Diêm Trí Viễn rất nhanh đã tra được người đầu tiên thả ra tin tức Tiếu Thải và Chu Cửu thông đồng là ai, Diêm Thiếu Liệt nhìn tư liệu Diêm Trí Viễn đưa tới trước mặt mình thì nhăn mày, đúng là người nằm trong dự đoán của anh, đúng vậy, người thả tin tức này ra chính là Hạ Khuynh Thành!
Công ty Ấn Tượng vẫn luôn muốn Tiếu Thải khiêm tốn một chút, dù sao chuyện của cô ta và Chu Cửu không phải là chuyện sáng rọi gì, đương nhiên công ty vì muốn đào tạo người mới để kiếm tiền, nên đối với chuyện này cũng mở một con nhắm một con mắt. Nhưng Tiếu Thải là điển hình của kẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cô ta cảm giác mình bò được lên giường Chu Cửu là chuyện rất đáng giá để khoe khoang, dĩ nhiên cô ta rất muốn nhưng lại không dám ở trước mặt Phùng Thiên Hâm khoe ra, điểm này mà nói thì cô ta cũng không tính quá ngu ngốc.
Nhưng trừ bỏ Phùng Thiên Hâm thì người bên ngoài cô ta có thể không cần chú ý, vì để cho công ty xem trọng mình, cô ta làm cho Chu Cửu mỗi ngày đều bố trí xe tới đón mình, đây là muốn cho công ty hiểu được, Chu Cửu rất coi trọng cô ta, công ty nên chú ý tới cô ta nhiều hơn. Nhiều khi cao tầng công ty đều nghĩ ánh mắt Chu Cửu có bị gì hay không? Chẳng lẽ là thực sự bị mù rồi? Coi trọng một người ngu xuẩn như vậy.
Lần đầu tiên Hạ Khuynh Thành thấy có xe tới đón Tiếu Thải cũng không để ở trong lòng, dù sao thanh danh của Tiếu Thải ở trong giới cũng không tốt, lúc đó suy nghĩ đầu tiên của hắn là chắc chắn có nhà giàu nào đó bao nuôi cô ta.
Sau lại có một lần hắn và ba bốn minh tinh nhỏ trong giới đi quán bar chơi, lúc đi ra thì thấy chiếc xe từng đón Tiếu Thải, hắn theo bản năng liền nhướng mày, bọn hắn tới nhà này là một quán bar hỗn tạp, ở bên trong dạng người nào cũng có, hơn nữa còn có đủ loại mại *** cấp thấp, nói chung người giàu có hiếm khi tới đây chơi.
Nghĩ vậy Hạ Khuynh Thành lập tức trở nên hào hứng, hắn muốn nhìn xem là nhà giàu nào bao nuôi Tiếu Thải, còn mang cô ta đến loại địa phương này. Người bạn bên cạnh Hạ Khuynh Thành hỏi hắn làm sao vậy, hắn chỉ chỉ chiếc xe đó nói đã từng gặp ở dưới lầu công ty, người đi cạnh hắn vừa nhìn chiếc xe đó thì nhận ra, lúc ấy liền nói cho hắn biết đó là xe của đại đạo diễn Chu Cửu, chuyên môn dùng để đón tình nhân của hắn ta.
Người bạn kia của hắn có vẻ như biết không ít, cậu ta nói với Hạ Khuynh Thành là Chu Cửu thường xuyên tới đây chơi, ngày thường ăn mặc ra vẻ thế thôi, thật ra bản chất là kẻ vô cùng háo sắc, hắn ta thường xuyên mang tình nhân khác nhau đến đây chơi, nhưng mà cho tới bây giờ chưa thấy qua Phùng Thiên Hâm và hắn ta cùng tới, hơn nữa Chu Cửu người này thực sự rất lăng nhăng, nếu lúc hắn ta không quay phim, một tuần bảy ngày ít nhất có thể thấy hắn ta ở đây ba bốn bữa.
Lúc ấy Hạ Khuynh Thành rất bất ngờ, Chu Cửu, đây chính là chồng của Phùng Thiên Hâm nha, thì ra Tiếu Thải bây giờ không phải là bò lên nhà giàu nào, mà là bò lên Chu Cửu, khó trách cô ta được cao tầng công ty Ấn Tượng coi trọng như thế, thì ra nguyên nhân do đây.
Bọn họ vừa định đi liền thấy một đám người ồn ào trong quán rượu đi ra, bị mọi người vây ở giữa đúng là Chu Cửu, hắn ta là đại đạo diễn nổi danh ở trong giới, đừng nói là minh tinh nổi tiếng hay là diễn viên hạng ba hạng bốn, thậm chí là kẻ chuyện vặt trong đoàn phim, chỉ cần dính dáng tới giới giải trí thì không ai không biết Chu Cửu.
