Hào Môn Chi Sủng: Mê Luyến Sắc Lang Lão Công

Chương 4: Bỉ ổi vô địch



Trong Kỷ An Thị này, chẳng ai là không sợ hắn thì là nể hắn , cũng không có người nào dám tạt rượu vào khuôn mặt hắn như cô này

Đôi mắt của Ô Lãng có một mảng ớn lạnh , hung hăng đem Tử Khinh chống đỡ lên tường

Giờ người đẹp bên cạnh Ô Lãng mới phản ứng được chuyện gì xảy ra , vội vàng rút khăn giấy ra định giúp hắn lau vết rượu, kết quả bị hắn cự tuyệt, đôi môi mỏng của hắn phun ra từ :"Cút"

Người đẹp không nói hai lời liền cuống lên, chạy ra khỏi phòng

Ô Lãng híp mắt lại đế nổi có thể kẹp chết một con ruồi, cô gái này, đúng là chán sống! Kinh ngạc phát hiện ra một điều, khóe mắt cô có chút hơi nước làm cho hắn bất ngờ

Tóm lại thì Tử Khinh cũng có công phu mèo quào, cộng thêm cái não dưa muối của cô đang cố gắng suy nghĩ, cô bất chấp đau đớn, thừa dịp hắn đang mắng cô gái kia, quỳ gối xuống định tập kích mạnh vào phần dưới của hắn

Động tác của Ô Lãng mau lẹ, bàn tay lúc này đang đặt trên bắp đùi cô ngăn cản hành động của cô, làm đầu gối cô tê rần, cả người hắn thuận thế lại sát gần cô hơn, hai chân chống đỡ cô, lại không thê một động tác dư thừ nào, bàn tay to lớn của hắn khóa cổ tay cô lại, ngay cả phản kháng cô cũng không thể

Tử Khinh ra sức giãy dụa nhưng làm như thế nào thì Ô Lãng cũng không nhúc nhích

Diêu Tử Khinh cũng đã gặp tình cảnh tương tự lúc này, đáy lòng đối với Ô Lãng có chút bỡ ngỡ, dù có biết vị trí xã hội của hắn thế nào thì cô vẫn dùng ánh mắt khinh miệt đối với hắn, trong suy nghĩ cô người đàn ông này còn không bằng một người cặn bã nữa

Thỉnh thoảng trên trán của Ô Lãng có vài giọt rượu từ lọn tóc rơi xuống,chóp mũi cũng treo thêm một giọt

Hai khuôn mặt, khoảng cách gần nhau chỉ cách 1 cm , đang âm thầm so tài với hau đến hô hấp cũng nặng nề ( luna :tình huống gì đây, đóng phim kiếm hiệp á.....đang đấu bằng nội lực sao ??)

Hô hấp của Ô Lãng dường như trở nên nóng bỏng, nhiệt độ có thể tổn thương người (luna : nướng nướng chín một con gà dc k ?? *lấy gà ra, nướng*)

Tử Khinh nhìn hắn được một lúc, không chịu nổi nữa đành ngoảnh mặt ra chỗ khác

Ở trong ấn tưởng của Ô Lãng thì nhóc con này không chỉ có tính tình cứng rắn mà cũng rất bướng bỉnh nữa, khó gặp được bộ dáng thẹn thùng của cô , hắn là mười phần đang hưởng thụ, khuôn mặt từ từ hòa hoãn lại, sự tức giận cũng dần biến mất, loại hơi thở mập mờ này...hắn thích...

Khuôn mặt Tử Khinh nhìn rất vừa vặn, trang điểm cũng được. Ô Lãng vẫn cho đó là do hiệu quả hóa trang của cô, lần này hắn thấy buông cánh môi đang cánh môi đang bị cắn kia ra, đôi môi đỏ mọng dính một chút hơi nước ( luna: nước miếng ấy -_-) dưới ánh đèn hắn thấy cái đầu nhu thuận có vẻ óng ánh trong suốt, làm nội tâm hắn xao động, đi tới gần hơn nữa, hắn cúi đầu

Có vết xe đổ, cộng thêm lần này cô vô cùng tỉnh táo suy nghĩ, cô không tốn nhiều thời gian lền suy nghĩ ra

Đội môi của Ô Lãng rơi ở không trung, ngừng tạm , xuy một tiếng, dường như nói : " Tôi chỉ muốn nói, môi của cô thật sự rất đẹp," Ý ngoài như nói là cô tự mình đa tình

Tử Khinh cũng không phải la người ngu như cây đèn đã cạn dầu , không chịu thua nói :"Bất luận là chó thì không phải người, mà không phải người tôi càng phải đề phòng , sợ là nó sẽ điên cắn tôi một phát"

Một câu nói này là nhắm vào Ô Lãng hắn, câu nói này làm hắn vừa giận mà vừa buồn cười, hắn dùng đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng : " Nếu cô không có miệng lưỡi bén nhọn chắc tôi sẽ thả cô đi"

Tử Khinh không lên tiếng. Ô Lãng lại cảm thấy mất hứng , ngón trỏ liền kiềm chế cằm cô, nhếch môi cười

Tử Khinh có dự cảm bất thường

Một giây sau, người đàn ông kia tiến lên gần hơn nữa đến không còn khoảng cách, lồng ngực rắn chắc vừa vặn đè lên thân hình nhỏ nhắn của cô

Lồng ngực của hắn có một mảng ướt do rượu, cô có cảm giác có cái gì không đúng, muốn tránh như tránh không được, bất giác cô hỏi : " Anh muốn làm gì?"

