy ngày nay y bận rộn liên tục, thừa dịp hai ngày này hai người có thời gian nên tranh thủ một chút. Chứ nếu chờ y bắt đầu chụp quảng cáo thì khoảng thời gian đó vô cùng bận rộn.
Hai ngày sau, Diêm Thiếu Liệt chuẩn bị thoả đáng, trước tiên là cho mình một giờ nghỉ sớm tan ca rồi đi đón Thuỷ Ân Trạch, sau đó hai người cùng nhau về nhà. Ninh Tử Mị nghe con trai nói hai ngày gần đây Diêm Thiếu Liệt khẩn trương muốn chết, liền bảo con trai nhỏ cũng gọi Cố Quân Viêm tới, nghĩ có anh ta ở đây thì sẽ tốt hơn chút,
Thuỷ Ân Hi nói thẳng lão mẹ rất thiên vị, lúc trước đàn ông nhà cậu tới chẳng phải là chỉ có một mình sao, cũng không thấy lão mẹ để bụng như vậy đâu? Ninh Tử Mị nâng mày liễu, chỉ vào con trai nhỏ nói: ” Con còn dám nói chuyện lúc trước với mẹ?”
Lúc trước rốt cuộc làm sao vậy chớ? Nguyên lai là Thuỷ Ân Hi cùng một chỗ với Cố Quân Viêm không chịu nói cho người nhà biết, hơn nữa khi đó trong nhà cũng không biếg cậu ta thích con trai. Kết quả có một ngày Cố Quân Viêm đưa hắn về nhà, hai người ở dưới lầu triền miên ôm hôn. Bình thường lúc này Ninh Tử Mị không có đi xuống dưới lầu, cho nên Thuỷ Ân Hi không để ý đến. Kết quả vừa vặn ngày hôm đó Ninh Tử Mị nhận được điện thoại của cô bạn nói có việc gấp cần tìm, nàng ngay cả cơm còn chưa ăn đã vội vã xuống lầu. Sau đó ở dưới lầu bắt quả tang Thuỷ Ân Hi đang tú ân tú ái với Cố Quân Viêm.
Sau đó ở Thuỷ gia tự nhiên là có một trận long trời lỡ đất, Thuỷ ba ba không nỡ đánh con trai, Ninh Tử Mị lại nhìn không được, cầm roi muốn đánh tới. Thuỷ Ân Trạch lập tức đem người chắn ra phía sau, rắn rắn chắc chắn thay em trai trúng đòn, lúc ấy cánh tay sưng lên lợi hại, có thể thấy được Ninh Tử Mị tức giận cỡ nào mới ra tay nặng như vậy. Cuối cùng cũng là Thuỷ Ân Trạch cùng cha mẹ nói chuyện một lần, thuận tiện cũng đem chuyện y thích một người đàn ông nói cho trong nhà. Con trai nhỏ từ bé đã ầm ĩ, nhưng có một anh trai hiểu chuyện như Thủy Ân Trạch ở, vợ chồng Thuỷ gia cũng không hao tốn quá nhiều công sức thu thập. Thuỷ Ân Trạch thực hiểu biết cha mẹ, biết đánh bài tình cảm so với cái gì cũng quan trọng hơn, kết quả dưới sự khuyên bảo của y thỉ vợ chồng Thuỷ gia cũng đã chấp nhận chuyện này.
Thời điểm Cố Quân Viêm đến Thuỷ gia, Thuỷ Ân Trạch đang đi chụp diễn nơi khác. Khi đó y vừa mới gia nhập giới giải trí không lâu, công tác bận rộn đến liều mạng. Nhưng Thuỷ Ân Hi đặc biệt sợ lão mẹ sẽ làm khó dễ Cố Quân Viêm cho nên chỉ có thể hướng anh trai cầu cứu. Lúc ấy Thuỷ Ân Trạch không nói hai lời liền lập tức bỏ công tác ngồi máy bay suốt đêm trở về, vốn còn định làm khó dễ người, Ninh Tử Mị thấy con trai lớn về nhà liền hành quân lặng lẽ. Không thể không nói, Thuỷ Ân Hi rất hiểu biết tính tình lão mẹ cậu ta.