Nhưng làm cho Hạ Khuynh Thành ngoài ý muốn chính là cô gái sát bên cạnh Chu Cửu không phải Phùng Thiên Hâm cũng không phải Tiếu Thải, mà là một nữ diễn viên hạng hai thời gian trước từng khá hồng, hai người không coi ai ra gì ôm ấp cùng một chỗ, bàn tay kia của Chu Cửu không có một giây nào thành thật.
Hạ Khuynh Thành nhíu mày, xem ra bạn bè nói không sai, Chu Cửu này không phải háo sắc bình thường, không biết có bao nhiêu phụ nữ có thể thỏa mãn được người đàn ông này, không biết Tiếu Thải có biết chuyện này hay không. Sau khi trở về Hạ Khuynh Thành một mực nghĩ tới chuyện này, nghĩ đến lúc quay phim Phùng Thiên Hâm đột nhiên đến trường quay thăm Thủy Ân Trạch, lại cùng Tiếu Thải nổi lên xung đột, sau đó làm Tiếu Thải khó chịu, chẳng lẽ Phùng Thiên Hâm đã biết chuyện này?
Nhưng nghĩ lại hắn cảm thấy không có khả năng lắm, người phụ nữ nào có thể chịu được chồng mình có quan hệ với người phụ nữ khác, biết nhưng vẫn nín thinh? Nhất là loại phụ nữ cao ngạo như Phùng Thiên Hâm, càng không có khả năng giữ im lặng.
Trong những ngày kế tiếp Hạ Khuynh Thành một bên chú ý đến hướng đi của Phùng Thiên Hâm, một bên thuê người theo dõi Tiếu Thải và Chu Cửu, chờ hắn bắt được bằng chứng chính xác hai người yêu đương vụng trộm sau đó muốn nhìn xem Phùng Thiên Hâm có động tác gì. Hạ Khuynh Thành vốn nghĩ là nếu Phùng Thiên Hâm biết chuyện này chắc chắn sẽ không chịu để yên, đến lúc Phùng Thiên Hâm có động tác thì hắn sẽ đi phía sau, sẽ không ai nghi ngờ đến hắn.
Nhưng hắn trái chờ phải chờ cũng không thấy Phùng Thiên Hâm có hành động gì, cùng lắm là gặp mặt Tiếu Thả thì hai người mâu thuẫn ầm ĩ lên vài câu. Mà Hạ Khuynh Thành nhận được lời mời đóng phim mới của Chu Cửu thì có chút không hiểu rõ tình hình lắm.
Lẽ ra Tiếu Thải chắc phải rất ghét hắn, như thế nào lại để hắn đến tham gia diễn bộ phim này đây? Phải biết rằng có rất nhiều nam minh tinh nổi tiếng rất muốn diễn trong phim của Chu Cửu, hắn là cảm thấy lấy quan hệ Tiếu Thải và Chu Cửu, cô ta nếu biết mình nhận được mời thì sẽ cố hết sức ngăn cản mới đúng.
Thẳng đến sau này trong lúc vô ý hắn nghe được Tiếu Thải nói chuyện điện thoại với một người bạn, mới biết được mình có thể diễn trong phim của Chu Cửu là do Tiếu Thải năn nỉ, mà mục đích của Tiếu Thải đúng muốn gây khó dễ cho mình!
Khi Hạ Khuynh Thành nghe trộm đến lời này thì tức giận đến thiếu chút nữa một cước đá văng cửa, xông vào đánh Tiếu Thải hai bạt tai, nhưng cuối cùng hắn nhịn được, nhưng nhịn được không có nghĩa là hắn có thể cứ như thế mà nhịn luôn. Cho nên ngày đầu tiên đoàn phim bắt đầu bấm máy, hắn liền thả ảnh chụp trong tay mình ra ngoài, hung hăng giáng cho Chu Cửu và Tiếu Thải một bạt tai ché lửa.
Mà sau khi thấy bài báo tiếp đó Hạ Khuynh Thành chỉ biết đây có lẽ là tin tức Phùng Thiên Hâm thả ra, nhìn thấy nội dung trên bài báo khiến Khuynh Thành chắc lưỡi, Chu Cửu này và Tiếu Thải quả thực chỉ có thể dùng từ hoang *** vô độ để hình dung.
Nói đến Tiếu Thải và Chu Cửu, lúc Tiếu Thải vừa mới bắt đầu còn cảm thấy chẳng có vấn đề gì, dù sao chuyện ngoại tình trong giới giải trí cũng rất bình thường, chẳng qua cô ta đã quên đối tượng cô ta ngoại tình là Chu Cửu, mà vợ của Chu Cửu là Phùng Thiên Hâm!
