Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 239: Có tôi ở đây, không cần sợ (9)



Trần Uyển Như cũng không phải là một cô gái đẹp hết sức xuất sắc, nhưng cô lại rất có hương vị.

Đạo diễn Vương Nhất đã từng bỏ vốn mười triệu ra để quay một bộ kịch quốc dân “Loạn thế”, nữ chính phim của ông là do Trần Uyển Như đóng.

Mà ban đầu Trần Uyển Như không chịu nhận đóng, bởi vậy đạo diễn Vương Nhất còn thu xếp tạm ngừng “Loạn thế” một lần, đi theo phía sau Trần Uyển Như chừng một tháng, mới mời được Trần Uyển Như chấp nhận diễn xuất.

Lúc ấy rất nhiều người không hiểu, Trần Uyển Như so với các ngôi sao điện ảnh truyền hình kia, dung mạo thật sự không tính là hơn người, vì sao đạo diễn Vương Nhất lại khăng khăng chọn cô? Thậm chí còn không ngại hạ thấp danh dự bản thân, đi theo đằng sau Trần Uyển Như một tháng?

Về sau, đạo diễn Vương Nhất nói ra một câu thế này ----- mười năm khó tìm được một người như Trần Uyển Như, cô không phải người đẹp nhất, nhưng cô làm cho người khác khắc sâu ghi nhớ nhất. Từ trên người của cô, có thể thấy được vẻ đẹp của đất nước thời khắc nghèo túng suy vong. Cho nên, nữ chính của “Loạn thế”, không thể không có cô.

Bộ phim “Loạn thế” vừa ra mắt, đúng như đạo diễn Vương Nhất nói, thật sự phát triển cảm giác thẩm mỹ thời đất nước nghèo túng suy vong đến trình độ cao nhất.

Mà khi đó, tất cả mọi người mới phát hiện, vẻ đẹp của Trần Uyển Như là một loại đặc biệt, một loại thú vị.

Đúng như hiện tại, trong nháy mắt cô tháo kính mắt xuống, một loại hương vị rực rỡ phong trần liền tự nhiên tỏa ra.

Trần Uyển Như khẽ giật giật đôi môi đỏ như máu, giọng điệu biếng nhác và tản mạn: “Lăng Mạt Mạt và Lục Niệm Ca không có chút quan hệ nào! Các người muốn giải thích? Muốn thuyết phục? Vậy được, bây giờ Trần Uyển Như tôi sẽ giải thích cho các người nghe, thuyết phục cho các người nghe!”

Giọng điệu của Trần Uyển Như, đến đoạn sau cùng, trở nên có chút nghiêm nghị.

Ánh mắt của cô cực kỳ sắc bén, khiến cho toàn hội trường yên tĩnh không tiếng động, yên tĩnh giống như có thể nghe được tiếng hít thở của người bên cạnh vậy. d/đ;l,q/đ

Trần Uyển Như hơi đứng thẳng người, dáng vẻ tự nhiên tiếp tục nói: “Lăng Mạt Mạt đi tìm Lục Niệm Ca, là tôi bảo đi!”

Lời này của Trần Uyển Như vừa nói ra, cả hội trường lại một trận náo động.

Nhất Tỷ của giới ca hát lại có thể đi tìm Lục Niệm Ca? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra đây?

Lăng Mạt Mạt lại một lần nữa chấn động quay đầu, nhìn về phía Trần Uyển Như.

Giản Thần Hi cũng nhíu mày theo, nhìn thẳng về phía Trần Uyển Như, Trần Uyển Như liếc nhìn Giản Thần Hi một cái, đáy mắt lộ vẻ khinh thường, không để ý tới sự náo động phía dưới, cứ thế làm theo ý mình mở miệng nói: “Tôi bảo Lăng Mạt Mạt ngày đó không đợi được Lục Niệm Ca, thì không cho phép rời đi! Cho nên, địa chỉ của Lục Niệm Ca là tôi cho!”

“Đương nhiên, các người cũng đừng hiểu lầm, Trần Uyển Như tôi đối với Lục Niệm Ca không có chút hứng thú nào!” Trần Uyển Như thản nhiên liếc mắt nhìn Lục Niệm Ca một cái, biếng biếng nhác nhác nói: “Tôi chỉ định năm nay ra một ca khúc mới, mà Lục Niệm Ca là người sắp đặt nổi tiếng của ES, cho nên ca khúc mới của tôi chính là do anh ta chuẩn bị, tôi bảo Lăng Mạt Mạt đi tìm anh ta, cũng chỉ là nói với anh ta một chút yêu cầu của tôi đối với ca khúc mới mà thôi.”

Trần Uyển Như muốn ra một ca khúc mới?

Nhất Tỷ của giới ca hát yên lặng ba năm, lại muổn ra ca khúc mới rồi?

Mà còn đều đến giai đoạn chuẩn bị sắp xếp, vậy mà không tiết lộ một chút tin tức nào.

Tất cả ký giả lập tức nhanh chóng ghi chép lại tin tức đột ngột cực kỳ có giá trị này!

“Ai ngờ bị người khác chụp được những tấm hình kia, vô ý để lộ, liền dẫn đến cục diện như bây giờ!”Trần Uyển Như vừa mới nói xong, liền có ký giả đột nhiên mở miệng: “Tiểu thư Trần Uyển Như, xin hỏi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.