Tuy rằng Diêm Thiếu Kiệt và Hạ Khuynh Thành tái hợp, nhưng hai người lại không có công khai chuyện tái hợp, hơn nữa Diêm Thiếu Kiệt vẫn như cũ cao điệu xem mắt, việc này Hạ Khuynh Thành hiển nhiên biết tới, nhưng đồng dạng lúc này hắn lựa chọn im lặng, không có ý muốn ồn ào, Diêm Thiếu Liệt không ngạc nhiên vì biểu hiện lúc này của hắn, nếu lại ầm ĩ đoán chừng Hạ Khuynh Thành sẽ bị Diêm Thiếu Kiệt đá rất xa.
Diêm Trí Viễn đoán đúng, đêm hôm đó Diêm Thiếu Kiệt và Hạ Khuynh Thành đúng thật là mây mưa phen, Hạ Khuynh Thành sau khi tỉnh lại thì muốn rời đi, còn hứa với Diêm Thiếu Kiệt là hắn tuyệt đối sẽ không đem chuyện này nói ra, sau này sẽ không quấn quít lấy anh ta để cho anh ta yên tâm.
Nếu Hạ Khuynh Thành làm ầm ĩ lên thì có khi Diêm Thiếu Kiệt sẽ thật sự đem hắn đá đi, nhưng cố tình hắn lại không có, ngược lại còn bày ra bộ dáng đáng thương, bộ dáng này rốt cuộc làm cho Diêm Thiếu Kiệt mềm lòng, dù sao cũng là người mình từng yêu, tuy rằng hắn từng làm ra chuyện như vậy, nhưng mình có hận hắn bao nhiêu thì đã nói lên lúc trước yêu hắn bấy nhiêu.
Coi như trong lòng anh ta phiền chán vô cùng, nhưng cơ thể anh ta vẫn là bán đứng bản thân, sau khi đem Hạ Khuynh Thành về nhà ném tới trên giường, cơ thể anh ta không dừng kêu gào ý muốn hắn, cực kỳ muốn hắn, cho nên hai bọn họ mới có một đêm tình mãnh liệt.
Sau lại Hạ Khuynh Thành tỉnh, Diêm Thiếu Kiệt hơi có vẻ xấu hổ, nhưng lúc đó ai có thể dừng lại chứ, sau đó liền làm lại làm, làm làm tiếp.
“Thiếu Kiệt, em biết em sai rồi, thực xin lỗi.” Nói xong Hạ Khuynh Thành ôm Diêm Thiếu Kiệt khóc lên, lúc này hắn thật sự khóc, bởi vì cuối cùng hắn thành công, đây đối với hắn mà nói là khó khăn biết bao nhiêu.
Sau lại Hạ Khuynh Thành càng chủ động nói bằng lòng làm tình nhân của Diêm Thiếu Kiệt, Diêm Thiếu Kiệt có thể tiếp tục đi xem mắt, tương lai kết hôn sinh con đều có thể, tóm lại Diêm gia sắp xếp thế nào hắn liền nghe theo như thế đó, mà hắn sẽ không đi phá hư gia đình của anh ta, càng sẽ không đi tranh giành tình nhân, sẽ không tái phạm việc phát sinh quan hệ với người khác nữa, chỉ cần Diêm Thiếu Kiệt có thể thỉnh thoảng đến xem mình thì hắn đã rất thỏa mãn.
Hạ Khuynh Thành còn nói mình bây giờ thanh danh không tốt, cho nên việc này càng bí mật càng tốt, không thể để cho người ngoài biết hai người tái hợp, đỡ cho Diêm Thiếu Kiệt rước lấy phiền toái gì, hoặc là xảy ra chuyện gì khiến anh ta khó xử, sau này bọn họ hai gặp mặt đều cẩn thận chút, đừng để người bên ngoài phát hiện, Hạ Khuynh Thành còn chỉ cho Diêm Thiếu Kiệt nhiều cách tránh né phóng viên.
Lúc đầu Diêm Thiếu Kiệt là có chút lo lắng Hạ Khuynh Thành sẽ nhân cơ hội nói cái gì yêu cầu, nhưng vừa nghe Hạ Khuynh Thành nói thì anh ta nhất thời yên tâm, hơn nữa anh ta nhận thấy Hạ Khuynh Thành quả thật hiểu chuyện hơn, ít nhất trước kia hắn chưa bao giờ vì mình mà suy nghĩ.
