Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 30-2



Editor: Cú

Beta-er: ✰๖ۣۜTωĭηƙℓε✰

***

"Tân Di, cô đến rồi à? Giới thiệu cho cô một chút, vị này là người đầu tư chủ yếu cho bộ phim này của chúng ta, Dịch tiên sinh."

Hứa Tân Di trên mặt mang một nụ cười lạnh nhạt "Tôi và anh ta hoàn toàn không quen biết nhau", kiệt lực phủi sạch quan hệ với Dịch Dương, "Chào anh Dịch tiên sinh."

Dịch Dương nhìn Hứa Tân Di trong bộ dạng cổ trang.

Tóc dài buông xõa ra phía sau đầu, trên núi tóc cài trâm ngọc, trang phục cổ trang đầy hoa lệ, chất vải rất tốt, phác họa ra eo thon một tay có thể ôm hết, phía trên ôm sát người, phía dưới là làn váy mỏng nhiều tầng, vừa di chuyển, làn váy tản ra nhẹ nhàng vô cùng thục nữ, như gió thổi qua cành liễu, thướt tha yêu kiều.

―― "Cái cẩu nam nhân này nhìn mình mê mẩn như vậy, khẳng định là đã bị sắc đẹp của mình hấp dẫn rồi!"

Dịch Dương hoàn hồn, "Chào cô."

"Dịch tiên sinh ngồi một lúc đi, tôi còn phải chỉ cho Tân Di và Hàn Kiêu diễn cảnh kế tiếp."

Nhắc tới cũng thật khéo, cảnh quay hôm nay của Hứa Tân Di và Hàn Kiêu, còn rất mập mờ, chính là cảnh sau khi nhân vật của Hàn Kiêu được Hứa Tân Di cứu về, Hứa Tân Di tận tình chăm sóc hắn không kể ngày đêm.

Mà cảnh cuối cùng, còn là một cái hôn động tình.

Đương nhiên, không phải là hôn thật, trước đó cũng đã nói rồi, tất cả cảnh hôn đều sẽ tá vị.

Nhân viên dựng hiện trường đã sẵn sàng, Tôn tổng và Dịch Dương ngồi trước màn hình theo dõi nhìn Hứa Tân Di và Hàn Kiêu bên trong hiện trường quay phim.

Hứa Tân Di bưng một chén thuốc từ bên ngoài đi vào, ngồi ở bên giường Hàn Kiêu. Cô thử nhiệt độ bên trong chén thuốc một chút, muốn gọi Hàn Kiêu tỉnh dậy để uống, nhưng Hàn Kiêu đang hôn mê bất tỉnh, thuốc cho uống cũng không đi vào.

Nghiêm túc suy nghĩ một chút, Hứa Tân Di tức giận ngậm một ngụm chén thuốc, nắm cằm của Hàn Kiêu, cúi người, muốn đem thuốc trong miệng đút cho Hàn Kiêu.

Phía sau màn hình giám sát Dịch Dương mi tâm nhíu chặt, sắc mặt che lấp, giật giật cà vạt, trên mặt mũi tràn đầy hai chữ không vui.

Trợ lý Triệu Bân đứng phía sau nhìn sắc mặt ông chủ nhà mình, trong lòng hiểu rõ chắc chắn có chỗ nào đó chọc hắn không vui.

Ánh mắt Triệu Bân đặt ở trên màn hình, đột nhiên nhớ tới trước đó có tin đồn Hứa Tân Di được kim chủ nào đó bao nuôi, tâm giật mình, giống như trong lòng đã chứng thực được chuyện gì đó, cúi đầu.

Ở hiện trường đóng phim, môi Hứa Tân Di và Hàn Kiều chỉ kém một khoảng cách nhỏ, chỉ cần nhìn xuống là thấy môi đối phương. Vào thời khắc mấu chốt, Hàn Kiêu ung dung tỉnh lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, thời gian ngưng đọng lại.