Mà Thuỷ Ân Trạch bởi vì khi chụp diễn nghỉ ngơi không tốt, suốt đêm lại gấp gáp trở về nên bị nhiễm phong hàn, sau còn bị cảm mạo nặng thêm thế là nằm gần nửa tháng, ngay cả chụp diễn cũng bị đổi người, việc này làm Thuỷ Ân Hi cảm thấy thật áy náy.
Thuỷ Ân Hi đánh một cái chuyển bày ra bộ dáng lấy lòng tươi cười, ” Lão mẹ, con biết, con đây là không phải vì Diêm Thiếu Liệt, mà là vì anh hai đúng không?”
” Con biết thì tốt, hôm nay biểu hiện tốt một chút cho mẹ. Anh hai con thích người này nhiều năm như vậy, hiện tại rốt cuộc đã có thể cùng một chỗ, chúng ta không thể thành trở ngại cho nó.” Kỳ thật Diêm Thiếu Liệt trong mắt Thuỷ gia không hề xa lạ, hơn nữa nhà bọn họ hiểu biết Diêm Thiếu Liệt khá nhiều. Cũng vì vậy mà Thuỷ Ân Hi trước kia đặc biệt thống hận Diêm Thiếu Liệt dám khi dễ anh trai mình.
” Yên tâm đi, lão mẹ, Diêm nhị thiếu này bây giờ đã bị anh của con ăn gắt gao.”
Lại nói, Diêm Thiếu Liệt cùng Thuỷ Ân Trạch thật nhanh đã đến Thuỷ gia, đậu xe xong thì hai người đi lên lầu. Anh có nghe nói hôm nay Cố Quân Viêm cũng tới, hơn nữa còn là do mẹ vợ đại nhân an bài, chủ yếu là do sợ anh khẩn trương. Diêm Thiếu Liệt đối với mẹ vợ là tràn đầy cảm kích, quả thật có Cố Quân Viêm kinh nghiệm từng trải, không những được cùng anh ta chia sẻ một chút kinh nghiệm mà còn có thể thả lỏng rất nhiều.
Diêm Thiếu Liệt là khẩn trương thật, so với lúc trước nhìn thấy mẹ của Hạ Khuynh Thành còn khẩn trương hơn, tình huống lớn hơn nữa cũng đã gặp qua, nhưng hôm nay lại khác. Lòng bàn tay của anh đã mấy ra ra mồ hôi, Thuỷ Ân Trạch nhận lấy đồ vật trong tay trái ai, sau đó cầm lấy tay anh.
” A Liệt, ba mẹ em cũng không phải yêu quái sẽ ăn thịt anh.”
” Vợ à, anh không phải sợ ba mẹ em, mà anh là sợ ba mẹ em không thích anh.”
Thuỷ Ân Trạch mỉm cười: ” Nếu bọn họ không thích anh, anh sẽ làm thế nào? Anh sẽ không muốn cùng một chỗ với em nữa sao?”
Diêm Thiếu Liệt lập tức biến sắc, nói: ” Đương nhiên muốn, không được thì anh mang em đi bỏ trốn, dù sao đời này em chỉ có thể cùng một chỗ với anh thôi.”
Thuỷ Ân Trạch nghĩ muốn nghe những lời tâm tình này nọ cũng không thể bằng những câu nói này, mới từ trong thang máy bước ra, Diêm Thiếu Liệt còn chưa đứng vững, Thuỷ Ân Trạch liền ngẩng đầu hôn anh một cái, ” Đừng lo lắng, bọn họ nhất định sẽ thích anh.”
Tâm trạng khẩn trương của Diêm Thiếu Liệt trong nháy mắt biến sạch không còn, đúng vậy, anh thích Thuỷ Ân Trạch thì nhất định phải cùng y một chỗ, ai cũng không thể đem hai người bọn họ tách ra, cho dù là cha mẹ cũng không được. Chính là… Ai có thể nói cho anh biết đây là chuyện gì? Anh đi theo Thuỷ Ân Trạch vào phòng thì thấy được một người đàn ông có vẻ như là Thuỷ ba ba, vị này mang kính mắt trông vô cùng nhã nhặn, người đàn ông mang theo hơi thở nhà nho tên gọi Thuỷ Thiên Lệ, là cha ruột Thuỷ Ân Trạch.