Tiếu Thải từ đoàn phim rời đi bị rất nhiều phóng viên vây lại, đèn flash của máy chụp ảnh chớp loé liên tục thiếu chút nữa làm mù mắt người ta.
“Tiếu Thải, vì sao cô muốn phá hoại gia đình của người khác?”
“Cô và đạo diễn Chu là từ khi nào thì bắt đầu, là cô chủ động câu dẫn đạo diễn Chu trước sao?”
“Tất cả mọi người đang mắng cô không biết xấu hổ, cô muốn giải thích gì không?”
Một đám minh tinh phía sau nghe xong mà chắc lưỡi, nghĩ thầm đây là phóng viên tòa soạn nào, vậy mà cũng nói ra cho được, một chút cũng không biết nể nang lưu tình cho người ta, Lâm Tiếu Tiếu liếc mắt về Tiếu Thải vẫn luôn che mặt mình, nghĩ thầm người như thế lưu cái gì tình cho cô ta.
Những minh tinh khác đều rời đi, nhưng Tiếu Thải lại đi không di chuyển được, trái ba tầng phải ba tầng bị phóng viên vây quanh không thể nào nhúc nhích, vệ sĩ cũng không biết đi đâu, đợi cô ta quay lại muốn tìm Chu Cửu, đã sớm không thấy bóng dáng Chu Cửu.
Lúc sau có báo đưa tin xe của Tiếu Thải đậu dưới nhà bị người dùng sơn đỏ viết thật to hai chữ “Đồ đĩ”, còn có báo đưa tin Tiếu Thải ra ngoài mua sắm ở trong siêu thị bị fan nhận ra, bị fan ném một thân rau quả với trứng gà, còn có báo đưa tin có công ty muốn mời Tiếu Thải làm đại diện phát ngôn, kết quả thông tin bị lộ ra trước, nên dưới lầu công ty bị rất nhiều fan bao vây, đội quân fan cầm giơ lên các loại banner tẩy chay Tiếu Thải.
Đồng thời ở trên mạng cũng có người khởi xướng tuyên bố tẩy chay Tiếu Thải, trong lúc nhất thời Tiếu Thải trở thành chuột chạy qua đường, bị mọi người đánh chửi. Rất nhiều công ty chịu áp lực không nỗi phải đem quảng cáo mà Tiếu Thải làm đại diện thay mới, mà những bộ phim trước kia mời Tiếu Thải làm diễn viên chính đều lập tức thay đổi diễn viên, các kênh truyền hình đang phát sóng bộ phim Tiếu Thải đóng đều thay bằng bộ phim khác.
Công ty Ấn Tượng tổn thất không lớn, bởi vì lúc trước khi chiếu bộ phim điện ảnh kia đem về cho công ty một khoảng doanh thu khổng lồ, cho nên bây giờ bộ phim có bị ngừng chiếu thì đối với công ty mà nói cũng không có ảnh hưởng gì, duy nhất làm cho cao tầng công ty cảm thấy đáng tiếc chính là, Chu Cửu đồng ý giúp công ty nâng đỡ hai ba diễn viên nhỏ, cũng không biết bây giờ hắn ta còn có thể thực hiện hứa hẹn nữa hay không.
Tình trạng của Tiếu Thải thì Chu Cửu đã sớm chú ý tới, nhưng hắn không có tâm tư đi quản chuyện của cô ta, bởi vì bản thân hắn ta bây giờ cũng đau đầu nhức óc, vì sự kiện này bị khui ra ánh sáng nên bộ phim mới của hắn chỉ có thể tạm dừng quay phim.
Chu Cửu vẫn còn nhược điểm của Phùng Thiên Hâm trong tay, chuyện lần này bị đưa ra ánh sáng người hắn nghĩ tới đầu tiên là Phùng Thiên Hâm, hắn còn đi tìm Phùng Thiên Hâm chất vấn, nhưng mà Phùng Thiên Hâm phủ nhận, lúc ấy cô nói, “Anh cho rằng người phụ nữ nào cũng cam tâm tình nguyện để anh chơi đùa một chút sao? Anh quá coi thường phụ nữ.” Nói xong Phùng Thiên Hâm đem cửa đóng lại.
Sau lại Phùng Thiên Hâm ở trước mặt truyền thông bày ra bộ dáng hiền lành đáng tỏ vẻ muốn ly hôn, lúc này đã chọc giận đến Chu Cửu, hắn gọi điện thoại cho Phùng Thiên Hâm uy hiếp cô, nếu là dám ly hôn thì hắn sẽ đem tư liệu trong tay tất cả cho ra ngoài ánh sáng, khiến cho Phùng Thiên Hâm nếm thử cảm giác thân bại danh liệt, mà bất ngờ là Phùng Thiên Hâm nói câu cứ tự nhiên rồi cúp máy.