Hiển nhiên Diêm Thiếu Kiệt đối với biểu hiện của Hạ Khuynh Thành rất hài lòng, nếu Hạ Khuynh Thành có thể biết điều như vậy, thì tương lai cho dù mình kết hôn sinh con thì vẫn có thể duy trì quan hệ với hắn, dù sao thì anh sẽ không vì tình yêu mà kết hôn, nếu Hạ Khuynh Thành có thể như vậy mà ở lại bên cạnh mình thì thật tốt.
Hạ Khuynh Thành thực sự suy nghĩ vì Diêm Thiếu Kiệt sao? Đáp án đương nhiên là không có khả năng, nhưng hắn có một chút suy nghĩ rất thấu đáo, nếu chuyện hắn và Diêm Thiếu Kiệt tái hợp thực sự bị phơi bày ra ánh sáng, hắn dám cam đoan cho dù là Diêm gia hay là Diêm An Quân sẽ không để yên, có lẽ bọn họ sẽ không tìm đến mình gây phiền phức, nhưng bọn họ nhất định sẽ bức Diêm Thiếu Kiệt cách mình rất xa, cho nên hắn muốn xin giữ bí mật, mà Diêm Thiếu Kiệt cũng vô cùng thích kiểu này, lại càng cảm thấy Hạ Khuynh Thành càng ngày càng tri kỷ.
Đàn ông nào không hi vọng trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài thì cờ màu tung bay, chính là Diêm Thiếu Kiệt đã quên tề nhân chi phúc không phải dễ hưởng thụ như vậy, không phải ai cũng có thể hưởng, đây là thời đại chế độ một vợ một chồng, mà không phải cổ đại có thể ba vợ bốn nảng hầu, muốn hưởng thụ tề nhân chi phúc nhất định phải chịu trả giá đau đớn.
Vì thế khi hai người kia tái hợp, mà còn là tái hợp lén lút, Diêm Thiếu Kiệt còn cảm thấy rất kích thích, bởi vì loại cảm giác yêu đương vụng trộm, chỉ có thể nói có vài người cực yêu thích chuyện tình bí mật.
Vài ngày sau Diêm An Quân lại một lần nữa sắp xếp cho Diêm Thiếu Kiệt xem mắt, mà lần này đối tượng xem mắt của Diêm Thiếu Kiệt có lai lịch lớn, cô gái họ Đào, tên là Đào Ngọc. Đào gia không phải ở thành phố Thiên Hải, bọn họ là người tỉnh ngoài là đại gia tộc ở thành phố Đông Lâm, sự tồn tại của Đào gia ở thành phố Đông Lâm giống như Diêm gia, gần đây Đào gia mới đến thành phố Thiên Hải phát triển, Đào Ngọc là cháu gái duy nhất của Đào gia, lần này xem mắt là bác trai cả của Đào Ngọc là Đào Giang Hải tự mình thu xếp.
Diêm An Quân và Đào Giang Hải quen biết nhau một bữa tiệc tối từ thiện, hai người trò chuyện có chút ăn nhịp, sau đó Đào Giang Hải nghe nói con trai Diêm An Quân muốn xem mắt, ông ta liền đem cháu gái của mình giới thiệu. Lúc trước Diêm An Quân đã từng nghe Đào Giang Hải đề cập tới Đào Ngọc, Đào Ngọc là du học sinh trở về, vừa về liền vào Đào thị công tác, bây giờ đã làm đến vị trí phó tổng giám đốc tập đoàn, là một cô gái khá có năng lực, thế nhưng Đào Ngọc so với Diêm Thiếu Kiệt lớn hơn tận năm tuổi.
Nhưng Diêm An Quân cảm thấy con gái lớn tuổi hơn một chút thật ra cũng không có cái gì không tốt, con gái như thế càng biết chăm sóc người khác, hơn nữa con gái lớn tuổi một chút có thể hiểu chuyện một chút. Huống chi Đào Ngọc đó là đứng đắn danh môn khuê tú, có tiếng giỏi giang trong giới xã hội thượng lưu, tuy rằng đến Thiên Hải thị không lâu, nhưng Đào Ngọc đích thân tham dự không ít buổi tiệc, hơn nữa đó đều là buổi tiệc rất có phân lượng, thân phận bối cảnh của cô ấy thực sự cực kỳ xứng với Diêm Thiếu Kiệt, nghe được đề nghị của Đào Giang Hải thì Diêm An Quân vui vẻ đồng ý.