Mấu chốt nhất là giờ phút này ông đang lôi kéo Diêm Thiếu Liệt nhàn thoại chuyện nhà, hoàn toàn là thái độ trưởng bối yêu thương con cháu. Diêm Thiếu Liệt cảm thấy chiến thuật chuẩn bị tâm lính của mình là không có đất dùng, Thuỷ ba ba hình như là đặc biệt thích anh.
Anh nhìn thấy Cố Quân Viêm phía sau Thuỷ ba ba, hai người lên tiếng chào hỏi, Thuỷ Ân Trạch vội đem lễ vật chuẩn bị đem ra. Trừ bỏ nghiên mực anh còn tặng Thuỷ ba ba một cân trà Long tĩnh loại tốt nhất với hai bộ quần áo. Thuỷ ba ba cầm lấy nghiên mực nhìn hồi lâu, nụ cười trên mặt càng rộng. Diêm Thiếu Liệt biết đây là lễ vật tốt nhất, hôm nào anh phải đi cảm ơn Phong lão mới được.
Cố Quân Viêm trộm dựng ngón cái với anh, hiển nhiên anh ta cũng biết được lễ vật Diêm Thiếu Liệt đưa không tồi.
Nghe được âm thanh dưới lầu truyền tới, không cần đoán cũng biết là Thuỷ Ân Trạch với Diêm Thiếu Liệt đã về. Ninh Tử Mị cùng Thuỷ Ân Hi xuống lầu nhìn thấy Thuỷ ba ba nâng niu nghiên mực, một bộ dáng yêu thích không buông tay.
Nhìn thấy Ninh Tử Mị xuống lầu, Thuỷ ba ba lập tức buông nghiên mực yêu thích xuống đi về phía lão bà. Diêm Thiếu Liệt nhìn thấy cảnh này thì sửng sốt, thầm nghĩ rằng hai vị này thật đúng là đủ mặn nồng ân ái!
” Diêm tiên sinh đến!”
Diêm Thiếu Liệt nhìn Ninh Tử Mị đến cũng lập tức đứng lên, ” Mẹ vợ… “
Anh gọi một tiếng ‘mẹ vợ’ làm cho tất cả mọi người đều giật mình, bình thường anh cùng Thuỷ Ân Trạch nói đến Ninh Tử Mị đều mẹ vợ một tiếng mẹ vợ, đại khái gọi là trôi chảy, cho nên vừa mở miệng là gọi mẹ vợ.
Diêm Thiếu Liệt quẫn nha, Thuỷ Ân Trạch là cười dị thường sáng lạn, Cố Quân Viêm ở phía sau lưng anh trừng to hai mắt, nghĩ thầm thằng nhãi này không ngờ dám mở miệng gọi. Thuỷ Ân Hi bĩu môi chua chua nói: ” Quân Viêm, có nghe hay không, người ta lần đầu tiên vào cửa đã sửa miệng, anh còn không mau học tập.”
” Ha hả, tốt tốt tốt.” Ninh Tử Mị nói liền ba chữ tốt, có thể thấy được tâm tình không tồi. Thuỷ Thiên Lệ nhíu nhíu mày, thầm nghĩ vì sao lại gọi là mẹ vợ? Vậy không phải là con rễ sao? Vì cái gì không phải là con dâu chứ? Nhưng mà nhìn bộ dáng vui sướng của con trai với lão bà, nhất là con trai cười đến vui vẻ, nha! Con rể thì con rể đi, dù sao tương lai có con cái thì cũng phải có một đứa họ Thuỷ.
Diêm Thiếu Liệt lúc này cũng kịp phản ứng lại, sau khi nhìn biểu tình của mọi người thì thở phào một cái, ” Dì gọi con là A Liệt là được, đừng gọi con là Diêm tiên sinh, đây là lễ vật con chuẩn bị cho dì, hy vọng dì sẽ thích.” Anh vừa rồi là nghĩ nói mấy lời này.