"Muốn" Người đàn ông thuận miệng vô sỉ trả lời

Tử Khinh có chút không hiểu, chờ hắn có động tác, bàn tay hắn tự nhiên dán lên thân hình nàng, từ đùi thon của cô mà đi lên

Cô có cảm giác như bị sét đánh : " Không được làm loạn"

"Làm loạn?" lông mày của Ô Lãng xếch lên, khuôn mặt cao hứng :"Cô là nói như vậy?" Bàn tay hắn làm bộ như phải đi vào cổ áo cô

"Là đàn ông thì đừng có chạm vào tôi" Cô hít một luồn khí lạnh

Ơ Lãng cười lên , đôi môi tạo thành một đường cong, rất là mập mờ dán lên má cô : " Tôi có phải đàn ông không thì tí nữa em không phải sẽ biết sao?"

Vốn cho là hắn nói hết lời này cô sẽ phản ứng kịch liệt, lại không nghĩ cô vẻn vẹn trầm mặc mấy giây, cứ như vừa trải qua tang thương nói : " Có thuốc lá không?'

Hắn cảm thấy ngạc nhiên , nhìn nhóc con này rất bình thường, đúng là cho hắn không ít chuyện ngoài ý muốn, lại còn hút thuốc nữa chứ. Tầm mắt cô đảo qua, hắn tự dưng buông cô ra

Ô Lãng căn bản muốn trêu chọc Tử Khinh một phen, nhìn bộ dáng chật vật của cô mà xem, hắn nào biết đâu, trời cao phái Tử Khinh xuống là để khắc hắn làm cho hắn không vui

Diêu Tử Khinh vốn là buộc tóc lên khi đến đây, như trong lúc tranh chấp tóc cô đã rối không ít, thân thể được tự do liền tiện tay gỡ cài tóc xuống, những lọn tóc cô như được thả ra phủ xuống, phối hợp với quần áo cô đang mặc, trông rất có vẻ tao nhã

Ngón tay co thon gọn mảnh mai, hai đầu ngón tay nhẹ nhàng kẹp điếu thuốc

Thời điểm châm lửa, cô hơi nghiêng đầu qua, vẻ mặt chuyên chú mà nghiêm túc. Theo góc độ của Ô Lãng nhìn thấy một bên của cô, chân mày lá liễu, sống mũi thanh tú, đôi môi đỏ mọng nháp nháp thuốc, Tóc đen nhánh thả một bên kết hợp với khuôn mặt trắng trẻo của cô làm người khác phải nhập tâm không thể rời mắt khỏi cô

Tử Khinh hít một hơi, cũng không có như Ô Lãng bị sặc đến rơi lệ, sắc mặt cô phảng phất như một loại thỏa mãn mà không có ngôn ngữ nào miêu tả được(luna : ồ......chị ấy từng là gian hồ sao?? )

Cô nhắm mắt dựa ở trên tường, dẫn toàn bộ hương vị nicotin chạy khắp khoang miệng, đợi hương vị tản đi một ít, mới khẽ mở đôi môi đỏ mọng, một ngụm phu ra sương mù

Ô Lãng từ trước đến này đói với những cô gái hút thuốc không có cảm tình gì, nhưng khi nhìn Tử Khinh hút thuốc lại dâng lên một cổ tâm tình không thể hiểu

Lúc Diêu Tử Khinh đắm chìm trong sương khói kia, nét mặt cô mang theo một vẻ ưu thương, quanh thân thể cô cũng toát ra một tầng tĩnh mịch, môi đỏ mọng, ngón tay nhỏ nhắn, có thể nói là quyến rũ

Hút một điếu thuốc, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, Ô Lãng cũng không có ngờ tới, trong khoảng thời gian này, hắn không làm gì ngoài nhìn cô hút xong điếu thuốc kia

Xem Diêu Tử Khinh diệt tàn thuốn lá, Hắn tự cười giễu : " Thuốc là này xứng với nhóc con, nát bét"

Ánh mắt Tử Khinh bắn về phía hắn : " Trong mắt Ô tiên sinh, người đẹp là cái dạng gì?'

"Anh thích bộ dáng"

Tử Khinh mỉm cười : " Vậy tôi có cảm giác như mình kém rất nhiều đối với người đẹp trong mắt của ngài" Vừa mới ánh mắt của hắn đối với Tử Khinh vô cùng hứng thú

"Cũng được, cũng tính là người đẹp" Ô Lãng nhó thật

"Như vậy về sau van ngài đừng gọi tôi là nhóc đầu đất"

Ô Lãng cười nhạo một tiếng, bước lại gần cô

Tử Khinh lại cảnh giác Nhìn Ô Lãng : " Ngài lại muốn làm gì?"

Ô Lãng ép được Tử Khinh dáng vào bức tường, mới xấu xa phu ra từ : " Suy nghĩ đi" Thừa dịp Tử khinh còn chưa phản ứng, hắn nhanh chóng ướp lấy đôi môi mọng đỏ của cô, tùy ý hôn lên......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.