Quy củ của tổ tiên Diêm gia làm sao Diêm Thiếu Liệt biết được? Thật ra trước kia lúc Diêm nãi nãi lúc không có chuyện gì làm sẽ trò chuyện nói với anh về chuyện này, lúc đó anh cũng không quan tâm lắm, nghĩ có thể nhà giàu người ta đều là như vậy đi, giống thời cổ đại không phải đều có quy định là hậu cung không được tham gia vào chính sự sao? Mặc dù nói như thế nhưng vẫn có nhân vật Võ Tắc Thiên đó thôi. Tuy rằng Diêm gia bọn họ không sánh được với nhà đế vương, nhưng dù sao cũng là gia tộc thịnh vượng trăm năm, có lẽ tổ tiên sợ bị người phụ nữ nào đó có dã tâm bừng bừng nuốt luôn cả Diêm gia, cho nên mới phải định ra quy củ như thế.
Không nghĩ tới ngày hôm nay vừa đúng lúc dùng tới, hơn nữa đây là Diêm gia quy củ tổ tiên truyền lại, không phải Diêm Thiếu Liệt anh cố ý gây chuyện với Đào Ngọc và Diêm Thiếu Kiệt, còn về biệt thự Á Mĩ quốc tế, anh có thể cho Diêm Thiếu Kiệt cái quyền hạn bán chiết khấu, nhưng muốn tặng không thì nhất định không thể.
Đối với thái độ của anh cho dù là Diêm lão gia tử hay là Diêm An Quân đều không có nói cái gì. Lão gia tử là luôn luôn tin tưởng cháu trai nhỏ, hơn nữa làm như vậy là đúng. Còn về Diêm An Quân thì ông ta lại càng nói không nên lời, bởi vì Diêm Thiếu Liệt nói nếu Nhị thúc cần nhà kết hôn, anh liền đưa một căn miễn phí, lúc Thiếu Kiệt và Đào Ngọc kết hôn thì anh cũng sẽ tặng một căn, chỉ cần là người nhà mình nếu muốn dời qua, anh sẽ không thu tiền, đương nhiên nếu như là ba mẹ vợ anh dời qua, nhà cũng sẽ dùng tiền mua, chỉ một câu này liền chặn những ý tưởng khác của bọn họ.
Diêm An Quân cau mày, nhớ tới mấy ngày hôm trước Hứa Nhất Phàm nói với mình muốn để cha mẹ cô ta đến sống ở Á Mĩ quốc tế, nhưng lại cảm thấy căn hộ kia thực sự có chút đắt, ông ta đưa mắt nhìn Diêm Thiếu Liệt, nghĩ thầm này cháu trai sớm đã biết cái gì rồi sao?
Thực tế thì Diêm Thiếu Liệt cái gì cũng không biết, anh nói những lời này chỉ là muốn chặn miệng của người khác, ba mẹ vợ mình dời qua đều phải dùng tiền mua nhà, anh không tin cô bà chú thím cong cong quẹo quẹo cái dạng thân thích đại bác bắn cũng không tới còn dám mở miệng bảo anh để cho một căn!
“Nãi nãi, con để lại cho người và gia gia một căn biệt thự vị trí rất tốt, ánh mặt trời từ sáng sớm đến đêm tối rất đầy đủ, là một tay con trang trí thiết kế, cam đoan với ông bà sẽ vừa lòng.”
Lão thái thái cười híp mắt gật đầu, “Tốt, A Liệt của chúng ta chọn nhà sao nãi nãi không ưng chứ.” Cuộc đối thoại trong nhà vừa nãy bà nghe hiểu rõ rồi, chính vì nghe rõ nên trong lòng sinh ra khúc mắc với Đào Ngọc, vẫn là cháu trai của mình tốt nhất, người ngoài đúng là không bằng được, nhìn bộ dáng hiếu thuận cung kính thế thôi, thật ra một bụng ý xấu.