Hứa Tân Di phảng phất giống như ý thức được cái gì đó, đột hiên đứng dậy, thấy vậy Hàn Kiêu liền liều mạng nắm chặt lấy cổ tay Hứa Tân Di, đụng đổ chén thuốc trên tay cô.

"Đừng đi!" Giọng nói Hàn Kiều yếu ớt, cực kì khô khàn, "Tại sao ngươi cứu ta?"

Bàn tay Hàn Kiêu bỗng nhiên dùng sức nắm chặt hơn, Hứa Tân Di bất ngờ không kịp đề phòng ngã xuống giường, ngã vào trong ngực Hàn Kiều.

Hàn Kiêu có một cỗ xúc động muốn đẩy Hứa Tân Di ra, dưới đáy lòng như mặt nước có gợn sóng khuếch tán.

Nhưng ở dưới ánh mắt kinh hoảng kia của Hứa Tân Di, hắn lại nhịn xuống được phần sợ hãi này.

Tình cảm hai người dần dần tăng lên.

Hàn Kiều bỗng nhiên ném Hứa Tân Di lên giường. Khi cảm nhận được trời đất quay cuồng, Hứa Tân Di lại hoảng sợ nâng ánh mắt mong đợi lên nhìn Hàn Kiều.

Dịch Dương nắm chặt ống kính trong tay.

"Không được! Ngươi đừng..." Câu nói chưa kịp hoàn thiện thì đã im bặt.

Ống kính được kéo ra xa, ở bên trong khung cảnh rất mờ hồ, giống như hai người vẫn còn đang động tình hôn nhau, bị nửa chặn nửa che.

"Cắt" Từ đạo diễn cười nói: "Rất tốt, qua!"

Hứa Tân Di lập tức ngồi dậy, chỉ sợ vừa rồi tiếp xúc quá thân mật sẽ làm Hàn Kiều không vui, "Thầy Hàn, thật xin lỗi, vừa rồi đã mạo phạm anh rồi, anh không sao chứ?"

Hàn Kiều vẫy tay, "Không sao đâu."

Đáy mắt Dịch Dương u ám càng sâu.

Từ đạo diễn nhìn về phía hai nhà đầu tư ba ba, "Dịch tổng, Tôn tổng, thấy thế nào?"

Tôn tổng xem xét tình thế, trong lúc nhất thời không nói chuyện, mà là nhìn về hướng sắc mặt của Dịch Dương, có ý tứ thăm dò hắn.

"Dịch tổng cảm thấy thế nào?"

Dịch Dương hạ lông mày nhìn Hứa Tân Di, không nói gì.

Sắc mặt hắn rất khó coi, vốn hắn đã không cười không nói đã lạnh bây giờ lại lạnh thêm, bộ dạng không giống như là hài lòng đối với cảnh diễn này.

Tôn tổng lập tức hiểu ra.

"Tôi cảm thấy không được tốt lắm," Hắn gật gù đắc ý đâm chọt, "Trước khi đến đã nghe nói tiểu thư Hứa Tân Di trên mạng có nhiều lời đồn không hay, nhưng diễn xuất rất tốt nên mới đến xem xét thử, ai ngờ cô diễn không có gì đặc sắc, quá bình thường, đúng thật lời đồn không thể tin."

Từ đạo diễn thật sự không thể tin được Tôn tổng lại nói như vậy, không dám tức giận, chỉ đành nhẫn nại hỏi: "Không biết là Tôn tổng không hài lòng chỗ nào?"

Tôn tổng giả vờ giả vịt lắc đầu thở dài, "Tôi là người ngoài nghề, không hiểu được những thứ này, nhưng thật lòng cảm thấy không tốt. Tôi nói Từ đạo diễn nghe, Hứa tiểu thư diễn như thế này mà một lần đã qua, vậy tại sao Hàn Tinh của chúng ta lại bị NG nhiều đến như vậy? Từ đạo diễn không phải là cố ý khi dễn Hàn Tinh nhà chúng tôi đấy chứ?"

Từ đạo diễn sắc mặt không được tốt lắm, cúng rắn trả lời: "Sao lại thế được."