Ấn tượng của Diêm Thiếu Kiệt đối với Đào Ngọc cũng vô cùng tốt, Đào Ngọc lớn lên rất xinh đẹp, dáng người cao gầy, lời nói cử chỉ hào phóng khéo léo, dáng người dịu dàng tao nhã, nói chuyện lại càng ôn hòa hữu lễ, vừa nhìn liền biết đây cô gái được dạy dỗ tốt và hiểu lễ nghi.
Còn ấn tượng của Đào Ngọc về Diêm Thiếu Kiệt, theo Diêm Thiếu Kiệt nói cũng rất tốt, hơn nữa hai người bọn họ trò chuyện rất hợp, Diêm Thiếu Kiệt nói thẳng hai người là thuộc về hận không thể gặp nhau sớm hơn, anh ta lại càng đem Đào Ngọc khen đến thế gian hiếm có, nghe được lời này hai cụ Diêm gia trực giác không thể tin.
Đào gia thì Diêm lão gia tử có nghe nói qua, nhà bọn họ ở thành phố Đông Lâm là nhân tài mới xuất hiện, mặc dù là đại gia tộc nhưng căn cơ không sâu, điểm này vừa lúc tương phản với Tống gia, nhưng đúng là nhà bọn họ ở thành phố Đông Lâm làm ăn rất tốt, đoạn thời gian trước ông cũng nghe một người bạn già nói Đào gia đến thành phố Thiên Hải phát triển, người bạn kia còn nói thương trường thành phố Thiên Hải có khi phải lần nữa bóc bài.
Một ít người hợp tác qua đều đánh giá Đào gia rất cao, nếu thật đúng là con gái Đào gia thì Diêm lão gia tử quả thật cảm thấy rất tốt, nhưng lần trở lại này ông không có vội vã bảo Diêm Thiếu Kiệt đem người mang về nhà, tuy rằng Diêm Thiếu Kiệt có ý này.
“Tuy rằng hiện tại Đào Ngọc rất hợp ý của cháu, nhưng hai đứa đều đang còn trẻ, vẫn nên kết giao một thời gian xem xét rồi hẵn nói, không cần sốt ruột, nên tìm hiểu biết một chút về đối phương.”
Diêm An Quân vừa nghe lời này lập tức hiểu rõ là có ý gì, lần trước một cái Cố Quân Uyển náo loạn khiến ông ta đã rất mất thể diện, lúc này mặc dù là tự mình Đào Giang Hải giới thiệu, nhưng quả thật như là lão gia tử nói, hơn nữa phân tích một chút cũng đúng, dù sao hai người Thiếu Kiệt và Đào Ngọc vừa mới bắt đầu kết giao, quả thật không cần phải gấp gáp mang về nhà, lúc này Diêm An Quân đã biết phải cẩn thận, ngã một lần, khôn thêm một lần nên ông ta biết phải làm sao.
Diêm Thiếu Kiệt không nói mà nhìn mắt Diêm An Quân, chợt nghe Diêm An Quân nói: “Ba, người nói rất đúng, tuy rằng con và Đào Giang Hải nói chuyện không tệ, nhưng hôn sự của Thiếu Kiệt còn phải chính nó quyết định, hai đứa trẻ cần tiếp xúc nhiều một chút mới là tốt, miễn cho sau này bàn chuyện cưới gả mới phát hiện này không thích hợp kia không thích hợp, đến lúc đó nói lại tổn thương cảm tình.”
Diêm lão gia mắt nhìn con trai gật gật đầu, Diêm Thiếu Kiệt lập tức nói: “Gia gia, ba, con đã biết, con sẽ tìm hiểu thêm một chút về Đào gia, dù sao bọn họ là tỉnh ngoài, mới tới thành phố Thiên Hải, chúng ta cũng không rõ lắm nội tình của nhà bọn họ.”