Buổi tối hai vợ chồng Diêm An Lý và con trai cùng về, mấy ngày gần đây Ân Trạch không ở nhà, cho nên hai người bọn họ đến nhà con trai ở. Hai vợ chồng cũng không có nhà riêng, lúc trước luôn ở chung nhà với hai cụ Diêm gia, hơn nữa hai người bọn họ đa số thời gian đều ở tại sở nghiên cứu, cho nên không cần nhà riêng. Bây giờ ngẫu nhiên sẽ đến nhà con trai ở, nhưng mà lúc nãy Diêm Thiếu Liệt nói sẽ để cho hai bọn họ một căn nhà, tuổi của bọn họ không nhỏ rồi, mặc dù vẫn còn say mê nghiên cứu, nhưng nên có thời điểm thì hưởng thụ cuộc sống một chút.
Mặt khác Đào Ngọc ở Diêm gia hít một mũi đầy bụi, trong lòng rất là khó chịu. Hơn nữa buổi tối Diêm An Quân không cho Diêm Thiếu Kiệt đưa Đào Ngọc về, may mắn bản thân cô ta biết lái xe, Diêm Thiếu Kiệt để cho cô ta lái xe của mình đi về.
Lão thái thái nhìn ba người bọn họ liếc mắt một tự mình lên lầu trên, Diêm An Quân nghiêm mặt hỏi Diêm Thiếu Kiệt, vì sao gạt mình? Lúc này Diêm lão gia tử mới biết con trai út không biết chuyện Diêm Thiếu Kiệt có lui tới với người chính phủ.
“An Quân, con không biết việc này?”
Diêm An Quân đưa mắt nhìn lão gia tử nói: “Ba, xế chiều hôm nay Thiếu Kiệt tới tìm con căn bản không phải nói như vậy.” Diêm An Quân đem lý do mà Diêm Thiếu Kiệt nói lúc tìm đến mình kể cho lão gia tử, cuối cùng mới nói: “Con nếu biết nó có suy nghĩ này thì đã không dẫn nó tìm đến ba.”
Đưa mắt nhìn Diêm Thiếu Kiệt, ông ta tiếp tục nói: “Không nói cái khác, nhiều năm qua Diêm gia chúng ta chưa từng bợ đỡ người của chính phủ, con có biết gia gia con có quan hệ rất tốt với vài vị lãnh đạo không, mấy lãnh đạo trẻ tới thành phố Thiên Hải nhậm chức cũng sẽ trước tiên tới thăm gia trưởng của Tứ đại gia tộc, Diêm gia chúng ta căn bản không cần thiết phải nịnh bợ bọn họ, huống chi là đưa biệt thự trị giá đến mấy ngàn vạn?”
Diêm lão gia tử gật gật đầu, xem ra con trai út vẫn còn rất rõ ràng, ông đưa mắt nhìn Diêm Thiếu Kiệt nói: “Thiếu Kiệt, chuyện này rốt cuộc là sao?”
Diêm Thiếu Kiệt vừa rồi nghe xong lời nói của Diêm An Quân thì rất bất ngờ, anh ta thật sự không biết Diêm gia có những quan hệ này, mà Diêm An Quân chưa từng nói với anh ta là bởi vì những quan hệ này đều của lão gia tử, không phải Diêm An Quân.
Diêm Thiếu Kiệt nghĩ nghĩ vẫn là đem chuyện tình nói ra, thì ra Đào Ngọc giới thiệu cho Diêm Thiếu Kiệt quen biết chính là vị Phó thị trưởng phụ trách xây dựng đô thị, Đào thị có thể thuận lợi đứng vững chân ở Thiên Hải có vẻ như có quan hệ rất lớn tới vị này. Sau đó Đào Ngọc nói rất nhiều điểm lợi ích nếu hợp tác với chính phủ cho Diêm Thiếu Kiệt, đương nhiên cũng tiện thể chỉ dẫn một vài kỹ xảo để thân quen với những người này, trong đó bao gồm cả tặng nhà.