Kết quả chờ đến khi Chu Cửu muốn đem tư liệu cho khui ra ánh sáng, thì mới phát hiện túi văn kiện chứa đựng nhược điểm của Phùng Thiên Hâm ở trong tay hắn đã sớm không cánh mà bay, Chu Cửu liền lập tức há hốc mồm, ngay sau đó thì nhiều bằng chứng ngoại tình của hắn bị lộ ra ánh sáng, lúc này Chu Cửu mới bửng tỉnh hiểu ra, trách không được Phùng Thiên Hâm không sợ mình, thì ra cô ta đã sớm biết trong tay mình không có nhược điểm của cô ta để có thể uy hiếp.
Chu Cửu muốn báo án, nhưng hắn ta không có bất cứ chứng cớ nào có thể chứng minh là Phùng Thiên Hâm trộm văn kiện của mình, mọi tình huống bây giờ là đối với mình cực kỳ bất lợi, lỡ như lại bị Phùng Thiên Hâm cắn ngược một cái thì lại càng rắc rối, cho nên cuối cùng hắn ta chỉ có thể đồng ý ly hôn với Phùng Thiên Hâm.
Phùng Thiên Hâm và Chu Cửu ly hôn khó nhất chính là phân chia tài sản, nhưng thật ra sau khi kết hôn không bao lâu thì hai người bọn họ đã tự bảo quản tài sản riêng, cho nên cũng không có xuất hiện tranh chấp như trong tưởng tượng của mọi người, cuộc hôn nhân này kết thúc rất yên bình. Đay là đối với Phùng Thiên Hâm mà nói, cô vì ngày này không biết đã đợi bao nhiêu năm, ngày hôm nay rốt cục giấc mộng trở thành sự thật làm cho cô cảm giác có không thật, cô cho rằng mình sẽ rất thực kích động sẽ rất hưng phấn, nhưng không có, cô đặc biệt bình tĩnh ký tên mình lên trên tờ thỏa thuận ly hôn.
Mà trong toàn bộ quá trình thì mặt Chu Cửu vẫn luôn âm trầm, cũng không nói chuyện, lúc vừa mới đi vào rất nhiều truyền thông phỏng vấn mà hắn ta một chữ cũng không nói, thẳng đến khi ký tên xong, cầm lên giấy chứng nhận ly hôn hắn ta mới nhìn về phía Phùng Thiên Hâm.
Chẳng qua là chưa mở miệng đã nghe Lâm Tiếu Tiếu nói: “Anh bớt đánh chủ ý lên Thiên Hâm đi, là bản thân anh làm sai chuyện thông đồng với Tiếu Thải, Thiên Hâm tất nhiên phải ly hôn với anh, đừng bày ra cái mặt thối đó cho Thiên Hâm xem, cô ấy không nợ anh.”
Chu Cửu nhìn về phía Lâm Tiếu Tiếu, hắn lờ mờ biết một chút về bối cảnh người đàn ông của Lâm Tiếu Tiếu, nhưng hắn cũng không dám chắc chắn, mà nếu đúng như hắn biết, vậy thì hắn phải tránh Lâm Tiếu Tiếu thật xa, người như vậy hắn trêu chọc không nổi, đáng hận nhất chính là người như vậy lại có thể là bạn thân của Phùng Thiên Hâm, hơn nữa từ trước đến nay Lâm Tiếu Tiếu luôn thích thay Phùng Thiên Hâm ra mặt.
Lần trước Phùng Thiên Hâm bị tung ra clip không đúng đắn kia, sau đó hắn đã luôn nghĩ rất có thể chính là Lâm Tiếu Tiếu ra mặt giúp Phùng Thiên Hâm dọn dẹp, người khác không biết là Phùng Thiên Hâm, nhưng hắn liếc mắt một cái vẫn có thể nhìn ra, clip này tuy rằng rất mờ, nhưng hắn có thể chắc chắn là Phùng Thiên Hâm. Chuyện lần này vừa xuất hiện hắn đã nghĩ tìm tới người đã tung ra clip của Phùng Thiên Hâm, muốn từ trong tay đối phương mua đến nhược điểm uy hiếp Phùng Thiên Hâm, nhưng hắn suy nghĩ rất nhiều cách cũng không tìm được người, cuối cùng không thể không bỏ ý nghĩ này.
Việc này Phùng Thiên Hâm đã nghe nói từ Diêm Thiếu Liệt, lúc có người ở trên mạng nghĩ cách liên hệ với Diêm Thiếu Liệt thì anh đã cho cho Diêm Trí Viễn đi thăm dò chi tiết về đối phương, kết quả phát hiện lại là Chu Cửu, còn về mục đích của hắn là gì thì mọi người đều hiểu được, đáng tiếc chuyện đã định trước khiến Chu Cửu phải thất vọng rồi, bởi vì Diêm Thiếu Liệt và Phùng Thiên Hâm đã sớm trở thành đồng minh.