Mắt lão gia tử lại nhìn Diêm Thiếu Kiệt, nghĩ thầm hai cha con lần trước có lẽ là ăn được bài học quá sâu sắc, cho nên lúc này đã biết cẩn thận rồi, như vậy tốt, chính ông cũng không rõ lắm về Đào gia, mặc dù Đào gia ở thành phố Đông Lâm thanh danh quả thật không tệ, nhưng hiểu thêm một chút tóm lại sẽ không sai.
Nói xong chuyện Diêm Thiếu Kiệt, thì nói tới chuyện Diêm An Quân, lại nói tiếp hai cha con này coi như là làm cho Diêm Thiếu Liệt mở rộng tầm mắt, sau khi nghe nói chuyện của Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý thì sau đó Diêm An Quân bắt đầu xem mắt, cho nên bây giờ hai người bọn họ cùng nhau xem mắt!
Chuyện Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý tự nhiên không phải là cái gì bí mật, đương nhiên người ta song phương không có ý muốn giấu diếm, cũng không cần phải giấu diếm. Thu Đình Nhã và Diêm An Quân ly hôn, hơn nữa lỗi không phải là Thu Đình Nhã, đây là chuyện tất cả mọi người ở thành phố Thiên Hải đều biết đến. Mặc dù là phụ nữ đã ly hôn, nhưng Tống gia vẫn như cũ đối với Thu Đình Nhã rất hài lòng, đồng dạng Thu gia và Tần gia đối Tống Vệ Lý cũng rất vừa lòng, cho nên Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý đã sớm cùng nhau sánh vai, bị truyền thông chụp được rất nhiều lần, người nhà hai bên lại càng không kiêng kị nói tới chuyện này.
Trừ bỏ một nhà ba người Diêm Thiếu Liệt thì khi người Diêm gia nhìn tin tức mới biết được chuyện này, nhưng cho dù đã biết cũng thế, bọn họ sẽ không nói cái gì, xét đến cùng sai chính là Diêm An Quân, là Diêm gia thực có lỗi với Thu gia, Tần gia, thực có lỗi với Thu Đình Nhã.
Diêm An Quân Thấy thấy tin tức thì cũng im lặng, nhưng mà ông ta tự giam mình ở trong phòng đóng cửa một ngày, ai tới gọi cũng không mở cửa, làm Diêm Thiếu Kiệt sợ tới mức cho là cha mình có thể luẩn quẩn trong lòng làm gì việc ngốc hay không, Diêm lão gia hiểu rất rõ con trai mình, nên nói “Nó không phải là người làm việc theo cảm tính, không có việc gì đâu.” Đúng là sau đó không có việc gì, ngày hôm sau Diêm An Quân vẫn bình thường, người trong nhà không nhìn thấy một điểm khổ sở hay biểu cảm khác lạ nào từ trên mặt ông ta.
Diêm lão gia tử trong lòng tựa như gương sáng, con trai út thực sự rất yêu Thu Đình Nhã, nhưng nếu không có quan hệ ích lợi với nó hoặc đối với nó mà nói mất đi giá trị lợi dụng, nó cũng sẽ không tiếp tục lưu luyến, có thể đem nhốt mình trong phòng một ngày để hoài niệm một chút giữa mình và Thu Đình Nhã, này chứng minh trong lòng nó quả thật có Thu Đình Nhã, nhưng chỉ như vậy thôi.
Lúc sau Diêm An Quân bắt đầu tích cực xem mắt, một bên sắp xếp chuyện mai mối cho con trai mình, một bên xem xét chọn lựa người thích hợp với mình. Vài người bạn của ông ta giới thiệu cho ông ta mấy người, nhưng luôn chẳng làm cho ông ta vừa lòng, giống như Triệu Chi Lâm nói, Diêm An Quân coi trọng nhất chính là thân phận bối cảnh của nhà gái, nhưng mặt mũi không dễ nhìn thì ông ta cũng không nguyện ý.
Nhưng mà lần xem mắt gần đây, đúng là có hai người rất tốt, gia thế bối cảnh, nhân phẩm diện mạo đều phù hợp đầy đủ tiêu chuẩn kén vợ của ông ta, vừa lúc ngày hôm nay bàn chuyện Diêm Thiếu Kiệt liền thuận tiện nhắc một chút tới chuyện của mình.
“Con gái Hứa gia và Trình gia con xem người nào được?”