Bây giờ Á Mĩ quốc tế có sẵn nhà, hơn nữa đây là mua bán của nhà mình nên không cần Diêm Thiếu Kiệt tự mình xuất tiền túi, Diêm Thiếu Kiệt càng nghe càng cảm thấy cách này khả thi. Anh ta đi vòng quanh Á Mĩ quốc tế thì vừa ý mấy căn biệt thự, sau đó mới đến phòng bán hàng thì biết mấy căn anh ta nhìn trúng đặc biệt có nhiều người quan tâm và được đặt trước. Lúc ấy anh ta quả thật không nghĩ nhiều, bắt đầu nghĩ tới ai xuống tay nhanh như vậy, cho nên liền hỏi, sau đó mới biết được thì ra những căn này đều là Diêm Thiếu Liệt giữ lại, mà lúc tiếp đón anh ta chính là vị quản lí bán hàng kia.
Nhưng quản lí bán hàng chỉ biết một, không biết hai, hắn nghĩ rằng Diêm Thiếu Liệt bảo hắn để lại nhà, chắc chắc là muốn dùng để tặng cho người khác, nào biết mấy căn biệt thự này trừ bỏ người nhà Diêm gia ở, thì những cái khác đều là Diêm Thiếu Liệt bán chiết khấu ra.
Diêm Thiếu Kiệt vừa nghe thì giận rung cả người, mấy căn mình nhìn trúng đều bị Diêm Thiếu Liệt giữ chỗ trước, sau lại đã giữ chỗ thì cũng giữ chỗ luôn đi, dù sao Diêm Thiếu Liệt để lại nhà, đến lúc đó mình lưu nhà nếu vạn nhất bị người nói chút gì đó, anh ta cũng có thể nói lại, lúc trước Diêm Thiếu Liệt cũng làm thế đấy thôi. Lúc sau anh ta liền chọn lại bốn căn biệt thự, hơn nữa bốn căn biệt thự này vẫn là vị quản lí bán hàng kia giới thiệu, tất nhiên bản thân Diêm Thiếu Kiệt cảm thấy không tồi. Khi ấy quản lí bán hàng còn thổi phồng vài câu, vị quản lí bán hàng kia vừa muốn nịnh hót Diêm Thiếu Liệt, vừa không muốn đắc tội Diêm Thiếu Kiệt, ai ngờ Diêm Thiếu Liệt kiểm tra lại bảo hắn đem biệt thự bán ra, sau mới phát sinh chuyện tiếp đó.
“Con hãy nhớ kỹ, Đào thị là Đào thị, Diêm thị là Diêm thị, coi như hai nhà chúng ta kết thông gia, không có nghĩa là nhập làm một. Đào thị sẵn lòng hợp tác với chính phủ đó là chuyện của bọn họ, Diêm thị chúng ta không tham dự những chuyện này.”
“Ba…” Diêm Thiếu Kiệt dường như có cái gì đó muốn nói, nhưng khi nhìn qua ánh mắt của Diêm lão gia tử cuối cùng không có mở miệng, Diêm lão gia liếc mắt nhìn bọn họ nói một câu ta mệt rồi liền đứng dậy lên lầu.
Chờ lão gia lên lầu Diêm Thiếu Kiệt mới nói: “Ba, người cũng biết bây giờ A Liệt đứng ở Diêm thị có bao nhiêu vững chắc, con bây giờ muốn vượt qua nó cực kỳ khó, chưa kể đến mối quan hệ của nó với ba đại gia tộc khác không tầm thường. Phương diện kinh doanh truyền thống con nghĩ ngăn chặn nó rất khó, nhưng cùng hợp tác với chính phủ thì lại khác. A Liệt và con đều không có kinh nghiệm và nhân mạch ở phương diện này, nhưng A Ngọc có, có A Ngọc giúp con giật giây, nếu như con có thể lấy được dự án hợp tác với chính phủ, phần thắng của con sẽ lớn hơn.”