Phùng Thiên Hâm vỗ vỗ Lâm Tiếu Tiếu che ở trước mặt mình, sau đó nhìn về phía Chu Cửu: “Hai chúng ta kết hôn đã mấy năm rồi, bản thân anh làm cái gì thì trong lòng anh đều hiểu rõ, anh có thành công ngày hôm nay tôi không phủ nhận là do tài hoa và nỗ lực của bản thân anh, nhưng nếu như không có tôi, anh có thể làm được đến như ngày hôm nay hay không, hay là nói thành công của anh có thể đến sớm như vậy hay không, trong lòng anh rất rõ. Chu Cửu, tôi không phụ lòng anh, đương nhiên điều kiện trước tiên là ở anh không có lỗi với tôi, nhưng là từ khoảng khắc anh bắt đầu có lỗi với tôi, anh đã không có tư cách yêu cầu tôi không phải xứng đáng với anh.”
Nói xong Lâm Tiếu Tiếu lôi kéo Phùng Thiên Hâm rời đi, hai người bọn họ từ cửa bên hông Cục Dân chính lén đi ra, sau đó đi vòng đến một con đường vắng vẻ ở phía sau, ngồi lên một chiếc xe biển số quân đội rời đi.
Mà Chu Cửu sau khi từ trong Cục Dân chính đi ra liền bị rất nhiều phóng viên truyền thông vây quanh, mọi người hỏi đủ loại câu hỏi, trong đó có một vị nữ phóng viên hỏi: “Phùng Thiên Hâm khía cạnh nào so với Tiếu Thải đều tốt hơn nhiều, ngài vì cái gì còn muốn ngoại tình?”
Chu Cửu cười khẩy lên tiếng nói: “Mọi thứ đều tốt là các người nhìn thấy thôi, sống cùng một người phụ nữ quá mức mạnh mẽ là một loại thống khổ.”
Vị nữ phóng viên này hiển nhiên không đồng ý với lời nói của hắn ta, có chút tức giận chất vấn: “Nếu không tốt sao ngài không sớm chút ly hôn? Sao ngài không ly hôn mà lại ngoại tình? Hay là ngài luyến tiếc địa vị Phùng Thiên Hâm ở giới giải trí?”
“Chú ý giọng điệu nói chuyện và tính chuyên môn của cô.”
“Ngài một đàn ông ngoại tình cũng muốn nói tính chuyên môn với tôi? Giọng điệu của tôi không tồi, chỉ có phụ nữ như Tiếu Thải mới có thể đối với ngươi đàn ông như ngài nói năng nhẹ nhàng nhỏ nhẹ.”
“Cô, cô là phóng viên của toàn soạn nào, tôi muốn khiếu nại cô.”
Chỉ thấy nữ phóng viên vẻ mặt khinh thường nói: “Vậy thì anh nhanh chóng đi khiếu nại tôi đi, tôi cũng chẳng muốn làm đâu, tự nhiên lại bắt đến phỏng vấn loại người cặn bã như anh, tôi khinh! Bà đây chưa từng gặp qua đàn ông không biết xấu hổ như vậy, mình ngoại tình còn lấy cái cớ cho mình, anh dám ngoại tình còn sợ người khác hỏi sao?”
“Cô.” Chu Cửu chỉ vào nữ phóng viên hiển nhiên đã bị chọc giận.
nữ phóng viên lại càng không sợ chết kêu gào nói: “Cô cái gì mà cô? Anh còn muốn đánh người sao? Nếu không nói mắt Phùng Thiên Hâm nhất định bị mù, chứ sao lại đi coi trọng cái thứ người như anh chứ.”
Một màn này vừa đúng lúc bị nhiều nhà truyền thông quay lại, hơn nữa thông qua các loại truyền thông truyền lan truyền đi ra, đương nhiên không nhà truyền thông thừa nhận nữ phóng viên này là người của mình, thực ra nữ phóng viên này quả thật không phải phóng viên cùa nhà truyền thông nào, cô ta là bạn tốt của trợ lý của Phùng Thiên Hâm, là cao thủ Taekwondo.
Lúc sau có rất nhiều người xưng là người bình luận truyền thông, liền làm một buổi ghi hình bình luận về Tiếu Thải và Phùng Thiên Hâm, đa số người bình luận đều cho là Tiếu Thải căn bản là không thể so với Phùng Thiên Hâm.