Tôn tổng tỏ vẻ hiểu biết nói; "Có hay không thì trong lòng ngài tự biết rõ, bất quá tôi chính là đã nhìn ra, chỉ sợ một ngàn vạn tôi bỏ ra đổ hết xuống sông xuống biển rồi, diễn xuất của Hứa tiểu thư thật khiến cho tôi không yên tâm."

Hàn Kiêu là người đứng giới giải trí rất lâu, đã đánh giá qua rất nhiều nhà đầu tư, nghe Tôn tổng nói vậy, lập tức không khách khí đáp trả "Nếu như ngay cả diễn xuất của Hứa Tân Di cũng làm cho Tôn tổng không yên tâm, tôi nghĩ ở trong giới giải trí này cũng không thể tìm được một nữ diễn viên nào làm ngài yên tâm đâu."

Bị người trước mặt khuyên nhủ, Tôn tổng cũng không dừng lại, nhưng ông ta biết Hàn Kiều này nổi tiếng như thế nào, không dám ở trước mặt mắng chửi hắn, chỉ đành tiếp tục trút giận lên Hứa Tân Di.

"Nếu như Hàn tiên sinh đã tán thành Hứa Tân Di diễn tốt, như vậy đi, Hứa tiểu thư có thể một mình diễn lại cảnh đó cho chúng tôi xem được không, để chúng tôi xem thực lực của cô tốt như thế nào, tôi nghĩ Hứa tiểu thư đây nhất định cũng không để ý đúng không?"

Lý Hàn Tinh ở một bên hiểu chuyện cố tình thêm mắm thêm muối, "Chị Tân Di, Tôn tổng nhanh mồm nhanh miệng nhưng thực chất không có ác ý gì đâu, dù sao anh ấy đã đầu tư một vạn vào bộ phim này, đó cũng không phải là số tiền nhỏ, mong chị thông cảm cho. Anh ấy mặc dù không phải là người trong nghề, nhưng được cũng như là người xem, phim truyền hình của chúng ta không phải cho người ta xem sao? Người xem đã nói không tốt, vậy khẳng định là không tốt, không bằng chị diễn lại mấy lần cho Tôn tổng nhìn xem đi?"

Từ đạo diễn miệng cười nhưng lòng không cười, "Trang điểm rất tốn thời gian, chỉ sợ sẽ làm chậm trễ thời gian của Tôn tổng."

"Vậy cứ để bộ dạng như thế này đi, Hứa tiểu thư không cần phải trang điểm, cứ để như vậy đã rất xinh đẹp rồi. Tôi đã xem qua không ít phim cổ trang, những nữ nhân ở trong thanh lâu chính là bộ dạng như vậy, hay là Hứa tiểu thư ngẫu hứng nhảy một bản cho mọi người cùng thưởng thức đi?"

Dịch Dương nghe vậy, ngẩng đầu lặng lẽ nhìn Tôn tổng một chút, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, ngũ quan như là đội lên một lớp băng sương, khiến cho người ta không thể nào không cảm thấy lạnh đến đến đóng băng.

Bầu không khí hạ xuống đến âm độ, không có một người nào nói chuyện

___ "Ông ta khẳng định là đã biến chính mình trở thành người để xả giận rồi, cẩu nam nhân này lại thờ ơ ở một bên nhìn mình bị người ta khi dễ, đây không được tính là đàn ông! Cả thái giám cũng không bằng!"

___ "Đã sớm biết cẩu nam nhân này không đáng tin cậy, quả nhiên vẫn là phải tự mình ra tay."

Hứa Tân Di bình thản như không có chuyện gì xảy ra ngồi xuống bên cạnh, nói chuyện không chút khách khí, "Thật sự thì ngài nói chuyện với tôi rất khó nghe, Tôn tổng không ở trong ngành chúng tôi, cũng không nên nghe theo lời người ta nói bậy bạ, vừa rồi Từ đạo diễn rất hài lòng, tôi cũng rất hài lòng, ngài lại nói tôi diễn không tốt... Tôn Tổng, ánh mắt ngài nếu nhìn không tốt thì đi ra đường cũng phải đeo kính, không hiểu thì cũng đừng phê bình, nói mò sẽ làm người khác chê cười."

