Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 46



Edit: Liast

Beta: Strangers Ex

Sau khi cả nhóm người vội vàng chạy tới bệnh viện thì bắt gặp vẻ mặt lo lắng của Thu Đại Đồng và Tần Ngữ Mai, bọn họ chưa kịp nói gì thì người Tần gia đã lục tục đến, nhưng lão gia tử không đến, bởi vì sau khi bọn họ bàn bạc thì quyết định tạm thời gạt ông cụ, đã lớn tuổi như vậy mà còn nghe được ngoại tôn nữ xảy ra tai nạn xe cộ, bọn họ sợ sức khoẻ của lão gia tử chống đỡ không được.

“Thu gia gia, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?”

“Bây giờ ta không rõ lắm, còn có một người đàn ông được đưa vào cùng với Đình Nhã, nghe nói lúc ấy anh ta ngồi ở vị trí lái xe, Đình Nhã là ở chỗ phó lái, cảnh sát giao thông nói may mắn anh ta xử lý kịp thời, tuy rằng hai người đều bị thương, nhưng chắc không quá nghiêm trọng. Ta mới hỏi bác sĩ, thương tích của Đình Nhã nhẹ hơn so với người nọ rất nhiều, bác sĩ nói nó sẽ tỉnh dậy nhanh thôi.”

“Đàn ông?” Diêm Thiếu Liệt và những người khác đều ngạc nhiên, bọn họ chưa bao giờ nghe nói qua về người đàn ông này nha?

“Thu gia gia, người đàn ông kia là ai? Người biết không?”

Thu Đại Đồng thở dài: “Ta không biết, hiện tại ngay cả người ta còn chưa thấy qua.”

Mọi người mang theo một bụng nghi ngờ chờ phẫu thuật chấm dứt, chỉ chốc lát Thu Đình Nhã đã được đẩy ra, bác sĩ nói nàng rất nhanh sẽ tỉnh lại, không có gì trở ngại. Vừa nghe được lời này mọi người rốt cụôc nhẹ nhàng thở ra, nhưng nhẹ nhõm còn chưa kịp hít khí thì đã bị đẩy ngược, người nọ bên trong thì không may mắn như vậy!

Bác sĩ cho biết người đàn ông kia không bị đe dọa đến tính mạng, nhưng chân bị tổn thương có chút nghiêm trọng, bọn họ sẽ cố gắng hết sức bảo vệ chân anh ta, bởi vì không biết người nọ và Thu Đình Nhã rốt cuộc là quan hệ gì, sao lại ở trên xe của nàng, mọi người không biết cách nào liên lạc với người nhà, Thu Đại Đồng chỉ có thể nhờ bác sĩ nhất định phải cố gắng cứu người, dù sao ở thời điểm nguy cấp người ta đã cứu Đình Nhã, nếu như Đình Nhã lái xe có lẽ sẽ bị thương còn nghiêm trọng hơn.

Bởi vì thương tích không nghiêm trọng nên Thu Đình Nhã rất nhanh liền tỉnh lại, thấy mọi người vây quanh bên cạnh mình, nàng mở miệng nói câu đầu tiên, “Vệ Lý thế nào?”

Mọi người ngạc nhiên, Diêm Thiếu Liệt lập tức phản ứng lại hỏi: “Là người cùng được đưa tới với người sao?” Thu Đình Nhã gật gật đầu, Diêm Thiếu Liệt nghĩ nghĩ đem bác sĩ nói lời lại nói một lần, nhưng không nói chuyện chân bị tổn thương rất nghiêm trọng, Nhị thẩm vừa mới tỉnh tạm thời đừng làm nàng chịu thêm bất kỳ kích thích mới tốt.

Thu Đại Đồng hiểu được ý của Diêm Thiếu Liệt, cố ý nói tránh đi: “Đình Nhã, rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra? Sao con lại xảy ra tai nạn xe cộ? Người đàn ông kia là ai?”

Thu Đình Nhã nhíu mày lại lạnh lùng nói: “Ba, có người muốn hại con.”

Lời của nàng giống như một tiếng sét đánh xuống nền đất phẳng, làm cho mọi người nghe xong đều ngạc nhiên, Tần Ngữ Mai vội hỏi: “Con gái, là ai muốn hại con?”