Trong đó có một trang bình luận có cách nhìn đặc biệt bén nhọn, “Phùng Thiên Hâm nếu như là nữ thần thì Tiếu Thải chính là xách giày cho nữ thần, Phùng Thiên Hâm nếu như là Tây Thi thì Tiếu Thải tuyệt đối chính là dạng Đông Thi xấu mù, bắt chước lời nói một vị nữ phóng viên dũng mãnh mà nói, hai người này căn bản chính là một cái trên trời một cái dưới đất, tốt xấu liếc mắt một cái có thể nhận ra. Chỉ cần là đàn ông có mọc mắt thì nên biết chọn người phụ nữ nào, có lẽ Chu Cửu là bị mù. Mà Chu Cửu đáng hổ thẹn nhất chính là anh ta đã ngoại tình thì thẳng thắng thừa nhận sai lầm không phải là được sao, còn không ngừng tìm đủ loại lí do cho mình, người này quả thực chính là vô sỉ tới cực điểm….”
Chuyện ly hôn của Chu Cửu và Phùng Thiên Hâm làm xôn xao dư luận, nhưng đa số mọi người đều là thông cảm với Phùng Thiên Hâm, mà đối với Chu Cửu và Tiếu Thải thì tất cả mọi người là chửi rủa, có rất nhiều fan ồn ào là không bao giờ tin vào tình yêu nữa!
Diêm Thiếu Liệt khi cái khi thấy điều này thì chớp mắt mấy cái, “Không bao giờ tin vào tình yêu nữa!” Nghĩ thầm chẳng lẽ là bởi do mình trọng sinh, cho nên rất nhiều thuật ngữ lưu hành phổ biến mà vài năm sau mới có thể xuất hiện đều xuất hiện trước sao?
…
Diêm Thiếu Liệt không có đi tìm tòi nghiên cứu dụng ý Hạ Khuynh Thành làm như vậy, dù sao trên cơ bản anh có thể đoán được nguyên nhân, hơn nữa ở góc độ nào đó mà nói thì lần này Hạ Khuynh Thành là cùng đứng một phía với bọn họ.
Toàn bộ quá trình Thủy Ân Trạch không có tham gia, nhưng y biết chuyện lần này là xảy ra chuyện gì, chính là bởi vì biết cho nên mới phải từ chối bộ phim của Chu Cửu, tình hình này trước mắt thì bộ phim này của Chu Cửu có thể hay không tiếp tục quay tiếp hay không thì còn chưa biết, còn về phần Chu Cửu sẽ như thế nào căn bản không nằm trong phạm vi lo lắng của y.
Mặt khác, Diêm Thiếu Kiệt rốt cục muốn dẫn Đào Ngọc đến Diêm gia, lúc này Diêm Thiếu Liệt mang theo Thủy Ân Trạch cùng nhau đi trở về. Đào Ngọc thực sự hiểu lễ nghĩ, đều chuẩn bị quà cho mỗi người trong nhà, kể cả Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch, hơn nữa vừa nhìn thấy quà thì biết cô ta là rất dụng tâm chuẩn bị. Thế nhưng Diêm Thiếu Kiệt không vui vẻ lắm mà cũng không nói gì, dù sao xem thái độ của hai cụ Diêm gia thì rõ ràng cho thấy rất hài lòng với Đào Ngọc.
Ngay cả Triệu Chi Lâm cũng thấy được Đào Ngọc rất hiểu lễ nghi, người xinh đẹp không nói, nói chuyện quan tâm chu đáo, cô ta đưa cho Triệu Chi Lâm chính là một cái khăn quàng cổ tơ tằm, vừa nhìn chỉ biết giá cả xa xỉ. Triệu Chi Lâm không phải cái loại người giận chó đánh mèo, vừa nghĩ tới cô gái ưu tú xuất sắc như vậy mà cùng một chỗ với Diêm Thiếu Kiệt, khó tránh khiến cô cảm thấy có chút đáng tiếc.
Diêm An Quân lần này rất đắc ý, con dâu này thực sự là tốt không thể tốt hơn, chẳng qua là thấy con dâu ổn trọng như vậy, hắn có tâm muốn nói móc vài câu với anh cả và chị dâu lại nuốt trở vào, ít nhất không thể ở trước mặt con dâu mất mặt.
Ban đầu ngày hôm nay Hứa Nhất Phàm cũng muốn tới, nhưng bởi vì thân thể Hứa lão gia tử không thoải mái, cho nên cô ta theo lão gia tử đến bệnh viện, mặc dù Diêm An Quân không có đi chung, nhưng vẫn gọi điện thoại tỏ vẻ quan tâm, điều này làm cho Hứa lão gia rất hài lòng, nhưng trong lòng Hứa Nhất Phàm ít nhiều có chút không thoải mái, cô ta cảm thấy cha của mình bị bệnh, Diêm An Quân làm như bạn trai của cô ta thì bình thường hẳn phải đi theo đến bệnh viện.