Diêm An Quân nhìn anh ta một cái nói: “Lời này do tự con nghĩ ra được hay là A Ngọc nói với con?”
“Là con…” Thấy ánh mắt của Diêm An Quân, sau đó anh ta nói là A Ngọc.
“Sau này ít tiếp xúc với người của chính phủ, nếu A Ngọc lại nói với con hoặc giới thiệu người chính phủ cho con quen biết, đều từ chối.”
“Ba…”
“Được rồi, ba mệt mỏi, lên lâu trước.” Nói xong Diêm An Quân liền lên lầu, để Diêm Thiếu Kiệt một người ở lại dưới lầu, âm trầm nghiêm mặt không biết đang suy nghĩ gì.
Mà Đào Ngọc tự mình về nhà khá khó chịu, không nghĩ tới lại có thể bị Diêm Thiếu Liệt hất ra như vậy, kết quả ngày hôm sau vừa đến công ty Đào Giang Hải liền nói cho cô ta biết, nhà Nhị thúc của cô ta sẽ ở lại thành phố Thiên Hải hỗ trợ xử lý Đào thị, lúc ấy mặt Đào Ngọc liền âm trầm, con tiện nhân Đào Mỹ này thật đúng là âm hồn không tiêu tán.
“Sao gia gia lại đồng ý cho bọn họ ở lại, người như chị cả thành sự thì ít mà bại sự có thừa, có thể làm hỏng chuyện của chúng ta hay không?”
“Không sao đâu, có Thanh Đông trông chừng nó mà.”
Nghe được lời này Đào Ngọc không nói gì nữa, Đào Mỹ là một bao cỏ nhưng anh hai của cô ta đúng là người thông minh, chỉ hi vọng lúc này Đào Mỹ có thể học thông minh chút, nếu không đừng trách cô không khách khí.
…
Ngày hôm nay Diêm Thiếu Liệt hẹn Tống Vệ Lý cùng nhau ăn cơm, nhưng lại dặn hắn không cần dắt Thu Đình Nhã theo, cùng đi còn có Tần Ngôn Lý. Bởi vì Diêm Trí Viễn đã tra được thân phận của vợ lão Nhị Đào gia Đào Giang Xuyên, người đàn bà kia quả thực là vị hôn thê năm đó của Tống Vệ Lý, Hướng Tâm Dĩnh!
Theo như kết quả Diêm Trí Viễn điều tra ra, Hướng Tâm Dĩnh là người ở Thiên Hải, nhưng mà bây giờ người nhà của bà ta đều định cư ở Đông Lâm, phía bên thành phố Thiên Hải này cũng không có họ hàng thân thuộc, có vài người họ hàng xa nhưng đã đã nhiểu năm không liên lạc rồi, gần giống như là người xa lạ. Nhưng năm đó rốt cuộc Tống Vệ Lý và Hướng Tâm Dĩnh bởi vì sao hủy bỏ hôn ước, Diêm Trí Viễn vẫn không điều tra được, chỉ biết sau khi Hướng Tâm Dĩnh hủy bỏ hôn ước với Tống Vệ Lý không đến một tháng đã gả cho Đào Giang Xuyên, mà đứa con lớn nhất của Đào Giang Xuyên là Đào Thanh Đông được sinh ra sau khi hai người kết hôn được bảy tháng.
Người có chút đầu óc đều có thể hiểu được chuyện gì xảy ra, lúc ấy Diêm Trí Viễn đã nghĩ cách lấy được tóc của Đào Thanh Đông, xét nghiệm ADN lần lượt với Tống Vệ Lý và Đào Giang Xuyên, chứng minh được Đào Thanh Đông thật sự là con trai của Đào Giang Xuyên, và không có một chút quan hệ với Tống Vệ Lý, đây có lẽ chính là nguyên nhân năm đó Tống Vệ Lý và Hướng Tâm Dĩnh hủy bỏ hôn ước.