Thu Đình Nhã bắt đầu nhớ lại chuyện xảy ra, vốn dĩ nàng trở về đón cha mẹ thì gặp được người quen ở trên đường, chính là người đàn ông được đưa vào cùng nàng, xe của anh ta đúng lúc ở trên đường bị chết máy. Vì chỗ anh ta muốn tới cùng đường với Thu Đình Nhã, Thu Đình Nhã muốn cho anh ta đi nhờ một đoạn đường, gọi điện cho xe kéo cứu hộ tới rồi hai người bọn họ liền lên xe. Bản thân Thu Đình Nhã không thích lái xe, cho nên nhờ người đàn ông kia lái xe, sau khi xe chạy trên đường được mấy phút thì anh ta cảm thấy không được bình thường.

“Vệ Lý nói có một chiếc xe theo phía sau, lúc ấy con còn không tin, Vệ Lý ở trên đường giả bộ chạy mấy chỗ xung quanh rồi xuống xe mua một vài thứ, chiếc xe kia vẫn luôn đi theo phía sau chúng con, lúc đó con mới tin.”

“Vệ Lý? Có phải là lão Đại của Tống gia, Tống Vệ Lý?” Nói chuyện chính là Tần Ngôn Lý, là cha của Tần Hiếu Luân, anh họ của Thu Đình Nhã.

“Đúng vậy, chính là anh ấy, con quen biết anh ấy trong một lần dự tiệc.” Nghe nàng nói vậy Tần Ngôn Lý không tiếp tục hỏi.

Thu Đại Đồng tiếp tục nói: “Sau đó thì sao? Hai đứa đã phát hiện có người theo dõi sao còn có thể xảy ra tai nạn xe cộ.”

“Ban đầu chúng con nghĩ chỉ có một chiếc xe này, sau mới phát hiện ra còn có một chiếc xe luôn chạy trước chúng con, lúc ấy vì muốn thoát khỏi chiếc xe phía sau nên Vệ Lý chạy xe với tốc độ rất nhanh, chờ đến lúc phát hiện phía trước đột nhiên xuất hiện chiếc xe kia thì muốn giảm tốc độ đã không kịp, sau đó chúng con lái lệch đâm vào cây ven đường.”

“Nhị thẩm, theo những gì thẩm nói, rất có thể là có người muốn bắt cóc thẩm.”

Tần Hiếu Luân chuyển hướng Diêm Thiếu Liệt hỏi: “A Liệt, vì sao cậu lại nghĩ như vậy?”

“Nếu thật muốn nhanh bị tai nạn giao thông, động một chút tay chân ở trên xe là tiện nhất, nhưng xe của Nhị thẩm không có vấn đề, cách một đoạn phía trước phía sau đều có xe đi theo, mục đích hẳn là Nhị thẩm trong xe mới đúng, Nhị thẩm là phụ nữ thì có bao nhiêu sức lực, không cần nhiều người như vậy, chỉ có bắt cóc mới tiêu hao nhiều công sức như vậy đúng không?”

Lời nói Diêm Thiếu Liệt quả thật có chút hợp lý, tuy rằng không hoàn toàn chắc chắn là có ý định bắt cóc Thu Đình Nhã, nhưng có một điều chắn chắn rằng, có người muốn gây bất lợi cho Thu Đình Nhã!

Thấy Thu Đình Nhã không có trở ngại gì, lúc sau mọi người lần lượt đều rời đi, nhưng Diêm Thiếu Liệt vẫn không đi, chờ lúc Thu Đại Đồng và Tần Ngữ Mai đi tìm bác sĩ, trong phòng bệnh chỉ còn lại Diêm Thiếu Liệt và Tần Hiếu Luân, anh mới mở miệng hỏi: “Nhị thẩm, thẩm gần đây có gặp Hạ Tình Mai không?”

Thu Đình Nhã ngạc nhiên, lập tức hiểu rõ ý của Diêm Thiếu Liệt, “A Liệt, con nghi ngờ cô ta?”

Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu nói: “Nhị thẩm người luôn giúp mọi người làm điều tốt, trừ bỏ chuyện Hạ Tình Mai, từ nhỏ đến lớn con chưa từng gặp người xích mích với ai, tuy rằng Hạ Tình Mai mất tích, nhưng bà ta vẫn không có rời khỏi thành phố Thiên Hải.”

Tần Hiếu Luân nhíu mày nói: “A Liệt, việc này với người anh kia của cậu liệu có tham dự không?”

