Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 29



Người con gái chết tiệt!

Mặc dù ngâm mình ở trong nước, thân thể mơ hồ, chỉ là da thịt bóng loáng trắng noãn đập vào mắt làm cho anh hô hấp gấp rút, chiếc cổ mảnh khảnh, bả vai mượt mà, xương quai xanh xinh đẹp….. ánh mắt anh nóng bỏng, giống như ngọn lửa được dấy lên, một tấc một tấc nhìn lên, bắp thịt trên cánh tay cũng căng cứng, khăn tắm trong tay cũng vô ý mà siết chặt.

Tại sao thân thể của cô, lại có thể gợi lên kích thích mà trước nay anh chưa từng có. Chỉ cần một ánh mắt của cô, cũng có thể làm anh kích động đến không kiềm chế được, hận không thể ngay lập tức đè cô lên giường, hung hăng thương yêu cô ( vì anh quá sắc ạ >.

“ Tự tôi sẽ …” Sẽ không nói nên lời, anh ta đang dùng ánh mắt như muốn nuốt chửng cô, Dù đau chết đi được nhưng cô cũng tự mình đứng lên.

“ Chỗ nên nhìn, chỗ không nên nhìn anh cũng đã nhìn rồi, em nghĩ sao?” Mộ Dung Trần ngược lại không gấp, nghiêng người, bốn mắt chạm nhau, khí nóng cũng nhẹ phả lên mặt cô, tràn đầy hơi thở nam tính của anh.

“ Anh….”

“ Bác sĩ ở bên ngoài chờ chúng ta” Không cần đi ra ngoài nhìn. Ước chừng thời gian này, Âu Thánh Nguyên chắc cũng đến rồi. Đưa tay vén tóc dính vào bên má cô, khoảng cách của 2 người rất gần, gần đến mức Tình Tình cho là anh ta lại muốn hôn cô.

“ Anh đi ra ngoài đi” Tình Tình bị anh hù dọa không nhẹ, đưa tay muốn đoạt lấy khăn tắm trong tay anh.

“…..”

Lời nói của Mộ Dung Trần cũng làm cho toàn thân Tình Tình phát run, mặc dù 2 người chỉ ở chung giường 2 buổi tối mà thôi. Có một buổi trong đó ý thức của cô không được tỉnh táo. Nhưng cô biết, người đàn ông này căn bản không tiếp nhận kháng nghị của người khác.

Cô sai rồi, cô không nên đi khiêu khích người đàn ông này. Tại sao, vừa đụng đến anh ta, cô lại không kiểm soát được hoàn toàn lý trí của mình. Cô kéo kéo khăn tắm, nhưng anh ta lại nắm quá chặt, cô căn bản không kéo được.

Mộ Dung Trần áp gương mặt lại gần, tiếp đó, môi mỏng của anh ta rơi vào cổ của cô, lúc cô còn chưa kịp kêu lên thì đã hung hăng gặm mút lấy chỗ da thịt đó của cô.

Hơi thở của anh chuyển thành nặng nề, nóng bỏng phun trên da thị của cô, làm cho thân thể nhạy cảm của cô co rụt lại, lại càng kích thích hơn dục vọng của anh ta.

"Mộ Dung Trần, anh không nên như vậy…… Đau…..”

“Không nên như thế nào? Hả?” Anh tiếp tục làm loạn trên cổ của cô, hoàn toàn không để ý đến tay của cô ngăn ở trước ngực anh, đôi tay ướt đẫm làm ướt sơ mi của anh, anh cũng không quan tâm, mà chỉ đem môi di chuyển, từng chút từng chút hôn lấy.

Trong bụng thầm nghĩ không biết Âu Thánh Nguyên đã đứng chờ ở bên ngoài bao lâu rồi, Thôi kệ, cứ để cho hắn chờ, thỏa mãn anh trước đã rồi nói tiếp

“ Tôi, tôi, anh không nên như vậy…..” Người này bắt đầu giở trò xấu, căn bản cũng không nhìn địa điểm, thời gian, điều này cô biết rất rõ.

Mộ Dung Trần ôm cô từ dưới nước lên, đặt cô ngồi lên đùi mình, nhìn toàn thân cô đã phiếm hồng, phía dưới cổ họng chuyển động, khăn tắm đã sớm bị anh vứt vào bồn tắm, đôi tay ôm lấy Tình Tình không ngừng giãy giụa.

Nhưng dù cô giãy giụa như thế nào, cũng không thoát khỏi kiềm chế của người đàn ông này, bàn tay của anh ta vuốt ở trên eo của cô, cảm nhận đường cong mềm mại nơi đó, tiếp tục thăm dò xuống phía dưới, vuốt ve 2 chân thon dài của cô, sau đó một tay thăm dò ở trước ngựa cô:

“ Mộ Dung Trần….”

Tình Tình liều mạng giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng quay trái quay phải, làm gì, mặc kệ cô làm như thế nào anh cũng có thể hôn cô. Theo di chuyển đầu của cô, nụ hôn của anh vừa vội vừa nặng, lúc cô kêu lấy tên anh, anh nhân cơ hội trực tiếp đem đầu lưỡi thăm dò trong miệng cô, mặc dù lúc trước đầu lưỡi bị cô cắn bị thương, nhưng mà lúc này dục vọng đã xông lên đầu, anh chỉ muốn hôn cô cho đủ.

