Lăng Mạt Mạt cũng cầm lại, cô biết, tất cả mọi chuyện đã xong xuôi, cuối cùng cô cũng bước được bước đầu tiên, mỉm cười: "Du tổng, hi vọng trong quá trình chúng ta hợp tác mọi người đều vui vẻ!"
Bắt tay xong, Lăng Mạt Mạt khéo léo đứng ở bên người Lý Tình Thâm, Du Dật cũng không có ý gấp gáp rời đi, mà là quay đầu, nhìn Lý Tình Thâm, hỏi: "Tình Thâm, đợi lát nữa có thời gian không? Rất lâu rồi không có gặp cùng nhau ăn bữa cơm trưa?"
Lý Tình Thâm nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng cười một tiếng, ấm giọng nói: "Được."
Lăng Mạt Mạt cũng biết kế tiếp mình không có chuyện, liền khéo léo mở miệng: "Thầy, nếu không còn chuyện gì nữa, em đi trước."
"Chớ đã, sau này mọi người phải hợp tác, khó tránh khỏi gặp mặt, vừa vặn mượn thời gian này, làm quen một chút, cho nên Lăng tiểu thư cũng đi cùng nhau đi." Truyện edit duy nhất tại diendanlequydon.com Du Dật nhiệt tình gọi Lăng Mạt Mạt.
Tối hôm qua Lăng Mạt Mạt bị Enson giằng co cả đêm, hôm nay miễn cưỡng tới ký hợp đồng, cho tới bây giờ, hơi mệt chút.
Nhưng Du Dật nhiệt tình muốn mời như vậy, cô tạm thời không biết cự tuyệt làm sao.
Lý Tình Thâm đứng ở một bên, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, thấy đáy mắt cô do dự cùng hốc mắtthâm quầng, nghĩ đến tối qua liều chết triền miên, nhất thời ánh mắt dịu đi một chút, nghiêng đầu, quay về phía Du Dật thản nhiên mở miệng: "Cô ấy còn có chuyện, cho nên không thể đi cùng chúng ta."
Du Dật không nghi ngờ gì, vẫn cười một tiếng như cũ, gật đầu một cái: "Vậy thật đáng tiếc, tương lai có thời gian ở chung một chỗ ăn cơm đi."
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, tạm biệt Lý Tình Thâm và Du Dật liền rời đi.
Thật sự là Lăng Mạt Mạt mệt muốn chết rồi, ra khỏi phòng họp, cả người lập tức ỉu xìu xuống, nhưng mà bởi vì ký hiệp đồng, cả người vẫn còn có chút hưng phấn, Lăng Mạt Mạt đi tới thang máy, vừa vặn thấy một thang máy đi từ tầng chót xuống, lập tức sẽ tới tầng cô, cô lập tức vươn tay ấn nút một cái.
Đợi đến khi cô vừa ấnxong, thang máy cũng ngừng lại.
Cửa thang máy khẽ mở ra, bên trong liền truyền đến một giọng nói sạch sẽ lưu loát: "Tôi cũng không hiểu nổi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thậm chí công ty du thị cũng không có nói cho tôi biết chuyện gì, liền đi thay đổi người phát ngôn!"
Cùng với giọng nói, cửa thang máy từ từ mở ra.
Giản Thần Hi hơi ngẩng đầu lên, liền thấy Lăng Mạt Mạt đi vào thang máy, ánh mắt cô ta hơi chút tối đi.
Tại sao cô ta lại ở chỗ này?
Mới vừa rồi mình nói gì, cô ta có nghe được hay không?
Nếu như bị cô ta biết, quảng cáo của mình bị người đoạt mất, sợ rằng không biết trong lòng cô ta vui mừng bao nhiêu!
Giản Thần Hi trước sau như một dịu dàng đáng yêu nhưng trong mắt thoáng hiện một chút tia sáng khác thường, sau đó khóe môi cong lên, âm thanh trở nên cực kỳ mị hoặc: "Niệm Ca, em không sao!"
Lăng Mạt Mạt bắt đầu nghe đượclời Giản Thần Hi nói, đáy lòng hơi vui mừng, cô cố làm ra cẻ lạnh nhạt đi vào thang máy, giả trang một bộ điềm nhiên như không có việc gì, trong lúc bất chợt nghe được giọng điệu Giản Thần có chút mềm nhũn hô một tiếng"Niệm Ca", lòng Lăng Mạt Mạt mới hơi thắt lại.
Từ một lần đó, sau khi cô nói chia tay với Lục Niệm Ca, Lăng Mạt Mạt vẫn bắt buộc mình không nên nhớ nhung người đàn ông kia, hơn nữa một quãng thời gian gần đây, cô vẫn rất bận.
Bận rộn thật sự có thể để cho người ta nhất thời quên mất.
Mà bây giờ, cô bất chợt nghe được cái tên này, Lăng Mạt Mạt vẫn có một chút hoảng hốt.