Diêm Thiếu Liệt nghĩ nghĩ nói: “Không chắc lắm, Thu gia gia đã báo cảnh sát, cảnh sát tự nhiên sẽ đi điều tra chuyện này. Tôi sẽ cho Trí Viễn đi dò xem hướng đi gần đây của Diêm Thiếu Kiệt, dù sao tôi nghĩ anh ta có lẽ không tham dự. Nếu anh ta lén lút tham dự vào chuyện này, với anh ta mà nói là trăm hại mà không một lợi.”

Chờ Thu Đại Đồng và Tần Ngữ Mai trở về bọn họ mới biết được Tống Vệ Lý đã tỉnh. Thu Đình Nhã lập tức hỏi tình trạng của Tống Vệ Lý, Thu Đại Đồng nói Tần Ngôn Lý đã thông báo với người của Tống gia. Vừa rồi ông và lão bà đã cảm ơn người ta, quan trọng nhất chính là chân của Tống Vệ Lý không có nghiêm trọng như bác sĩ nói, không chỉ có sẽ không tàn tật mà còn không ảnh hưởng gì đối với sinh hoạt sau này.

“Ý ba là gì? Không phải A Liệt nói thương tích của Vệ Lý không quá nghiêm trọng sao?”

Diêm Thiếu Liệt nhếch miệng cười, “Khi đó thẩm mới vừa tỉnh, con sợ nói thật sẽ lại kích thích người. Huống chi bác sĩ nào cũng nói chuyện như vậy, bọn họ nói cho mình là vô cùng nghiêm trọng, để cho mình chuẩn bị tâm lý, tránh cho có bất kỳ tai nạn nào ngoài ý muốn cần bọn họ chịu trách nhiệm. Thẩm xem, hiện tại căn bản không có chuyện gì nghiêm trọng cả!”

Thu Đình Nhã lắc đầu bật cười, biết A Liệt là xuất phát từ ý tốt, “Thằng nhóc nhà con.” Tần Ngữ Mai biết Diêm Thiếu Liệt làm rất đúng, nếu lúc nãy đem tất cả những lời nói của bác sĩ nói cho con gái nghe, còn không phải lãng phí thời giờ lo lắng lúc nãy sao, hiện tại xác định người không có việc gì nói sau cũng không muộn.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Diêm Thiếu Liệt gọi điện cho Diêm Trí Viễn, giao việc cho tốt sau đó anh lại gọi điện thoại cho Thủy Ân Trạch, nói buổi tối quay về nhà lớn của Diêm gia. Thủy Ân Trạch không hỏi nhiều, Triệu Chi Lâm và Diêm An Lý trước một bước trở về nhà lớn Diêm gia, nhưng Diêm Thiếu Liệt nói cho cha mẹ trở về trước đừng nói chuyện của Thu Đình Nhã.

Trên thực tế khi Thu Đình Nhã mới vừa nói có người muốn hại nàng, người thứ nhất Diêm Thiếu Liệt nghi ngờ người chính là Hạ Tình Mai, anh không phải không nghi ngờ Diêm Thiếu Kiệt, nhưng xem xét tổng thể các phương diện, anh vẫn cảm thấy trừ phi đầu óc Diêm Thiếu Kiệt bị lừa đá, bằng không anh ta chắn sẽ không tham dự chuyện này, nhưng có biết trước hay không thì không chắc.

Trở lại Diêm gia thấy mọi người đều ở trong nhà, Diêm Thiếu Liệt đem chuyện Thu Đình Nhã xảy ra tai nạn giao thông nói ra, đương nhiên anh không nói đến chuyện Tống Vệ Lý. Mà Triệu Chi Lâm và Diêm An Lý đều lộ ra cảm xúc kinh ngạc và căng thẳng thích hợp, Diêm Thiếu Liệt nhìn chằm chằm vào biều tình của Diêm Thiếu Kiệt, cảm xúc của Diêm Thiếu Kiệt không thay đổi, nhưng tay đặt trên đùi phải rõ ràng nắm lại, Diêm Thiếu Liệt đã có nhận định rõ ràng trong lòng.

“Con nói Đình Nhã bị thương? Thế nào? Cô ấy có nghiêm trọng không?”

Tầm mắt Diêm Thiếu Liệt từ trên người Diêm Thiếu Kiệt chuyển sang phía Diêm An Quân nói: “Không có gì trở ngại, vì đã gài dây an toàn cho nên chỉ trầy da một chút.” Triệu Chi Lâm nhìn thoáng qua con trai, lại nhìn nhìn Diêm An Quân liền hiểu rõ anh vì sao phải nói dối.