Ban đầu Diêm Trí Viễn điều tra được mấy cái đó thì Diêm Thiếu Liệt cũng không muốn nói ra, nhưng anh lại nhận được tin tức nói nhà Đào Giang Xuyên ở lại Thiên Hải hỗ trợ xử lý Đào thị, điều này làm cho Diêm Thiếu Liệt cảm giác không tốt. Tuy rằng bọn họ ở lại thành phố Thiên Hải có lẽ không có liên quan với Tống Vệ Lý, nhưng liên quan tới chuyện của Thu Đình Nhã thì Diêm Thiếu Liệt không thể không cẩn thận xử lý. Cho nên anh đem chuyện nói cho Tần Ngôn Lý, sau đó hai người bàn bạc ra quyết định ngày hôm nay hẹn Tống Vệ Lý ra nói vài câu.
Tống Vệ Lý tới rất đúng giờ, hắn nghĩ đến cuộc hẹn của hắn chỉ có Diêm Thiếu Liệt, lúc tới đây mới biết còn có Tần Ngôn Lý. Diêm Thiếu Liệt không thích quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi ra thắc mắc của mình, “Năm đó rốt cuộc thúc và Hướng Tâm Dĩnh là có chuyện gì xảy ra?” Cảm giác của Diêm Thiếu Liệt đối với Tống Vệ Lý không tốt cũng không xấu, ấn tượng lần trước sau khi ăn cơm xong coi như không tồi, nhưng khi xảy ra chuyện của Lữ Y Y anh lại cảm thấy không tốt lắm, chuyện Hướng Tâm Dĩnh này lại khiến anh thật sự cảm thấy được Tống Vệ Lý có chút thật đáng buồn còn có chút đáng thương.
Ban đầu Tống Vệ Lý nghe thấy lời nói của Diêm Thiếu Liệt thì rất bất ngờ, Hướng Tâm Dĩnh, cái tên này đã rất nhiều năm không ai nhắn tới, lập tức hắn nhìn về phía Tần Ngôn Lý. Tần Ngôn Lý biết hắn đang muốn cái gì vì thế nói: “Không cần nhìn tôi, tôi còn không nhớ rõ vị hôn thê năm đó của cậu tên là gì kìa? Mấy ngày hôm trước ở tiệc đính hôn của Đại thiếu gia Diêm gia, tôi thấy một người cảm thấy có chút giống vị hôn thê năm đó của cậu, A Liệt đã tìm người điều tra một chút, chúng tôi mới biết rằng cô ta tên là Hướng Tâm Dĩnh.”
Diêm Thiếu Liệt tiếp tục nói: “Thúc không muốn nói chuyện năm đó không sao, bây giờ Hướng Tâm Dĩnh đã gả cho lão Nhị Đào gia ở thành phố Đông Lâm là Đào Giang Xuyên, vị hôn thê của anh trai cháu là Đào Ngọc con gái của Đào lão Tam, cháu cũng chẳng muốn hỏi tới chuyện năm đó của thúc, nhưng bây giờ nhà của cháu kết thông gia với Đào gia, mà Đào Giang Xuyên lại mang theo người nhà đến đây Thiên Hải, cháu không biết chuyện này có quan hệ gì hay không. Nhưng cho dù xảy ra chuyện gì thì thúc cũng không thể tổn thương mẹ nuôi của cháu, hay cháu phài nói là thúc không được phép làm cho mẹ nuôi của cháu bị tổn thương, nếu không bất kể là cháu hay là Tần gia đều không khách khí đối với thúc.”