"Huống chi, ngài nói ngài chính là nhà đầu tư của bộ phim này, coi như là ngài đầu tư một ngàn vạn đi, chỉ bỏ ra từng đấy mà còn muốn tôi nhảy một bản, vậy thứ lỗi cho tôi hỏi thẳng, ngài xứng sao? Chỉ là một ngàn vạn mà thôi, cũng không cảm thấy ngại mà dám ở trước mặt tôi nói năng bừa bãi, đúng không nhà đầu tư? Đầu tư một ngàn vạn cũng đừng làm trò mất mặt xấu hổ trước mặt tôi, cái này cũng chỉ bằng tiền tiêu vặt của tôi mà thôi, loại người như ngài tôi cũng gặp nhiều rồi, ở trước mặt tôi chỉ chỉ trỏ trỏ như thế thì được tính là loại người gì đây?"

Dịch Dương đang chuẩn bị nói chuyện: "..."

Từ đạo diễn đang định thay mặt Hứa Tân Di từ chối: "..."

Hàn Kiêu muốn nói lại thôi: "..."

Tại thời điểm này, các diễn viên khác và nhân viên kinh ngạc đến mức miệng cũng không khép lại được, những ngày này mặc dù chứng kiến được cái miệng của Hứa Tấn Di tác oai tác quái, nhưng lại không thể tin được, cái miệng này dám ở trước mặt nhà đầu tư lại không kiềm chế như vậy.

Từ đạo diễn cũng không nghĩ tới có nhiều người ở đây mà Hứa Tân Di dám nói chuyện như thế với Tôn tổng, Từ đạo diễn tức giận đến mức phát run, thái độ thay đổi, "Hứa Tân Di, cô có biết cô đang nói cái gì không?"

"Từ đạo diễn, đây chính là diễn viên đoàn làm phim của ngài?" Tôn Tổng chỉ vào mặt Hứa Tân Di nghiêm nghị chất vấn Từ đạo diễn: "Từ đạo diễn, tôi chính vì tín nhiệm ngài nên mới đầu tư một ngàn vạn cho bộ phim này, nhưng ngài xem, ngài tìm đâu ra cái người đàn bà này đóng vai nữ chính vậy, diễn thì diễn chẳng ra sao, công phu miệng cũng không tệ chút nào."

"Ngài có biết hay không, các tin dồn trên mạng vẫn còn chưa được hạ xuống cũng chính là vì Hứa Tân Di chống lại bộ phim này, Hứa Tân Di nên xem xét nên bồi thường bao nhiêu đi, loại minh tinh như thế này có diễn mãi cũng không nổi được, cũng chỉ có mình ngài kiên trì dùng cô ta! Sau khi tôi trở về sẽ nói rõ chuyện này với Tiếu tổng, nếu như ngài không thể xử lý tốt việc này, vậy chúng tôi sẽ cân nhắc rút tiền vốn đầu tư!"

"Nữ minh tinh như tôi? Tôi là loại nào? Tôn tổng tự thấy, Lý Hàn Tinh có thân thích với ngài, càng thích hợp với nhân vật nữ chính hơn tôi sao?" Hứa Tân Di nói xong, giống như hiểu ra được việc gì, "Tôi ngược lại đã quên rằng, trước đó tôi vẫn ở Trời Ngu, công ty bắt tôi đưa vai nữ chính của bộ phim này tặng cho Lý Hàn Tinh, việc này chắc hẳn là ý của Tôn tổng rồi."

___ "Cho nên mới nói, gả cho cẩu nam nhân này cũng không có tác dụng gì hết, sẽ không yêu mình càng sẽ không không giúp mình, ở thời khắc quan trọng cũng sẽ không ra mặt giúp mình, haizzz, bởi vậy mới nói, Hứa Tân Di ơi là Hứa Tân Di, mày dựa vào trời còn không bằng tự dựa vào chính mình."