Diêm nãi nãi không khỏi lo lắng hỏi: “Êm đẹp như vậy sao lại xảy ra tai nạn xe cộ đây? Đình Nhã lái xe luôn luôn ổn định mà?” Dù sao cũng là mẹ chồng con dâu ở chung hai mươi mấy năm, nói không có tình cảm là không thể, nói không lo lắng là không có khả năng.

“Nghe Nhị thẩm nói là lúc ấy phía sau có người đuổi theo thẩm.”

Diêm lão gia tử dù sao là khôn ngoan một đời người, nghe Diêm Thiếu Liệt nói lập tức liền hỏi: “Có người cố ý?”

Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, Diêm An Quân lập tức ngạc nhiên, sau đó theo bản năng nhìn hướng về phía Diêm Thiếu Kiệt, Diêm Thiếu Liệt nhướng mày, chẳng lẽ Nhị thúc biết chuyện này. Nghĩ lại anh lại cảm thấy không có khả năng, coi như Nhị thúc và Nhị thẩm ly hôn, nhưng tình cảm của Nhị thúc đối với Nhị thẩm không phải là giả, nếu ông ta thực sự biết chuyện này không có khả năng không nói cho Nhị thẩm mà để thẩm ấy rơi vào tình cảnh nguy hiểm.

Nhưng nhìn cảm xúc của Diêm Thiếu Kiệt đúng thật có chút ý tứ, có khiếp sợ không hề dám tin còn có bất đắc dĩ, Diêm Thiếu Liệt dám cam đoan rằng nhất định Diêm Thiếu Kiệt biết chút gì đó, nhưng xem biểu tình không tự nhiên của Diêm Thiếu Kiệt, có lẽ còn có chuyện gì mà bản thân anh ta cũng không biết.

Người Diêm gia muốn đến thăm Thu Đình Nhã, Diêm An Quân cũng ở trong đó, Diêm Thiếu Liệt chỉ nói người của Thu gia và Tần gia đều ở bệnh viện, Diêm lão gia nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định không cho con trai thứ hai đi, ông cũng nhìn thấy động thái khi nãy của Diêm Thiếu Kiệt và Diêm An Quân.

Diêm Trí Viễn rất nhanh đã tra được manh mối, Hạ Tình Mai thật sự xuất hiện, bà ta không chỉ có gặp qua Diêm Thiếu Kiệt ba lần còn gặp Diêm An Quân một lần, nhưng mà bà ta và Diêm An Quân gặp mặt đặc biệt không thoải mái, nhưng nguyên nhân chính xác và bọn họ nói cái gì tạm thời anh ta không có tra được.

Hơn nữa Diêm Trí Viễn còn tra được Hạ Tình Mai thực sự có qua lại với một ít lưu manh du côn, tuy rằng không thể xác định những những người kia có phải chính là người theo xe Thu Đình Nhã hay không, nhưng hiện tại Diêm Thiếu Liệt cơ bản có thể xác định việc này và Hạ Tình Mai có quan hệ.

“Trí Viễn, nghĩ cách để cho cảnh sát tra được những thứ này.”

Diêm Trí Viễn do dự một chút nói: “Thiếu gia, còn có một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Những người đó và Cố gia có chút quan hệ, nhưng mà không phải quan hệ trực tiếp.”

Diêm Thiếu Liệt ngạc nhiên, “Cố gia?”

Diêm Trí Viễn gật gật đầu, “Thiếu gia biết Cố gia là như thế nào lập nghiệp rồi chứ?” Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, việc này anh nghe ông nội nói qua.

“Có lẽ trước tiên cần phài chào hỏi Quân Viêm.”

Cố gia là lập nghiệp từ hắc đạo, mặc dù sau đó đã tẩy trắng nhưng phương hướng làm ăn lại không giống ba đại gia tộc khác, đây là lý do mà nhà bọn họ và ba đại gia tộc khác không qua lại gần. Cho dù hiện tại Cố gia có vài chuyện làm ăn không lên nổi mặt bàn, nhưng không lên nổi mặt bàn này không những là trái pháp luật, mà là lách luật qua lại giữa làm ăn đứng đắn và làm ăn trái pháp luật.