Nụ hôn này, có chút thô bạo, đầu lưỡi cậy mạnh ở trong miệng cô gây sóng gió, đòi hỏi ngọt ngào của cô, bàn tay kiên định không cho cô khép lại 2 chân của mình….. Cử chỉ của anh thô bạo cũng ép cô đau đến chảy nước mắt, tiếng nghẹn ngào mang theo sự không cam lòng, hơn nữa là uất ức nói không nên lời của cô.

Người đàn ông này, luôn thích khi dễ cô như vậy.

"Thiên Lôi địa hỏa nha!"

Một giọng nói mang theo tiếng cười nhàn nhạt truyền từ phòng bên ngoài vào

Bởi vì tiếng nói này, người phụ nữ ở trong ngực người đàn ông muốn tránh cũng không được, còn một người lại hôn mãi, hôn mãi vẫn không đủ đồng thời dừng động tác lại, sau đó giây tiếp theo, Tiết Tình Tình còn chưa kịp hét chói tai, thì Mộ Dung Trần đã nhỏ giọng mắng, sau đó cởi áo sơ mi của mình ra, bao chặt lấy cô ở trong ngực, đầu cũng không để lộ ra ngoài:

“Âu Thánh Nguyên, cái tên chết tiệt này, vì sao cậu đến cũng không gõ cửa” Mộ Dung Trần ánh mắt như lửa bắn về phía bên này, quay đầu rống to với bạn tốt.

Âu Thánh Nguyên hừ lạnh một tiếng, đồng thời cũng dội cho bạn tốt một gáo nước lạnh: “Mới vừa rồi tình huống ác chiến như vậy, tôi có gõ cửa, tại cậu không nghe thấy thôi”

Hai người kia ở trong phòng tắm chiến đấu như vậy, anh có gõ cửa lớn hơn nữa chẳng phải vô ích sao?

Anh vốn cho là, trong phòng của Mộ Dung Trần, chỉ có anh mới có thể vào, nhưng đến đây mới phát hiện thì ra mình đã sai lầm rồi, không nghĩ đến trong phòng của hắn còn có một người phụ nữ mặc dù không nhìn thấy rõ được mặt của cô ấy, nhưng trong tình huống này cũng có thể tưởng tượng ra là dạng gì, đặc biệt là cặp đùi thon dài trắng mịn mà Mộ Dung Trần nghĩ muốn che giấu nhưng không cách làm được kia, anh cũng không nhịn được nhìn ngắm vài lần.

“ Cậu cút ra ngoài cho tôi” Ý thức được người trong ngực đã khẩn trương đến phát run, Mộ Dung Trần lửa giận càng tăng thêm mấy phần:

“ Còn nữa, nhớ khóa cửa lại”

Cho đến khi tiếng khóa cửa nhẹ nhàng truyền vào tai, Mộ Dung Trần mới quay đầu lại, nhìn người con gái đang vùi trong ngực mình cả cử động cũng không dám: “Anh ôm em ra ngoài, em lạnh cả rồi”

Giọng của anh khàn khàn! Thật tốt, nếu như không phải sợ cô ở trong nước đã lâu sẽ cảm lạnh, anh sẽ không buông cô ra nhanh như vậy. Thân thể mềm mại lần đầu tiên chủ động chui vào trong lòng anh, loại cảm giác này khiến anh như thế nào cũng không muốn buông cô ra.

Tình Tình chưa từng nghĩ phòng của anh sẽ có người đàn ông khác xông vào, hơn nữa lại bị bắt gặp trong tình huống nhếch nhác như vậy, cô đã bị sợ đến choáng váng. Ngay cả khi Mộ Dung Trần cầm khăn tắm, bao bọc lấy cô, ôm cô trở lại giường cô cũng mặc cho anh ta bận rộn.

Đồ lót nữ, được anh mặc lên trên người cô, sau đó đến chiếc váy mềm mại. Người luôn luôn chỉ biết cởi đồ của phụ nữ, giờ phút này lại tình nguyện mặc từng cái một, rốt cuộc cô có thể kích thích anh làm những chuyện gì mà anh chưa bao giờ làm như thế này?

Chỉ biết rằng, anh cam tâm tình nguyện, đặc biệt trong tình huống cô ngoan ngoãn như bây giờ. Mặc dù quá trình này sẽ làm cho dục vọng của anh bộc phát.

Sau khi mặc xong quần áo, anh cầm máy sấy tóc sấy khô tóc mềm cho cô, sau đó thuận tay cầm lấy cây lược mộc tỉ mỉ chải tóc lại cho cô.

Nhìn chiếc váy đã che kín lại đường cong quyến rũ của cô, bởi vì hơi ngắn mà lộ ra chiếc đùi thon dài làm người ta chỉ muốn hung hăng cắn một cái, lần nữa cắn chặt răng. Hôm nay thật tiện nghi cho Âu Thánh Nguyên rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.