Hiện trường đóng phim không một ai nói chuyện, trở nên yên ắng lạ thường, gần như tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Bị Hứa Tân Di nhục nhã trước mặt mọi người, Lý hàn Tinh tức giận mặt nhăn nhó, hai mắt đẫm lệ nhìn Tôn tổng.

Tôn tổng chỗ nào chịu được.

"Từ đạo diễn, đây chính là nữ chính mà ông tuyển đấy! Hôm nay, nếu ngài không đổi nữ chính, tôi lập tức liền rút vốn!" Nói xong, hắn quay sang nói với Dịch Dương: "Dịch tổng, ngài cũng thấy, đây chính là thái độ của Hứa Tân Di đối với chúng ta!"

"Đổi nhân vật nữ chính?" Ánh mắt lạnh của Dịch Dương liếc nhìn Tôn tổng "Theo ông, nếu đổi nữ chính thì ai phù hợp hơn?"

Nghe Dịch Dương nói vậy, Tôn tổng liền cho rằng Dịch Dương cũng giống như mình, thấy Hứa Tân Di có chỗ không ưng ý, liền kéo tay Lý Hàn Tinh qua, "Tôi rất tin tưởng đối với khả năng diễn xuất của Lý Hàn Tinh."

Lý Hàn Tinh không kịp phản ứng thì đã nghe được tiếng Dịch Dương trào phúng.

"Thì ra Tôn tổng cứ luôn miệng nói diễn tốt, lại chính là Lý tiểu thư diễn xuất bị NG 30 lần mà ngay cả lời thoại cũng không nhớ rõ, tôi biết Tôn tổng có thích phong cách riêng, nhưng thật sự không nghĩ tới đến mức khiến ngài phải khích lệ vài câu như vậy." Hứa Tân Di nhìn trên nhìn dưới đánh giá Lý Hàn Tinh một chút, vô cùng khinh bỉ bắt bẻ nói: "Người ngoài nhìn bộ dạng của Lý tiểu thư không biết sẽ nghĩ cô ta tới đoàn phim để diễn thời trang, mọi người trong đoàn phim chúng ta ai không mang đồ cổ trang chờ diễn? Giữa ban ngày cô ta mặc cái sườn xám cho ai nhìn?"

"Tôn tổng nếu như muốn rút vốn, không có vấn đề, Từ đạo diễn, Tôn tổng muốn rút bao nhiêu tôi lại bỏ vào bấy nhiêu, ngài yên tâm, tôi vẫn còn tiền tiêu vặt, mà tôi lại rất có lòng tin với diễn xuất của mình."

Dịch Dương cảm thấy mình không cần thiết phải xuất hiện ở đây, Hứa Tân Di cũng không cần mình cũng có thể tự giải quyết được mọi việc.

"NG ba mươi lần?" Dịch Dương nhẹ nhàng châm biếm, đánh giá Lý Hàn Tinh một chút, rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình, "Gu của Tôn tổng cũng thật mặn. Hai ngày trước tôi còn nói chuyện với Tiếu tổng về việc hợp tác với ông, Tiếu tổng từng đề xuất sản phẩm của công ty Tôn tổng với tôi, hiện tại xem ra, việc hợp tác vẫn còn phải xem xét lại thật kĩ."

"Cái này..." Tôn tổng trong lúc này cũng không nghĩ tới Dịch Dương lại đem việc này ra để nói, có thể có được những mối quan hệ hợp tác như vậy, hắn cũng tốn không ít tâm tư mới có được, nhất thời gấp gáp, "Dịch Tổng, đây là hai chuyện khác nhau, nếu như ngài không tin được, có thể để Hàn Tinh diễn cho ngài xem một vở kịch xem sao, NG hai ba mươi lần, có thể chỉ là nói mò mà thôi."

"Từ đạo diễn, là nói mò sao?"

Từ đạo diễn cười nói: "Thật sự nếu nói là NG 30 lần cũng thật khoa trương, cùng lắm chỉ là mười mấy hai mươi lần thôi, Hàn Tinh diễn thì nhìn vẫn được, chỉ là còn cần phải học tập nhiều."