Đặc biệt là khu đông có rất nhiều địa điểm làm ăn của Cố gia, khu đông là điển hình nơi ẩn giấu dơ bẩn, nhưng trong đó cũng thiết lập riêng cho chính nó quy luật sinh tồn, mà người định ra quy luật đó là Cố Quân Viêm. Diêm Thiếu Liệt nhớ tới kế hoạch sau này của mình, xem ra đến lúc đó phải xả bài với Cố Quân Viêm.

Nhưng mà mỗi một đầu làm ăn của Cố gia đều có người đảm nhiệm tổng phụ trách quản lý, Cố Quân Viêm không ra mặt, lúc có chuyện gì thật sự cần hắn ra mặt, Cố Quân Suất sẽ thay ra mặt. Nhưng theo Diêm Trí Viễn điều tra đến nay Cố Quân Suất chưa bao giờ ra mặt, hơn nữa này đó chuyện làm ăn này bất kể là bên ngoài hay là sau lưng đều tra không đến người Cố gia, Diêm Trí Viễn là vì xâm nhập chút máy tính của ai đó, mới phát hiện ra phương diện quan hệ này.

Diêm Thiếu Liệt nghĩ có lẽ Cố Quân Viêm không biết chuyện này, nhưng anh muốn cho cảnh sát điều tra nhất định trước tiên phải nói với Cố Quân Viêm, miễn cho đến lúc đó có rắc rối không cần thiết.

Diêm Thiếu Liệt và Cố Quân Viêm bàn bạc vô cùng thuận lợi, thậm chí hai người còn đạt được một vài thỏa thuận, lần này cùng Cố Quân Viêm mật đàm khiến cho anh có cái nhìn mới về Cố Quân Viêm.

Cảnh sát rất nhanh liền điều tra được đám cắt ké này, những người này thú nhận rõ là do Hạ Tình Mai sai khiến làm, mà bọn họ chẳng qua là thấy tiền sáng mắt thôi, chứ không có liên quan gì đến những người khác. Sự thật đúng là như thế, đám cắt ké này làm việc cố ý giấu diếm người bên trên, đương nhiên đây là bởi vì Hạ Tình Mai đùa giỡn một cái tâm nhãn, Thu gia dù sao không phải người bình thường, cô ta sợ những người này không nhận chuyện này, cho nên lúc ấy chỉ nói là một phu nhân nhà giàu.

Tra được Hạ Tình Mai tự nhiên Diêm Thiếu Kiệt và Diêm An Quân cũng bị xem như là đối tượng điều tra, bởi vì hai người bọn họ trong một tháng này đều gặp qua Hạ Tình Mai, mà Diêm Thiếu Liệt thông qua các mối quan hệ biết được chi tiết vấn đề.

Lúc ấy Hạ Tình Mai thấy chuyện không tốt lại sợ Diêm An Quân giận chó đánh mèo, cho nên liền trốn, thấy Diêm An Quân và Diêm Thiếu Kiệt vài lần đi tới nhà tìm mình, hơn nữa Diêm An Quân mỗi lần đều là bộ dạng tức đến khó thở, cô ta lại càng không dám ra, thừa dịp cuối năm tất cả mọi người bận rộn nên đem căn nhà bán ra với giá thấp, sau đó cầm tiền lẩn trốn.

Chuyện ly hôn của Diêm An Quân và Thu Đình Nhã cả thành phố đều biết, Hạ Tình Mai tất nhiên biết được, sau khi thấy tin tức này ban đầu cô ta sợ hãi, nghĩ nhất định là do mình chọc giận Thu Đình Nhã và Tần Ngữ Mai, cho nên Thu Đình Nhã mới ly hôn với Diêm An Quân. Vậy nên Thu Đình Nhã đáp ứng đầu tư gì đó cho Diêm An Quân chắc chắn là không thể, Diêm An Quân sẽ hận chết chính mình? Nhưng sau đó nghĩ lại bà ta cảm thấy rất vui mừng, hai người bọn họ ly hôn, Diêm An Quân rốt cục độc thân trở lại, cô ta là mẹ của trưởng tôn Diêm gia có phải sẽ có cơ hội được làm vợ chính thức?

Nhưng cô ta biết việc này không dễ dàng như vậy, hơn nữa việc này còn phải bắt đầu từ con trai của mình. Sau một khoảng thời gian Hạ Tình Mai mới lén gọi điện thoại cho Diêm Thiếu Kiệt hẹn anh ta ra gặp mặt. Lúc Diêm Thiếu Kiệt thấy Hạ Tình Mai mới biết được mẹ mình sống khá tốt, mặc dù là trốn, nhưng dù sao trên người có tiền cho nên sống sẽ không quá kém.

