Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 260: Bản lĩnh thu mua, tôi muốn scandal biến mất hoàn toàn!



Sắc mặt Giản Mạt lập tức trắng bệch, thậm chí, cánh tay đang cầm báo cũng hơi run rẩy...

Hô hấp bắt đầu trở nên gấp gáp, Giản Mạt nỗ lực khống chế tâm tình của mình, không để ác mộng của buổi đêm sáu năm trước vang vọng ở trong đầu... Thế nhưng, cô làm không được.

Khi thấy báo cáo phỏng đoán của cánh nhà báo cùng những bằng chứng lập luận rõ ràng, thân thể Giản Mạt bắt đầu cứng ngắc.

Cho rằng tất cả mọi chuyện đều đã qua, cô ở nước ngoài hơn bốn năm, cô cho rằng tất cả đều đã qua... Thế nhưng, không phải!

Âm thầm, gian nan nuốt nước bọt xuống, Giản Mạt trừng mắt nhìn tờ báo giống như muốn đem một mồi lửa đốt sạch nó đi.

Báo viết như vậy, đem tất cả sự vui mừng của Giản Mạt hoàn toàn đóng băng...

Tôn Kha nhìn Giản Mạt, cho rằng bài báo này khiến cho cô ấy tức giận, cũng không khỏi tức giận nói: "Không biết là ai lại bỉ ổi như thế?" Cô hừ lạnh một tiếng, "Tôi thấy, nhất định là đối thủ cùng tham gia cạnh tranh giành hợp đồng của Đế Hoàng với chúng ta..."

"Đúng vậy!" Đinh Đương cũng từ khu làm việc đi tới, "Đây chính là đang cố tình phỉ báng người khác!"

"Chị Mạt, chúng ta phải tố cáo toà soạn này..." Hướng Vãn thở gấp nói, "Là toà soạn mới mở, chắc chắn muốn tạo tin đồn nhảm để được người ta biết đến!"

Mục Hiểu Nhiễm nhìn Giản Mạt, "Chị Mạt, những người này cũng thật quá đáng..."

Mọi người ở đây cứ ngươi một lời ta một lời, lục tục cũng có người tới, là đồng nghiệp cũ của Giản Mạt, tự nhiên căm giận bất bình. Mà mọi chuyện sau đó, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, chung quy người trong cuộc cũng phải lên tiếng.

Giản Mạt đóng hạ mắt, âm thầm hít thở sâu một hơi, sau đó ngước mắt lên, bình tĩnh nói: "Chuyện này tôi sẽ điều tra..." Cô cắn chặt răng, "Cảm ơn mọi người đã quan tâm." Dứt lời, cô đã xoay người đẩy cửa kính phòng làm việc ra, đi vào.

Vẻ mặt Hướng Vãn lo lắng nhìn Giản Mạt, cô thực sự không hiểu, vì sao một nhà thiết kế nỗ lực như thế, cứ luôn gặp phải hạng người tiểu nhân như vậy?

Bốn năm trước một lần, bốn năm sau vẫn như thế...

"Tiện nhân này!" Hướng Vãn thở phì phì mắng, "Có bản lĩnh thì dùng năng lực mà quyết đấu... đúng là hạng người đê tiện chỉ biến cắn sau lưng người khác!"

Mạc Tiểu Nhã vừa đến, bởi vì không xem báo, còn có chút mờ mịt...

Đại Hùng đem sự tình nhỏ giọng nói, lập tức Mạc Tiểu Nhã trừng mắt, "Toà soạn này tại sao lại quá đáng vậy chứ... dám đem danh dự của một người phụ nữ ra chửi bới?"

Người ở phía ngoài căm giận bất bình, không lâu sau, Giản Mạt liền nhận được điện thoại của Đường Hạo Dương, khiến cô phải đi một chuyến.

Giản Mạt nhìn tờ báo, tay nắm chặt thành đấm, đè sự hoảng loạn trong lòng xuống, đi tìm Đường Hạo Dương.