Cô ta cũng không phải không biết ngày hôm nay Đào Ngọc đến Diêm gia, nhưng cô ta luôn cảm giác tương lai mình và Diêm An Quân ở chung một chỗ, là mẹ chồng của Đào Ngọc, cho dù Diêm Thiếu Kiệt có phải do mình sinh hay không, vai vế trên danh phận thì cao phải cao hơn. Bây giờ lại bởi vì con bé đến Diêm gia, ngay cả Diêm An Quân đều phải ở nhà tiếp đãi, điều này làm cho cô ta không quá vui vẻ.
Hứa lão gia tử rất hiểu rõ con gái của mình, vừa nhìn liền biết suy nghĩ của con gái, “Nhất Phàm, con đừng náo loạn, hôm nay là lần đầu tiên Thiếu Kiệt đưa bạn gái đến Diêm gia, An Quân làm ba chồng thì không thể vắng mặt.”
“Anh ta đã nghĩ là ba chồng của Đào Ngọc, vậy ba sau này còn không phải là ba vợ của anh ta sao.”
“Con sao có thể nói ra như vậy, người ta nghe xong sẽ chê cười, chuyện của con và An Quân còn chưa xác định đâu, cho dù là có xác định thì ba chỉ tới kiểm tra sức khoẻ không phải nằm viện, làm sao cần phải để cho An Quân đến bệnh viện hả?”
“Ba, đây là một loại thái độ ba hiểu hay không?”
“Thái độ gì?”
“Thái độ anh ta đối với con, nếu như anh ta coi trọng con, trong lòng anh ta con là vị trí thứ nhất, vậy anh nên lấy con làm trọng, cha của con đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ thì anh ta nên cùng đi theo, mà không phải ở nhà chờ thấy con dâu gì gì đó.”
“Chậc, con, ba đã nói với con bao nhiêu lần rồi, Diêm gia không thể so người nhà bình thường, còn con nữa tính tình này nên sửa đi, con ở trước mặt người ở bên ngoài dịu dàng hiền thục là vô ích, ở An Quân trước mặt con cũng phải như vậy.”
“Con ở trước mặt anh ta vốn là như vậy mà!”
“Vậy con có thể luôn như thế trước mặt nó sao? Sau khi kết hôn cụng thế.”
Hứa Nhất Phàm nhướng mày, “Bây giờ giả bộ đã đủ mệt mỏi, sau khi kết hôn mà còn giả bộ thì còn có để cho người sống sao?”
Hứa lão gia thở dài nói: “Vậy con có muốn gả cho An Quân hay không?”
Hứa Nhất Phàm không hề nghĩ ngợi liền gật đầu đáp: “Dĩ nhiên muốn.” Cô ta đã xem mắt nhiều lần như vậy, chỉ có Diêm An Quân làm cho cô ta hài lòng, bối cảnh tốt, người vừa thành thục ổn trọng lại anh tuấn, quả thực chính là bạch mã hoàng tử lý tưởng trong mộng của mình.
“Con nhớ phải sửa tính tình, nếu không chắc chắn An Quân sẽ không cưới con.”
Nói trắng ra Hứa Nhất Phàm này chính là bị làm hư từ lúc nhỏ, cô ta là con cái duy nhất của Hứa gia, tuy rằng đã gần 40 tuổi, nhưng trong nhà luôn luôn nuôi cô ta giống như là công chúa, Hứa gia không thiếu tiền, con gái kết hôn không bao thì chồng đã qua đời, cha mẹ Hứa gia tự nhiên càng cưng chiều con gâi.
Nhưng bọn họ biết tính tình của con gái không tốt, hơn nữa đặc biệt ích kỷ lại điêu ngoa tuỳ hứng, cho nên bọn họ cũng nói cho con gái nếu muốn tìm một người chồng tốt thì tính cách này nhất định phải sửa. Nhưng nhiều năm dưỡng thành tính cách như vậy đâu thể nào nói sửa liền sửa, cho nên Hứa Nhất Phàm học được người trước một bộ người sau một bộ, hơn nữa cách này của cô ta dùng rất tốt, mỗi lần người bên ngoài nhắc đến thiên kim của Hứa gia lão tử, đều là tính cách dịu dàng nhu thuận.
Diêm An Quân nghe được đương nhiên là như vậy, hơn nữa Hứa Nhất Phàm đối với Diêm An Quân rất vừa lòng, ở trước mặt Diêm An Quân cố hết sức giả bộ, tính cách lại càng nhu hòa, có trời mới biết thật ra Hứa Nhất Phàm đã sớm chịu không nổi rồi.