Hai mẹ con không ôn lại chuyện cũ, Hạ Tình Mai rất nhanh liền hỏi tới Diêm An Quân, “Con trai, ba của con hiện tại thế nào?”

“Tạm được đi, con nghĩ trong lòng của ba rất khó chịu, chuyện dự án Á Mĩ quốc tế không thành công lúc sau lại ly hôn, ba giống như liền già đi mấy tuổi.”

Hạ Tình Mai nghe xong lời này trong lòng có chút chờ đợi, không có Thu Đình Nhã, cô ta tin tưởng chắn chắn có thể làm cho Diêm An Quân yêu thích mình, đến lúc đó là tất nhiên mình sẽ chắm sóc anh ấy, sao phải sợ anh ấy không tốt nữa?

“Con không có việc gì thì khuyên nhủ ba con, đã ly hôn rồi thì còn hoài niệm thì có ý nghĩa gì? Con người phải hướng về tương lai mới được.”

“Con biết, ngoài chuyện của công ty gần đây con rất ít đi ra ngoài xã giao, đều ở cạnh ba.”

Hạ Tình Mai gật gật đầu, “Cái này đúng rồi, con phải ở bên tai ba của con nói tốt về mẹ, cho ông ấy biết ngay cả không có Thu Đình Nhã, thì vẫn còn có mẹ.”

Diêm Thiếu Kiệt ngạc nhiên, nếu vừa rồi Hạ Tình Mai hỏi chuyện của Diêm An Quân thì anh ta tưởng là do quan tâm, bây giờ anh ta còn có cái gì không rõ mẹ mình hóa ra có ý nghĩ này. Trong nháy mắt Diêm Thiếu Kiệt rất tức giận, mẹ đột nhiên mất tích một câu giải thích đều không có, làm cho mình ngày đêm đều lo lắng cho. Gặp mặt không quan tâm hỏi han mình hai câu, mà hỏi ba, chuyện này anh ta có thể giải thích, dù sao ba xảy ra nhiều chuyện như vậy là có quan hệ đến mẹ. Nhưng Diêm Thiếu Kiệt không bao giờ nghĩ tới, mẹ muốn gặp mình mục đích là vì muốn làm chính thất, không phải nhớ, không phải quan tâm ba, mà quan tâm nhất vẫn là địa vị Diêm thái thái, tức giận rất nhiều anh ta khó tránh khỏi cảm thấy đau lòng.

“Mẹ, người muốn gặp con chính là vì chuyện này sao?”

Hạ Tình Mai cảm thấy mình không có gì sai, “Con trai, con nghĩ đi, nếu mẹ vào Diêm gia, cuộc sống sau này của con sẽ tốt hơn rất nhiều đúng không?” Cô ta nói với vẻ mặt đương nhiên, nhưng Diêm Thiếu Kiệt không phải là quá lạc quan, vào Diêm gia? Không nói cửa của ba, mà ngay cả ga gia và nãi nãi khẳng định sẽ không mở ra đâu.

Nhưng nghĩ lại nếu mẹ thật sự vào được Diêm gia, đúng là… lợi ích rất nhiều, ngoài trừ mang lại lợi ích cho mẹ, có thể mang không ít lợi ích cho mình, ít ra mình không cần tiếp tục mang trên lưng thân phận con riêng!

Mặc dù Diêm Thiếu Kiệt không lập tức nhắc tới chuyện Hạ Tình Mai ở trước mặt Diêm An Quân, nhưng sẽ mơ hồ kể một số chuyện, tỷ như mình xem mắt, điều kiện tốt nên nhà gái không để ý tới thân phận con riêng, hoặc là hỏi một số điều về mẹ mình, nhưng cũng vì quan hệ tới mẹ nên một ít đối tượng xem mắt thích hợp cuối cùng đều từ chối mình.

Nếu anh ta không nói từ phương diện này, mà khen Hạ Tình Mai có bao nhiêu tài nghệ, làm cơm ngon thế nào, người hiền lành…etc, Diêm An Quân nhất định sẽ không nhúc nhích gì. Đương nhiên bản thân Diêm Thiếu Kiệt không nói dối ra được loại này, nhưng chuyện xem mắt quả thật chọc đến tới điểm mấu chốt của Diêm An Quân, ban đầu ông ta nhìn trúng hai cô bé, còn tìm người trung gian nói chuyện, nhưng đối phương vừa mới nghe là Diêm Thiếu Kiệt đều từ chối, hỏi khéo thì nguyên nhân đều là vấn đề con riêng.