Ninh Tử Mị nhận lấy lễ vật, mở hộp ra cầm lấy bộ châm cài, lúc này liền vừa lòng nở nụ cười. Đứa con rể này xem ra là phi thường dụng tâm chọn lễ vật cho cô, Thuỷ Ân Trạch đến gần chỉ vào một chỗ phía dưới châm cài nói: ” Mẹ, mẹ xem nơi này, đây là tên tiếng Anh viết tắt của mẹ nha. A Liệt còn cố ý bảo người ta chế tác chữ Mị giản thể, tuyệt đối là có một không hai trên thế giới, có phải rất đẹp hay không?”
Nhìn sang con trai một cái, Ninh Tử Mị cười gật gật đầu, ” Ừ, cực kỳ xinh đẹp, mẹ rất thích, A Liệt, cám ơn con!”
” Dì thích là tốt rồi.”
Vợ chồng Thuỷ gia hướng tới là phụ xướng phu tuỳ, Ninh Tử Mị đi vào phòng bếp xem đồ ăn, Thuỷ Thiên Lệ cũng đi theo qua. Trong phòng khách chỉ còn lại bốn người, Diêm Thiếu Liệt đưa quần áo mua cho Thuỷ Ân Hi ra, ” Ân Hi, đây là tặng cho em, Ân Trạch nói em khẳng định sẽ thích.” Sau đó lại nhìn về phía Cố Quân Viêm nói: ” Thật ngại, hôm nay tôi với biết anh cũng lại đây, cho nên chưa chưa chuẩn bị lễ vật cho anh.”
Cố Quân Viêm không có để ý, khoát tay nói: ” Không sao cả, quan hệ giữa hai chúng ta không cần phải như thế, lại nói, anh không phải là đã mua cho Ân Hi sao?”
” Đây là anh tôi chọn đi?” Thuỷ Ân Hi cầm quần áo hỏi, Diêm Thiếu Liệt cười cười nói: ” Anh không biết em yêu thích cái gì, Ân Trạch nói em ấy chọn gì thì em sẽ thích cái đó.”
” Như thế nào? Em không thích?”
Thuỷ Ân Hi liếc mắt nhìn anh trai một cái, nói: ” Anh hai chọn làm sao em không thích được?” Lại nhìn nhãn hiệu, Thuỷ Ân Hi biết thương hiệu quần áo này không hề rẻ, chẳng lẽ Diêm Thiếu Liệt là muốn lấy lòng mình?
” Thích thì tốt.”
Thuỷ Thiên Lệ ở phòng bếp hỏi Ninh Tử Mị, ” Lão bà, Diêm Thiếu Liệt là đã qua cửa?”
Ninh Tử Mị liếc ông một cái, hỏi: ” Thế nào, anh bị cái nghiên mực của cậu ta mua chuộc rồi?”
” Sao có thể chứ? Nghiên mực có tốt cũng không trọng yếu bằng con anh, nhưng mà thấy cậu ta chọn lễ vật này cho chúng ta cũng biết là tiêu phí không ít tâm tư. Anh vừa trộm nhìn phòng khách một cái, cậu ta còn chuẩn bị đồ cho Ân Hi. Làm nhiều như vậy đơn giản chính là muốn lấy lòng chúng ta, nói cho cùng là bởi vì cậu ta yêu con trai nhà mình mới có thể dụng tâm như vậy, đúng không?”
” Lão công, bình thường anh đều hồ hồ đồ đồ, hôm nay tự nhiên thanh tỉnh nha!”
” Em xem em kìa, anh không phải là nói không nên vì những cái đó mà sốt ruột chuyện anh cả sao.”
Ninh Tử Mị cũng biết tính tình đàn ông của mình, lập tức sửa lời: ” Đúng, không nhắc tới nữa, đứa con rể A Liệt này hiện tại em coi như vừa lòng. Em chỉ mong nó có thể như Quân Viêm đối tốt với Ân Hi, như vậy thì em đã thoả mãn.”