Tống Vệ Lý nghe được lời nói của Diêm Thiếu Liệt thì nhướng mày, hắn nghe Thu Đình Nhã nói qua rất nhiều chuyện khi còn nhỏ của Diêm Thiếu Liệt, biết Diêm Thiếu Liệt khi còn nhỏ là một tay Thu Đình Nhã nuôi lớn, tình cảm có thể so với mẹ ruột, lời nói của Diêm Thiếu Liệt tất nhiên làm cho hắn khó chịu, nhưng vừa nghĩ tới điểm xuất phát của Diêm Thiếu Liệt là vì Thu Đình Nhã thì hắn cũng không để tâm.
Làm cho Diêm Thiếu Liệt và Tần Ngôn Lý ngoài ý muốn chính là, Tống Vệ Lý tiếp theo lại kể ra chuyện năm đó, mà còn không có giấu diếm, dĩ nhiên chuyện này hai người bọn họ đều đã sớm biết, ý của Tống Vệ Lý nói gần nói xa chính là Hướng Tâm Dĩnh chưa kết hôn đã có ý muốn phát sinh quan hệ với Tống Vệ Lý, thậm chí còn chủ động quyến rủ hắn, đừng nhìn Tống Vệ Lý là con trai của gia tộc lớn, nhưng trong nội tâm là một người cực kỳ truyền thống, hắn cảm thấy chưa kết hôn thì không nên phát sinh quan hệ, cho nên luôn từ chối Hướng Tâm Dĩnh.
Mãi đến trước khi kết hôn Hướng Tâm Dĩnh đột nhiên mất tích, không chỉ cô ta mất tích ngay cả cha mẹ cô ta cũng cùng nhau dọn đi luôn. Tống Vệ Lý tới hỏi thăm qua những họ hàng khác của cô ta, không ai biết người nhà bọn họ đi đâu, sau khi đau khổ tìm không có kết quả Tống gia tuyên bố hủy bỏ hộn sự của hai bọn họ.
Diêm Thiếu Liệt và Tần Ngôn Lý liếc nhau, chuyện Tống Vệ Lý biết đến còn không nhiều bằng bọn họ biết đến. Nhưng kết hợp với những gì hắn nói vửa nãy hai người bọn họ đã đưa ra được kết luận, Hướng Tâm Dĩnh và Đào Giang Xuyên không biết là xảy ra chuyện gì, tóm lại chính là trước khi kết hôn với Vệ Lý, Hướng Tâm Dĩnh cũng đã mang thai con của Đào Giang Xuyên, nhưng có vẻ như lúc ấy Hướng Tâm Dĩnh không muốn cùng một chỗ với Đào Giang Xuyên, cho nên mới luôn muốn dụ dỗ bò lên giường của Tống Vệ Lý, chắc là muốn tính đổ đứa nhỏ lên đầu Tống Vệ Lý. Nào biết rằng Tống Vệ Lý là đầu gỗ không am hiểu phong tình, cuối cùng Hướng Tâm Dĩnh mất tích. Có lẽ là sợ nếu thực sự gả cho Tống Vệ Lý sau đó bị phanh phui chuyện chưa kết hôn mà có thai, đến lúc đó Tống gia sao có thể tha thứ cho cô ta, cho nên cuối cùng cô ta mới mang theo cha mẹ trộm rời khỏi thành phố Thiên Hải. Sau đó có lẽ chính là cô ta tìm được Đào Giang Xuyên, bởi vì có thai con của Đào Giang Xuyên, cho nên liền thuận lợi gả vào Đào gia.
Diêm Thiếu Liệt hết lần này đến lần khác cân nhắc nhưng vẫn đem chuyện mình điều tra được nói cho Tống Vệ Lý, anh không có giúp Tống Vệ Lý phân tích, loại chuyện này thậm chí không cần thông minh lắm, người đầu óc phát triển bình thường có thể đoán ra sơ sơ vài phần, huống chi là đương sự là Tống Vệ Lý đâu.