Diêm An Quân cảm thấy lời nói của Diêm Thiếu Kiệt có lý, nhưng ông ta vẫn không nghĩ tới chuyện Hạ Tình Mai, mà trong đầu mình tự có ý niệm muốn tái hôn, không phải thời cổ đại, chỉ cần có mẹ mới nhận Diêm Thiếu Kiệt, mà rất nhiều chuyện dễ nói. Diêm Thiếu Kiệt không nghĩ tới mình sẽ đem cha mình đi lên một con đường khác.

Diêm Thiếu Kiệt nghĩ rằng Diêm An Quân đồng ý với suy nghĩ của mình, cho nên lúc gọi điện cho Hạ Tình Mai, Hạ Tình Mai liền nhân cơ hội yêu cầu anh ta gạt Diêm An Quân ra ngoài gặp mặt cô ta. Diêm An Quân bị gạt đi ra, thấy Hạ Tình Mai, nhưng phản ứng của ông ta làm cho Diêm Thiếu Kiệt và Hạ Tình Mai rất “thất vọng”, bởi vì Diêm An Quân vừa thấy Hạ Tình Mai liền hận đến không nhịn được, thậm chí gầm lên mắng chửi, như nhìn thấy kẻ thù, may mắn chỗ gặp mặt là bên ngoài, người chung quanh lại rất ít, nếu không việc này đã sớm trở thành tiêu đề.

Có lẽ cuối cùng Hạ Tình Mai bị Diêm An Quân mắng có chút nổi giận, đối với Diêm An Quân quát: “Em rốt cuộc làm sao không bằng Thu Đình Nhã, lúc em học đại học đã bắt đầu thích anh, yêu anh nhiều năm như vậy, lại cho sinh cho anh Thiếu Kiệt, em làm chuyện gì mà không tốt hơn Thu Đình Nhã, anh vì sao không thể nhìn em, tại sao không thể thích em?”

Diêm An Quân nhìn Hạ Tình Mai cười nhạo nói: “Cô còn muốn so với Đình Nhã, cô từ đầu đến chân chỗ nào cũng kém so với Đình Nhã, sinh ra Thiếu Kiệt thì giỏi lắm sao? Muốn sinh con trai cho Diêm An Quân tôi thì có đầy đàn bà tình nguyện, nếu không phải cô chủ động dán lên, cô nghĩ mình có cơ hội không? Tôi cho cô biết, lúc trước có Đình Nhã ở tôi sẽ không liếc nhìn cô một cái, cho dù tôi và Đình Nhã ly hôn người trong lòng tôi yêu vẫn là cô ấy, tôi không bao giờ có thể thích cô được.”

Diêm Thiếu Kiệt nhìn hai người bọn họ cãi nhau nhưng không có mở miệng khuyên, bởi vì anh ta không biết phải khuyên như thế nào, thẳng đến khi cha mình bỏ đi mẹ một mực đau lòng khóc, anh ta mới thở dài lại đấy khuyên nàng. Nào ngờ Hạ Tình Mai há mồm liền mắng chửi Thu Đình Nhã, nói nàng câu dẫn Diêm An Quân, nói nàng không biết xấu hổ, nói nàng chiếm lấy vị trí Diêm thái thái, ngay cả Diêm Thiếu Kiệt đều cảm thấy được cô ta hận Thu Đình Nhã thật sự có chút không hợp lý, rõ ràng vấn đề là ở trên người ba, là ba không thích mẹ, là ba yêu Thu Đình Nhã, không phải sao?

Ban đầu Diêm Thiếu Kiệt nghĩ rằng mẹ muốn vào Diêm gia bất quá là vì ích lợi, vì thân phận Diêm thái thái, nhưng hiện tại xem ra mẹ tựa hồ còn muốn ba yêu mình, nhưng loại chuyện này căn bản là không thể, tình yêu chân chính là không thể dùng bất cứ đồ vật nào thay thế được!

“Đều do ả, đều do ả, nếu không có ả thì An Quân sẽ yêu mình, ả sao không chết đi chứ?”