” Cái này… Khó nói trước lắm? Không nói là A Liệt có giống được như Quân Viêm không, chính là, Ân Trạch không có ầm ĩ như Ân Hi nhà chúng ta đâu.”
” Em cũng không thấy con trai mình có gì sai cả, anh không có quên Cố gia lúc trước đè ép nhà chúng ta thế nào chứ? Xứng đáng, bị con trai em thu thập đến thành thành thật thật.” Nhớ lúc trước chuyện con trai nhỏ với Cố Quân Viêm, Thuỷ Thiên Lệ cảm thấy không còn gì để nói. Người ngoài nói Cố gia có bao nhiêu là lợi hại, kết quả thì sao, con trai nhỏ nhà ông thiếu chút nữa dồn ép Cố gia tan tành.
” Diêm gia này…?” Nhớ tới việc này, Thuỷ Thiên Lệ không khỏi lo lắng đến thái độ của Diêm gia.
” Anh không nghe con trai nói sao, lão gia tử nhà bọn họ thích con chúng ta vô cùng, yên tâm đi.” Bởi vì lúc trước Cố gia làm cho bọn họ khắc sâu quá lớn, cho nên Thuỷ Thiên Lệ không có lạc quan như lão bà được.
Diêm Thiếu Liệt đi theo Thuỷ Ân Trạch lên lầu vào phòng của y, phòng Thuỷ Ân Trạch thu dọn vô cùng sạch sẽ, anh liếc mắt một cái nhìn thấy giá sách bên tường để gọn gàng các loại tạp chi, giá sách để tạp chí? Thừa dịp Thuỷ Ân Trạch thay quần áo anh tuỳ tiện rút một quyển đi ra, bìa mặt là ảnh chụp của anh, người bên cạnh bị cắt mất, không cần hỏi anh cũng biết đó là Hạ Khuynh Thành. Sau đó lại rút mấy quyển đi ra, tất cả đều y chang như vậy.
Tạp chí trong tay bị Thuỷ Ân Trạch đoạt lấy, Diêm Thiếu Liệt quay đầu lại nhìn thấy gương mặt đỏ của vợ mình, ” Mấy cái này ném hết đi, hôm nào anh đưa cho em một đống lớn ảnh chụp.”
” Em… ” Thuỷ Ân Trạch thật sự quẫn, bị người phát hiện bí mật không thể nói cho ai biết, hơn nữa nhân vật chính còn đang ở trước mặt.
Diêm Thiếu Liệt kéo tay y qua, ” Vợ, hôm nào hai chúng ta cùng đi chụp nhé, về sau ảnh chụp bên cạnh anh chỉ có mình em thôi.” Thuỷ Ân Trạch không chỉ một lần hoài nghi miệng Diêm Thiếu Liệt có phải là bôi mật phải không?
Cơm chiều Thuỷ gia vô cùng phong phú, nhẹ thơm ngọt, cay cay mặn mặn, các loại khẩu vị đều có thể tha hồ thoả mãn. Diêm Thiếu Liệt ăn một ngụm canh cá, lập tức khen: ” Con cá này nấu rất đủ vị, dì có thể mở quán ăn gia đình Tứ Xuyên cũng được.”
” Hai anh em chúng nó đều thích ăn, dì cố ý đi học đó.”
” Dì làm đồ ăn quả thật rất ngon, mấy khách sạn bên ngoài khó mà so được.” Cố Quân Viêm cũng không quên tuỳ thời nịnh nót mẹ vợ đại nhân hai câu.
” Thích thì ăn nhiều vào, hai các con phải thường xuyên đến đấy, dù sao chúng ta ở nhà cũng không có gì làm, nấu cơm cho các con còn có thể khiến dì có chuyện làm.”
” Quân Viêm không phải là thường xuyên ở nhà chúng ta sao?” Thuỷ Ân Trạch đơn giản là tuỳ tiện đáp một câu, y thật sự là không có ý gì khác, nhưng Diêm Thiếu Liệt nghe đến sửng sốt, thường xuyên ở đây? Anh liếc mắt nhìn Cố Quân Viêm một cái, phát hiện tên này cười hết sức sáng lạn, răng sáng choang choang chiếu mù mắt, anh cực kỳ không thoải mái đâu!