Quả nhiên sau khi Tống Vệ Lý nghe được thì vẻ mặt lộ ra kinh ngạc, miệng hơi hơi mở ra, bộ dạng ngu ngốc ngơ ngác kia khiến cho Diêm Thiếu Liệt không đành lòng nhìn thẳng, được rồi, việc này anh có thể hiểu được, cho dù ai bị gạt thành như vậy trong lòng sẽ không dễ chịu, anh công nhận đả kích này có chút lớn.
Diêm Thiếu Liệt và Tần Ngôn Lý đều không có nói thêm gì, bọn họ đang đợi Tống Vệ Lý chậm rãi tiêu hoá chuyện này, thời gian này không quấy rầy hắn mới là lựa chọn sáng suốt, qua một lúc lâu Tống Vệ Lý mới từ từ phục hồi tinh thần lại.
“Này, chuyện này là thật sao?”
“Thúc yên tâm, chuyện cháu điều tra ra được nhất định là thật sự, nếu không cháu và Tần thúc sẽ không lỗ mãng như thế tìm tới thúc, chúng ta chủ yếu là sợ mẹ nuôi chịu ủy khuất gì thôi.”
Tống Vệ Lý gật gật đầu, lập tức cười khổ nói: “Tôi hình như thành trò cười rồi.”
Diêm Thiếu Liệt không biết nên nói gì với Tống Vệ Lý mới tốt, Tần Ngôn Lý có lẽ cũng thế, cho nên hai người một lần nữa chọn im lặng.
Nhiều năm như vậy Tống Vệ Lý vẫn luôn không biết được sự thật, trước kia Hướng Tâm Dĩnh là một cô bé rất rụt rè, nhưng thời điểm trước khi kết hôn kia quả thực cô ta đã không từ bất cứ thủ đoạn quá giới hạn nào quyến rủ mình, chuyện này luôn làm cho hắn rất khó hiểu. Sau này bạn tốt của hắn nói có thể là Hướng Tâm Dĩnh nghĩ cột chắc mình trước, sợ mình chạy. Tống Vệ Lý cảm thấy lời này có lý, không có miệt mài theo đuổi chuyện này. Hoá ra nguyên nhân thực sự là đây, nhưng Hướng Tâm Dĩnh sao biết Đào Giang Xuyên, lại còn ở sau lưng mình phát sinh quan hệ với Đào Giang Xuyên, việc này một chút dấu hiệu đều không có, hắn hoàn toàn không biết.
Hồi lâu sau Tống Vệ Lý mới nói: “Việc này đã qua nhiều năm, nên quên tôi đã sớm đã quên, các người yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cho Đình Nhã chịu ủy khuất.”
“Ý của cháu là thúc vẫn nên đem chuyện này nói cho mẹ nuôi, đừng đợi mẹ nuôi phát hiện thì sau đó mới nói.”
Nghe nói như thế Tống Vệ Lý nhíu mày, lập tức lại gật gật đầu. Trong thời gian này hắn kết giao với Thu Đình Nhã coi như hiểu nàng rất nhiều, quả thực nếu đợi nàng phát hiện rồi sau đó mới nói, chắc có lẽ nàng sẽ mất hứng.
Còn về Tống Vệ Lý làm sao để nói với Thu Đình Nhã thì Diêm Thiếu Liệt không xen vào, nhưng anh đúng là càng ngày càng cảm thấy hứng thú với Đào gia, dĩ nhiên càng ngày càng đề phòng.
…
Tối hôm đó Diêm Thiếu Liệt mới vừa về nhà thì Thủy Ân Hi và Cố Quân Viêm cũng tới, hơn nữa còn là bộ dáng hùng hổ tới. Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch vừa nhìn điệu bộ này còn tưởng rằng là hai người cãi nhau, kết quả nghe xong thì không phải, nhưng việc này ít nhiều có chút quan hệ với Diêm Thiếu Liệt.