"Chuyện này có cần công ty ra mặt hay không?" Đường Hạo Dương hỏi, "Chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến cô..." Hắn nặng nề thở dài một tiếng, nói.

Mặc kệ cô không làm chuyện đó, nhưng chỉ cần dính phải một scandal như vậy, một truyền mười, mười sẽ truyền một trăm, chuyện giả cũng sẽ biến thành thật.

Như vậy, tất cả nỗ lực của Giản Mạt cũng sẽ uổng phí... Sau này cho dù có dựa vào bản lĩnh, nhưng người khác nhìn cô cũng sẽ nhắc đến chuyện ngày hôm nay.

Giản Mạt lúc này trong lòng đang rất lộn xộn, mặc dù nhìn ra được... Báo cáo là có chút đối lập, thế nhưng, không khó nhìn ra, đối phương còn là biết một sự tình.

Giản Mạt nói không sợ hãi là giả, nếu như đối đầu với toà soạn này, có phải đối phương sẽ đem hết mọi chuyện nói ra ngoài?

Đường Hạo Dương nhìn ra Giản Mạt đang khó xử, chuyện như vậy nếu xác thực xử lý không tốt... Mặc kệ cô ấy không quan tâm hay làm cho ra lẽ, cũng sẽ có người nói xấu.

Không nói thì chính là ngầm thừa nhận.

Đối mặt, cô sợ mọi chân tướng sẽ bị khui ra...

"Cô về suy nghĩ cho thật kỹ đi, bây giờ tôi cùng Du tổng thương lượng một chút." Đường Hạo Dương nặng nề thở dài một tiếng rồi nói, cũng không rõ, Giản Mạt giải quyết scandal này như thế nào.

Giản Mạt rời khỏi phòng làm việc của Đường Hạo Dương, sau khi trở về phòng làm việc của mình, tâm tư căn bản không thể đặt ở trên bản thiết kế.

Cô nhìn tờ báo, bàn tay siết chặt di động... Không biết vì sao, giờ khắc này, lại nghĩ đến việc sẽ gọi điện thoại cho Cố Bắc Thần... Nghe tiếng hắn một lúc cũng tốt!

Tất cả sự kiên cường của Giản Mạt liền sụp đổ trong nháy mắt, cô trùng vai, trán áp ở trên bàn làm việc, trong mắt có sự do dự và sợ hãi.

Quá khứ lâu như vậy... Vì sao, bây giờ vẫn còn chưa chấm dứt?

...

Cố Bắc Thần nhìn tờ báo mà Tô San đem đến cho hắn, ánh mắt tối sầm, giống như một trận bão dông sắp sửa ập đến.

"Liên hệ với người phụ trách của toà soạn báo này." Cố Bắc Thần lạnh lùng nói, "Điều tra danh sách tất cả những người có tham dự đến chuyện này, trong vòng nửa tiếng phải có!"

Tô San vội vàng đáp, sau đó định ra giải quyết...

Cửa còn chưa kịp đẩy ra, liền thấy Tiêu Cảnh đi đến, "Anh không phải ở bệnh viện sao?" Tô San vô thức hỏi.

"Tôi không yếu ớt như vậy..." Tiêu Cảnh đã ổn hơn, dù sao từ khi sinh ra đến giờ cũng đã chịu nhiều cực khổ, không yếu ớt như vậy.

"Thần thiếu!" Tiêu Cảnh tiến lên, "Tôi biết thời gian đã không còn kịp nữa..." Nói xong, hắn đem một tờ giấy để trước mặt Cố Bắc Thần, "Những nơi có thể ngăn đều đã ngăn cả rồi, còn có hai nhà báo vẫn đang khẩn cấp in ấn, xử lý như thế nào?"

Bây giờ mới một nhà, đã nhanh chóng trở thành hai nhà... Dù cho có thể xử lý, thế nhưng, cũng không thể không chế hết được tất cả mọi người.

"Bao gồm nhà này..." Cố Bắc Thần nhìn về phía phần thứ nhất của tờ báo, "Phải thu mua bằng được trong sáng nay!"