Thằng nhãi này là tuyệt đối cố ý, vừa nãy mình gọi mẹ vợ còn biểu hiện vô cùng hâm hộ mà? Nguyên lai tên này đã sớm đăng đường nhập thất, mình so ra không chỉ là nhỏ tí tẹo.
” Dạ, con cảm thấy ở đây rất thoải mái.” Cố Quân Viêm thực hào phóng tỏ vẻ bản thân phi thường nguyện ý ở lại đây.
Vũ trụ nhỏ trong lòng Diêm Thiếu Liệt không an phận, kêu gào anh cũng muốn ở lại đây, nhưng hôm nay mới lần đầu gặp gỡ phụ huynh đã ngủ lại hình như có chút không thích hợp. Chờ một chút, một bước này là sẽ có, trước mắt phải lưu lại ấn tượng tốt cho ba mẹ vợ mới là quan trọng hơn rất nhiều!
Thuỷ Thiên Lệ nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt không động đũa, hỏi: ” A Liệt, con sao không ăn? No rồi? ” Ông thấy đứa nhỏ này ăn không nhiều lắm thì phải?
” A, không có, đồ ăn ngon như vậy chỉ mới ăn một chút sao mà đủ.” Nóng xong, Diêm Thiếu Liệt bắt đầu tàn sát bàn ăn.
” A Liệt, bác nghe nói gia gia con rất thích Ân Trạch hoạ tranh?”
” Đúng vậy, lần trước sinh nhật gia gia đã để cho Ân Trạch hoạ, ông xem như là bảo bối.” Nhắc đến chuyện này Thuỷ Thiên Lệ đã cảm thấy thực vui mừng, tuy rằng ông cũng di truyền thiên phú của lão ba, nhưng rốt cuộc vẫn là kém một ít. Ngược lại hai đứa con trai của ông đều là cao thủ hoạ tranh sơn thuỷ, không ngờ điểm ấy lại vừa vặn tâm ý Diêm lão gia tử, cái gọi là duyên phận này thật là kỳ diệu.
Diêm Thiếu Liệt không có chú ý đến thần sắc kiêu ngạo của Thuỷ Thiên Lệ, anh đang còn bận nghĩ chuyện ngủ lại Thuỷ gia. Người khác không biết ý nghĩ của anh, ngược lại Ninh Tử Mị gắp đồ ăn cho Diêm Thiếu Liệt lại vừa gắp cho Cố Quân Viêm, cùng đứa này nói hai câu sau lại nói với đứa kia hai câu, cô đột nhiên cảm thấy có hai anh con rể thật là bận rộn nha!
Cũng không biết Cố Quân Viêm có phải là cố ý hay không, cơm nước xong chờ đến lúc Diêm Thiếu Liệt chuẩn bị nói lời cáo biệt, anh ta đột nhiên nói: ” Vừa mới gọi điện về nhà, đêm nay không có về.”
Người Thuỷ gia đối với chuyện này cũng đã thành thói quen, ánh mắt Diêm Thiếu Liệt nhìn Cố Quân Viêm đều phải bắn ra lửa, tên hỗn đản này tuyệt đối là cố ý, là tuyệt đối!
Thuỷ Ân Trạch vẫn là hiểu biết Diêm Thiếu Liệt, cho nên đem người đi xuống lầu nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị Diêm Thiếu Liệt đem y ôm vào ngực, không ngừng hôn… Đợi đến khi anh cảm thấy mỹ mãn mởi chịu thả người ra, còn nghiến răng nói: ” Tên hỗn đản Cố Quân Viêm này cư nhiên dám cố ý chọc giận anh, trở về nhớ phải giúp anh thu thập anh ta một trận.”
” Anh… ” Thuỷ Ân Trạch muốn nói ” Anh cũng ở lại”, nhưng chung quy còn bị hôn đến choáng ván đầu óc, lời này thế nào cũng không nói ra được.
Nhìn Diêm Thiếu Liệt lái xe rời đi, y mới tức giận đi lên lầu, y còn phải chờ đến bao lâu đây?