Con gái Hứa gia là Hứa Nhất Phàm và con gái Trình gia là Trình Lệ Tuyết, đều là con gái đại gia tộc ở thành phố Thiên Hải, bối cảnh Hứa gia và Trình gia rất giống với Tống gia, chẳng qua nhân mạch và căn cơ ở thành phố Thiên Hải, hai nhà so với Tống gia vẫn là kém một chút. Nhưng Diêm An Quân dù sao đã đến tuổi này, hào môn nổi danh ở thành phố Thiên Hải chỉ có mấy nhà, tiếp tục chọn sẽ không tìm ra được người tốt hơn, có chút nhà có cháu trai cháu gái thuộc lớp trẻ tuổi, nhưng người ta luyến tiếc gả cho đàn ông trung niên như Diêm An Quân, dù sao thành phố Thiên Hải thanh không thiếu thanh niên tài giỏi
So sánh Hứa gia và Trình gia thì Diêm An Quân càng khuynh hướng Hứa gia, bởi vì Hứa gia và Diêm thị hợp tác rất nhiều, sau này muốn Hứa gia ủng hộ mình sẽ rất dễ dàng, rất nhiều chuyện có thể bàn bạc. Mà Trình gia và Diêm thị hợp tác rất ít, mà hợp tác với Đường thị rất nhiều, hơn nữa Trình gia và Đường gia quan hệ không tồi, ngẫm lại quan hệ Đường gia và A Liệt, Diêm An Quân đã cảm thấy Trình gia có thể trợ giúp cho mình chắc là có hạn, điểm này so với Hứa gia còn kém một ít.
Về phần Hứa Nhất Phàm và Trình Lệ Tuyết mà nói, thế nhưng ông ta lại càng ưa thích Trình Lệ Tuyết nhiều một ít, chồng trước của Hứa Nhất Phàm qua đời rất sớm, hai người không có con, sau đó Hứa Nhất Phàm không có tái giá, mà Trình Lệ Tuyết là gái lỡ thì, một lòng vì chuyện làm ăn của gia tộc, tuy rằng phía trên cô ta có hai người anh, nhưng hai người anh đều rất thương yêu cô em gái này, cho nên tiếng nói của Trình Lệ Tuyết ở Trình gia có giá trị rất nặng.
Có thể bởi như thế tính cách Trình Lệ Tuyết rất mạnh mẽ, toàn thân đều mang theo một cỗ khí thế nữ cường nhân, đây là phương diện Diêm An Quân rất thưởng thức, độc lập, cá tính, trên thương trường có cách nhìn và phân tích rất độc đáo, và đặc biệt cùng Diêm An Quân trò chuyện vô cùng hợp ý.
Mà Hứa Nhất Phàm thì tính cách hiền thục lại ôn nhu tao nhã, một bộ dáng điển hình của các tiểu thư khuê các, một vài phương diện thật là giống Thu Đình Nhã, thật ra Trình Lệ Tuyết ở một vài phương diện nào đó cũng có chút giống Thu Đình Nhã, Diêm An Quân luôn suy nghĩ nếu Trình Lệ Tuyết có thể ôn nhu tao nhã thêm nữa thì tốt rồi, hoặc là Hứa Nhất Phàm có thể cá tính một chút cũng không tồi.
Nhưng trên thế giới này chỉ có một Thu Đình Nhã, cô ấy là duy nhất, không ai có thể hoàn toàn giống cô ấy!
Tổng hợp lại các phương diện sau khi cân nhắc, Diêm An Quân lựa chọn người vừa có lợi vừa có thể trợ giúp mình là Hứa Nhất Phàm, Diêm lão gia cũng không nói cái gì, con trai đã là hơn bốn mươi tuổi, không cần mình tiếp tục chỉ chỉ trỏ trỏ hôn nhân của nó, đương nhiên nếu ông chỉ chỉ trỏ trỏ người ta có lẽ cũng sẽ không để ý đến ông.
Còn về Hứa gia ông cũng biết nhiều không ít, gia đình rất an phận, việc làm ăn quy củ một cách máy móc, nhưng công ty phát triển khá tốt, người trong gia đình thật ra không tồi.