Thì ra sau khi Đào Mỹ ở lại Thiên Hải thì rất tích cực tham gia các loại tiệc tùng, mục tiêu của cô ta rất đơn giản chính là muốn câu được một Kim quy tế [1], mà người cô ta trúng ý nhất chính là Cố Quân Viêm!
Từ lúc Cố Quân Viêm tham dự tiệc đính hôn của Diêm Thiếu Kiệt và Đào Ngọc thì Đào Mỹ đã lập tức coi trọng hắn, Đào Mỹ dường như thích dạng đàn ông bá đạo khốc suất một chút, ngày hôm đó đến buổi tiệc có không ít đàn ông có khí chất như vậy, nhưng nếu muốn nói nổi bật nhất chắc chắn không phải Cố Quân Viêm thì không có ai.
Lúc sau Đào Mỹ liền thường xuyên xuất hiện ở các buổi tiệc lớn nhỏ, chỉ là để có thể tình cờ gặp được Cố Quân Viêm. Nhưng Cố Quân Viêm không tham dự tiệc tùng nhiều lắm. Sau đó Đào Mỹ lại nghe được Cố Quân Viêm thích sưu tầm, so với tiệc tùng thì hắn hay xuất hiện ờ các buổi đấu giá, vì thế Đào Mỹ lập tức dời trận địa. Cô ta lần đầu tiên tham gia một buổi đấu giá thì gặp được Cố Quân Viêm, nhưng làm cô ta cảm thấy mất hứng chính là bên người Cố Quân Viêm luôn có một cái bóng đèn cản trở, mà cái bóng đèn không phải ai khác, chính là Thủy Ân Hi.
Cố Quân Viêm làm người khiêm tốn không thích khoa trương, mà Thuỷ Ân Hi đối với người bên cạnh thì đắc ý muốn chết, nhưng trừ người này ra thì cậu đều rất điệu thấp. Tuy rằng bữa tiệc đính hôn năm đó của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch rất nhiều người đã biết quan hệ của cậu với Cố Quân Viêm, nhưng nguyên nhân ngại là người Cố gia nên không nói toạc ra chuyện này ở mọi nơi. Hơn nữa Đào Mỹ còn là một người từ nới khác đến, ai sẽ có lòng tốt nhắc nhở cô ta chuyện này?
Cho nên Đào Mỹ câu dẫn Cố Quân Viêm là làm trò câu dẫn trước mặt Thủy Ân Hi, lửa giận của Thuỷ Ân Hi bị châm ngòi cháy phụt lên, ở ngay tại hội đấu giá làm cho Đào Mỹ tức đến không thể nuốt trôi, lúc sau Đào Mỹ và Thủy Ân Hi xem như là kết trái thù hận, còn là tư thế thuỷ hoả bất dung.
Sau khi Thủy Ân Trạch và Diêm Thiếu Liệt nghe được thì đồng thời hít một ngụm khí lạnh, cô gái này quả nhiên là muốn tìm chết à, dám câu dẫn Cố Quân Viêm cơ đấy, không sợ Cố Quân Viêm thì cũng phải sợ Thủy Ân Hi chứ, không sợ Thủy Ân Hi ít nhất phải sợ Ninh Tử Mị nha, nhà này không có ai là dễ chọc đâu.
“Diêm Nhị thiếu, Đào gia này có quan hệ thân thích với nhà mấy người, tôi nể mặt anh của tôi nên nói một câu, anh bảo Diêm Thiếu Kiệt thông báo cho Đào gia, nếu Đào Mỹ còn muốn tiếp tục nữa, đừng trách tôi không khách khí.”
Lúc này Diêm Thiếu Liệt hiểu vì sao Thủy Ân Hi lại đến đây, anh cười cười nói: “Em yên tâm, lời này anh sẽ nói lại, dù cô ta nếu thật dám tiếp tục câu dẫn Quân Viêm, em ngàn vạn lần đừng nương tay.”