Tiêu Cảnh không quá bất ngờ, Thần thiếu cẩn thận từng li từng tí đuổi theo Giản Mạt như vậy, bây giờ phát sinh chuyện như vậy, có thể nghĩ có bao nhiêu tức giận... Huống chi, người đàn ông năm đó, lại chính là Thần thiếu!

"Nhân tài Internet lần trước đâu?" Cố Bắc Thần lạnh lùng mở miệng, tia sắc bén trong mắt hoàn toàn là nguy hiểm và âm u.

"Đã liên lạc được, đang xử lý!" Tiêu Cảnh trả lời.

Đôi mắt như loài ưng của Cố Bắc Thần híp lại, lập tức, trong mắt bắn ra tia nhìn đáng sợ, "Tôi muốn tốc độ nhanh nhất... Tất cả scandal liên quan đến Giản Mạt đều phải biến mất!"

Lời nói lạnh lùng tàn ra hơi thở khát máu, Tiêu Cảnh và Tô San đều là người ở bên cạnh Cố Bắc Thần rất lâu... Bọn họ đều hết sức hiểu rõ ràng, Cố Bắc Thần lần này là thực sự nổi giận!

Bất ngờ này, ngay bây giờ có người chờ xem kịch vui, có người lo lắng, cũng có người quan tâm...

Về việc Giản Mạt dùng thân thể trả nợ cá cược thay cho anh trai của mình đã không còn mọc lên như nấm sau mưa nữa mà dần dần biến mất không còn dấu vết, giống như chuyện này chưa từng xảy ra.

Mà qua một buổi trưa, kênh truyền hình kinh tế tài chính phát ra một tin tức lại khiến cho khắp nơi chú ý...

Tập đoàn Đế Hoàng từ trước đến nay đều có mối liên doanh vô cùng rộng lớn, thế nhưng, bọn họ chưa từng đặt chân vào giới giải trí, mà chỉ trong một buổi sáng, trên các mặt tin tức đều truyền ra tin Đế Hoàng liên tiếp thu mua ba toà soạn và một nhà sách...Chuyện này xảy ra đúng là khiến tất cả mọi người đều trầm trồ khó hiểu.

Đế Hoàng đang tính đầu tư vào ngành giải trí sao?

Vì sao một chút manh mối cũng không có...

Mà có một số người, cũng lờ mờ nhìn xảy ra vấn đề... lần này Đế Hoàng thu mua nhiều tòa soạn như vậy, đều là vì những toà soạn đó có liên quan đến scandal của Giản Mạt.

Không biết hai người bọn họ có mối quan hệ gì với nhau, nhưng đa số mọi người đều thích xem trò vui, lấy đó làm chuyện để bàn tán với nhau.

Thế nhưng, cũng là buổi trưa hôm đó, Đế Hoàng tức thì tuyên bố trên truyền thông, sẽ thành lập nên một công ty giải trí quản lý - đài truyền hình tư nhân Lạc Thành, mọi người lại lập tức chắc chắc phỏng đoán của mình rằng Đế Hoàng đang muốn đặt chân vào ngành giải trí.

Dù sao, Đế Hoàng là một tập đoàn lớn, tất nhiên sẽ không có khả năng thu mua ba toà soạn lớn chỉ vì một người phụ nữ... Nhưng muốn thành lập nên đài truyền hình tư nhân, nghe có vẻ hợp lý hơn!

Cả ngày hôm đó, tâm tình của Giản Mạt đều trở nên rối tung rối mù, cô xem tin tức trên mạng, dần dần hơi nhếch môi... Cuối cùng, cô lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Cố Bắc Thần.

Mạt Mạt: Cám ơn anh!

Cố Bắc Thần không trả lời tin nhắn, mà trực tiếp gọi điện thoại qua, "Mạt Mạt, tối nay đừng trở về nhà ăn cơm, anh dẫn em đi đến một nơi!"

Hắn muốn đem chân tướng nói cho cô biết... Không thể để sự sợ hãi này vẫn cứ lưu giữ ở trong lòng của cô như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.