Đối với chuyện cha con Diêm An Quân xem mắt, hai người Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm nữa chữ cũng không nói. Triệu Chi Lâm cảm thấy cha con Diêm An Quân càng ngày càng không tốt, mấy lời vừa rồi Diêm An Quân nói với lão gia tử cô nghe ra được, tuy rằng Diêm An Quân nói rất uyển chuyển, nhưng chỉ cần không phải người ngu đều có thể nghe ra được, chuyện ông ta đang lựa chọn lão bà này ưu tiên hàng đầu là không phải là cảm tình, mà là ích lợi!
Triệu Chi Lâm chưa từng gặp qua Hứa Nhất Phàm và Trình Lệ Tuyết, không biết đây là dạng phụ nữ gì, nhưng cũng là một phụ nữ thì cô lại thực cảm thấy hai người kia không đáng, cô nghĩ thầm Trình Lệ Tuyết xem như tránh khỏi Diêm An Quân một kiếp này, nhưng người phụ nữ tên Hứa Nhất Phàm kia thực sự vô cùng xui xẻo, cư nhiên bị Diêm An Quân coi trọng, cô đoán chừng Hứa Nhất Phàm kia có khi cũng là sẵn lòng bị Diêm An Quân trúng ý.
Vài ngày sau Diêm Thiếu Liệt mới nghe từ cha mẹ nói chuyện này, đối với gia thế bối cảnh của đối tượng xem mắt của Diêm An Quân, anh có biết sơ qua, nhưng đối tượng xem mắt của Diêm Thiếu Kiệt là Đào Ngọc của Đào gia thì anh lại biết rất ít.
Anh cố ý tìm Tần Hiếu Luân và Đường Tống hỏi thăm, Tần Hiếu Luân không rõ lắm, liền hỏi thăm Đường Tống một chút, nhưng anh ta biết không khác lắm so với Diêm An Quân, dù sao từ Đường Tống nói tuy rằng Đào gia đến thành phố Thiên Hải không bao lâu, nhưng phát triển thật nhanh, đương nhiên cái này thực bình thường, bởi vì Đào gia của cải nhiều, lại không thiếu con cháu có đầu óc buôn bán, mặc dù là mới tới thành phố Thiên Hải, nhưng rất nhanh liền đứng vững vàng gót chân.
“Nhanh như vậy đã đứng vững, đó không phải là bản lĩnh bình thường đâu?”
Đường Tống cười cười nói: “Cái mũi cậu đủ linh thế, Đào gia có mấy dự án đều có chính phủ tham dự, không biết bọn họ làm thế nào để đáp lên được, lẽ ra quan chức trong thành phố không dễ bị tỉnh ngoài đáp lên được, nhất là mới đên như Đào gia, nhưng bọn họ đúng thật đã đáp lên, còn tham dự mấy dự án lớn.”
Diêm Thiếu Liệt bĩu môi, “Sau đó bởi vì mấy dự án lớn này, bọn họ ở Thiên Hải thị lập tức liền đứng vững.”
“Đúng vậy.”
“Xem ra đúng là không đơn giản.”
“Hiện tại ông anh kia của cậu đúng là đã tìm ra một người bạn gái chân chính có thân phận bối cảnh, gần đây rất nhiều trên buổi tiệc đều thấy Đào Ngọc, cô ta và bác trai cả của cô ta Đào Giang Hải đóng đô ở thànn phố Thiên Hải.”
“Ừ, tôi nghe mẹ nói sở dĩ sẽ có buổi tiệc xem mắt này, là bởi vì quan hệ Đào Giang Hải và Nhị thúc tôi không tệ.”
“Đào Giang Hải này, nói như thế nào nhỉ, mấy nhân vật đứng đầu ở thành phố Thiên Hải hầu như đều biết đến ông ta, bác trai thúc thúc nhà của tôi dù sao cũng đã biết có một nhân vật như vậy.”
Tần Hiếu Luân nghe xong nhíu mày nói: “Ba của tôi cũng biết có một người như thế.”
Diêm Thiếu Liệt nhíu nhẹ mày nhìn về phía hai người, “Các cậu đoán Quân Viêm có thể biết ông ta hay không?”
Ba người nhìn nhau cười, Diêm Thiếu Liệt lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Cố Quân Viêm, nói chuyện một hồi anh mới cúp máy, Đường Tống giành nói: “Có thể nói nửa ngày như vậy không cần phải nói nhất định là có biết.”
Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu nói: “Không chỉ là có biết, còn từng muốn tìm Quân Viêm hợp tác, nhưng mà Quân Viêm từ chối bọn họ.”