Hứa Tân Di không chút nào che dấu một tiếng cười nhạo.

Dịch Dương nói với Từ đạo diễn: "Từ đạo diễn, Tôn tổng nói như vậy cũng quả thật không sai, việc tuyển chọn diễn viên quả thực có vấn đề, ngài vẫn nên tự xem xét lại đi."

Tôn tổng trên mặt xuất hiện ý cười.

Dịch Dương nói tiếp: "Diễn viên giống Lý Hàn Tinh bị NG mười mấy hai mươi lần, ở đoàn phim này chỉ làm mọi người tốn thời gian thôi."

Sắc mặt Tôn tổng xanh trắng.

"Tôn tổng, ngành nghề nào cũng phải để cho người trong nghề nhận xét, tôi không phải người trong nghề, sẽ không dễ dàng xem ai diễn tốt hay tệ. Bất quá Từ đạo diễn ở trong nghề nhiều năm như vậy, tôi tin tưởng ánh mắt của ông ấy rất chuyên nghiệp. Mà tôi lại rất có lòng tin đối với khả năng diễn xuất của Hứa tiểu thư, vừa rồi nếu không phải là đứng đằng sau máy quay thì tôi thiếu chút nữa đã tưởng Hứa tiểu thư thật tâm thật lòng với Hàn tiên sinh rồi." Hắn nhìn về phía Hứa Tân Di, đáy mắt không rõ ý vị.

Hứa Tân Di chột dạ di chuyển ánh mắt.

Nghe Dịch Dương nói như vậy, Tôn tổng liền biết mình phán đoán sai lầm.

Rõ ràng trước đó nhìn sắc mặt kia của Dịch Dương, khẳng định có phần bất mãn đối với diễn xuất của Hứa Tân Di, nhưng mà bây giờ tại sao lại nói tốt cho Hứa tiểu thư kia?

Nhưng mặc kệ dù như thế nào, hôm nay hắn cũng không thể ở đây đắc tội Dịch Dương được.

Sự việc này xem ra phải bỏ xe giữ tướng rồi.

Hắn cười nói: "Dịch Tổng nói đúng, mỗi ngành nghề đều có người nhận xét, vẫn là Dịch tổng tài giỏi, không giống tôi, gần đây xem TV quá ít, là tôi lỡ lời."

Hứa Tân Di cố ý hỏi tới đầu đuôi sự việc, "Ồ? Tôn tổng thật sự cảm thấy tôi diễn tốt, Lý Hàn Tinh diễn kém thật sao?"

Lý Hàn Tinh lặng lẽ giật giật ống tay áo Tôn tổng, lại bị Tôn tổng một đường hất ra, "Đương nhiên, diễn xuất của Hàn Tinh vẫn còn phải luyện nhiều một chút, bị NG nhiều như thế quả thực đã làm chậm tiến độ của đoàn phim rồi."

"Cũng không phải học một ngày liền biết, nếu cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ làm chậm trễ tiến độ của đoàn làm phim, Tôn tổng, Hàn Tinh cũng là cháu gái của ngài, không bằng ngài ở nhà cho mời lão sư đến dạy cho Hàn Tinh mấy kĩ năng diễn xuất đi. Chờ khi nào kĩ năng tiến bộ lại sắp xếp cho Hàn Tinh mấy bộ phim, ngài thấy thế nào?"

Sắc mặt của Tôn tổng thật sự không thể nào dùng hai từ "khó coi" để hình dung.

Lý Hàn Tinh giận quá mất khôn nói: "Hứa Tân Di, cô có ý gì? Cô muốn đuổi tôi đi thật sao? Tôi nói cho cô biết, tôi đã ký hợp đồng cùng đoàn làm phim rồi! Cô cho rằng cô là ai? Cô muốn làm gì cũng được sao?"

Dịch Dương một bộ dạng lạnh lùng nhìn Tôn tổng.

Tôn tổng vội vàng cười nói: "Việc đó là đương nhiên, khẳng định không thể chậm trễ tiến độ của mọi người được."