Diêm An Quân nếu biết tính cách Hứa Nhất Phàm là như vậy, có lẽ sẽ không xếp cô ta vào hàng ngũ danh sách thân cận sau khi xem mắt!
Mà lúc này Diêm gia là một cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, lễ nghi trên bàn ăn của Đào Ngọc rất tốt, Diêm lão thái thái không khỏi gật đầu, Diêm Thiếu Liệt mắt nhìn nãi nãi cười híp mắt thì biết bà rất hài lòng cháu dâu này.
Diêm lão gia hỏi một ít về chuyện Đào gia, Đào Ngọc đều nhất nhất trả lời, đối với một vài vấn đề thương nghiệp Đào Ngọc có cách giải thích độc đáo của riêng mình, nghe lời nói của cô ta làm cho Diêm Thiếu Liệt nhịn không được ở trong lòng khen ngợi cô ta, khó trách Đào gia cho cô ta đến tọa trấn ở thành phố Thiên Hải, xem ra này thật đúng là không phải là Đại tiểu thư bao cỏ.
Đào Ngọc đối một nhà Diêm An Lý rất là tôn trọng, còn có thể tán gẫu một vài chuyện về sở nghiên cứu với vợ chồng Diêm An Lý. Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm cũng thật bất ngờ, Đào Ngọc đối với dự án mà bọn họ đang nghiên cứu cũng hiểu một phần, đây là biết thật chứ không phải là cái loại này không hiểu mà làm bộ hiểu, lại càng không phải cái loại là không hiểu nói bừa, tuy rằng vừa nghe là biết đây là chỉ biết da lông, nhưng chứng thật là hiểu được một ít.
Cô ta cũng trò chuyện rất hợp với Thủy Ân Trạch, chuyện giới giải trí hiển nhiên cũng là biết không ít, nghe cô ta nói chuyện thì biết cô ta nhất định là thường xuyên xem kha khá điện ảnh nước ngoài, hơn nữa nhất định là cái loại này khiến người tỉnh ngộ, có thể gợi lên ý nghĩa sâu sắc làm cho người ta khắc sâu vào suy nghĩ.
Đương nhiên cô ta cũng trò chuyện với Diêm Thiếu Liệt một chút, dường như cô ta đối với dự án Á Mĩ quốc tế cảm thấy cực kỳ hứng thú, đối với việc Diêm Thiếu Liệt có thể huy động được khoản đầu tư lớn như vậy làm cô ta tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc, còn nói Đào thị cần ở thành phố Thiên Hải phát triển, không thể thiếu vốn đầu tư, đến lúc đó còn muốn nhờ Diêm Thiếu Liệt giúp hỗ trợ mới được.
Diêm Thiếu Liệt đều cười đáp lại, đồng ý cũng không quan hệ, lo liệu hay không là quyết định của tôi.
Ăn cơm xong Đào Ngọc ngồi lại ở Diêm gia một lúc, Diêm Thiếu Kiệt mới lái xe đưa cô ta trở về, Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch cũng trở về nhà của mình, khi ở trên xe Diêm Thiếu Liệt thấy Thủy Ân Trạch nhăn mặt nhíu mày liền hỏi y làm sao vậy?
“A Liệt, người như Đào Ngọc có phải rất hoàn mỹ không?”
“Yo, hiếm khi nghe được em khen ai nha?”
Thủy Ân Trạch lườm anh một cái nói: “Em không phải khen cô ta, em là nói cô ta quá mức hoàn mỹ, nhưng làm gì có người hoàn mỹ, tóm lại phài có khuyết điểm gì đó mới bình thường phải không?”
“Đương nhiên, trên thế giới này không tồn tại loại người hoàn mỹ.”
“Nhưng Đào Ngọc này rất quan tâm chú ý tới tất cả chúng ta, cho dù là quà cáp hay nói chuyện phiếm thậm chí là nội dung nói chuyện phiếm, đều là dựa vào từng người mà nói.”
“Có lẽ chúng ta nhìn thấy không phải là bản chất thật của cô ta.”
Thủy Ân Trạch ngạc nhiên, lập tức nói: “Anh nói cô ta đang giả bộ?”
“Dĩ nhiên, ít nhất ở trước mặt chúng ta là vậy, nhưng mà ở trước mặt Diêm Thiếu Kiệt có giả bộ hay không thì không biết.”
Diêm Thiếu Liệt cũng không nói dù là một người quá mức hoàn mỹ, quan tâm đến cảm xúc mọi người đây là chuyện không bình thường, như Đào Ngọc mà nói, nếu không phải là cô ta cực kỳ yêu Diêm Thiếu Kiệt, làm tất cả là vì Diêm Thiếu Kiệt, thì chính là cô ta có mưu đồ khác, mà Diêm Thiếu Liệt cảm thấy Đào Ngọc hẳn là thuộc loại người sau.