“Chưa nghe qua Đào Giang Hải tới thành phố Thiên Hải chủ động đi tìm ai bàn chuyện hợp tác đâu?”
Diêm Thiếu Liệt đưa mắt nhìn Tần Hiếu Luân, “Không phải Đào Giang Hải, là Đào Ngọc.”
“Hả? Đào Ngọc? Cô bạn gái kia của Diêm Thiếu Kiệt?” Ba câu hỏi thốt ra từ miệng Đường Tống.
“Làm sao vậy?”
Đường Tống ngửa đầu nghĩ nghĩ nói: “Không biết vì cái gì, vừa rồi nghe cậu nói tôi có một ý tưởng xuất hiện ở trong đầu, cậu nói Đào Ngọc này có phải coi trọng Cố Quân Viêm hay không?”
“Không có khả năng, chú em nghĩ nhiều rồi.”
“Vậy sao cô ta lại chủ động đi tìm Cố Quân Viêm bàn chuyện hợp tác?”
“Tôi nghe ý tứ của Quân Viêm, cô ta chỉ đến bàn chuyện hợp tác, một chút ý định muốn thân cận Quân Viêm cũng không có.” Diêm Thiếu Liệt chưa nói thật ra Thủy Ân Hi cũng có ý nghĩ như vậy, cho nên lúc Đào Ngọc và Cố Quân Viêm bàn chuyện hợp tác cậu ta đặc biệt chú ý tới Đào Ngọc này, nhưng người cô gái này một chút ý tứ về phương diện kia cũng không có, Thủy Ân Hi mới yên lòng.
“Được rồi, xem ra thực sự là anh đây nghĩ nhiều.”
Vài ngày sau trong một buổi tiệc Diêm Thiếu Liệt liền thấy được Đào Ngọc, váy áo màu đen hoạ tiết ren cắt khéo léo, giúp dáng người cao gầy của cô ta trở nên càng thêm mảnh mai gợi cảm, Diêm Thiếu Liệt nhìn ra bộ trang sức đá ruby kia trên người cô ta giá cả tuyệt đối xa xỉ, giơ tay nhấc chân đều mang theo tao nhã ung dung, trên mặt luôn treo nụ cười dịu dàng nhợt nhạt, đúng là một người phụ nữ rất hấp dẫn.
Cô ta đứng ở bên người Diêm Thiếu Kiệt, đồng thời cùng anh ta xã giao, mà lúc này Diêm Thiếu Kiệt đắc ý khỏi phải nói, Diêm Thiếu Liệt không quen nhất là nhìn anh ta như vậy, hênh hoan muốn chết, đây là sợ người khác không biết anh ta có người bạn gái xuất sắc như vậy, cho nên cứ bày cái bộ hênh hoan này ra.
Nhất là khi thấy mình cũng ở đây thì Diêm Thiếu Kiệt càng lôi kéo cánh tay Đào Ngọc chuyển hướng về phía anh, sau đó Diêm Thiếu Kiệt ở bên tai Đào Ngọc nói gì đó, lúc sau Diêm Thiếu Liệt liền thấy được Đào Ngọc hướng mình nâng ly rượu, lông mày Diêm Thiếu Liệt nhíu lại, kéo Thủy Ân Trạch tới cạnh bên người nói nói mấy câu, tự nhiên Thủy Ân Trạch thấy được Đào Ngọc cách đó không xa, lập tức cầm ly rượu cũng hướng đối phương nâng.
Diêm Thiếu Liệt có thể thấy rõ ràng tươi cười trên mặt Đào Ngọc không giảm nhẹ nửa phần, đương nhiên không có gia tăng nửa phần, khiến sắc mặt Diêm Thiếu Kiệt thay đổi rõ ràng, hiển nhiên đối với việc Đào Ngọc đối đãi khách khí với anh và Thủy Ân Trạch làm anh ta rất bất mãn, tuy rằng bất mãn nhưng rốt cuộc anh ta cũng không nói cái gì, mà là lôi kéo Đào Ngọc đi nơi khác.