Lý Hàn Tinh không thể tin được, "Tôn tổng!"

"Đi!" Tôn tổng thấp giọng trách mắng: "Đừng nói chuyện!"

"Lý tiểu thư ở đoàn phim chúng ta diễn rất lâu, kĩ năng diễn xuất rất chênh lệch, đến mức tổng số lần bị NG còn nhiều hơn cả số lần diễn tốt, chỉ cần là người mới tới hai ngày cũng có thể hoàn thành những cảnh quay trước đó rồi," Hứa Tân Di mỉm cười, đứng dậy, "Chút nữa còn có cảnh quay của tôi, không thể nói chuyện cùng các vị được, thất lễ rồi."

Tôn tổng lại tức đến sôi ruột, cũng không muốn ở lại đây, "Dịch Tổng, hôm nay tôi còn có việc, bây giờ cũng không còn sớm, tôi đi trước, lúc nào ngài có thời gian có thể bàn bạc về chuyện làm ăn cùng tôi không?"

Dịch Dương lời ít mà ý nhiều, tuyệt đối không nói ra thời gian cụ thể chỉ nói đáp án, "Được."

Tôn tổng thầm mắng mình vì để giúp nữ nhân này mà mất đi đại sự, việc hợp tác này xem ra còn phải tốn thêm thời gian, bây giờ hắn nhìn Lý Hàn Tinh cũng thêm mấy phần buồn chán.

"Vậy tôi liền đi trước." Nói xong vứt Lý Hàn Tinh ra, vội vàng rời đi.

Lý Hàn Tinh thấy chỗ dựa của mình bỏ đi, ở đây toàn là những lời chế giễu cùng ánh mắt khinh bỉ, lúc này mới giậm chân một cái, khóc đuổi theo.

Thấy người đi, Dịch Dương vô ý thức vuốt ve nhẫn cưới trên ngón tay.

Nhân viên bên ngoài vụng trộm đứng quan sát cũng nhao nhao tản ra.

Hứa Tân Di lắc lắc bờ eo thon đi tới, "Dịch Tổng, hôm nay thật sự cảm ơn ngài, nếu như không phải nhờ ngài, tôi cũng không biết phải làm như thế nào để kết thúc sự việc này."

Dịch Dương nhíu mày, giả vờ giả vịt cùng cô, "Hứa tiểu thư không cần phải khách khí, nếu quả thật cô cảm kích tôi..." Hắn lấy một tấm thẻ phòng từ tay trợ lý Triệu Bân ra, đưa cho Hứa Tân Di.

"Tôi cảm thấy rất hứng thú đối với Hứa tiểu thư, đêm nay dự định ở lại đây một đêm, cho nên, không biết tôi có cái vinh hạnh này hay không, có thể mời Hứa tiểu thư đến phòng tôi trò chuyện đếm khuya một chút?" Ngữ khí cùng lời nói đều mập mờ.

Chỉ là một tấm thẻ phòng, lại có rất nhiều ý nghĩa.

―― "Mình biết rắp tâm hắn không tốt muốn hại mình mà!"

―― "Cẩu nam nhân, đêm nay anh chắc chắn phải chết!"

Hứa Tân Di uyển chuyển cự tuyệt, "Tôi nghe nói Dịch tiên sinh đã kết hôn rồi, cô nam quả nữ chung sống một phòng, nếu như vợ ngài biết, sợ rằng sẽ hiểu lầm."

Khóe miệng Dịch Dương cười mỉm, "Hứa tiểu thư hiểu lầm rồi, đêm nay tôi còn hẹn với Từ đạo diễn nữa."

"..."

Hứa Tân Di gượng cười hai tiếng, "Thì ra là vậy."

Dịch Dương bỗng nhiên đứng dậy, ở trên cao nhìn xuống cô, "Ba ba đi đây."

Hứa Tân Di trên mặt mang ý cười.

―― "Cẩu nam nhân, đêm nay nếu anh không chết thì chính là tôi chết!"

―― "Anh chờ đó cho tôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.