Đối mặt sự điên loạn của Hạ Tình Mai, Diêm Thiếu Kiệt chỉ có thể khuyên cô ta tỉnh táo một chút, không cần để ý Thu Đĩnh Nhã nữa, nhưng giờ phút này Hạ Tình Mai giống như có chút cử chỉ điên rồ, không ngừng nhắc tới nếu không có ả thì tốt rồi.

Sau khi Diêm Thiếu Kiệt đem Hạ Tình Mai về chỗ ở thì trở về, bởi vì bị con trai gạt đi ra ngoài, Diêm An Quân giận dữ, cho Diêm Thiếu Kiệt một cái tát, sau ngẫm lại con trai là bất đắc dĩ, dù sao thân phận con riêng quả thật mang lại cho con trai rất nhiều rắc rối, sau đó hỏi tình trạng của Hạ Tình Mai, Diêm An Quân liền nhíu mày.

Diêm An Quân tin chắc Hạ Tình Mai sẽ không dám làm thế nào, ông ta nghĩ chắn người đàn bà này bị mình làm cho tức giận, cho nên mới mắng những lời này. Ông ta chỉ dặn Diêm Thiếu Kiệt có cơ hội thì an ủi khuyên nhủ cô ta, thời gian này trong đầu Diêm An Quân muốn chuyển tới ý tưởng tái hôn, bảo Diêm Thiếu Kiệt khuyên nhủ Hạ Tình Mai cho tốt là sợ cô ta sau đó tiếp tục gây ra rắc rối gì.

Lần cuối Diêm Thiếu Kiệt gặp Hạ Tình Mai, Hạ Tình Mai muốn xin anh ta một khoản tiền, anh ta không có nghĩ nhiều liền cho, còn khuyên nhủ cô ta một hồi lâu. Nhưng có lẽ anh ta không nghĩ ra vì mình cho Hạ Tình Mai số tiền kia, lại bị Hạ Tình Mai dùng để thuê người bắt cóc Thu Đình Nhã.

Đúng vậy, mục đích ban đầu của Hạ Tình Mai là muốn bắt cóc Thu Đình Nhã, nhưng đợi cô ta thanh toán tiền sau đó đối phương liện lạc bảo chuẩn bị thời gian ra tay, cô ta mới phát hiện làm như vậy không có ý nghĩa gì, bởi vì cô ta hoàn toàn không nghĩ tới khi bắt cóc được Thu Đình Nhã, lúc sau cần làm như thế nào.

Thu Đình Nhã không có bị bắt cóc mà là ra tai nạn giao thông, sau khi Hạ Tình Mai nghe được tin tức thì sợ hãi, bắt cóc và giết người tính chất hoàn toàn là hai việc khác nhau. Lúc sau cô ta lại cảm thấy nếu Thu Đình Nhã thực sự chết rồi thì rất tốt, ngay lúc cô ta ôm mộng đẹp là Thu Đình Nhã thực sự chết, Diêm An Quân sẽ quên nàng, cô ta sẽ có cơ hội bước vào Diêm gia, thì cảnh sát tìm tới cửa….

Hạ Tình Mai không ngờ cảnh sát lại nhanh như vậy tìm tới cửa, mà cô ta lúc nhìn thấy cảnh sát liền trợn tròn mắt, thậm chí ngay cả năng lực chống cự đều không có, không đợi cảnh sát hỏi thì cô ta đã thú nhận trước.

Chẳng qua là cô ta thú nhận rồi nhưng sau đó cảnh sát vẫn tiếp tục thẩm vấn, cho rằng mình không có giải thích rõ ràng, Hạ Tình Mai lần nữa tỏ vẻ bản thân thật sự giải thích rõ ràng.

“Hạ Tình Mai, theo lời khai của người được cô thuê mà chúng tôi bắt được, mục đích của cô không chỉ là bắt cóc Thu Đình Nhã, còn cho phép chúng thay nhau cưỡng hiếp cô ta.”

Hạ Tình Mai hoảng sợ trừng lớn hai mắt, “Không có, tôi không có yêu cầu bọn họ làm như vậy, bọn họ nói lung tung, tôi không có!”

“Ý của cô là nói bọn họ cố ý tăng thêm tội cho bản thân sao?”

Hạ Tình Mai muốn nói có, nhưng… Trừ phi đầu óc những người đó bị lừa đá, cô ta há miệng thở dốc lại phát hiện không có từ gì đề biện giải, chỉ là tiếp tục nói…, “Tôi không có, tôi không có….”

Hiển nhiên cảnh sát đối với lời nói của cô ta tuyệt đối không tin tưởng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.