Diêm Thiếu Liệt lại một lần nữa thay đổi cách nhìn đối với Đào Ngọc, người phụ nữ này tâm tư rất trầm ổn a, hiển nhiên Diêm Thiếu Kiệt vừa mới ở bên tai Đào Ngọc nói là lời gì đó không hay ho, này nếu đổi thành người bình thường có lẽ đã sớm thay đổi sắc mặt với Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch, ví dụ như Cố Quân Uyển, nhưng cô ta không chỉ có không có đổi sắc mặt, đáng sợ hơn chính là Diêm Thiếu Liệt còn không thấy được biểu cảm từ trên mặt cô ta. Có biến hóa mới đối phó được, không thay đổi mới là khó khăn nhất, bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết được dưới cái mặt nạ cười nhẹ nhàng của cô ta cất giấu, mà sau khi mặt nạ kia kéo xuống thì sẽ lại đáng sợ ra sao.
Diêm Thiếu Liệt cảm thấy được cô gái như vậy, có lẽ chỉ có xinh đẹp như Thu Đình Nhã hoặc là Ninh Tử Mị còn trẻ mới có thể so sánh được với cô gái này, có lẽ bây giờ chỉ có Phùng Thiên Hâm mới ganh đua được với cô ta.
Nhưng là chính là bởi vì như thế Diêm Thiếu Liệt mới cảm thấy rất kỳ quái, cô gái này quá mức ưu tú xuất sắc, cô gái ưu tú xuất sắc như vậy mà có thể xem trọng Diêm Thiếu Kiệt sao? Anh không phải cảm thấy Diêm Thiếu Kiệt quá kém, nhưng chuyện Diêm Thiếu Kiệt và Hạ Khuynh Thành rồi Cố Quân Uyển ở thành phố Thiên Hải thực sự rất khó coi, nếu gia đình người bình thường coi trọng Diêm Thiếu Kiệt thì anh không cảm thấy kỳ quái. Nhưng Đào gia ở thành phố Đông Lâm giống như Diêm gia vậy, bản thân Đào Ngọc lại ưu tú như thế, cho dù là ở thành phố Thiên Hải thì cô ta cũng có thể tìm được bạn trai tốt, không biết vì sao Diêm Thiếu Liệt luôn cảm thấy Đào Ngọc không hợp với Diêm Thiếu Kiệt.
Nếu đứng bên cạnh Đào Ngọc là Cố Quân Viêm hoặc là Tần Hiếu Luân thì anh sẽ cảm thấy rất thích hợp, đương nhiên nếu như là mình hoặc là Đường Tống thì cũng không quá hợp, bởi vì Đường Tống và anh đều là thuộc loại thích đùa với lửa, cho nên hai người bọn họ không thích hợp, thậm chí anh có một loại cảm giác rất quỷ dị, nếu người đứng bên cạnh Đào Ngọc chính là Nhị thúc của anh có thể đều rất thích hợp, nghĩ vậy anh không khỏi bị ý nghĩ của mình hù cho sợ.
Lúc sau anh đem lời này nói với Thủy Ân Trạch, Thủy Ân Trạch cảm thấy rất kinh ngạc, y kinh ngạc không phải bởi vì ý tưởng kỳ quái này của Diêm Thiếu Liệt, mà là bởi vì suy nghĩ cùa Diêm Thiếu Liệt và y giống nhau, đương nhiên y không phải là cảm thấy ai xứng đôi đứng chung một chỗ với Đào Ngọc, mà quả thật cảm thấy được Diêm Thiếu Kiệt và Đào Ngọc đứng chung một chỗ không xứng đôi, y không biết vì cái gì, luôn cảm giác hai người kia đứng chung một chỗ có loại cảm giác không hợp mắt.
“Có thể là tác dụng tâm lý của chúng ta.”
Thủy Ân Trạch nháy mắt mấy cái, “Chúng ta là có phải không thích người ta sống tốt hay không?”
Diêm Thiếu Liệt còn thật thà gật đầu, “Có thể, nhưng mà như vậy là không tốt, nên sửa!”
“Em hiểu.”
“Duyên phận người với người rất là kỳ quái, vẻ ngoài của hai người yêu nhau không thích hợp, nhưng người ta vẫn sống rất tốt không phải sao?”
Thủy Ân Trạch gật gật đầu, đúng thật là như vậy.
_____________
Tề nhân chi phúc: Chỉ cuộc sống giàu sang, phú quý, nhiều thê thiếp, nhiều con cháu.